Em Là Thứ Mấy
Phần 19
Trong căn phòng của bệnh viện,tiếng khóc,tiếng kêu lớn như ai oán của cô gái đã hai lần mất con…
Ngọc tay siết chặt bụng rồi miệng cứ lầm bầm “ Mẹ xin lỗi,mẹ xin lỗi,mẹ không biết con đã tới”…
Kỳ đứng bên ngoài nghe thấy Ngọc khóc ,cô khựng lại rồi buồn bã đứng lắng nghe Ngọc khóc rít lên ,cảm giác đau đớn tận tâm can…
Kể từ sau khi Phan Cảnh Duy rời khỏi bệnh viện vừa về đến cổng Thư liền chạy tới ôm,ánh mắt Duy như kẻ không hồn…
-Anh à chúng ta có con rồi,anh vui không,em có thai rồi…anh còn nhớ cái đêm anh say khi đi công tác sài gòn không?
Duy đẩy Thư ra rồi nhìn tờ siêu âm mà Thư đặt lên tay anh ta…đột nhiên Duy cười như kẻ điên,anh ta cười đến mức Thư và trợ lý Thiện đến phát sợ…
Cười xong Duy quay đi đổi sắc mặt lầm lỳ đi thẳng vào trong nhà…
-Chị Kha,tôi k gọi,k ai được làm phiền tôi ,tôi k tiếp bất kì ai…
-Vâng tôi hiểu…
Thư quay sang nhìn Thiện
-Anh ấy bị làm sao vậy …
-Cậu ấy đang có vài việc ,tôi sẽ chuyển lời sau,mong cô quay lại vào tuần tới
-Tôi nói tôi có thai mà anh ta chẳng thèm bận tâm…thật khốn nạn mà…Phan Cảnh Duy anh quá đáng lắm rồi…
3 ngày sau,Ngọc ra viện,Kỳ đưa cô về tận phòng trọ
-Cám ơn Kỳ,phiền chị nhiều rồi
-K có gì đâu,việc của tôi mà,Ngọc này chị nghĩ em nên nói chuyện rõ ràng với Duy để tránh hiểu lầm…
-Anh ta đã hiểu lầm rồi mà chị ,em k sao đâu,dù sao như vậy cũng tốt,cũng k có ràng buộc,anh ta dù sao cũng có vợ,em k nên hy vọng điều gì
-Vậy sao đêm nào cũng khóc,em nói vậy với lòng tự trọng của cậu Duy thì sẽ k có cách nào cứu vãn được nữa…đàn ông mà một khi làm họ thấy tổn thương sâu sắc,họ sẽ k cần đến mình nữa…em nghe chị nói chuyện rõ ràng một lần đi
-Em k tự tin đối diện với anh ấy lần nào nữa,chúng em hết rồi chị…
Phan Cảnh Duy vùi đầu vào công việc ,tối đến anh ta đi uống rượu đến say mềm người…đám chân dài vây quanh thi nhau rót rượu…
“Uống đi anh…thêm nhé “…
Phan Cảnh Duy cứ nhìn lên những ánh đèn rồi lặng nhìn thở dài,ánh mắt rất buồn bã…
Mỗi lần trở về nhà là lại thấy nồng nặc mùi rượu,chị Kha lo lắng bê trà lên phòng thì thấy Duy đang ngồi ôm con mèo đen nhìn ra bên ngoài trời mưa…
-Cậu định thế này đến khi nào,đứa bé đã mất rồi mà ,không thể thay đổi…
Cô Kha vừa nói vậy,nước mắt rơi xuống từ đôi mắt Duy…cánh cửa đóng lại…
Duy ôm con mèo sát lên má anh ta
“ Tôi không thể bảo vệ bất cứ người thân nào ,ngay cả con của mình tôi cũng không thể cứu nó,tôi đã sai khi chọn cô ta…tôi cứ nghĩ rằng tôi có tất cả thật ra tôi chẳng có gì,tôi chẳng có gì cả”
Duy ôm chặt con mèo…anh ta ngồi khóc như một đứa trẻ trong góc phòng…
Tại phòng của Ngọc…
Cô nhìn ra ngoài trời mưa rồi cũng ôm gối khóc khi nghĩ đến đứa bé…
Cả hai đều đang khóc,kẻ ngồi trong bóng tối,kẻ dằn vặt bản thân hằng đêm…rào cản giữa họ ngày một lên…
Tại cơ quan…
Hùng bị vợ kèm 24/24,đến thư kí của anh ta cũng bị mua chuộc,nhìn Ngọc đi qua anh ta đánh tiếng
-Em k đi ăn trưa à
Ngọc không đáp lời đi thẳng Hùng nói với “ Chờ anh vài ngày nữa thôi nhé”…
-Anh đừng nói vậy,vợ anh nghe thấy k hay đâu
-Biết làm sao được
-Nghe này,chuyện giữa tôi và anh đã qua lâu rồi,tôi rất hận và ghét anh nhưng giờ trong đầu tôi đã không còn nghĩ tới nữa…
-Ồ điều gì khiến em thay đổi vậy?
-Kẻ như anh k đáng,ông trời luôn có mắt,sống không ra gì sớm muộn cũng bị quả báo…
-Anh sẽ sớm thành công,sớm bỏ vợ và sẽ cưới em
Ngọc bật cười khẩy…cô quay đi…
Trên tay Ngọc đang cầm bản tình nguyện đi công tác bên Ba Lan 6 tháng,sang đó học hỏi kinh nghiệm của kiểm toán và về truyền đạt lại…
Tối hôm đó Giang đứng nấu một nồi mỳ tôm
-Này xác định đi thật đấy à,tổ k ai nhận mà mày tự nhận làm gì cho mệt…
-Học hỏi thêm càng tốt chứ sao,tự dưng được đi du lịch
-Này,k phải mày muốn trốn tránh đấy chứ,dù sao cũng xong qua rồi mà…
-Tao muốn đi xa một thời gian để chấn chỉnh lại bản thân …cuộc sống thì vẫn phải sống,tao k thể cứ mãi đắm chìm vào quá khứ và những nỗi đau…
-Nói thì hay lắm mà nhớ là đừng có nghĩ nữa,chuyện đó có ai muốn đâu,mày cũng đâu biết mày có thai
-Vì tao chủ quan ,anh ta thắt rồi mà k hiểu sao vẫn có …
-Hay tháo rồi chứ thắt rồi làm sao có được…
-Cũng k rõ nữa nhưng tao có lẽ đã vô tình làm tổn thương anh ấy thật rồi…
-đừng trách mình,khéo anh ta đang ôm ấp cô gái khác rồi cũng nên
-Ừ cứ nghĩ vậy cho dễ sống…
Trong trại Giam…
Duy ngồi trước mặt bố mình ,ông ta chẹp chẹp
-Mày đi đào đá à mà hốc hác thế con
-Con đến để thông báo ,con đã làm đơn ly hôn rồi
-Rồi xong,mày đến báo tin vui quá nhỉ,đến nước này rồi tuỳ ở con ,bố k làm gì khác được nhưng hãy suy nghĩ thật kỹ…
-Cô ta đang mang thai con của kẻ khác rồi…cô ta muốn con chịu trách nhiệm thay,định lừa con
-Mất dậy thật,trông k đến nỗi nào mà
-Con về đây
-Duy này,chuyện đứa bé của con với cô gái đó ,bố chia buồn với con…
Duy nắm chặt tay bước đi thẳng…bố Duy nói với đệ cứng
-Nó chắc hẳn phải mất nhiều thời gian mới bình tâm được …
-Vâng cậu ấy đã rất buồn đợt vừa rồi…
-Con khốn kia định bắt con tôi đổ vỏ à,đúng là loại vô liêm sỉ…
Họp báo về ly hôn của chủ tịch ngân hàng VCBank
Duy trước khi bước ra nói với Thư
-Nhớ nói cho khớp,chuyện cô có thai tôi sẽ bỏ qua…
-Anh nhất định phải làm vậy để có thể ở bên nó công khai phải không?
-Nếu cô k có thai chưa chắc tôi đã ly hôn,mưu kế bẩn của cô khiến tôi cảm thấy dơ bẩn khi trên danh nghĩa là chồng cô…
Duy bước thẳng ra ngoài,Thư nắm chặt tay…
Tại sân bay…
Ngọc đang chờ để sang Ba Lan,cô ra sân bay từ rất sớm…nhìn lên màn hình mọi người đang xem vụ ly hôn của chủ tịch Vcbank…
Thư đang nói
-Anh ta đã ngoại tình
Duy quay sang nhìn tất cả phóng viên ồ lên,Thư dở mặt …
Phóng viên hỏi
“ Chủ tịch Phan Cảnh Duy anh nghĩ sao về việc này”
Duy cười nhẹ anh ta lấy lại bình tĩnh đối đáp
-Trong các vụ ly hôn thì người pnu luôn nghĩ rằng đàn ông ngoại tình,tôi nghĩ cô ấy nghĩ vậy cũng khiến chúng tôi chia tay nhẹ nhàng hơn,công việc của tôi k tránh khỏi hiểu lầm,tôi xin nhắc lại chúng tôi chính thức ly hôn do hai bên tự nguyện…xin hết…
Đám nhân sự của Duy mời cánh phóng viên ra sảnh ăn uống…Duy vào bên trong nhìn Thư
-Cô sẽ k nhận được một đồng nào sau vụ ly hôn này…Nợ của bố cô sẽ phải tất toán cho tôi sớm hơn dự kiến
-Em xin lỗi lúc đó em tức quá
-Cô nhìn lại bản thân cô có tư cách để tức không,thật dơ bẩn…
Tại sân bay mọi người xì xào
-Gớm giàu vậy thiếu gì gái,càng giàu càng dễ bỏ nhau nhỉ
-Thấy cô vợ mặt cũng ghê lắm nói chung mấy người này họ k bỏ vợ đâu chắc do cô kia thế nào
-Gì thì gì làm vợ người giàu vẫn sướng…
Ngọc thở dài …cô suy nghĩ “ Giàu k phải là tất cả,anh ấy là người rất cô đơn,chúc anh hạnh phúc,mong rằng sẽ có cô gái đem lại điều đó cho anh”…
Tại sân golf
Duy đánh quả bóng bay lên trời,máy bay ngang qua…anh ta cứ lặng nhìn…bạn anh ta tên Lâm vỗ vai
-Mày chưa nhìn thấy máy bay bao giờ à,hay đang nghĩ đến em nào?
-Không,kết thúc rồi…
Duy đánh quả bóng vào lỗ mặt lạnh tanh…
Thiện nói vs Kỳ đứng sau
-Cô nói vs sếp là Ngọc bay chưa
-Nói mấy hôm rồi nhưng k ý kiến gì
-Hay k còn quan tâm nữa
-Tôi sợ điều đó đã xảy ra,cậu ấy cứ nghĩ cô Ngọc k muốn có con vì chính cô ấy nói ra nữa cơ cũng k khéo…
-Mệt thật ,giờ lúc cậu ấy tự do thì lại chẳng thể bên nhau…
6 tháng sau…
Giang và Hân ra sân bay đón Ngọc…
Trở về Việt Nam với làn da trắng hồng,mái tóc đen nhánh…Giang vỗ vai
-Ui này,dã man qua đó tắm trắng à
-Không,rét quá nên thế đấy,tiền đâu mà tắm trắng
Hân lụng bụng
-Biết thế tao xung phong đi cho dc trắng
-Ai bảo mày không đi…
-Bên đó quen dc anh nào không?
-Sắp quen…
Giang xua tay “ Về ăn lẩu thôi tao làm xong rồi”…
Ngọc nghe nói Hùng được thăng cấp và rất hống hách…cô thở dài
-Kệ đi ,nay ăn no phát,tao đói quá rồi…
-Nào dô…
-Dô…
3 cô gái nâng ly rồi Ngọc hỏi về Chi
-Chi đâu sao k gọi nó
-Ui đợt này nó với thằng người yêu cãi nhau ,nó cứ bảo thằng ý có gái
-Rồi là nó chán k đến hả…để tao gọi
Ngọc gọi cho Chi
-Alo về rồi à
-Ờ đang ở nhà đây,sao k qua ăn
-Đang cpi đi theo dõi thằng người yêu này,đợt này mới có tí tiền thấy nó thay đổi
-Sao phải khổ vậy,kệ đi nếu nó mà đi mày giữ chẳng dc
-Tao muốn tận mắt nhìn thấy…
-Thế qua đón đi tao vs mày đi,k phải thì sang nhà tao ăn
-Thôi mới về
-Lâu rồi chưa ra đường qua đi…
Ngọc cúp máy…Giang cau mày
-Đi đâu đấy
-Đi tầm tiếng rồi tao về,đi đã nhé hai đứa ăn đi…
Ngọc ra đầu ngõ Chi đón rồi định vị máy người yêu…
-Này làm đến mức này cơ à
-Ừ tao định vị thấy ở nhà hàng này,thằng chó nếu nay tao bắt được tao bỏ luôn
-Thì xem tn đã cứ loạn lên k hay…
Đến đó là nhà hàng shushi của Nhật…hai người đặt phòng ngay cạnh phòng của bạn trai Chi…
Ngọc và Chi cứ áp tai vào tường nghe…
-Ngọc mày nghe xem có gì k,tao đi vệ sinh phát đau bụng quá…
-Dời ạ,nhanh lên…
Ngọc lấy tóc che mặt rồi app tai nghe thấy
“ Anh nhớ em lắm ,đêm mất ngủ vì nhớ em”
Ngọc lầm bầm “ Tên khốn sến sẩm nghe buồn nôn”…
Đúng lúc nhân viên đưa khách ra khu Vip gần lối mà Ngọc đang ngồi…
Một cô gái mặc chiếc váy kim sa lấp lánh lộ bầu ngực to quàng tay Duy đi nói cười vui vẻ…nhân viên thấy Ngọc có hành động kỳ lạ
-Thưa cô…cô có cần giúp gì không ạ
Mọi người thấy Ngọc cứ áp sát tai vào cửa
-À vâng tôi…
Ngọc đang ấp úng đứng dậy thì cô đối diện Duy…thấy anh ta đi cùng một cô gái rất đẹp…Ngọc quay đi luôn…
Duy bảo cô gái đi cùng…” Em lên trước đi”…
Đi qua cầu bên dưới là hồ cá Duy chặn đường Ngọc…
-Chào em…
Ngọc ấp úng ngẩng lên gượng cười
-Chào…chào anh…
-Dù sao cũng từng quen gặp nhau nên chào hỏi chứ nhỉ
-Thì đang chào đây còn gì ạ…với cả anh đang đi với bạn gái,tôi chào không tiện…
-Sao lại không tiện,chúng ta đâu là gì mà phải sợ…
Nghe câu đâu là gì khiến Ngọc ức chế
-K là gì thì k nên nói nữa đúng k ạ…
Chi gọi Ngọc từ sau “ Này ở đó làm gì vậy”
Ngọc chợt nhớ nhiệm vụ nghe trộm,cô liền quay lại…Vừa đi Ngọc vừa nghĩ “ Hắn vẫn ăn nói cạnh khoé đến phát bực,gu của hắn có vẻ toàn ngực to,đồ dâm dục ,bệnh hoạn”…
Bên trên phòng Vip…cô gái đi cùng Duy là em gái Lâm tên Ly,cô ta rất thích Duy nhưng Duy chỉ coi như em gái …
Lâm cười lớn khi nói với các bạn
-Nay sinh nhật mình nên các bạn say mới về đấy nhé…
Mọi người nâng ly,Duy chỉ ngồi uống,anh ta có vẻ nóng ruột…Ly nhận ra điều đó
-Anh uống vừa thôi ạ,anh gấp vậy anh
-Ừ …
-Anh phải đi ạ
-À k cứ uống thoải mái đi…
Ngọc và Chi đứng mãi cho tới khi bạn trai Chi đi ra…anh ta đi cùng cô gái khác nhưng Chi k dám lại gần…
-Sao k ra đi
-Lúc này tao lại thấy không cần thiết nữa…
-Phải rõ ràng chứ
-Có đôi lúc k cần rõ ràng mà cứ lặng lẽ xa nhau vậy…
Ngọc chợt nhớ tới bản thân vừa gặp Duy…cô khựng lại…
-Vậy về thôi…mất cả buổi tối nhé…
Đi ra bãi xe ánh đèn xe chiếu thẳng vào Ngọc khiến cô chói mắt…cô nhìn trong xe Duy đang ngồi nhìn cô lừ lừ…Ngọc liền bảo Chi
-Về trước đi
-Mày đi đâu
-Tao gặp người quen,lát tao về sau…
-Ừ…
Duy bước xuống xe…Ngọc thở dài
-Anh chờ em đấy à
-Phải
-Anh muốn nói gì
-Rất nhiều nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu…
-Vậy thì đừng bắt đầu,nếu k có bắt đầu sẽ chẳng có kết thúc…
Duy say mềm người,anh ta chỉ vào Ngọc
-Cô vẫn vậy…vẫn luôn cãi ngang mặt với tôi
Duy tóm lấy tay Ngọc kéo lên xe…anh ta lấy cà vạt trên xe buộc tay cô
-Anh làm gì vậy,bỏ tôi ra…
-Gặp nhau rồi thì nên làm gì…
Duy nhấn ga phóng xe đi mặc cho Ngọc hét lên ,đến khu chung cư riêng,anh ta vác Ngọc lên rồi ném vào giường,chiếc giường bên cạnh ô kính ở tầng cao nhất nhìn thấy toàn thành phố…Ngọc sợ
-Anh đừng làm vậy,anh say rồi…
-Tại sao lại k được
-Tôi và anh kết thúc rồi anh đừng ép tôi
-Vậy tôi cô gái khác đến đây để cô nhìn chúng tôi quan hệ nhé
-Đồ khốn…
-Cô chọn đi,cô biết là tôi nói sẽ làm …
Duy bỏ trói tay của Ngọc…anh ta hôn thẳng lên môi Ngọc k chút ngần ngại…vén tóc lên cắn vào vai cô…Ngọc quay sang nhìn Duy nước mắt rơi vì sợ…
-Anh có gì đó khác,anh k chỉ say
-Em nhận ra à…
Duy cười nhếch môi…
Tại quán em gái Lâm ngồi mặt cay cú
-Anh ta hít ke nhiều vậy mà lại về mất rồi ( ma tuý dành cho người giàu)
-Duy nó k thích đàn bà quá tấn công đâu,mày phải khéo…
-Anh yên tâm lần sau em k để thoát đâu…
Ngọc thấy biểu hiện của Duy cô sợ đêm nay sẽ là một đêm dài…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!