Gái Điếm Và Thằng Lưu Manh - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1401


Gái Điếm Và Thằng Lưu Manh


Chương 6


– Thằng Đạt đang có chuyện buồn, ra Đồ Sơn an ủi nó đê. – Giọng Vũ vang lên trong điện thoại

– Đmm, nói to thế mày (Điện thoại tôi khi nói chuyện người ngồi gần có thể nghe thây) 

– Tao nói bình thường mà… to đâu nhỉ

Bỗng hông tôi đau nhói… Nhi đã nghe thấy nội dung cuộc điện thoại và bắt đầu xử tôi.

– Á đau anh… hôm nay tao có việc, không đi được, thế nhé…

– Đm gấu ở đấy hả… sorry babie… ha ha… hôm nay thiếu mày rồi…

– Ờ cút mệ mày đê.

Tôi quay ra nhìn Nhi cười trừ…

– Anh cười cái gì… em mà không biết chắc đi luôn cùng mấy anh ấy rồi chứ gì? (em phụng phịu)

– Làm gì có, có bạn gái xinh đẹp bên cạnh thế này anh còn muốn đi đâu nữa (vừa nói tay vừa kéo Nhi sát vào người)

– Đàn ông các anh chỉ được cái lẻo mép thôi… nhưng mà em thích… (em hơi đỏ mặt)

– Người đâu mà đáng yêu thế chứ… (vừa nịnh tôi vừa đặt lên môi em một nụ hôn)

– Anh buồn cười, đang đứng giữa đường thế này… mẹ ra thì sao?

– Kệ, ai bảo em dễ thương quá…

Đang tính hôn em thì điện thoại lại rung… lần này là có 1 tin nhắn… “Chúng mày làm gì ở giữa đường thế hả? hàng xóm họ thấy họ lại bảo con mụ này không biết dạy con”… định mệnh… hóa ra mẹ tôi quan sát qua camera an ninh… Có vẻ như em chuyển về đây ở là hỏng rồi… Vào nhà thì thấy mẹ tôi đi từ trêи gác xuống. Chả hiểu sao cứ mỗi lần nhìn thấy tôi là bà mắng…

– Hai đứa hôn nhau giữa đường không biết xấu hổ à?

– Thời đại nào rồi mà còn quan trọng chuyện đấy nữa mẹ.

– Ý mày bảo bà già này lạc hậu? Thằng con mất dạy.

– Đâu, mẹ con là phụ nữ thế kỷ 21 lạc hậu đâu mà lạc hậu.

– Thế gặp cái Huyền tốt cả chứ.

– Vâng, em ấy mà bán hàng thì đông khách phải biết.

– Được rồi, mà Nhi lên phòng mẹ nhờ ít chuyện.

– Không, hôm nay em ấy là của con. Mẹ giữ cả tối qua rồi.

Nói xong tôi bế nhi chạy về phòng. Mặc kệ mẹ tôi chửi phía sau… Vào phòng tôi đặt Nhi lên giường, cởi xong áo tôi lao vào em…

– Từ từ đã anh, hai đứa đã tắm rửa gì đâu.

– Kệ đi.

– Không được, em khó chịu lắm… mình còn cả đêm mà.

– Thế thì để anh tắm cho em.

Tôi bế Nhi vào nhà tắm. Nói là tắm cho em chứ tôi toàn nghịch иɦũ ɦσα với ʍôиɠ em. Còn lại là em tự làm và tắm cho tôi. Em chăm sóc tôi như một người vợ. Còn tôi thì cứ nghịch như trẻ con. Tắm xong bế em ra ngoài. Đặt em xuống giường, tôi mơn trớn khắp cơ thể em. Tay tôi ve vuốt nhẹ nhàng núm иɦũ ɦσα em. Em bị kϊƈɦ thích nên hai mắt nhắm nghiền. Tôi hôn từ môi em lần xuống cổ rồi ngực. Vòng quanh hai đầu ti. Tôi ve vuốt thật nhẹ nhàng. Tôi hôn xuống bím em, như mọi lần nó đã ướt đẫm dù tôi chưa chạm vào.

Mùi sữa tắm cùng với mùi toát ra từ bím em làm tôi kϊƈɦ thích đến cực độ. Tôi ɭϊếʍ một đường dọc theo bím. Em giật thót người. Tôi ɭϊếʍ say mê làm chân em kẹp lấy đầu tôi, hai tay em mân mê 2 bầu ngực mắt lim dim tận hưởng những cảm xúc mà tôi mang lại. Bỗng em chồm dậy đẩy tôi ra giường, hai tay em lúc này nắm lấy ƈôи ȶɦịt̼ đã căng cứng tột độ của tôi.

Em sục nhè nhẹ, dùng lưỡi ɭϊếʍ vòng xung quanh đầu cu tôi làm tôi xuýt xoa. Rồi em cho cả ƈôи ȶɦịt̼ tôi vào miệng, kết hợp cùng với lưỡi, em sục cu tôi lên xuống rất nhịp nhàng. Tôi bảo em ngừng lại, em mà làm nữa thì tôi ra đầy miệng em mất. Làm kiểu truyền thống mãi cũng chán. Tôi bế em ra ngoài ghế. Tôi ngồi dựa lưng vào ghế, em ngồi lên đùi tôi. Tôi chỉnh cho cu tôi đúng lỗ, em ngồi xuống chầm chậm cho đến khi toàn bộ cu tôi ngập trong bím em. ɖâʍ thủy của em chảy ướt cả cu tôi. Em bắt đầu nhịp ʍôиɠ. Hai tay tôi đặt ở ʍôиɠ em vừa để xoa bóp vừa để điều chỉnh tốc độ.

Mặt tôi áp vào ngực, miệng ngậm lấy núm иɦũ ɦσα em. Thỉnh thoảng cắn nhẹ lên chúng. Em vẫn nhịp lên xuống cu tôi, hai tay ôm lấy đầu tôi. Chơi chán kiểu này tôi để em chống tay vào bàn. Tôi đứng đằng sau em mà nhấp. Nhìn cặp ʍôиɠ em tròn căng đang rung lên theo từng nhịp nắc của tôi làm tôi kϊƈɦ thích quá. Tôi nắc thật mạnh bạo làm em chúi người ra đằng trước… “anh… ơi… ra… giường nằm… đi… em… muốn… hôn…anh…ah” – em rêи lên. Tôi để em nằm ra giường, cu tôi lại cắm vào bím em mà nhấp… môi tôi nút chặt lấy môi em.

Lưỡi hai đứa quện chặt xoắn lấy nhau. “em… em sắp ra… anh…ơi… anh ra… trong… em đi… hôm nay… không…sao đâu… anh…” – em kêu lên. Tôi cũng đã chịu hết nổi… từng dòng tinh trùng nóng hổi vọt thẳng vào trong bím em. Chân em quắp chặt lấy hông tôi, nút lưỡi tôi điên dại. Tôi nằm đè lên người em thở dốc sau cuộc làʍ ȶìиɦ vừa rồi. Em xoa những giọt mồ hôi đọng trêи lưng tôi, cứ mỗi lần làʍ ȶìиɦ xong em lại làm thế. Rút cu ra khỏi bím em, tinh trùng và ɖâʍ thủy của em quện lại trào tra ngoài. Tôi trêu em.

– Khϊế͙p͙, nước nôi nhiều thế bẩn hết giường rồi.

– Của anh mới nhiều đấy, đầy bên trong đây này.

– Ai bảo em đẹp quá anh không chịu được.

– Không chịu được là đè ra hả. Anh chỉ lẻo mép là giỏi thôi.

Lấy giấy lau chùi xong, tôi và em vào nhà tắm rửa những vết tích sau cuộc làʍ ȶìиɦ vừa rồi.

Làm xong vừa mệt vừa đói, thế là tôi và em xuống bếp nấu mỳ ăn. Tôi phải dặn chị giúp việc mua mỳ ngay, một món ăn tuyệt hảo như thế thì trong bếp không thể thiếu được. Tôi và em vừa ăn vừa nhìn nhau cười. Thỉnh thoảng véo má em.

Hôm sau em dậy sớm để về quê, em sẽ ở quê một ngày với bố mẹ xong mới về HP. Thế là cả ngày hôm nay sẽ không có em bên cạnh. Cảm giác cứ thấy thiếu thiếu. Buổi sáng tôi ra cửa hàng giám sát thợ làm việc. Đến tầm 10 giờ thì phóng qua shop ở đường Lương Khánh Thiện xem thợ làm đến đâu rồi. Đến đấy thì gặp Huyền cũng đang ở đó. Shop này việc thiết kế tôi giao cho em. Thấy tôi tới em tới chỗ tôi chào hỏi ngay.

– Em chào sếp ạ.

– Ặc, đã cho anh lên chức sếp từ bao giơf thế.

– Anh không là sếp thì là gì, hi. Mà Nhi đâu anh?

– Em ấy về quê mai mới lên, bên này tốt cả chứ em?

– Vâng, chắc xong ngày mai là xong thôi anh.

Tôi đi xem vài vòng rồi tạm biệt Huyền.

– Anh về nhé, mai anh qua.

– Anh ơi (Huyền gọi tôi)

– Sao em?

– Anh ăn cơm chưa, đi ăn với em nhé.

– Anh chưa.

– Thế đi ăn luôn với em đi.

– Uhm, cũng được.

– Mà anh chở em nhé, em đi lấy mũ.

Huyền ngồi sau tôi hai tay ôm hờ lấy eo. Tôi hỏi em thích ăn gì. Em bảo thích ăn cơm. Con bé này ngày nào cũng ăn cơm không chán à – tôi nghĩ thầm. Tôi chở em vào một quán cơm sườn trêи phố Cầu Đất, quán này ngon có tiếng tại HP. Vào chọn được chỗ ngồi, tôi gọi 2 suất. Nhìn em ăn ngon lành tôi cũng thấy vui vui. Một tình huống khá bất ngờ xảy đến. Tôi ăn chẳng may để một hạt cơm dính trêи mép. Huyền lấy giúp tôi và bỏ vào miệng nhai luôn. Em nhìn tôi rồi cười làm tôi khá ngượng. Sau tình huống đấy tôi thấy không ổn với con bé này rồi.

– Em làm anh xấu hổ quá, nhắc anh là được rồi.

– Hì. Hạt cơm đó ngon thật.

– Lại còn đùa được, con bé này buồn cười.

– Ngon thật mà.

– Chịu em.

Ăn xong 2 đứa đi uống cafe. Tôi chọn quán có ban công, khi uống có thể nhìn xuống đường ngắm dòng người qua lại. Ở đây có món cacao trứng mà tôi rất thích. Nhấp ngụm cacao nóng hổi giữa thời tiết lạnh như vậy thật không gì tuyệt hơn. Vẻ đẹp của Huyền thật cuốn hút làm tôi không thể không ngắm em được. Thỉnh thoảng tôi liếc ngắm Huyền, thấy em cũng đang nhìn tôi, hai mắt chạm nhau, em mỉm cười e lệ. Nếu không có Nhi làm bạn gái thì tôi cũng đã cố tìm cách cưa đổ em rồi. Đang suy nghĩ vẩn vơ thì em lên tiếng…

– Anh! em với Nhi ai xinh hơn?

– Hả…?

– Em với Nhi ai xinh hơn?

– Ờ thì mỗi người một vẻ, ai cũng xinh hết.

– Biết thừa anh sẽ trả lời thế.

– Tại em hỏi câu khó quá.

– Khó gì chứ, anh chỉ việc trả lời thật lòng thôi mà.

– Hì, em cứ biết là em rất đẹp là được rồi.

– Thật hả anh, hi hi.

– Em biết thừa điều đấy mà. Làm gì có ai không biết mình xinh đẹp cơ chứ.

– Nhưng em thích anh nói ra điều đấy cơ.

– Anh nói thì được gì chứ, ha ha.

Điện thoại rung… là Nhi.

– Alo em à. Về đến nhà chưa?

– Vâng, em về đến rồi. Anh ăn cơm chưa?

– Anh ăn rồi, đang ngồi cafe.

– Ngồi với ai à?

– Ừ, anh ngồi với Huyền.

– Dạ… thế anh nói chuyện với chị ấy đi. Em cúp đây.

– Này, vội thế… alo.

Em cúp máy rồi. Con bé này sao thế nhỉ. Đang nói chuyện.

– Nhi hả anh? – Huyền hỏi tôi.

– Ừ, con bé này buồn cười thật, chưa nói xong đã cúp.

– Em biết vì sao rồi.

– Vì sao hả em.

– Anh không biết thật hay giả vờ không biết thế.

– Ai mà biết, thôi kệ đi. Em uống gì nữa không anh gọi.

– Em thôi, mà mình về thôi anh.

Chở Huyền về là tôi gọi điện luôn cho Nhi. Con bé thái độ lạ lắm… Bấm số em… đợi một hồi chuông dài mà em vẫn không bắt máy, tôi hơi sốt ruột. Toan tắt đi thì…

– Anh à (giọng Nhi nghe khác)

– Em vừa sao thế, đang nói chuyện mà cúp vội thế.

– Anh đang ở với chị Huyền à?

– Không, anh chở Huyền về rồi. Nhi này…

– Dạ.

– Có chuyện gì thì phải nói anh biết nhé, giấu thì anh giận đấy.

– Em ghét anh…

– Hả… anh làm gì sai à?

– Anh thích chị Huyền, cái cách anh nhìn chị ấy em biết thừa… hức… hức… (giờ mới biết con bé đang ghen, bình thường suy nghĩ nhanh nhạy lắm tự dung hôm nay éo nghĩ ra)

– Đâu có, em là bạn gái anh mà.

– Anh chỉ thương hại em thôi… em biết hết… anh đã bao giờ nói yêu em? Em biết đâu là tình yêu đâu là tình thương chứ… Em không xứng với anh… hức… hức…

– Này này, có gì mà xứng mới chả không xứng.

– Em chỉ là con điếm thôi… một con điếm thôi anh hiểu không… hức… hu… hu…

– Được rồi, em muốn thế chứ gì? Cứ ôm cái tư tưởng của em mà sống đi…

Không giữ được sự bình tĩnh, tôi đã to tiếng với Nhi. Tại sao em cứ phải hạ thấp bản thân như vậy, tôi giận em, thực sự rất giận… Được rồi em muốn làm gì thì em làm… em làm tôi thất vọng rồi…

Cả chiều hôm đấy tôi như người mất hồn, làm việc gì cũng chả tập trung được. Gần tối thì Huyền gọi điện cho tôi, rủ tôi đi ăn tối, vì đang rảnh nên tôi cũng đồng ý. Em lại kêu tôi đến đón… haiz… tính tiểu thư ăn vào máu rồi đây. Trong bữa ăn tôi chả nói câu nào… Huyền cũng hỏi tôi mấy câu nhưng tôi chỉ cười. Và em cũng nhận ra tôi đang có chuyện không vui. Em rủ tôi đi xem phim… Ừ thì đi… Em chọn một bộ phim hài nhưng cả buổi tôi chả cười lấy một tiếng… Trong đầu tôi lúc này đang rất rối bời… mấy lần định rút điện thoại toan gọi cho Nhi nhưng lại đút vào túi… Bất chợt Huyền nắm lấy tay tôi.

– Sao tối nay anh lạ thế.

– Không sao đâu em.

– Không sao là sao, thái độ của anh hiện hết lên mặt rồi kìa. (Em đưa tay vuốt nhẹ má tôi)

– Thôi, xem phim đi em…

Xem xong phim tôi chở Huyền về nhà… Ngồi sau tôi em không còn ôm hờ nữa mà ôm chặt luôn, ngực em áp ào lưng tôi và tôi cảm nhận rõ độ mềm cũng như độ to của chúng. Nhưng tôi chả có tâm trí đâu mà thưởng thức nữa. Về đến trước cửa nhà em, em vẫn không xuống mà vẫn ngồi trêи xe ôm lấy tôi.

– Về đến nhà rồi kìa em. – tôi nhắc Huyền.

– Em biết, nhưng cho em ôm anh thế này một lúc nữa đi.

– Em cám ơn anh tối nay đã bên em.

– Có gì đâu chứ.

Huyền xuống xe. Bất ngờ em hôn nhẹ lên má tôi… “đây là quà cảm ơn… em còn hành anh dài dài… anh ngủ ngon nhé”, nói xong em chạy vào nhà. “Cô bé này cũng dễ thương đấy nhỉ” – tôi nghĩ thầm. Nhưng nghĩ về Nhi, tôi lại thở dài…

Trời đã khuya rồi nhưng tôi không về nhà. Phóng thẳng xe ra hồ Đào… “thím ơi lấy con chai rượu và con mực nhé”. Ngồi lai rai một mình thế này cũng có cái thú của nó… trời lạnh uống rượu vào thật…

– Alo Vũ à, ra hồ Đào uống với tao…

Tôi đã ngà ngà say rồi… tôi muốn có người nói chuyện, Còn ai hợp hơn Vũ nữa… thằng bạn thân của tôi. Chưa đầy 15 phút nó đã có mặt…. từng làn gió lạnh lùa vào trong áo làm rôi run lên… Hôm nay lạnh, rất lạnh.

– Mày sao thế? – Vũ hỏi tôi.

– Mày biết cái Nhi làm nghề gì rồi đúng không?

– Ờ, tao biết… tao cũng biết mày chả quan tâm đâu.

– Uhm… tao không quan tâm nhưng Nhi thì có.

– Sao… nó từ chối mày rồi à…

– Uhm… tao giận nó… rất giận… tao rất kỳ vọng vào Nhi… tao muốn nó làm lại cuộc đời…

– Mày phải hiểu cho Nhi chứ… trong thâm tâm nó đau lắm chứ… nó đến với mày với tư cách một đứa cave… nó tự ti về bản thân lắm chứ…

– Sao tao không biết điều cơ bản ấy… Tao đối xử với nó như nào… chúng mày đều biết hết mà…

– Bọn tao biết mày sống như thế nào, thế nên bọn tao rất nể mày, thậm chí phục mày… Nhưng Nhi mày phải giúp nó chứ… mày phải làm nó tự tin mà sống chứ…

– Tao cố rồi… hết sức rồi… Nhi cứng đầu…

– Giờ mà mày bỏ cuộc thì Nhi quay lại con đường làm điếm mày có chấp nhận không?

Câu nói đó của Vũ như làm tôi bừng tỉnh. Không… không được… Nhi không thể làm điếm được, tôi đã nói rồi… tôi sẽ không cho bất kỳ thằng nào động vào em nữa… em chỉ là của tôi thôi… một mình tôi. Rút điện thoại ra bấm số em… “Thuê bao…”. Cái đkm… em làm cái mẹ gì mà tắt máy vậy… tôi bấm lại lần nữa… “Thuê bao…” – thuê bao cái cmm, tôi chửi thầm…

– Nhi tắt máy rồi… – tôi thở dài…

– Thì mai gọi – Vũ trả lời.

– Tao thấy không ổn.

– Không ổn cmm, mai gọi thì chết ai, nửa đêm rồi bố trẻ, để con người ta ngủ chứ.

– Tao biết tao phải làm gì rồi… về thôi.

Thằng Vũ nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ. Và nó đã nhìn thấu tôi.

– ĐMM, đừng bảo với tao mày tính phóng xe lên Lạng Sơn… Lần trước mày đi làm gì đừng tưởng bọn tao không biết.

– Cái đm… chả có cái l` gì giấu được chúng mày.

– Đkm thằng điên này, h mày say rồi phóng lên đấy thì chết cmm.

– Kệ bố… mày về đi.

Tôi vặn ga toan phóng đi thì Vũ chặn lại.

– đm thằng điên này về ngay.

– Ờ thì về, bỏ ra tao về.

Lần này Vũ cũng buông xuôi rồi, có cản nữa thì tôi vẫn làm.

– Được rồi, để tao đi với mày – Vũ nói với tôi

– Cái gì?

– Mày điếc à, tao sẽ đi với mày…

Nói xong Vũ nhảy lên xe tôi…

– Thế còn xe của mày thì sao? – Tôi hỏi

– Đm quên đấy, h đi cũng về nhà tao cất xe.

SAu khi về nhà Vũ, nó lấy ra 2 cái áo khoác to để 2 đứa mặc. Thời tiết thế này phóng lên Lạng Sơn mà ăn mặc phong phanh chắc chết giữa đường mất. Vũ chở tôi, 2 thằng phóng xe đi trong đêm… Lại một kỷ niệm đáng nhớ nữa. Trời mưa lất phất, mặt tôi lạnh buốt. Tự dung cảm thấy có lỗi với thằng bạn, nó nhiệt tình quá mà. Nhớ hồi cấp 3 hai thằng ghét nhau như tró mấy lần suýt choảng nhau vì cùng thích con nhỏ cùng lớp. Nhưng lên lớp 12 sau một vụ choảng nhau với lớp bên cạnh, hai thằng từ đấy thân hơn anh em.

Còn con nhỏ hai thằng cùng thích năm cấp 3 h ko biết em nơi phương trời nào nữa ). Đúng thời trẻ trâu nó lắm chuyện thế. Hai thằng vừa đi vừa mò đường vừa thay phiên nhau lái xe. Đến Lạng Sơn thì trời cũng đã sáng. Vì quá mệt nên hai thằng nhất trí thuê nhà trọ ngủ một giấc. Mệt quá cũng chả còn nhớ tới Nhi nữa. Đặt lưng xuống giường là ngủ say như chết.

Ngủ dậy thì cũng đã 1h chiều. Hai thằng trả phòng rồi đi ăn. Mà tôi cũng chả nhớ đường về nhà Nhi nữa… rách việc rồi. Gọi điện cho em thì vẫn thuê bao… Tôi cố lục trí nhớ xem đi hướng nào… Sau hơn 3 tiếng đồng hồ vừa mò đường vừa hỏi cuối cùng cũng tìm được nhà em… Tôi thấy Nhi đang đứng trước cửa nói chuyện với một thằng tóc đỏ. Tôi bảo Vũ dừng xe lại, đứng từ xa quan sát. Tôi thấy thằng kia rất to tiếng với em, nó kéo tay em đi nhưng em vùng vằng không chịu. Bỗng nó kéo mạnh tay em vào người rồi ôm chặt em.

Nhi vẫn miễn cưỡng đẩy nó ra. Rồi Nhi tát nó một phát, em nói cái gì đó tôi nghe không rõ. Thằng kia đẩy Nhi ngã ra, chửi to, đứng từ xa mà tôi vẫn nghe thấy “Đm con phò này, mày có đi làm lại không thì bảo”. Máu nóng bốc lên tới dầu rồi, tôi bảo Vũ phóng xe ra chỗ Nhi. Đến gần tôi nhảy xuống đấm mạnh vào mặt thằng tóc đỏ một cú, nó ngã ra đất.

Tôi nhảy vào đấm tiếp không cho nó cơ hội phản kháng. Vũ cũng xuống xe sút mấy phát vào bụng nó. Thằng tóc đỏ bị ăn đòn bất ngờ nên cứ nằm chịu trận. Nhi chạy tới kéo tay tôi “Anh Tuấn, anh Tuấn, đủ rồi, tha cho anh ấy đi… hu… hu”- em vừa nói vừa khóc. Cảm thấy thằng kia không thể đứng dậy được nữa tôi mới buông nó ra. Nhi vẫn đứng ôm tôi khóc. Thằng kia cũng gượng dậy bỏ đi, trong lúc bỏ đi nó quay lại chửi “Đm lũ chúng mày, chúng mày cứ đợi đấy”. Thấy thế tôi và Vũ định xông ra nện nó tiếp thì Nhi cản lại. “Thôi… các anh tha… cho nó đi…”. Tôi ôm Nhi vào người.

– Cho anh vào nhà em nghỉ đã… mệt quá… – Tôi nói.

– Không được, thằng kia tý nó gọi lũ bạn nó đến thì anh nguy mất – Nhi trả lời.

Tôi thấy cũng có lý, đang ở nơi đất khách quê người nó gọi hội đến xử thì tôi và Vũ chắc bỏ mạng ở đây. Không gì kinh hơn trai làng.

– Được rồi… vào thành phố đi – Tôi bảo Nhi.

Bọn tôi kẹp 3 chạy xe vào thành phố. Cũng may không gặp mấy anh giao thông. Bọn tôi vào một quán café. Lúc này tôi mới được nói chuyện với Nhi. Thằng Vũ biết ý ra bàn khác ngồi. Tôi ngồi cùng Nhi nhưng không nói gì, một lúc sau em mới hỏi.

– Anh lên đây lâu chưa. – Nhi hỏi.

– Lên từ sáng.

– Các anh đi buổi đêm hả

– Uhm.

– Chết… nguy hiểm thế… anh mà làm sao thì…

– Em thôi đi… sao em không nghe điện thoại của anh… (Tôi quát)

– Em… em…

– Em làm anh thất vọng đấy. Có phải em định không gặp anh nữa… rồi lại đi làm gái hả…

– Hu… hu…không… không phải… không phải đâu anh ơi…

– Thế em giải thích đi.

– Hức… em nghĩ mình không có tư cách để gặp anh… sáng nay em có gọi điện nhờ Hưng… bạn trai cũ của em để xin hộ em vào làm ở xưởng may nhà anh ấy… vừa nãy thì anh ấy đến nhà ép em phải đi làm gái… hức… hu… em không chịu nhưng anh ấy vẫn ép…

– Em có thấy ai dại bằng em không? Tốt đẹp thì không muốn, lại muốn… Hay em vẫn còn tình cảm với thằng kia?

– Không… không… bây giờ em chỉ có anh thôi… hức… em sai rồi… sai rồi anh ơi…

– (Thấy em khóc tôi cũng dịu lại) Được rồi, bây h nghe anh nói này.

– Dạ.

– Em nên nhớ em sắp làm bà chủ rồi. Em tự tin lên, không phải xấu hổ về bất cứ việc gì về bản thân cả.

– Vâng.

– Và em cũng đừng nhắc đến tư cách hay ko tư cách. Anh cũng tốt đẹp gì hơn em. Em từng hỏi anh có khinh em làm nghề đấy không, giờ anh hỏi lại em, em có khinh anh khi anh đi chơi gái không?

– Em… em… không…

– Thế bây h em đang là bạn gái ai nào?

– Chỉ có anh thôi.

– Thế cùng anh về Hải Phòng thôi nào.

– Dạ.

Tôi bảo em đi xe khách về, còn tôi và Vũ phóng xe về. Tôi may mắn vì có thằng bạn như Vũ. Nếu hôm qua tôi đi LS với tình trạng say rượu như thế thì không biết bây h tôi đang nằm dưới gầm xe nào rồi. Nó cũng không kì thị Nhi, những lời khuyên chân thành của nó đã khiến tôi không thể bỏ mặc Nhi được. Nó giúp tôi, giúp cả Nhi nữa.

– Cảm ơn mày nhé – tôi nói.

– Đm, mày gay à…tự dưng ủy mị vkl.

– Cái đmm cảm ơn thôi cũng chửi.

– Cảm ơn thì mời bố 1 bữa.

– Đm, còn phải nhắc… 1 bữa Đồ Sơn nữa nhé.

– Ngon, được thế còn gì bằng…

Về đến HP thì cũng đã tối. Sau khi thả Vũ về nhà, gọi điện cho Nhi thì em đã ở nhà mẹ tôi rồi. Phóng về nhà thấy Nhi đang ngồi uống nước với mẹ tôi. Tất nhiên gặp mẹ thì không thể không nghe chửi.

– Thằng kia mày đi đâu từ đêm qua mà giờ mới mò về.

– Con phải về nhà con chứ, con có nhà cơ mà.

– Mày đừng có nói dối, về nhà gì mà bộ quần áo này mày mặc từ sáng qua mà giờ vẫn chưa thay.

– Ơ… mà mẹ soi khϊế͙p͙ thế…

– Mày đi tắm đi, bốc mùi lên kinh quá.

– Dạ… Nhi lên với anh…

Tôi dắt tay Nhi chạy biến vào phòng. Đóng cánh cửa lại thì em ôm chầm lấy tôi. “Em có lỗi với anh… anh với mẹ tốt với em thế mà em nỡ… hức… hu… hu…” – Nhi nói trong làn nước mắt. Tôi không nói gì, nâng cằm em lên và đặt vào môi em một nụ hôn thật ngọt. Tôi muốn em tự tin vào bản thân, muốn em bỏ qua mặc cảm. Nhưng muốn em làm được chắc phải thêm thời gian.

Em tắm cho tôi như mọi lần nhưng tối nay tôi và em đều khá mệt sau quãng đường xa nên tôi ôm em ngủ. Không có làm gì đâu các bác khỏi hóng . Hôm sau thì tôi đã phải đi làm, thời gian nghỉ tết đã hết, h là thời gian kiếm tiền. Việc ở shop quần áo thì để 2 em Nhi và Huyền lo hết. Tôi dặn Nhi nếu khúc mắc gì hay có thiếu về tiền bạc gì thì phải gọi ngay cho… mẹ tôi.

Chiều đi làm về, tôi qua chỗ Nhi xem em thế nào. Tôi thấy có cả mẹ tôi ở đó. Hai người đang treo quần áo lên giá, bày biện hàng hóa, ngày mai là khai trương rồi.

– Làm về rồi đấy hả con – Tổng thấy tôi mẹ tôi nói.

– Vâng, con chào mẹ.

– (Nhi) Anh về rồi…

– (Tôi) Cửa hàng thiết kế đẹp quá, ai bày biện mà bắt mắt thế.

– (Mẹ tôi) Nhi đấy, con bé này cũng có mắt thầm mỹ đấy nhỉ.

– (Tôi) Không biết bạn gái ai mà giỏi thế nhỉ.

– (Nhi) Anh này… (em đỏ mặt)

– (Mẹ tôi) Cái thằng này không trêu em nó nữa.

Bỗng có ai từ đằng sau bám lấy tay tôi. Làm tôi khá giật mình.

– Con chào cô, em chào anh – Hóa ra là Huyền.

– (Tôi) Giật cả mình cái con bé này. (Huyền cười vì hù được tôi)

– (Mẹ) Chào con gái, việc bên cửa hàng kia xong hết rồi chứ hả.

– (Huyền) Dạ, Con xong hết rồi.

– (Tôi) Mẹ con gì thế???

– (Huyền) Mẹ nuôi em đấy. Hi hi.

– (Me tôi) Sao những cái gì tốt đẹp nó tập trung hết vào 2 đứa con gái thế nhỉ, còn thằng con trai thì chả được cái việc gì.

– (Tôi) Vâng, con thì cái gì chả xấu.

– (Huyền) Anh ấy tuyệt lắm mẹ ạ, con trai mẹ không phải vừa đâu. Anh nhỉ.

(WTF? Con này nó nói cái gì ấy nhỉ – Tôi nghĩ thầm)

Nói chuyện xong thì mẹ tôi đi với Huyền, chắc mẹ sang shop bên kia. Còn tôi với Nhi. Nhi nói.

– Anh với chị Huyền thân quá nhỉ, còn khoác tay cơ đấy.

– Tính Huyền là thế mà. Mà anh đã có em rồi mà sao dám làm gì ai khác (Tôi kéo Nhi vào lòng, hôn lên gáy em)

– Ai tin được đàn ông các anh… Nhưng em lần này khác rồi… có chết cũng không buông tay anh ra đâu.

Em quay lại đặt lên môi tôi một nụ hôn thật ngọt. 

(1 ĐOẠN CỦA CHAP TIẾP THEO: Về đến cửa nhà em , khi em xuống xe thì bất ngờ hôn vào má tôi. Em nói là thay lời cảm ơn vì tối nay đã đưa em đi chơi. Và một sự bất ngờ nữa xảy đến, có lẽ điều này đã tạo nên tiêu đề truyện ” Thằng đểu và gái điếm”… Tôi kéo Huyền lại về phía mình và đặt lên đôi môi xinh đẹp của em một nụ hôn.)

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN