Em Sẽ Phải Yêu Anh Thật Lòng
Chương 10: Gặp Gỡ
– Yến!!! – Hoài Thi gé đầu vào lớp gọi to khi thấy Hoàng Yến nhìn ra cửa sổ lớp với vẻ mặt trầm ngâm, dường như nghĩ ngợi đều gì đó trong giờ ra chơi 5 phút.
Hoàng Yến giật mình quay ra nhìn thấy Hoài Thi thì liền mỉm cười chạy ra cửa lớp.
– Mày đang nghĩ gì hả? Sao lúc nảy nhìn trầm ngâm vậy.- Hoài Thi chau mày nhìn Hoàng Yến chất vấn.
– Có nghĩ gì đâu…Mà mày qua có gì không?
– À, bài tập mày nhờ tao giải, tao giải vào trong đây rồi.- Vừa nói Hoài Thi vừa đưa đến trước mặt Hoàng Yến một quyển sổ.- Có cả lời giải nữa, cứ đọc đến khi hiểu rồi hãy đem sổ trả tao.
– Ờ…cảm ơn mày nhiều nha!!- Hoàng Yến cười tít mắt cầm lấy quyển sổ.
– Con nhỏ này, làm như tao với mày xa lạ lắm vậy, bài đặt cảm ơn nữa…Mà Thế Thịnh đâu rồi.- Hoài Thi vừa nói vừa nghiêng đầu xung quanh lớp Hoàng Yến tìm kiếm.
– Đi mua nước giùm tao rồi.
– A!!! Sướng nha, lúc nào cũng có người để nhờ vả mua nước.- Hoài Thi dùng ánh mắt ranh ma trêu chọc.
– Đừng có mãi chọc tao, đẹp như mày mà muốn không chừng còn có người mua thức ăn mỗi buổi sáng cho ấy, chứ đâu như tao, nhờ vả bồ người ta hoài.- Nhỏ trêu chọc lại Hoài Thi nhưng trong giọng có vẻ hơi buồn.
Hoài Thi cảm thấy như mình đã chọc không đúng lúc định nói thêm gì đó nhưng lúc đó Thế Thịnh đã chạy vào đưa nước cho Hoàng Yến và tiếng trống vang lên làm Hoài Thi phải trở về lớp.
Giờ ra chơi 15′
– Bà đi căntin với tui không?- Thế Thịnh hỏi Hoàng Yến ngay sau khi tiếng trống trường vang lên.
Rồi sau đó là tiếng của My lớp trưởng:
– Học sinh nghiêm.- Cả lớp đứng lên chào giáo viên.
– Thôi ông đi với Quyên đi, tui phải qua lớp Thi trả sổ cho nó rồi, xong tui rũ nó đi với tui luôn.- Hoàng Yến chậm rãi trả lời khi giáo viên bước ra ngoài.
– Hay bà cứ đi trả đi tui chờ bà với Thi đi luôn.
– Thôi! Ông cứ đi trước đi, đừng làm phiền Quyên chờ tụi tui. – Hoàng Yến từ chối ngay, nhỏ không muốn làm kỳ đà giữa hai người hoài như vậy.
– Ừ, vậy tui đi trước nha.
Hoàng Yến mỉm cười gật đầu rồi xoay người bước qua lớp Hoài Thi.
Vừa bước tới cửa gặp ngay Thiên Huy vừa bước ra, cậu nhìn nhỏ đăm đăm, nhỏ lách người qua để Thiên Huy đi qua và nhìn vào trong lớp, Thiên Huy vẫn đứng yên nhìn nhỏ. Nhưng đầu nhỏ vừa nghiêng qua nhìn chưa kịp thấy gì thì bị người nào đó từ trong lớp đi ra va vào, thế là đầu nhỏ đập vào bụng của người ta mà người đó lại là con trai, đúng là nhục chết đi được.
Hoàng Yến thấy đầu chao đảo suýt nữa thì ngã, ngay lúc đó cả Thiên Huy và bạn nam đó nhanh chóng đưa tay ra nhưng do bạn nam đó đứng gần hơn nên đã nắm được tay nhỏ kéo lại trước. Thiên Huy thấy vậy cũng rút tay lại cho vào túi quần. Hoàng Yến liền ngước mặt lên nhìn bạn đó, vần tráng cao, gương mặt sáng láng, tướng người cao ráo mặc dù không đẹp trai lắm nhưng nhìn men vô cùng.
Bạn đó ái ngại nhìn nhỏ gãi đầu, mặc dù bình thường hơi hung hăng nhưng cậu chưa bao giờ đụng phải con gái trong trường hợp này, nhất thời không biết giải quyết sao. Cuối cùng cậu thốt lên hai tiếng:
– Xin lỗi!!!
– Không sao. – Nhỏ cười nhẹ lắc đầu sau đó tiếp tục nhìn vào lớp.
– Bạn tìm ai sao?- Bạn đó nghiêng đầu hỏi.
– À! Mình tìm Hoài Thi.
– Um. Để mình gọi dùm cho.- Nói xong cậu quay vào lớp gọi to:
– Hoài Thi!! Có bạn tìm nè.
– Ờ! Ra ngay!- Hoài Thi lật đật chạy ra.
– Trả mày nè! Cảm ơn- Hoàng Yến nói ngay khi Hoài Thi vừa ra tới.
– Trồ!! Khách sáo với tao đồ.- Hoài Thi chề môi nhìn bạn.
– Tao quen rồi.- Hoàng Yến cười hìhì đáp.
– Bạn của Thi hả?- Bạn nam đó xoay qua Hoài Thi hỏi.
– Ừ! Bạn thân của tui! Năm nay là năm thứ ba rồi.
– Ồ!!!
Thiên Huy nải giờ vẫn im lặng lắng nghe.
– Căntin không?- Hoàng Yến hỏi Hoài Thi.
– Ừ! Đi.- Hoài Thi gật đầu.
Thế là hai đứa nắm tay nhau đi, được hai bước thì sau lưng có tiếng gọi, là tiếng của bạn nam đó:
– Này bạn ơi! – Hai đứa đồng loạt quay đầu lại.- Mình tên là Quang Sơn nha!- Bạn nam đó nói tiếp.
– Ừm! Mình tên Hoàng Yến!- Hoàng Yến bật cười trả lời.
Rồi hai đứa tiếp tục đi xuống căntin, lúc này Quang Sơn mới nhớ Thiên Huy vẫn đứng im lặng bên cạnh, bèn choàng tay qua vai bạn bảo:
– Đi nào! Căntin thẳng tiến!
– Cái gì căntin? Lúc nảy mày nói đi giải quyết chuyện của thằng Duy mà.- Thiên Huy nhíu mày, ngạc nhiên nói.
– Chuyện đó giải quyết sau đi. Giờ tao muốn đi căntin cơ. Nhanh lên!!- Quang Sơn vừa nói vừa kéo cổ bạn đi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!