Em Là Thứ Mấy - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
989


Em Là Thứ Mấy


Phần 8


Tôi kể từ sau ngày vấp ngã với mối tình đầu với Hùng,trái tim tôi đã khép lại,tôi luôn đề phòng với cánh đàn ông và cảm thấy ghét họ,họ chỉ cần nhục dục và vứt bỏ không thương tiếc…tôi căm ghét đàn ông…

Duy nhếch môi cười sau khi hôn Ngọc rồi gắp cho cô đồ ăn…

-Em ăn đi…

-Anh muốn gì từ tôi,anh nói thẳng đi,anh đừng coi tôi như một món đồ chơi…tôi k có thù oán gì với anh,tại sao anh cứ theo tôi rồi ép tôi phải theo ý anh…

-Em muốn bao nhiêu?

-Sao cơ?

Duy ngừng gắp đồ ăn rồi quay sang nhìn Ngọc…

-Em muốn cái giá của bản thân em là bao nhiêu,đừng ngại,tôi cũng luôn thích một mối giao dịch rõ ràng…

-Tôi chỉ muốn anh xoá hết tất cả ảnh mà anh chụp tôi đi ,tôi k cần gì cả,anh làm vậy có thấy bản thân hèn và bỉ ổi không?

-Có hèn bằng cái thằng ép em đi phá thai như em kể không?

Ngọc tát bốp vào mặt Duy giữa quán,ánh mắt cô đầy vẻ rối loạn,Ngọc đứng dậy rồi lúng túng

-Đủ rồi,tôi thấy đủ rồi,kết thúc đi…anh muốn đăng ảnh của tôi lên cũng được,anh làm đi,làm đi…

Ngọc quát lên rồi chạy đi trong vẻ mặt mất bình tĩnh và khá hốt hoảng…Duy lấy giấy ăn lau miệng rồi ném mạnh xuống bàn…mặt anh ta đầy vẻ cay cú…Thiện đi tới nói nhỏ

-Kỳ đã chạy theo rồi ạ

-Đưa cô ta về cho tôi

-Vâng…

Ngọc chạy ra hướng bờ biển cô ôm mặt khóc nức nở khi nghĩ đến đứa con và cuộc tình đầy chóng vánh của chính mình…

“ con ơi,con…”

Tiếng Ngọc gọi hét lên bên bờ biển…cô như suy sụp mỗi khi nhắc đến đứa con của chính mình…

Kỳ bước tới

-Cô ổn chứ Ngọc,hãy bình tĩnh lại

-Chị làm ơn cứu tôi với,tôi k muốn gặp lại anh ta,cũng không muốn thấy hắn nữa,làm ơn đi mà ,tôi xin chị…hãy cứu tôi với

Kỳ lần đầu thấy có cô gái muốn tránh né sếp ,cô ấy ngược lại hẳn với những người khác…

-Đứng dậy đi,đồ của cô ở trên xe,k thể đi máy bay thì hãy đi tàu ,đi đi,rời khỏi nơi này

-Cám ,cám ơn chị rất nhiều

-Cô là cô gái đáng thương,tôi có thể thấy điều đó trong ánh mắt của cô…đi đi,sau cái tát khi nãy ông chủ cũng sẽ không bỏ qua cho cô,đi đi…tôi sẽ nói k thấy cô

-Cám ơn chị…cám ơn rất nhiều…

Kỳ mở cửa xe đưa đồ ví và điện thoại cho Ngọc…Ngọc vội vã bắt xe rời đi…cô buồn bã ngồi trên tàu tiến về Hà Nội…

Duy ngồi rót rượu bên bờ biển,từ sau cô gái diễn viên mặc bộ đồ ngủ mà Duy mua…

-Anh chờ em lâu chưa…

Duy ngạc nhiên quay lại

-Ai cho cô vào đây

-Lần này anh có chuyện gì mà gọi em tới mấy ngày rồi mà vẫn chưa đoái hoài đến em…

-Tôi hỏi lại,ai đưa cô vào đây,ai cho cô mặc bộ đồ đó…

-Là trợ lý Kỳ đưa cho em…

Duy ấn máy gọi cho Kỳ

-Cô ta đâu…?

-Tôi xin lỗi,tôi đã để cô ấy đi,tôi xin chịu mọi hình phạt của sếp…

Duy cúp máy,nắm chặt tay…cô gái kia uốn éo trước mặt rồi cởi đồ lộ ra bộ ngực tây nẩy…Duy bật cười như kẻ điên,nụ cười như mỉa mai tất cả,nụ cười của vẻ cay cú..

Tôi trở về làm việc bình thường kể từ ngày đó,đã 25 ngày trôi qua kể từ ngày tôi từ Đà Nẵng trở về,tôi cũng đổi số điện thoại và giữ kín chuyện tôi bị cưỡng hiếp ở đó…

Tiếng sếp đưa một tập giấy tờ…

-Ngọc đi in cái này rồi chia cho mỗi người một bản cho chị,tết sắp tới rồi phải nhanh chóng xong việc cho kịp…

-Vâng…

Ngọc ôm đống giấy đi ra thang máy,thang máy mở ra Ngọc thấy Hùng…cô định k vào và quay đi thì anh ta lên tiếng…

-Em làm như vậy sẽ khiến mọi người chú ý đấy,đã chẳng là gì nữa thì đâu cần ngại…

Ngọc mặt hầm hầm quay lại,cô bước vào rồi nói dõng dạc

-Tôi chẳng việc gì phải ngại gặp kẻ như anh cả,chỉ là tôi không muốn bẩn mắt mình …

-Lời nói sắc bén hơn xưa nhỉ,em k còn là cô gái ngoan hiền như xưa nữa rồi

Hùng vỗ tét vào mông Ngọc…hắn cười ngạo nghễ rồi bước ra…Ngọc nắm chặt tay cô nhìn lên thang có camera …cô mỉm cười…

Vân cô vợ của Hùng nhận được một video clip từ sau Hùng chồng cô vỗ mông một nhân viên,video k có tiếng và cũng k nhìn rõ mặt cô gái trong thang máy…Vân như phát điên cô ta gọi cho Hùng…

-Anh đang ở đâu

-Em hỏi hay nhỉ,giờ làm thì không ở chỗ làm em muốn anh ở đâu

-Vậy à,về nhà ngay cho tôi

-Em thôi cái kiểu đó đi ,em bị làm sao thế

-Làm sao à,anh là thằng khốn ,tôi sẽ cho anh mất chức

-Lý do là gì em đừng có như vậy anh mệt lắm

-Thằng khốn kiếp,gạ tất cả đàn bà …đê tiện…

Vân tắt máy cô ta vội đến trụ sở chính nơi có chủ tịch ngân hàng VCbank làm việc…Vừa mở cửa vào cô ta mặt buồn bã

-Anh còn nhớ em k ạ

-Vân con chú Dũng mà ,anh nhớ chứ ,sao hôm nay lại tới tìm anh đấy

-Anh không quên em là may rồi,em còn cứ tưởng ai lên làm chủ tịch vì thấy bí ẩn,hoá ra bố em nói em mới biết hoá ra là anh Phan Cảnh Duy,anh giỏi quá đấy…

-Hôm nay k phải đến đây khen anh giỏi chứ…

-Em muốn nhờ anh sa thải chồng em?

-Why? ( tại sao)

-Hắn là kẻ đểu cáng

-Em nên nhớ bố em đã rất tốn công để đưa chồng em lên vị trí giám đốc chi nhánh,em làm vậy theo cảm xúc anh thấy không nên.Là một người bạn trong kinh doanh cũng như đầu tư với bố em nên anh khuyên em,ai ở đâu cứ để yên ở đó và hơn nữa k ai có quyền bảo anh phải làm gì,em hiểu ý anh không ( Duy cười nhẹ)

-Em…( bối rối và ngại)

-Anh bận rồi hẹn em khi khác …

Duy cúi đầu đọc giấy tờ trên bàn…

-Vậy em xin phép

Vân rời khỏi phòng,Duy thay đổi sắc mặt nói với thư kí…” Chú ý sau này những người k phải có lịch hẹn công việc thì tôi tuyệt đối không tiếp”

-Vâng chủ tịch…

Vân phụng phịu gọi cho bố cô ta

-Bố ơi sao cái tay Phan Cảnh Duy bạn làm ăn vs bố đấy sao hắn chảnh vậy

-Con đến gặp cậu ta đấy à

-Vâng

-Làm gì,mày đừng có làm mất mặt bố mày đấy

-Nhà chúng ta giàu đâu có kém,sao phải ngại ạ

-Bằng cái vẩy móng tay của nó chưa mà ở đấy nói linh tinh,đến đó khác nào như kiểu thấy sang bắt quàng làm họ…

-Bố sao cứ hạ thấp chúng ta vậy

-Mày về ngay cho bố…nhanh…

Tối hôm đó tại phòng trọ Ngọc cười vui vẻ với Giang

-Thế là mày xin xem lại camera với lý do rơi ví rồi quay lại đoạn đó à

-Ừ tao gửi thẳng cho vợ hắn,cứ dần dần tao sẽ khiến hắn sống không thể yên thân…

-À đi mua mực đi,đợt đi Đà Nẵng bảo mua về thì chả mua xong về phờ phạc như đi bay lắc về vậy

-điên,vậy để tao đi mua

-Ngọc này ,sao mày k thử yêu ai đó xem sao?

-Để làm gì,tao k có cảm xúc với đàn ông lâu rồi

-Chúng ta được quyền yêu cơ mà,tại sao lại cứ phải thù ghét ,đâu phải ai cũng xấu

-Tao toàn gặp kẻ xấu thôi,số k may mắn rồi…kệ đi tao k nghĩ đến đàn ông đâu nên mày đừng hỏi nữa

Giang buồn bã khi thấy cô bạn tốt bụng xinh gái lại gặp phải kẻ khốn nạn như Hùng…

Tại nhà Hùng…

Vân đay nghiến nói rất khó nghe

-Anh chỉ là con chó của nhà tôi thôi,vậy mà dám qua mặt tôi

-Cô im đi…

-Tao k im đấy

Hùng dơ tay tát vợ,cô ta bù lu bù loa lên rồi het lên “ Tao sẽ bảo bố tao,thằng chó”…

Hùng đấm tay vào tường đầy vẻ giận dữ…anh ta suy nghĩ” Tao sẽ tìm ra kẻ gửi clip,là ai…ai,Ngọc nếu là cô thì đừng trách tôi”

Bữa tiệc tất niên của các chi nhánh diễn ra,hôm nay chủ tịch đến đặc biệt chi nhánh Nam Hà Nội…

Sân khấu hoành tráng,Chi và Hân cùng Ngọc vỗ tay lớn khi thấy các ca sỹ nổi tiếng,Hân cười

-Năm nay có chủ tịch tới nên đầu tư ghê

Chi cau mày

-Chủ…chủ tịch á

-Ừ nghe nói anh ta bốc thăm đúng chi nhánh mình đấy…

-Bảo sao sếp đầu tư,thấy bảo chủ tịch trẻ lắm,giàu vãi nhỉ…nghe giàu là thích rồi lại trẻ nữa nhưng sợ lại cận lòi mặt dỗ…

Ngọc bật cười

-Tí kiểu gì chả thấy…

Sân khấu yên lặng khi Mc lên nói “ Mời chủ tịch Phan Cảnh Duy có đôi lời phát biểu,xin mời ạ”

Ngọc nghe đến tên cô ngờ ngợ miệng lầm bầm “ Phan…Phan Cảnh Duy”…

Duy bước lên sân khấu trong bộ vest màu nâu đầy lịch lãm,bên dưới xì xào…

“ Xin chào ,tôi là Phan Cảnh Duy,hiện tại là chủ tịch ngân hàng này,tôi rất vui khi được dự tất niên cùng các bạn,chúc mọi người có bữa tối vui vẻ”…

Ngọc như chết lặng khi bên tai Hân rung tay rung chân

-Êu hai đứa mày thấy gì không,đẹp trai kiểu đỉnh của chóp ý,ai lấy được chắc phúc 70 đời mất,có nên ra xin chụp ảnh k nhỉ…

Ngọc thấy Duy đi xuống bên dưới,đi qua chỗ cô cả hai nhìn nhau nhưng Duy coi như không quen biết…Ngọc vội cúi mặt…cô cảm thấy lo lắng…

-Tao có khi về đây,k thấy khoẻ

-Này k phải trốn rượu,đủ 10 ly cho về này

-tao phải về thật mà

-10 ly rồi về ok

Ngọc đã không biết uống nhưng vì muốn nhanh rời khỏi đây nên cô uống liên tục 10 ly,cô đứng dậy

-Xong nhé,tao phải về thật nếu k đã ngồi rồi

-Ok nếu có việc thì về đi…

Ngọc lầm bầm “ Sao lại là hắn,k thể nào hắn lại là ông chủ của mình được”

Ngọc đặt grap cô bắt đầu ngấm rượu,chiếc xe đen đỗ trước mặt,Ngọc cúi hỏi mà k để ý biển số

-Anh grap ạ

Chiếc xe mở cửa ra…Ngọc bước lên…

Vừa lên xe cô thấy Duy đang ngồi và mỉm cười,cô quay ra định mở cửa chạy thì anh ta giữ tay và nói lớn với Thiện

-Đi nhanh…

Ngọc cố giật tay

-Bỏ tôi ra…

Ngọc thấy hoa mắt rồi gục đầu vào ngực Duy…Duy thấy nồng nặc mùi rượu…anh ta ôm trọn Ngọc vào sát người…vừa ra đến du thuyền anh ta tự tay lái ra giữa hồ lớn trong thành phố…

Bước vào phòng thấy Ngọc đang tay chân khua loạn xạ…” Khát nước quá”…

Duy đưa vào tay cốc nước,Ngọc bật dậy lờ đờ tu hết ly nước…

-Cám ơn …

Cô chợt thấy giầy tây đứng trước mặt liền ngẩng lên ,tay rơi cốc nước

-Cô trốn tôi nữa đi…

Ngọc đứng bật dậy chạy ra ngoài,cô thấy bốn bên là nước đen xì…cô lại không biết bơi…

-Có ai không?

Duy đi ra bóp miệng

-Hét to lên xem ai nghe thấy,hét nữa đi

-Cút đi,sao anh cứ thế…tôi đâu có làm gì anh…

Duy kéo tay Ngọc vào trong,anh ta chốt các cửa lại chỉ có cửa sổ nhìn ra bên ngoài làn nước và những toà nhà cao tầng …đèn tắt đi chỉ còn ánh đèn mờ ảo,Ngọc kéo chăn lên người ngồi co ro trên giường…

-Để tôi cho cô xem cái này…

Đoạn video clip của chị gái Ngọc đang ngoại tình có quan hệ với sếp trong nhà nghỉ…

-Anh có cái này ở đâu

-Tôi gửi cho anh rể cô nhé,chị cô chuyên nghiệp thật

Ngọc tóm điện thoại

-Anh xoá đi,tôi xin anh đấy…

-Hay gửi cho mẹ cô vậy,tôi có cả clip cô và tôi nữa cơ,gửi cho mẹ để mẹ cô biết có các cô con gái tuyệt vời thế nào,sao,cay lắm nhỉ đánh tôi đi này…đánh đi…

Ngọc quay mặt vào góc ,cô nói trong nước mắt

-Anh đừng động đến mẹ tôi…mẹ tôi k đáng để bị anh nói thế…

Duy thấy hơi quá,anh ta tiến sát gần,Ngọc gạt vội nước mắt

-Tỉnh rượu chưa?

-Anh muốn gì anh nói luôn đi rồi tha cho tôi…

-Không tha được,cô làm tôi thấy khó chịu…

-Tôi làm gì anh mà khó chịu

Duy cầm tay Ngọc đặt lên ngoài quần anh ta gần chỗ kín…cậu nhỏ của anh ta cương lên căng cứng khiến Ngọc xấu hổ

-Khó chịu ở đây này,khi nào tôi chán tôi sẽ tha cho cô…

Nói xong anh ta kéo rách áo Ngọc …

-Anh đừng làm tôi sợ

-Đi thay bộ đồ đi,tôi mua tặng em để trong nhà tắm đấy…ngoan em sẽ có thưởng lại k phải lo,em k muốn cũng k sao…có nhiều cách mà ( ý nói video của chị gái)

-Tôi đi ,tôi đi thay đồ

Ngọc vào trong tolet cô rửa mặt rồi nhìn bản thân trong gương và tự nhủ “ Có thêm nữa cũng k sao,mình có bị chà đạp nữa cũng k sao”

Nước mắt Ngọc rơi khi mặc bộ đồ ngủ bằng ren màu đỏ …bước ra bên ngoài,Duy ngồi trên giường không mặc đồ,anh ta đầu bóng lộn với nụ cười nhẹ khi thấy Ngọc mặc đồ đầy quyến rũ,bầu ngực tròn sau lớp áo ren…

-Lại đây…

Ngọc trèo lên giường,Duy với tay kéo chun buộc tóc của Ngọc xuống,mái tóc văng ra,Duy khẽ vuốt rồi hít tóc thật sâu khiến Ngọc sợ…

-Tôi…tôi lạnh…

-Anh bật sưởi rồi mà,em lạnh ở đâu,ở đây à ( sờ vùng kín) nếu ở đây để anh làm nóng nó là hết lạnh…

Ngọc tay run lên ,cô dường như biết bản thân sẽ như một nô lệ tình dục …

Yêu thích: 1.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN