Gặp Đúng Người
Phần 11
Giấc mơ về anh ta có lẽ là điềm báo cho cuộc đời mày Thảo ạ,giấc mơ có thật…
Anh ta trói tay chân và bịt miệng tôi,đồ trên người bị xé toang ,trên người không mảnh vải che thân…tôi khóc và lắc đầu co người lại
Lâm: Cô sợ à,ngoan nào …
Anh ta vuốt tóc tôi rồi hôn lên má,tôi người run bần bật …
Lâm nhìn vẻ kháng cự của Thảo anh ta mặt lầm lỳ kéo chiếc khăn bịt miệng của Thảo…
Tôi: Tôi không yêu anh làm ơn chúng ta hãy dừng lại ở mức độ này thôi…
Lâm cười như mỉa mai vào mặt tôi rồi đứng dậy quay đi ,chiếc áo của anh ta dính đầy máu…
Lâm ra bên ngoài đóng cửa lại anh ta đi thẫn thờ và suy nghĩ về câu nói của Thảo “ tôi không yêu anh hãy dừng lại ở đây”…Lâm mỉm cười rồi đờ đẫn
Nhật Trà: Cậu ba cho gọi à
-Nói nhân viên nữ vào trong phòng mợ ba…
-À vâng nhưng cậu ba…cậu đi đâu vậy
Lâm đi thẳng ra bờ biển ngồi nhìn biển đến khi bình minh lên…
Tôi sợ cả đêm không ngũ,cô nhân viên vào cởi trói cho tôi có lẽ cũng rất ngạc nhiên…tôi cảm thấy sợ và không ổn khi ở cạnh người đàn ông này…anh ta đang làm mình rất sợ…
Tại nhà họ Trịnh,mợ Hai của nhà họ Trịnh vừa uống trà vừa lẩm bẩm
Mợ hai: Bà ta ưu ái mợ ba thế là vì cái gì?
Kẻ dưới: Có lẽ vì là con của quan chức cấp cao nên vậy ạ
-Bà ta luôn chê bai tôi rằng tôi là con của kẻ đã bị bắt vì tội tham nhũng,xưa bà ta ép bằng được Trịnh Quân cưới tôi nhưng suy cho cùng bh tôi là con sâu mà bà ta muốn loại bỏ,Trịnh phu nhân cao quý bà đừng quên tôi dc cưới hỏi đàng hoàng vào nhà bà không phải khi cha tôi ở đỉnh cao thì bà cho tôi lên và khi xuống là có ý đuổi đâu
-Chính vì thế mợ hai phải nhanh chóng có thai ,phải thật nhanh chóng có thai mới có vị trí chắc chắn và ổn định
-Thật kì lạ là tôi và Trịnh Quân sinh hoạt cũng đều nhưng sao mãi tôi k thể có…đi khám bác sỹ nói bình thường mà…kì lạ…
Tại nhà bếp họ Trịnh,Trịnh Quân đang nói chuyện với cô Mây là quản lý nhà họ Trịnh
Cô mây: Nước uống của mợ hai vẫn đều đặn thưa cậu hai
Trịnh Quân: Nhớ cho liều nặng để cô ta k thể có thai,tôi muốn phòng mọi trường hợp…
Cô Mây: Dạ vâng cậu hai yên tâm mợ hai không thể có thai nếu cứ uống nước mà tôi pha sẵn thuốc tránh thai này đâu ạ…
Trịnh Quân: Tốt…( anh ta cười nhẹ)…
Cô Mây lại là thân tín ruột của Trịnh Phu nhân…
Trịnh phu nhân: Có chuyện đó sao,nó cho mợ hai uống bao lâu rồi
-Dạ 1 năm nay rồi tôi thấy k ổn nên mới báo cho phu nhân
-Chuyện này cứ giữ kín tuyệt đối k dc nói cho ai,đằng nào thì mợ hai sớm muộn cũng k dc phép ngồi ở vị trí mợ hai nhà họ Trịnh lâu nữa đâu…
Tại phòng thờ Phật của họ Trịnh
Kẻ dưới: Cậu cả về rồi ạ,mợ cả không ra đón ạ
Mợ cả ngồi gõ mõ niệm Phật rồi kết thúc quay ra thở dài
Mợ cả: Ra ngoài nói chuyện đi nơi này kp nói chuyện đó…
Kẻ dưới: Mợ cả,cậu cả đang ở phòng rồi ạ,đây là nước sâm mợ cả bê lên cho cậu cả uống cho nóng
-Nhưng…
-Mợ mạnh mẽ lên nào cậu mợ là vợ chồng cơ mà
-Nhưng chỉ trên danh nghĩa thôi anh ấy không có tình cảm vs tôi…
-Dần dần sẽ có mợ tin tôi đi
-2 năm rồi anh ấy đều như vậy k có chút thay đổi…
Mợ cả bê đồ lên tới cửa cậu cả đang vẽ tranh ở trong phòng
Cậu cả: Có chuyện gì vậy
-E bê canh sâm lên cho anh
-Anh đã nói nếu anh k gọi thì k dc đến gần phòng của anh còn gì?
-Em chỉ muốn chúng ta có thể
-Chúng ta chẳng có thể làm gì cả ,mãi mãi giữa chúng ta k thể có gì?
Trịnh Sâm nói vậy mợ cả đặt chiếc bát lên bàn rồi quay đi khóc…Trịnh Sâm biết nhưng anh ta thản nhiên vẽ tiếp và không bận tâm…
Tôi lò dò đi xuống sảnh khách sạn
Nhân viên: Thưa cô một ly trà hay một tách cafe hoặc ly nước hoa quả chứ ạ
-Cho tôi một ly trà thật nhiều đá
-Dạ vâng
Nhật Trà xuất hiện vẻ bận bịu
Trà: Mợ ba mau ra ăn sáng đi ạ
-Ăn ở đâu ?
-Cậu ba đang chờ
-Lại đang chờ ( tôi nói vẻ sợ hãi)
-Vâng có gì k ạ
-À không,anh nói nhân viên mang trà ra đó cho tôi…
Thấy Trịnh Lâm đang đọc báo mặt anh ta tỉnh bơ sau chuyện tối qua,tôi rón rén ngồi vào ghế…
Nhân viên: Trà của cô đây ạ
Tôi với ly trà lên uống tu ực thì nóng rát lên khiến tôi khè lưỡi đổ trà lênh láng trên bàn
Tôi: Ôi sao nóng thế
Nhân viên: Chết nhân viên đuA nhầm rồi ,tôi xin lỗi…
Lâm với tay lên gần chỗ tôi làm tôi hét lên…
Tôi: Đừng…
Câu hét của Thảo khiến Lâm khựng lại…anh ta định đưa khăn cho Thảo lau vết trà đổ ướt đầy cổ…
Lâm: ngồi xuống
-Vâng
-Lau đi
-Vâng
Tôi lấy khăn lau vội ở cổ…
-Cô đang làm ở đâu rồi
-Tôi đang học khoa học xã hội và nhân văn…
-Cô vừa học ở bên Anh về cơ mà
-À ý tôi là trường ngày trước tôi học
-Tôi tưởng cô học đại học thương mại
-Cái này chắc a nghe nhầm rồi ( tôi ánh mắt láo liên lảng đi)
Trà: Ăn xong chúng ta sẽ đi thăm đảo cá heo ạ
Tôi: Cá heo ( tôi vỗ tay khiến Trà và Lâm nhìn ánh mắt như thể tôi kì lạ)
Đi cano ra đảo ,phụ nữ trên ca nô đều nôn oẹ chỉ riêng có Thảo ngồi vẻ thích thú…bên cạnh Lâm bàn tay vịn vai nôn oẹ
Trà: Cậu ba cứu em đi thế này em chết mất…
Lâm: Mày thật là còn k bằng đàn bà…
Vừa xuống tới hòn đảo thì một bà cụ bán đồ lưu niệm mời tôi…
Cụ: Mua vòng tay vỏ sò này đi cô gái ,cái này sẽ đem lại may mắn
Thảo: Vậy bà cho cháu 1 cái
-Cô gái xinh đẹp cháu bao tuổi để cụ chọn màu cho
-cháu cả mụ là 23 ạ…
-Nhà có đông anh em không mua cả cho anh em nữa bà ưu đãi mua 2 tặng 1
-Ô vậy à bà nhà cháu có anh chị mất hết rồi chỉ còn cháu thôi
Lâm nghe thấy cuộc đối thoại của Thảo và bà cụ anh ta đổi sắc mặt…
Lâm: Trà…nhà Ánh có mấy anh em
Trà: Cô Ánh là con một mà cậu,ngô văn hiếm muộn mãi mới có cô Ánh
-cô ta bao nhiêu tuổi
-Cả mụ 26 ạ
Lâm: Vậy cô gái kia rốt cuộc là ai?
Lâm chăm chú nhìn Thảo đang nở nụ cười tươi rói …
Tôi: Trà anh có mua cho bà xã không,đẹp phết đấy…
Thấy Lâm cứ lừ lừ nhìn tôi sợ quay vội đi…
Lâm: Ánh cô đánh piano rất hay mà phải không?
-Dạ…( tôi gãi đầu)
-Ở trên kia có piano cô đánh cho tôi nghe một bản nhạc nhé…
Tôi quay đi lầm bầm “ chết cha rồi ăn còn k có pi với a nô ở đâu ra mà biết đánh”…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!