Em thật đáng yêu !!!
đi ăn (1)
Oải Hương tung tăng đi trước Tự Hoa, lâu lâu lại quay lại vẫy kêu Tự Hoa đi nhanh một chút, như vậy mới có thể ăn được nhiều hơn
Tự Hoa :\” … \” thôi được rồi, đi chung với con heo này thì đành phải chấp nhận vậy ~
Nếu như Tự Hoa mang nét đẹp của con lai, da trắng đôi mắt xanh lam cuốn hút thì Oải Hương lại mang nét đẹp thuần khiết , không phải lung linh sặc sỡ mà là Trong sáng, mong manh lại đẹp đến rung động lòng người. Nhìn thoáng qua thì liền thảng thốt mà xuýt xoa, nhìn gần hơn một chút thì lại đáng yêu vô cùng.
Hai người đi chung với nhau, chẳng khác gì viên ngọc đã sáng lại còn sáng thêm. họ đi dạo một lúc ngoài đường, chụp ảnh sau đó mới vô quán ăn bên vỉa hè.
Không phải là cao lương mỹ vị Oải Hương hay ăn mà chỉ là những món dân giã . Thế nhưng cô lại cảm thấy rất thú vị. Đôi mắt đảo xung quanh thích thú nhìn mãi không chán. Lâu lâu lại quay qua hỏi Tự Hoa cái này là cái gì. Tự Hoa vỗ chán, than thở nói \” này Oải hương, em chưa đến những nơi như này sao \”
\” chưa ạ \”
Tự Hoa : \”….\” tui quá mệt mỏi với cục cưng này rồi….
Nói đây là quán tạm bợ thì cũng không đúng, cao sang thì cũng không phải. Nói chung bày biện cũng rất vừa mắt. Khách ở đây thì đông nghẹt người, nhất là càng về khuya, tiếng ồn ào xen lẫn tiếng cười càng trở nên náo nhiệt
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!