[Fanfiction TFBOYS] [Dịch Dương Thiên Tỉ] Khoảng Trống - Chương 1: Chạy Trốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


[Fanfiction TFBOYS] [Dịch Dương Thiên Tỉ] Khoảng Trống


Chương 1: Chạy Trốn


“Thì ra tương tư là thế này
24 trên 7 nghĩ đến em
… Nghĩ đến em
Thả mây trôi qua từng kẽ tay
Cho làn khói này khẽ bay
Chìm sâu vào giai điệu êm ái”

Trong gian phòng không rộng không hẹp, ánh đèn màu vàng ấm áp càng làm cho những mẩu giấy báo được cắt dán chằng chịt trên bức tường thêm nổi bật. Có một cô gái ngồi ở bàn ăn, ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, đối diện là chiếc máy tính vẫn sáng.

Tôi cầm tách cà phê đưa lên miệng, không cẩn thận làm rơi vài giọt lên chiếc áo ngủ màu cam. Tôi kéo phẳng nếp nhăn trên áo, hơi nhíu mày, cuối cùng mặc kệ. Tiếp tục nhìn vào bản thảo đang dang dở trước mặt, lại đưa mắt về phía đồng hồ, thở dài não nuột.

Ba tiếng nữa là phải chuyển cho biên tập viên rồi, tính sao đây?

Đúng lúc ấy, tiếng gõ cửa thình lình vang lên.

Tôi có hơi giật mình, lại nhìn đồng hồ lần nữa, bây giờ đã ba giờ sáng rồi, có thể là ai nhỉ? Người tôi quen biết ở Bắc Kinh chỉ đếm trên đầu ngón tay, ở tiểu khu này con người còn rất phức tạp, tôi không muốn dính vào, hơn nữa, vào giờ này…

Tôi do dự một hồi, đành đứng dậy, cảnh giác cầm lấy cái chổi để ngay sát cửa, định hỏi “ai đấy” thì có một giọng nói gấp gáp vang lên.

“Lam tỷ, mở cửa cho em với!”

“… Thiên ca?”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, vừa thắc mắc tại sao giờ này em ấy còn mò đến vừa với tay mở cửa.

Bắc Kinh tháng 12 lạnh đến mức lúc đi một người sống, lúc về một khối băng, cửa vừa hé ra một chút, gió lạnh ùa vào làm tôi run cả người. Em ấy mặc áo khoác bông, nhảy vào phòng đóng luôn cửa lại. Tôi liếc nhìn cái quần rách tả tơi của em ấy, nghiêm túc nói:

“Bệ hạ, cần tiểu nhân quỳ xuống khâu lại hoàng bào không?”

“Khỏi. Miễn lễ.” Thiên ca không hề khách sáo phẩy tay.

Tôi trừng mắt nhìn em ấy thản nhiên cởi giày, đi vào trong nhà, ngồi xuống ghế, động tác vô cùng thuần thục.

Đứa trẻ này, đã năm năm rồi mà sao vẫn bướng bỉnh như vậy, không bao giờ biết chăm sóc bản thân cả. Tôi cũng chỉ là một người fan may mắn hơn những người khác, được làm bạn với em ấy, nhưng không thể đi theo lo lắng cho em ấy mọi nơi được.

Nhưng sau này nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ đốt tủ quần áo tên tiểu tử này.

Tôi nuốt cục tức xuống bụng, ngồi đối diện Thiên ca hỏi: “Sao tự nhiên lại đến vào giờ này?”

“Gặp sasaeng fan. Họ đuổi tới chỗ này.” Em ấy vừa lướt weibo vừa tùy tiện trả lời.

Tôi thở dài một tiếng, không biết đây là lần thứ bao nhiêu rồi. “Chị nghĩ em nên chuyển chỗ ở đi.”

Động tác em ấy hơi dừng lại.

“Fan của em ngày càng đông, em cứ ở một mình như vậy thật không an toàn chút nào. Hay em đi về cùng quản lý đi? À không vậy thì càng dễ phát hiện hơn, đúng rồi, bạn chị đang cho thuê một căn hộ có phong thủy khá tốt, gần trung tâm thành phố nhưng cũng vô cùng kín đáo, cần chị liên hệ với chị ấy không?….”

Tôi ba hoa một hồi lâu, cho đến khi Thiên ca dùng ánh mắt kỳ quặc nhìn tôi mới im bặt. Trong không khí có chút lúng túng, tôi im lặng nhìn tia sáng trong mắt em ấy, thực sự không đoán được nổi tâm tình.

Tôi bỗng dưng cảm thấy hai người chúng tôi như vừa rơi từ Sao Hoả xuống vậy, cứ ngu ngơ nhìn nhau, chuyện gì cũng không quan tâm.

Tới lúc tôi chịu thua, đứng lên định vào bếp làm thứ gì đó cho Thiên ca thì em ấy đột ngột đứng dậy kéo tay tôi.

Bàn tay lạnh ngắt của em ấy vừa chạm vào bàn tay nhỏ nhắn của tôi làm tôi theo phản xạ gạt ra, tôi hồn xiêu phách lạc quay lại, lồng ngực phút chốc như đang đánh trống.

“Em… làm gì thế?”

“Chị rảnh không?”

“… Có?” Tôi nghiêng đầu khó hiểu.

Giọng nói trầm thấp quen thuộc của em ấy vang lên trong căn phòng nhỏ.

“Em muốn chúng ta trốn khỏi Trái Đất này ba ngày.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN