Gặp Đúng Người - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2005


Gặp Đúng Người


Phần 16


Tôi nằm mơ thấy người nắm bàn tay mình khi mới trưởng thành,tiếng gọi từ xa khi tôi mặc chiếc áo dài trắng trong lễ tốt nghiệp,tôi quay lưng lại thấy một chàng trai trong chiếc áo sơ mi trắng đang cầm bó hoa…đó là Hiếu,chàng trai bên tôi từ khi tôi 18…đó là Hiếu…

Hiếu: anh yêu em…

Thảo mê man trong giấc mơ gọi tên Hiếu…” Hiếu ,anh đừng phản bội em,đừng làm em đau”…

Lâm đang nắm bàn tay của Thảo anh ta thay đổi sắc mặt, phía sau là mợ cả và bác sỹ

bác sỹ: mợ ba vẫn đang yếu sau ca phẫu thuật k có chuyện gì đâu ạ,bổ sung chất bổ là sẽ được nhé…

Trà: vậy phiền anh ra đây chỉ rõ đơn thuốc…

Thảo vẫn đang mê man” Hiếu ơi anh đâu rồi”

Tôi bật dậy thấy mợ cả đang nhìn tôi

mợ cả: sao rồi có thấy người mệt mỏi không?

-em không sao…em cám ơn chị đã hỏi thăm

-chị đang định sang cho thộn ít đồ ăn thì thấy bảo em ngất,thật sự lo cho em gầy rộc xanh xao hơn nhiều rồi…

-em vừa mổ u sơ nên chắc bị ảnh hưởng

-cậu ba vưa ở đây,cậu ba nắm tay em rất chặt khi em mê man nhưng thấy em goi tên Hiếu …

Tôi sợ ngẩng lên nhìn mợ cả

-em có nói gì nữa không chị

-em nói đừng phản bội em và đừng làm em đau…

Tôi tay run bắn lên…

Tại nhà họ Ngô…

Ngô Văn: cút…cút ngay bà nói nó để đẻ

-mình ơi đừng giận,con nó lỡ bầu to rồi em xin mình

-to cũng phải phá,nhất định phải vào được nhà họ Trịnh,nếu họ phát hiện ra chúng ta lừa dối thì đi đầu xuống đất hết hiểu chưa…người đâu đi lôi cô chủ về đây

-mình để con nó đẻ ra đi

-phá bỏ cái giống nghiệp chủng đấy đi

-con nó bầu 4 tháng rồi mà mình

-bỏ tốt…

-mình ơi tôi xin mình

-tránh ra không đến lượt bà làm ,tôi tin bà mà hóa ra bà bao che cho nó,nó đã bỏ rơi bố mẹ nó chạy theo cái thằng ca sỹ mà nó thích …nếu k có đứa giống nó thì giờ bà nghĩ cái chức này của tôi có yên vs Trịnh Phu nhân không?nhốt vợ tôi lại

vệ sỹ đưa vợ Ngô văn lên phòng rồi khóa lại

vợ: mình đừng vậy mà con nó sẽ sợ đấy

Ngô văn: không ai đươc phép làm hỏng chuyện của tôi nhất là mẹ con bà…

Mẹ Thảo nghe thấy liền buồn bã

giúp việc: ông ấy ác quá thật sự ác

-con tôi giờ kb sao rồi,đi 2 tháng ròi mà mới gọi về có một lần…thấy nó vẫn đăng ảnh zalo la tôi yên tâm

-may con bé Thảo nó giống cô Anh nếu không thì không biết chuyện gì xảy ra…

Tiếng hét lên ở hành lang khu chung cư cao cấp tại sài gòn

ánh: Hiếu ,cứu em,em không về đâu em sợ bố em lắm

Hiếu: chú có thể để ánh sinh em bé ra dc k ạ em bé cũng đã to

ngô văn: thế cháu có xác định lấy con chú không?

-cháu có trách nhiệm với đứa bé và sẽ là bạn của ánh

-nghĩa là cậu không bh có ý lấy nó,vậy để nó có đứa con rồi lỡ dở cuộc đời thì ai sẽ gánh,ngoài bố mẹ nó ra thì cậu là cái gì ma khiến con tôi tan nát hỏng cuộc đời

Hiếu: cháu…cháu nhất định sẽ có trách nhiệm

-trách nhiệm mà cậu nói gia đình tồi không cần ,vậy nhé…

ÁNH: anh hiếu cứu em,sao đến lúc này rồi mà anh vẫn k nói anh cưới em

hiếu: anh xin lỗi anh k thể cưới em vì sao thì anh cũng đã nói vs em rồi

-thằng khốn nạn

ngô văn: đưa cô chủ đi…

ánh: Hiếu tôi sẽ k bh tha thứ cho anh,anh sẽ k bh lấy được nó …tôi hận anh…

Hiếu đứng buồn bã rồi cúi đầu ” anh xin lỗi nhưng anh không yêu em,anh cũng đã cố giữ đứa bé nhưng thà nó k dc sinh ra còn hơn là sinh ra mà k có đủ bố mẹ”…

Tối đến mọi người nói tối sinh nhật mợ cả tại một nhà hàng cổ của Pháp …

mợ cả: chị sang mời em tối đến sinh nhật chị và em có thể tết tóc cho chị không?

-em trang điểm cho chị nhé

-em biết cả chuyện đó sao,chị chưa trang điểm kể từ ngày cưới sợ k đẹp

-ấy chị mạnh dạn lên chứ nay là ngày của mình mà,cố lên nào đê em,ngoài du lịch ra em thích học trang điểm mà…

-em me ngành du lịch đến vậy à

-em thích nước pháp lắm mơ đến đó một lần mà chưa có cơ hội

-sao phải mơ ước,nghe nói em đi nhiều nước lắm rồi mà

-à cái này (tôi biết lỡ miệng) nhưng nước pháp thì em chưa đi…

-vậy năm nay đi đi…chị năm nào cũng qua đó mua nước hoa…

-ôi sướng thật đấy…

tôi và mợ cả nói chuyện vui vẻ,tối đến mọi người đã ra nhà hàng đó,tôi đợi Lâm nhưng anh ta mãi không thấy đâu,gọi cũng k nghe máy…

Liên: Mợ ba cứ đến trước đi vậy…

-Vậy chúng ta đi thôi…

Tới nhà hàng mọi người đông đủ

Mợ hai: Nay mợ ba lại đi một mình rồi k chờ chồng à

Mợ cả: Cậu ba chắc bận việc nên về muộn…

Phu nhân: Ngồi đi kẻo con tôi đến lại nói tôi ác độc k cho cô ngồi…

Trịnh sâm: Mọi người gọi đồ ăn đi

Mợ hai: Nay mợ cả đẹp ghê ý

Mợ cả: Nhờ bàn tay khéo léo của mợ ba đó…cái gì cũng biết thật sự giỏi

Mợ hai: Vài cái tài lẻ thì tính gì

Trịnh Quân: Em có tài lẻ gì không mà nói như đúng rồi vậy

Mợ hai: Anh đang xỉa xói em đấy à

Phu nhân: Im hết đi,gọi đồ lên…

Mợ cả nhìn ra sau toii

Mợ cả: Ơ…cậu ba tới rồi ( thấy mợ cả ấp úng)

Tôi quay lại thấy Lâm đi cùng một cô gái tới…

Mợ Hai: Sao Lâm lại đi cùng Tú Anh vậy

Quân: Em im miệng đi

Lâm bước tới nắm tay Tú Anh

Lâm: Giới thiệu với mọi người bạn gái em…

Tôi nắm chặt tay vào váy ,anh ta k coi tôi ra gì

Trịnh sâm: Em làm gì thế Lâm ,có Ánh ở đây mà sao em

Lâm: Ánh thì sao,em và ánh lấy nhau k có tình yêu và em có quyền có cả vợ và bạn gái

Tú Anh: sao anh k nói là có mọi người nhà anh ở đây

Lâm: giới thiệu vs em đây là vợ anh…

Tôi cắn chặt răng…

Mợ cả: Cậu ba à chúng ta ra ngoài nói chuyện đi

Phu nhân: Con đang làm trò gì vậy,sao lại đưa con bé này đến đây…muốn làm gì thì bên ngoài đừng có đưa về nhà…

Tôi đứng dậy,hoa ra bà ta cũng ủng hộ con trai lang chạ bên ngoài…Lâm kéo tay rồi trừng mắt nhìn tôi

Lâm: Ngồi xuống

Tú Anh: Em về đây

Lâm: Em bước chân đi chúng ta sẽ chia tay thật sự luôn…

Tú Anh: Nay anh sao vậy,anh điên à ,anh định làm gì

Tôi hất tay rồi cúi chào

Tôi: Con xin phép mẹ và anh chị con về trước…

Lâm lại giữ tay

Lâm: Ngồi xuống cô dám đi

-Sao tôi k dám ( anh ta ghé tai tôi)

Lâm: Nghe nói bố cô gây tai nạn thêm tội đánh bạc có nên cho ông ta vào tù không?

Tôi cười nhạt rồi gật mím môi vẻ mặt tôi cay cú…

Tôi: Mợ cả gọi đồ đi em ăn,em k về nữa

Tú Anh: Em …

Lâm: Em ngồi im đừng để anh nói nhiều…

Mọi người ăn trong căng thẳng còn tôi ăn vội vàng,nhồi nhét vào mồm đến lạ thường

Mợ hai: Mợ ba có vẻ đói

Tôi cúi đầu ăn sợi mỳ mà nước mắt rơi,người có tiền có thể khiến vợ và bồ ngồi ăn chung…đúng là thói đời,dù sao thì mình và anh ta cũng chỉ là danh nghĩa, mình cứ ăn no chẳng việc gì phải buồn…tôi buồn nôn vội đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo…vừa nôn tôi vừa khóc…buồn quá mẹ ơi…

Tú anh: con xin phép đi vệ sinh

Phu nhân: Cháu cứ tự nhiên và đừng xưng con,bác chỉ có Ánh là con dâu

Tú Anh ngại đứng dậy …

Trịnh sâm: Em quá lắm rồi Lâm,em đang làm trò cười cho thiên hạ rồi đấy

Lâm: anh lo chuyện của anh thôi,chuyện của em để em lo…ok

Tôi đi ra nhà vệ sinh thấy Tú Anh chờ sẵn bên ngoài…

Tú Anh: chị và em nói chuyện chút đi

Tôi: em nghĩ chúng ta k cần nói vì vs cương vị của hai chúng ta thì k nên nói chuyện,chị làm việc của chị và em làm việc của em

Tú Anh: chị và anh Lâm đang yêu nhau rất nhiều ,đã yêu anh Lâm 3 năm rồi và chị thật sự yêu anh ấy mong em hiểu…

-Em k yêu anh ta nên chị yên tâm

-Chị cám ơn nghe anh Lâm nói hai người cũng sắp ly hôn…

-Anh ta nói vậy ạ

-Phải ,anh Lâm nói k có tình cảm và vì gia đình nên phải lấy em…

-Vậy thì chắc vậy rồi,thôi em ra ngoài đây…

Tôi quay đi đổi sắc mặt bước ra ngoài chợt quên túi sách tôi quay vào thì thấy Tú Anh nói chuyện điện thoại vs ai đó

Tú Anh: bố yên tâm ,Lâm luôn nằm trong sự kiểm soát của con,anh ta k thoát được đâu,con nhất định sẽ khiến anh ta rót tiền vào mảnh đất của bố vừa mua…

Thấy tôi đi vào Tú Anh vội cúp máy

Tôi: Em quên túi…( cười nhẹ)

Tú anh cũng cười nhưng thấy Thảo đi khuất cô ta lo sợ “ kb cô ta có nghe thấy mình nói k nhỉ”…

Ra bên ngoài tôi thấy Lâm đang đứng hút thuốc ở cửa ,tôi đi qua coi như k thấy anh ta…

Lâm: Lần sau nếu cô còn dám gọi tên thằng nào trên giường của tôi thì tôi sẽ đưa con đàn bà khác quan hệ ngay bên cạnh cô đấy…

-Bỉ ổi

-Nhắc lại câu đó xem nào

-Anh là thằng bỉ ổi,anh nghĩ mình hoàn hảo có cả bồ và vợ nhưng thật ra chẳng ai thật lòng vs anh cả đừng tự cho mình là nhất…

Lâm bóp miệng tôi định hôn thì tôi tránh mặt rồi dẫy lên “ Buông tôi ra loại đàn ông bỉ ổi bẩn thỉu”

Tú Anh đi ra ngoài nhìn thấy bên ngoài hiên cô ta liền quay mặt đi cúi đầu buồn bã…

Tôi tát bốp vào mặt Lâm…

Tôi đã nói anh buông ra…

Lâm vác tôi lên xe…

Lâm: cô dám đánh tôi thì hôm nay cô chết chắc rồi…

Về tới nhà họ Trịnh Lâm kéo tôi xềnh xệch…

Liên: Cậu ba mợ ba đã về

Liên thấy Lâm đóng sầm cửa rồi nói vọng ra

Lâm: Cấm k cho ai làm phiền …

Liên: Dạ vâng…

Tôi gạt tay

Tôi: Anh sẵn sàng bỏ rơi người yêu mình à

Lâm: Tôi là vậy đấy,cô nghĩ tôi yêu cô ta say đắm lắm à…cô sai rồi…tôi chẳng bh yêu ai…tất cả là trò đùa vs tôi đàn bà chỉ là trò đùa …

Tôi : Các người đều là những kẻ tính toán

Lâm: Cô thì k à,cô cũng tính dc cả căn nhà từ tay ngô văn rồi còn gì

-K lquan đến anh…

Thảo quay đi Lâm từ sau ôm chầm lấy rồi hôn lên cổ và ngực…ghì chặt …

Lâm: cô muốn bao nhiêu / đêm

-Tôi k phải gái mà anh nói kiểu nthe …( tôi sợ co rúm người) chúng ta là danh nghĩa và anh đang đi quá giới hạn rồi…

-Vậy em muốn thế nào hả cô em không phải gái…

Anh ta thò tay vào ngực qua cổ áo tôi rồi bóp nhẹ…

-Hôm nay tôi ngủ với chị Liên…anh…

Tôi quay đi anh ta kéo tay…

-Đêm nay thuộc về tôi và ngày mai chúng ta chia tay…

-Không …

-Cô k chạy được đâu…

Tôi lùi lại ngã thì anh ta đỡ…

-Tôi k cho phép anh động vào tôi

-Cậu ba đây thích gì thì cô đừng hòng trốn thoát…

Lâm bế tôi lên giường mặc cho tôi đấm dẫy…

-K được chúng ta k dc anh biết tôi kp Ánh cơ mà

-Tiếc thật nhưng con nhỏ đó giờ nó còn đang mang bầu cơ thì làm sao cậu ba ta thèm ngó tới chứ

Tôi đấm vào ngực Lâm rồi bật khóc lớn

-Đừng như vậy tôi k đùa đâu,tôi xin anh đấy…

-Tôi cũng đâu có đùa…tránh ra tôi xin anh…

Tôi quay người nằm sấp…nước mắt ướt đẫm gối…anh ta nằm đè lên rồi hôn khắp lưng tôi…quần áo của tôi bị ném xuống sàn nhà…

Lâm: Ngoan sẽ có thưởng,đàn bà tôi k thiếu cô phải thấy mình may mắn…

Tôi khóc rưng rức nhưng anh ta vẫn cố…xoay tôi lại tôi lấy tay che mặt

Lâm:Làm trò gì thế

-Ngày mai tôi sẽ dc về nhà đúng k?

-Đúng,mai chia tay…

Vừa nói anh ta vừa đưa vào trong…tôi đau gồng người dậy

-Đau quá…anh dừng lại đi…

Lâm tự nghĩ trong đầu “ cô ta còn trinh”…

Anh ta hưng phấn hơn ôm trọn Thảo trong lòng…

-Đừng gồng,thoải mái nào …anh thích em

Anh ta nói câu đó rồi hôn lên môi tôi…tôi biết đối vs hắn đàn bà chỉ là qua đường…

Sau khi xong anh ta ôm tôi,còn tôi đau co ro người…

Chờ anh ta ngủ say tôi vội vã dậy thay đồ khoác ba lô rồi ra bắt xe về Hà Nội ngay trong đêm…lên xe khách tôi ôm mặt khóc như đứa trẻ con…bên ngoài trời đổ cơn mưa…mình đã nghĩ chuyện thật đơn giản,cái giá của mình phải trả cho chuyện trao đổi là quá lớn thế nhưng mình k còn sự lựa chọn nào khác…mọi chuyện đã kết thúc…

Lâm biết lúc Thảo rời đi…anh ta dậy rót rượu uống rồi nhìn bên ngoài trời mưa…trên chiếc ga vẫn còn chút máu vương lại…” Cô ta vẫn còn trong trắng,chết tiệt”…

Kẻ khóc,người trầm ngâm suy nghĩ …mọi chuyện giờ mới bắt đầu….

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN