Em Là Thứ Mấy - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
920


Em Là Thứ Mấy


Phần 6


Làm ơn…tôi cầu xin anh…
Tiếng Ngọc bật khóc trên chiếc giường rộng lớn…áo sơ mi của cô đứt hết cúc,bên dưới chỉ còn chiếc quần lót màu trắng mỏng manh,Ngọc mặc cả bộ đều màu trắng,đến chiếc áo lót trắng cũng khiến nổi bật bộ ngực to tròn của cô…
Ngọc cắn vào môi Duy rất mạnh,môi anh ta chảy máu rơi xuống khoé môi cô…miệng anh ta vẫn nhếch nhẹ và cười…
-Căng đấy,phản ứng thái quá nhưng đàn bà mà,cô được phép diễn và làm trò nếu muốn…
Ngọc tát bốp vào mặt anh ta…
-Tôi diễn cái gì,tránh xa tôi ra đồ bệnh hoạn,thứ đê hèn ,ác quỷ…
-Chửi đủ chưa?
Duy khẽ cúi xuống cắn vào vai Ngọc ,anh ta cắn rồi mút tím hết cả cổ Ngọc…cô khẽ kêu…
-A…a …! Đau …đau quá buông tôi ra đồ khốn…
Duy giữ tay rồi gằn giọng…
-Giữ sức đi …
Nói xong anh ta kéo khoá quần xuống rất nhanh tụt quần của mình rồi tay cầm dương vật mơn trớn qua lớp quần lót của Ngọc…Ngọc bật dậy anh ta như phát điên bóp cổ cô…
-Tôi sẽ báo công an…ưm…
-Báo đi,sáng mai cho cô báo thoải mái,phải có kết quả để cô đi báo cho trọn vẹn chứ nhỉ…tôi đang quá nhân nhượng cô rồi …
Anh ta đẩy mạnh Ngọc nằm đập mạnh lưng xuống giường…anh ta vén lệch chiếc quần lót rồi cứ mơn trớn bên ngoài cửa mình của Ngọc…Ngọc vẫn khóc nức nở vì sợ,cô k ngờ giữa xã hội bây giờ vẫn còn xuất hiện kẻ áp bức phụ nữ như Duy…
Anh ta đưa dần vào ,Ngọc cau mày …cô mồ hôi nhễ nhại dù cho gió biển vẫn đang lùa vào qua ô cửa sổ…cô yếu dần rồi khi Duy đưa được vào trong cô buông xuôi tay…ánh mắt cô nhìn trừng trừng vào Duy
-Em diễn tốt đấy
Ngọc k nói gì cô quay đi nước mắt rơi rồi cứ thế cơ thể nhấp nhô ,bầu ngực rung lắc khi Duy đang quan hệ…
Tại nhà Hùng…
Vợ anh ta đứng chờ ở cửa …
-Em nghe nói hôm nay anh đặt phòng ở khách sạn
-Ừm,em quản lý anh đó à
-Anh đến đó làm gì,đừng nói đến đó làm việc
-Em tra xem anh có gặp ai không ,nếu em cứ ghen tuông vô cớ như vậy thì anh cũng mệt mỏi lắm,em đừng nghĩ anh lấy em vì tiền rồi phải quỵ luỵ em…
-Em chỉ mới hỏi ,nếu anh k có khuất tất gì thì tại sao phải lớn tiếng với em?
-Hồng này anh nói thật là anh rất mệt mỏi,anh đến đó ngủ chứ làm gì,anh thiếu ngủ và ngại về nhà cơ quan gần đó thì anh vào đó ngủ,em tại sao cứ luôn nghi ngờ anh
Hồng đưa ly rượu cho Hùng
-Em hy vọng anh k làm gì sai với em,chỉ cần anh có người đàn bà khác,em sẽ băm sống nó…em hứa đấy…
Hùng tu hết ly rượu rồi bế bổng vợ lên phòng…cô vợ cười đầy vẻ thoả mãn…
Sau khi quan hệ xong Hùng ngồi uống rượu dưới nhà,anh ta suy nghĩ về Ngọc,anh ta cảm giác thèm cô đến phát điên và nghĩ về vợ “ Nó ngon hơn con vợ mình nhiều ,nãy quan hệ mà cảm thấy ngán thật sự,mẹ kiếp chắc trước mình nó chơi bời cũng chán rồi”…
Bên hiên nhìn ra biển …Ngọc vẫn mặc chiếc áo sơ mi đứt hết cúc ,áo lót k mặc và chỉ mặc quần lót,cô đứng nhìn ra biển mà khóc nấc…
“ Mình sao số mình lại khốn nạn đến như vậy,anh ta là ai,thậm chí mình còn chẳng biết gì về hắn,mình phải làm sao đây”…
Từ sau cô Phan cảnh Duy quấn đúng chiếc khăn tắm bên dưới ,anh ta quàng tay ôm lấy cổ Ngọc
-Ngoài này đang gió sao k ngủ…nãy cô kêu mệt quá cơ mà…
-Tôi về được chưa?
-Về?…về đâu,tôi đã nói ở lại đây ba ngày…sau đó chúng ta đường ai nấy đi…
-Anh dù sao cũng chiếm được tôi rồi còn gì,đàn ông chỉ cần 1 lần là chán
-Ai nói vậy,em trải rồi à
-Tôi nói tôi chỉ có ngủ đúng 3 lần với 1 người đàn ông liệu anh tin không?
-tin chứ
-Tại sao ?
-Vì em vẫn rất ngon,tôi chơi tôi biết…
-Anh …tôi k biết anh là ai cả
-Càng tốt k ràng buộc nhau …
-Nhưng ít nhất tôi phải biết tên anh
-Phan Cảnh Duy…đó là tên tôi
-Duy…
Ngọc quay lại…cô bắt gặp ánh mắt của Duy…cô ngại ấp úng thì Duy ôm lấy eo Ngọc giật sát lại gần…
-Chúng ta quên hết tất cả mà cứ ở bên nhau,em cũng vậy…quên tất cả đi…
Duy sát lại gần hôn thì Ngọc quay mặt tránh khiến anh ta cười khẽ…anh ta đổi ý cúi xuống mút ngực của Ngọc rất lâu,mút sâu và cảm giác rất ngọt…Ngọc thở mạnh…
-Ưm…
Duy bế bổng cô lên rồi kéo chân Ngọc dạng ra,Ngọc xua tay “ Đừng…”
Ánh mắt Ngọc như sợ quan hệ với Duy
-Nãy anh lo em sợ nhưng có vẻ như em nên tập làm quen dần đi…
Duy lấy dây trói tay Ngọc sang hai bên…Ngọc sợ giật mạnh
-Anh làm gì vậy
-Để anh luyện cho em …
Duy nháy mắt…anh ta kéo chân Ngọc banh ra rồi khẽ hôn nhẹ lên vùng kín …Ngọc sợ lại khóc…
-Anh làm tôi sợ…tôi k biết gì đâu,tôi thề đấy
-Anh biết là đủ rồi…
Tay bị trói,Ngọc k thể cử động,bên dưới Duy dùng đầu lưỡi của mình khẽ chạm sâu vào bên trong cô bé của Ngọc…Ngọc khẽ rên nhẹ “ A…ưm…dừng…dừng lại…A…”
Duy nhổm dậy anh ta nhấc mông của Ngọc lên rồi đưa vào dập mạnh liên tục khiến Ngọc phải hét lên…
Cứu tôi với…làm ơn cứu tôi với…có ai không…
Sáng hôm sau…
Khi bình minh lên…Ngọc nằm úp tay chân cô rã
rời cố ngẩng lên nhìn ánh nắng…xung quanh cổ cô toàn vết mút của Duy để lại tím đỏ khắp cổ ngực và vai…nước mắt Ngọc vẫn chảy xưng húp cả mắt…Duy đi từ trong ra sau khi thay bộ vest xanh lịch lãm…anh ta tiến tới hôn lên gáy Ngọc…
“ Sáng tốt lành,em khóc nhiều sẽ mệt mà chẳng giải quyết vấn đề gì nữa,thế nên thay vì khóc lóc hãy vui vẻ mà hưởng thụ”…
-Tôi muốn về nhà
-Mới có một ngày mà ,chúng ta còn hai ngày,kì nghỉ còn dài …
Anh ta thơm lên má cô lần nữa…Ngọc quay ra thì anh ta hôn thẳng lên môi,tay lại sờ ngực cô…Ngọc vội đẩy ra rồi lấy chăn kéo lên người…Duy thấy Ngọc có vẻ quá sợ hãi anh ta liền mỉm cười đầy vẻ thân thiện rồi xoa má cô
-Anh phải đi làm rồi lát sẽ gặp lại em…
Duy ra cửa đổi sắc mặt và nói với trợ lý Kỳ…
-Lựa mà chấn an cô ta,có vẻ sợ quá nên đang khóc rất nhiều
-Vâng sếp…vậy đã cho cô ấy đi chưa ạ
-Chưa,đủ ba ngày mới cho đi…
-Dạ vâng…
Kỳ bước vào thấy Ngọc đang lò dò đứng dậy còn đứng k vững,cô đỡ
-Em ổn k ?
-Em không ổn,em sợ anh ta…chị xin hộ em để em về với ạ,rồi nhờ anh ta xoá hết hình em đi ạ
-Em có muốn được khoản tiền xứng đáng không?
-Em không cần tiền ạ…
-Vậy em cần gì?
-Em k biết anh ta là ai cả nhưng anh đã đe doạ và cưỡng ép em,em chỉ muốn về nhà và em sẽ coi như chưa có gì xảy ra…chị giúp em với
-Có thể em chưa biết sếp k ngủ với ai quá hai lần vì đàn bà quanh anh ấy rất nhiều…nhưng em anh ấy muốn ở cạnh em ba đêm,sếp rất nhiều tiền nên em k thể chạy trốn cũng k thể làm gì cả,chịu khó hai hôm rồi cứ đưa ra một cái giá ,em được hưởng quyền lợi đó mà…đi tắm đi em sau đó chị sẽ đưa em đi ăn và đi spa thư giãn nhé…
-Em thấy sợ lắm chị…hay chị cứ để em đi rồi nói e bỏ trốn
-Cả khu resort này là của anh ấy ,em trốn đi đâu được…
-Tại sao anh ta lại chọn em vậy,em đâu có gì đặc biệt…
-Cái này em nên hỏi trực tiếp…
-Chị có thuốc tránh thai không ạ,nếu k có làm ơn mua dùm em
-Em yên tâm em k có thai được đâu
-Anh ta xuất trong ạ,hai lần liền em sợ em gần bị lại đúng ngày rụng trứng thì xong…
-Sếp đi thắt rồi
-Để làm gì ạ
-Để tiện chơi đó nên k lo…
Vào phòng tắm Ngọc nhìn những vết tím trên cơ thể ,rồi cô nghĩ anh ta còn đi thắt để tránh việc chơi bời gây hậu quả thì là kẻ phải rất kinh nghiệm và rốt cuộc tôi là thứ mấy trong cuộc đời anh ta vậy?…
Duy đi qua khung mua sắm trong resort ,anh ta thấy chiếc váy ngủ rất đẹp liền búng tay nói với Thiện người vệ sỹ thân cận của anh ta…
-Cậu vào lấy cho tôi bộ ngủ kia sz S màu đỏ
-Vâng…sếp …
Duy khẽ cười nhẹ…
Giang gọi cho Ngọc hớt hải
-Này về chưa nhớ mua mực nhá
-Mực gì đang chán đây
-Sao thế đi biển lại chán
-Sắp chết rồi đây
-Lại tiêu cực,mực to nhá về uống rượu mới ngon
-Ừm,chắc phải hai hôm nữa mới về…
-Ở đó có gì hay à…
-Tao sẽ nói sau,chỉ mong hai ngày qua thật nhanh…
-Chả hiểu gì cả ,nhớ mua mực
-Rồi rồi…
Ngọc cúp máy rồi thở dài,cô đi bộ dọc bờ biển nhặt những con ốc rồi sếp lại thành hình tròn…
Duy đứng từ toà chính cao nhất nhìn qua ống nhòm thấy Ngọc đang lủi thủi một mình,anh ta thở dài
-Cô nói chuyện với cô ta thế nào rồi
-Tôi có khéo nói là nếu k nghe lời sợ ảnh sẽ lộ ra nên tốt nhất phải nghe lời …vậy nên cô ấy mới im Lặng đó ạ
-Cô ta là cô gái đầu tiên biết tôi giàu mà chê tiền nhỉ,hay có ý muốn nhiều hơn,sao cô k đề xuất về một con số…
-Cô ý nói k cần tiền ạ…
-Vậy thì cần tình chứ nhỉ …
-Sếp ,cô ấy còn ít tuổi và k giống các cô gái từng trải khác nên…
-Đừng dậy tôi phải làm gì?
-Vâng…
Kỳ cúi đầu ái ngại lùi ra sau…
Tại quán cafe Hùng cứ ngồi nhìn số của Ngọc rồi lấy số khác gọi cho cô vì số cũ bị chặn…
-Là anh,em hôm qua về nhà yên ổn chứ
-Vẫn ổn
-Tối nay chúng ta gặp nhau đi có thể em hiểu lầm anh rồi
-Nếu anh còn cố tình tiếp cận tôi,tôi sẽ nói với bạn trai tôi
-Em có bạn trai rồi sao,vậy hắn có biết chuyện xưa của em k hay để anh nói hộ luôn
-Thoải mái đi,ai chẳng có quá khứ nhất là quá khứ của tôi có anh mới chính là vết nhơ bẩn nhất,nên nếu có xấu hổ thì xấu hổ vì đã từng quen thằng khốn lừa đảo dối trá như anh…
Ngọc cúp máy ,Duy đứng ngay sau…anh ta lên tiếng
-Em nói chuyện với ai vậy?
-Bạn trai cũ ,có liên quan tới anh không?
Duy mỉm cười tươi rồi dập điếu thuốc đang hút trên miệng…
-Tất nhiên là không nhưng khi em đang ở bên tôi thì có liên quan đấy…
Duy tóm lấy Ngọc dìm đầu cô xuống biển…Ngọc dẫy dụa sặc nước…
-Bỏ…bỏ ra…
-Anh rất ghét loại đàn bà bắt cá nhiều tay,có chữ dơ bẩn như em vừa nói đấy…
Ánh mắt Duy mang dáng vẻ của kẻ gia trưởng và rất bệnh hoạn khi liên tục dìm đầu Ngọc xuống mặt nước biển xanh…

Yêu thích: 3 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN