[Fanfiction Jungkook ] Tình yêu, cất cánh !
Chương XXXI - Chút rắc rối nho nhỏ
Phải nói là khó khăn lắm, hai người mới chen ra được và đi khỏi trung tâm mua sắm. Hoseok còn phải cảm ơn thằng em út vàng út bạc quý báu đã khiến anh suýt nữa đâm cáu nữa. Anh quyết định mặc kệ nó đi. ĐI VỀ!
Dọc đường, anh vẫn đi cùng với Ami. Trời tối, phố Bussan lên đèn thật đẹp. Đi không cũng chán, Hốp quyết định là người bắt chuyện trước. Tán nhảm một tí cũng được, cho đỡ chán :
– Sao cô không gói cả cái khăn này vào nữa ấy ?
– Anh làm hyung của ảnh mà có tâm ghê ha. Anh không nghe vừa nãy nhân viên nói đây là khăn đôi à hay là anh thích cho Jimin-ssi đeo khăn con gái ?
– Vậy cô sẽ đeo nó vào mùa đông này hả ?
– Anh có đeo không, tôi tặng anh ?
Hobi chỉ biết cười trừ. Gu của thằng Jimin… nặng thật đấy!
Ngày hôm sau, Bighit mở tiệc cho Mochi linh đình và mời cả các fan đến. Tiệc cũng kết thúc nhưng anh em Bangtan còn muốn mở một tiệc nhỏ mà chỉ vài người quen biết thôi. Coi như là tiệc nội bộ. Tổ chức ở ngay nhà Cục Mochi. Đầu Jungkook vẫn còn u một cục rất to vì bị bố Bang oánh. Nguyên do là lúc bố bảo không tham dự được, Thỏ béo đã đứng ngay đấy làm một câu: ” Con biết là đường huyết của bố lại tăng cao. Ăn ít đi thôi bố ơi, con nhìn thấy từng ngấn mỡ trên bụng bố kia kìa. Hớ hớ…”. Ông bà Jeon thì bận, không tham dự được nhưng vẫn gửi quà tới. Em trai Jimin thì phải ở lại trường để học. Đèn tắt, nến sáng lung linh, mọi người bắt đầu hát chúc mừng sinh nhật. Anh cũng ước vào đấy rồi bắt đầu cắt bánh. Tự nhiên Min khó ở lên tiếng:
– Hoseok, quà đâu ?
Tiểu hy vọng chưa biết trả lời sao. Quà thì dã giao cho Ami cầm rồi mà người thì chưa thấy đến. Mọi người cứ gặng hỏi mãi chẳng biết trả lời làm sao. Nói đến mới nhớ, người mang hào quang nữ chính mãi chưa đến khiến Jungkook còn cứ ngấp ngỏm. Đừng nói với cậu là cố không biết.
Ngoài trời tự nhiên đổ mưa tầm tã. Ami vẫn đang đi bộ dọc theo những con phố cầm theo chiếc ô vải đã sờn cũ. Bussan bây giờ thay đổi nhiều quá. Đúng là có sầm uất lên nhưng cô lại không thích điều đó. Nơi này… quê hương thứ hai của cô khiển chính bản thân cảm thấy xa lạ.
Đang đến cái phần vui nhất của bữa tiệc – mở quà thì chuông cửa kêu kính coong.
– Để bố mẹ ra mở cửa. – Ông bà Park nói vậy rồi chạy ra mở cửa. Trước cửa lúc này là một cô gái trẻ đẹp tầm hai mươi tuổi đang đứng đó. Thấy hai người, cô gái đó hỏi :
– Xin lỗi. Hai bác cho con hỏi đây có phải là nhà anh Jimin không ạ ?
– Cô là ? – Hai người vẫn còn ngờ ngợ.
– Con là Ami. Là bạn của anh Jimin.
Chẳng hiểu sao ông bà Park lại nghe thành “ARMY” nên tưởng là fan, không cho vào. ( AD: Đây đúng là hai cái tên gây hiểu lầm nhất trong năm.) Đứng chờ mãi chưa thấy ba mẹ vào nên anh mới đi ra thì thấy cái viễn cảnh như trên. Hiểu làm hiểu lầm mà.
Hai ông bà vẫn chẳng hiểu cái gì là cái gì cả. Mãi cho đến khi Hope ghé vào tai hai ông bà giới thiệu: người yêu của Jimin con dâu tương lai của hai ông bà thị họ mới vỡ lẽ, mừng như Tết đến.
– Ông ơi, tôi có vừa nghe nhầm không ?
– Bà cũng nghe được giống tôi à ?
Hôm nay, cô đến muộn, cũng đã gọi điện đến bảo Jimin rằng cô sẽ đến muộn một chút, anh không phải lo và cũng đừng bảo mọi người phải chờ. Tất nhiên, cô vẫn không quên đưa món quà cho Jimin kèm theo lời chúc:
– Sinh nhật vui vẻ.
– Em và cô giáo đã đi suốt một buổi mới tìm được quà cho sinh nhật của anh đấy.
Không nói ra nhưng trong lòng hẳn cũng biết Jimin vui đến mức nào. Nhận hộp quà màu xanh được gói ghém cẩn thận từ tay Ami, anh vui biết bao. Dù có là gì đi nữa, chỉ cần là quà của cô, anh đều sẽ trân trọng nó.
Khi mở quà… Và tất nhiên quà đầu tiên là của Mặc Nê Chơn Cúc.
” Nhà này còn thiếu bomb hả em ?”
” Mày rỗi nghề hở em ?”
Jimin không nói thì thôi chứ mấy ông anh thì xúm vào “beep” thằng em tội nghiệp. Nhà thì đầy mà tự dưng chạy đi mua bom. Quả này chắc là do thanh niên rỗi nghề thích biếu tiền thiên hạ đây mà! Đến khi mở quà của Hobi thì anh Chin già lại than thở một câu :
” Mấy đứa được khuyến mãi tai nghe với cả chì kẻ mắt Kaja Beauty à ?”
Cứ như vậy rồi đến quà cuối cùng của Yoongi. Cả bọn háo hức đợi chờ xem quà của ống sẽ là cái gì. Nói thật, quà của Min Yoongi mua luôn khiến người ta, nhất là mấy anh em phải há hốc mồm kinh ngạc. Y như rằng… 15 cái bờm tai Thỏ. Mỗi người chia nhau một cái. Tự nhiên anh già khó ở ấy móc đâu ra cái bờm hình kumanon kia vừa đeo vừa cười hả hê.
Mọi người, chỉ có Jimin (và cả Jungkook ) nữa để ý được cái khăn trong hộp quà của Ami có in hai chữ ” VE”. Thảo nào lúc đầu lại thấy trên khăn của cô đeo hôm nay lại có chữ “LO”. Kiểu này là khăn đôi rồi. Ghen tỵ ghê! LOVE. Là LOVE đó! Buổi tối sinh nhật hôm đấy, ai cũng rất vui vẻ nhưng nào ngờ…. Sáng hôm sau, trên mạng rộ lên scadal của J-Hope và Ami.
Công ty phải giải quyết không biết bao nhiêu là vấn đề. Điện thoại réo không ngớt. Không ngờ, lí lịch của Ami còn bị đào sâu một cách không thể ngờ: nữ chính trong MV mới của BTS, giáo viên vũ đạo do giám đốc của Bighit, ông Bang Shi Hyuk đích thân tuyển chọn giờ lại bắt gặp đi cùng Hope trong trung tâm mua sắm. Phen này rắc rối thật rồi.
Cộng đồng Army nổ ra một cuộc chiến dữ dội lém, trong mỗi một cái MV thôi mà soi đi soi lại tìm ảnh dìm. Ngưỡng mộ có, thần tượng có nhưng chủ yếu lại là ghét bỏ. Có lẽ, fan cũng chưa thể chấp nhận được thần tượng của mình có người yêu lại còn là một kẻ bắt cá nhiều tay nữa. Cũng may Ami có lí lịch vàng, xinh đẹp học giỏi, tuy ít tuổi nhưng kinh nghiệm lại nhiều. Thậm chí còn là thiên kim tiểu thư của tập đoàn lớn L&L nếu không thì giờ kết cục còn thảm nữa.
Bighit dự định ngày mai sẽ mở một cuộc họp báo để đính chính sự thật nhưng tất cả đều không biết sóng gió bây giờ mới chỉ là bắt đầu. Ở một căn phòng tối, hồ sơ lí lịch của Ami trên bàn bị vò cho nát vụn.
” Kang Ani, cô trón lâu hơn tôi tưởng đấy.”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!