[Fanfic LinHoon] Hôn ước hoàng gia - Đẳng cấp vợ hờ Park JiHoon
Chap 9: Tôi sẽ ở bên cô mãi mãi
Chủ nhật thân thương về khắp chốn, hôm nay JiHoon và GuanLin đều ở nhà. Tuy nói ở chung nhà nhưng thực tế thì việc ai nấy làm. GuanLin trong phòng sách chăm chỉ xem mấy cái hợp đồng bỗng nhiên JiHoon đập cửa om sòm, anh dỡ tay xem xong rồi mới mở cửa.
\”Ầm…Ầm…Ầm\”
_ Mở cửa, Lai GuanLin mở cửa nhanh lên.
JiHoon tiến hóa thành nhện bám chặt cái cửa mà là hét, GuanLin đột ngột mở cửa làm cô mất đi chỗ dựa và ngã hẳn lên người anh, lúc ngã xuống đó môi cô chậm chậm chạm nhẹ vào môi anh thật ngọt ngào, tự nhiên. Chưa định hình được tình huống này là như thế nào, GuanLin sâu vào đáy mắt của cô cái cảm giác này thật sự rất kì lạ. JiHoon hốt hoảng đứng lên.
_ Anh đồ đáng ghét!
Không chịu nổi sự thật JiHoon thẹn thùng chạy ra ngoài
— Tua —
_ GuanLin dễ mến ơi!
JiHoon đi vào phòng dùng cái giọng \’ngọt lịm\’ tiến đến chỗ anh.
_ Sao?
_ Anh cho đưa tôi tới chỗ này nha!
**Chuyển cảnh**
Tại một khu vui chơi giải trí, GuanLin đứng ở dưới nhìn lên vòng đu quay xanh đỏ vàng xa tít mãi quay đều, quay đều, quay đều quay đều quay đều…
_ Cô đưa tôi đến đây làm gì?
_ Là anh đưa tôi đến chứ bộ.
JiHoon giả ngây thơ, mang bộ mặt dày ngang mặt đường ra nhìn anh.
_ Đi thôi!
Dứt lời JiHoon kéo GuanLin lên chiếc đu quay cho bằng được.
_ Không đi đâu.
GuanLin chần chừ không muốn đi còn JiHoon thì ở sau lưng đẩy kịch liệt cuối cùng GuanLin đành chịu thua JiHoon, bước lên trải nghiệm vòng đu quay đều quay đều.
Ngồi dựa sát vào chiếc ghế GuanLin nhắm mắt miệng lẩm bẩm cầu khẩn. JiHoon ngồi đối diện với anh, chiếc đu quay từ từ chuyển động mang hai người lên cao.
_ Haha vui quá! Anh mở mắt ra nhìn đi GuanLin.
_ Không.
GuanLin ôm cột cứng ngắt, JiHoon gỡ tay anh ra lắc lắc.
_ Mở mắt ra đi, vui lắm, mở mắt đi mà.
Cái giọng \”nhão nhẹt\” siêu dễ thương của JiHoon đã thuyết phục được anh nhưng vừa mở ra là nhắm lại liền. Cạn lời bất lực JiHoon tự tận hưởng thú vui con nít của mình.
15 phút sau, khi đã tiếp đất an toàn nhìn mặt GuanLin rất hoang mang Hồ Huỳnh Hương kiểu như tôi là ai, đây là đâu. Và anh thề rằng sẽ không chơi trò này lần nào nữa.
_ GuanLin, anh thấy có thích không?
_ Nhìn mặt tôi chắc thích.
JiHoon cười trừ, cô lém lĩnh chọc anh.
_ Hay mình chơi trò này nữa nha!?
_ Không bao giờ.
Guan Lin nắm tay JiHoon dắt về ngay và luôn.
**********
JiHoon từ khi về nhà đến giờ cứ cười suốt không thôi làm GuanLin thấy khó chịu.
_ Cô làm gì mà cười hoài vậy!?
_ GuanLin nè, sau này mình đi chơi trò đu quay nữa ha!?
_ Không. Sau này tôi sẽ dẫn cô chơi trò khác vui hơn.
_ Thật hả?
JiHoon vui vẻ reo lên.
_ Ừ.
_ Vậy sau này sau này sau này nữa anh có đưa tôi đi chơi không?
GuanLin nở nụ cười dịu dàng.
_ Đừng nói là sau này, tôi sẽ đưa cô đi chơi cả đời, đến khi cô chán thì thôi.
_ Anh hứa rồi đó !
JiHoon vui mừng nhảy tưng tưng, cô cứ như là một đứa trẻ. Bất chợt cô hỏi anh một câu nghiêm túc.
_ Vậy anh có thể quan tâm tôi cả đời không?
Vẻ mặt GuanLin trùng xuống, cô cũng biết là anh yêu Nancy nhưng trong lòng cô vẫn muốn hy vọng một điều gì đó.
_ Ơ…ý tôi là anh có thể quan tâm tôi một chút xíu, không cần phải nhiều như đối với NanCy đâu…
_ Tôi sẽ ở bên cô mãi mãi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!