[Fanfic] Thần Tượng Thì Sao - Dịch Dương Thiên Tỉ (TFBOYS) - Chap 19: Lợi Dụng Động Chạm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


[Fanfic] Thần Tượng Thì Sao - Dịch Dương Thiên Tỉ (TFBOYS)


Chap 19: Lợi Dụng Động Chạm


– Này, cậu tính ôm tôi mãi như vậy à. Ôm nhiều tính thêm phí đó nha – sau một khoảng thời gian không quá ngắn nằm trong vòng tay của cậu, nó đã bắt đầu lên tiếng với cái giọng trêu chọc.

Không phải fan girl nào cũng muốn được cậu ôm như vậy sao? Chả lẽ cô bạn này lại khác biệt đến vậy. . .hay thực chất là “tình trong như đã, mặt ngoài còn e” ??

Nhưng mà. . . cậu thật sự không muốn buông ra chút nào a~

Cậu muốn “tận hưởng” cảm giác ấm áp này thêm một chút…

– Một chút nữa thôi – thanh âm trầm ấm của cậu vang lên, thế này có phải mật ngọt chết ruồi không chứ.

Nó vội vàng đẩy cậu ra, nếu ôm cậu thêm một giây một phút nào nữa chắc nó sẽ mất kiểm soát trước sự ấm áp của cậu quá ><

Dịch Dương Thiên Tỉ lại lặng lẽ nở một nụ cười, người con gái này không những đặc biệt mà còn đáng yêu nữa. Nhưng cậu vẫn không hiểu một điều. . .rõ ràng là cố tình muốn chạm vào cậu nhưng khi cậu đến gần thì lại chạy mất??? Tâm tình như này được gọi là gì nhỉ? Con gái luôn khó hiểu vậy sao??🤔🤔

[. . .]

Buổi sáng ngày hôm sau, vừa mở mắt là nó đã với tay lấy cái điện thoại…

7 giờ sáng, ừm 7 giờ sáng. . .

CÁI GÌ, 7 giờ rồi. . .nay nó còn phải đi học, phải đi học nữa đó. Trễ mất rồi huhu

Nó đảo mắt một cái thì thấy Dịch Dương Thiên Tỉ cậu đang thản nhiên ngồi thưởng thức bữa sáng, phong thái không tí gì gọi là khẩn trương. . .

– Cậu không tính đi học sao??

– Không, hôm nay tôi xin nghỉ – câu trả lời của cậu rất nhẹ, có khi còn nhẹ hơn cả khí hidro bơm vào bong bóng để thả lên trời ấy.

Nó nhìn cậu, tâm tình không mấy vui vẻ… Trong khi bản thân thì đang auto trễ học lại có người thản nhiên ngồi ăn ngay trước mặt với lí do xin nghỉ rồi 🙂

– Vậy sáng nay cậu dậy sớm không? Sao không đánh thức tôi dậy. . .

– Ừm, 6 giờ kém. Nhưng thấy cậu ngủ ngon quá nên không đánh thức, với lại tôi nghĩ cậu tự biết đường dậy. . . – cậu cố nén tiếng cười đang chuẩn bị thốt ra ngoài. . . này thì cái tội bắt nạt cậu, này thì dám xem cậu là cún.

Máu điên của nó bắt đầu dồn lên não, đôi mắt hừng hực tia lửa giận, nó tiến tới chỗ cậu, đập xuống bàn kêu một cái “bốp”:

– Này, cậu có nhân tính không vậy hả. Có cần vô tâm vậy không, ít ra cậu cũng đang ở nhà tôi đấy. – thanh âm nó rất lớn, lớn đến nỗi làm cậu giật bắn mình.

– Bình tĩnh, tôi xin giáo viên cho cậu nghỉ bữa nay luôn rồi, lát tôi dẫn cậu đi chơi thay cho lời cảm ơn chuyện hôm qua. Mau ngồi xuống ăn sáng đi. – ánh mắt cậu nhìn nó như kiểu đang rất ân hận và hối lỗi vì lỡ chọc giận phải sư tử đội lốt người :((

Thực ra chuyện lúc sáng là thế này. . .kế hoạch đi chơi cậu đã lên vào tối ngày hôm qua rồi, sáng nay chủ động tắt báo thức và xin nghỉ giúp nó. Ai ngờ chưa gì đã bị la tới la tấp =.=

– Thật không, cậu dẫn tôi đi chơi à. Dễ thương quá cơ – nó lại chạm tay vào hai má cậu mà nắn nắn bóp bóp, bỗng chốc trở nên hiền lành khiến cậu không khỏi ngỡ ngàng vì sự thay đổi một cách chóng mặt này.

Không biết người bạn mới này của cậu có bị đa nhân cách không nhỉ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN