Gặp Đúng Người - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1832


Gặp Đúng Người


Phần 2


Người đàn ông đó dù có ra sao vẫn luôn nở nụ cười trên môi rất tươi…tôi sợ phải đối diện …rất sợ đối diện…

Lâm đang luộc khoai trên bếp thì thấy tập giấy khám của Thảo trên bàn …Lâm cầm trên tay…tiền sử bệnh : cắt u xơ…khả năng có thể hạn chế khả năng sinh con…

Lâm nắm chặt tờ giấy định chạy đi tìm Thảo thì thấy Thảo đứng ngay phía sau….

Thảo : anh biết từ lâu rồi nhưng anh cố tình che giấu đi,anh muốn tôi mãi mãi không biết sự thật này có đúng không,anh nói dối tôi

-em bình tĩnh nghe anh nói dc không

-không,tôi không muốn nghe anh nói,anh chưa bao giờ xác định vs tôi ,anh chỉ thích chơi bời với tôi mà thôi

-anh nói em bình tĩnh lại mà

Thảo khóc lớn mất bình tĩnh

-anh biết tôi hoàn hoàn không còn có khả năng làm mẹ…nếu giữa chúng ta không thể có con thì sao ?

-chẳng sao anh không quan trọng

-anh nói dối,rồi sẽ có ngày chúng ta chia tay vì chuyện này nên chia tay sớm đi thì hơn

Lâm tát bốp vào mặt Thảo

-anh nói em thôi đi cơ mà

-để được anh yêu thì em thấy bản thân mình thiếu xót quá nhiều

Thảo chạy thẳng ra bên ngoài …Lâm nhìn bàn tay vừa tát Thảo rồi đấm thùm thụp vào mặt bàn…nhắm mắt thở dài Lâm ôm trán vẻ mệt mỏi…” sao mày lại đánh cô ấy,mày điên rồi”…

Tại Hà Nội…

Trang…cô bạn thân của Thảo đang ấn xem lại ảnh của hai đứa chụp trong lễ tốt nghiệp…cô gái buồn bã thì Quân hù từ sau

quân: sao mặt nghệt ra vậy,anh cpi phải về đà lạt rồi

-vâng anh về đi

-sao nay anh đi k lưu luyến gì vậy

-anh này liệu Thảo vs anh Lâm có dc sống ăn no mặc ấm không,họ vứt bỏ hết mà em lo cho Thảo lắm

-em không tin vào em trai anh à,nó sẽ k để cô ấy khổ đâu yên tâm…

-họ thật sự đến vs nhau mà đau khổ quá ,hết chuyện nọ lại đến chuyện kia…em chỉ ước tất cả chúng ta đều được hạnh phúc…

-em cũng sẽ có được hạnh phúc

Trang cười nhẹ rồi nắm tay Quân

-em có chuyện muốn nói với anh

-chuyện gì vậy?

-em có thai rồi anh vui không

Quân đang nở nụ cười rồi vụt tắt gương mặt thay đổi …

-em hãy phá bỏ đứa bé đi…

Lời nói của Quân khiến Trang như chết đứng,như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim…Trang tát vào mặt Quân rồi đứng dậy …Quân nắm tay

-bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra khỏi người tôi

-làm ơn nghe lời anh đi chỉ có cách đó mới khiến chúng ta có thể bên nhau…

-tôi thà chia tay anh còn hơn ,tôi chọn đứa bé

Trang giật tay Quân…

cơn sấm chớp nổ ra,mưa lớn….Lâm chạy dọc cánh đồng hoa tìm Thảo,người ướt sũng…” Thảo…em đang ở đâu vậy”…

Lâm chợt nhớ ra cái hang nơi Thảo hay đứng nghỉ trưa sau một buổi hái hoa…Lâm bật đèn Pin chiếu vào thấy Thảo đang đứng ướt sũng co ro ngồi 1 góc…Lâm lặng lẽ đi tới ngồi xuống rồi nhìn Thảo buồn bã…Thảo ngẩng lên nhìn đôi mắt xưng đỏ

Lâm: Anh yêu em nhiều hơn em nghĩ,bác sỹ chỉ nói là khả năng có con thấp chứ không nói là chúng ta không có thể sinh con…anh yêu em vì tất cả con người em chứ không thể như em nói ,anh chưa bh có ý nghĩ chơi bời với em…

-biết đến bao giờ mới hết khổ đây,biết đến bao giờ em có thể xứng đáng đứng bên anh

-em chẳng cần làm gì chỉ cần em đứng đó nhất định anh sẽ tự tìm đến em

-em thương anh rất nhiều

Lâm ôm lấy thảo rồi tựa đầu cô vào vai mình…đôi mắt Lâm buồn bã…

-chúng ta chỉ cần ở bên nhau là đủ,anh không muốn chúng ta cứ giấu trong lòng nhiều suy nghĩ…chúng ta về thôi…

Về tới nhà thay đồ lên giường năm Lâm thấy Thảo đang sốt…hai má đỏ ửng…anh ta tựa má mình vào má Thảo…rồi thấy tim mình đau nhói,lâm nắm lấy tay thảo chạm lên tim mình…” chỉ cần em bên anh mọi chuyện anh đều chấp nhận”…

Tiếng đập cửa bên ngoài ” Lâm ơi cô Lan đây,giúp cô với con trai cô nó đột nhiên nó nợ nần bị bọn xã hội đen nó đang dọa chặt bàn tay”

Lâm: thằng bé đâu rồi cô…

-nó đang ở nhà,bọn nó hung dữ lắm nó ép cô giao giấy tờ nhà ra nhưng cô không dám sợ nó cướp trắng

-cô đi báo công an đi

-uk để cô đi…cháu giúp cô với nhé

Lâm chạy sang thấy hai người xăm trổ đang dẫm lên tay thằng bé

xăm 1: ai kia

“chú Lâm ,con sai rồi chú”

Lâm: tôi là chú của nó,cháu còn non dại,bàn tay nó còn để viết cho kì thi đại học sắp tới

xăm 2: cái ngữ đi vay lãi như nó thì học hành cái mẹ gì

Lâm: cháu vay tiền để làm gì?

“cháu vay tiền gửi cho bố,bố cháu nhắn rằng ông ấy sống rất khổ nên cháu đánh liều”

-rồi cháu định lấy gì ra trả

-cháu định đi bốc vác để trả nhưng lãi càng ngày càng cao cháu k có khả năng trả…

-có hiếu là tốt nhưng phài biết lượng sức mình,chẳng phải mẹ con cháu cũng đang rất khổ hay sao,ông ấy đã bỏ đi tìm cuộc sống mới thì để ông ấy tự chịu trách nhiệm…

xăm 1: mẹ mày đi đâu rồi bảo đi lấy tiền cho bọn tao mà lại mất hút…

công an ập vào họ tóm gọn hai tên cho vay nặng lãi…

Lâm: tiễn các anh

xăm 1: mẹ bọn chó ,tao không bỏ qua đâu,nhớ đấy,tao không bao giờ bỏ qua cho chúng mày…

cô lan: chú lâm có sao k

-không,tôi chỉ kéo dài thời gian cho chị báo công an thôi,thôi tôi về đây chị nghỉ đi…

-cám ơn chú Lâm…đêm hôm còn vất vả gọi chú sang đây

-k có gì

-à chú lâm thuốc tôi đưa chú có đỡ không

-tôi uống đỡ đau hơn trc ,con đau vẫn có nhưng k nặng như trước,cám ơn chị…

-cậu và cô Thảo cũng mau chóng có con đi thôi

-tôi k vội…

Lâm cười rồi quay về nhà ngồi ở hiên cửa hút thuốc…thấy bàn tay ôm vào cổ…

Thảo: anh đi đâu vậy

-người mát rồi đấy,anh đi mấy việc…sao k ngủ đi

-k thấy anh đâu đang giật mình….

Lâm cười rồi xoa đầu tôi…

Tại nhà họ Trịnh …Thùy đang cho con ngủ trong phòng Sâm…cô đến bế con về phòng mình thì thấy tờ giấy để trên bàn…” địa chỉ của họ đây ạ đúng là cô gái tên Thảo và người sống cùng tên Lâm”…Thùy nắm chặt tờ giấy rồi nhét vào túi áo…cô ta vội vã suy nghĩ

Thùy” nếu sâm biết chắc chắn sẽ làm khó bọn họ và anh ta nhất định không ra mặt…phu nhân chỉ có phu nhân mới có thể giúp …đúng rồi phu nhân”

Vài hôm sau thấy Lâm đi làm mãi không về…tôi chợt đi xe đến trường mọi người nói thầy giáo dậy nhạc đã về lâu rồi..chợt gặp cô Lan ở đầu ngõ…

cô Lan: cậu làm có hỏi thằng con trai tôi việc làm thêm kb có chỉ cho không ,chắc đi làm thôi cứ chờ cậu ấy về rồi hỏi…

Tại bến xe…Lâm bịt khẩu trang bốc vác từng bao hàng lên xe…con trai cô là là Huy cũng làm cùng

Huy: chú có nặng không

-không,nặng gì đâu,chú làm được không cần lo cho chú….

-cháu làm để trả nơ còn chú

-chú á,sắp sinh nhật cô nên chú muốn mua gì đó tặng mà lương thầy giáo thì chỉ đủ ăn thôi

-định mua gì vậy chú

Lâm dắt Huy đến tiệm vàng chỉ cái nhẫn

Lâm: nhẫn có hơn 2 triệu thôi,chú hỏi rồi nhưng chưa đủ

-chú tâm lý thật đấy nhìn chú giống dáng giám đốc hơn là ông bốc vác đấy

-chú á,chú là chủ tịch cơ

-ha ha chú cứ đùa cháu…

Lâm vỗ vai Huy rồi nhìn chiếc nhẫn ánh mắt đầy vẻ hạnh phúc…

Tại nhà họ Trịnh phu nhân thấy Quân ném điện thoại vì tức khi không gọi được cho ai đó

phu nhân: có mấy thằng con mà thằng nào cũng như phát điên phát rồ,chẳng hiểu cái nhà này bị làm sao nữa,có khi phải thuê thầy cúng về…

Thấy Thùy hớt hải chạy tới vã mồ hôi…

Thùy: mẹ…mẹ mau đi giúp anh ấy đi

-nói gì cũng phải có đầu có cuối chứ…

-con có địa chỉ chỗ anh Lâm…Mẹ nhất định phải đến trước anh Sâm ,kb mẹ có tin con không nhưng anh Sâm luôn ganh ghét anh Lâm đó là sự thật địa chỉ này cũng là anh Sâm tìm ra mà…

-cô mây lập tức chuẩn bị xe…tôi nhất định phải đón con trai tôi về

Trịnh vũ đứng trên tầng nghe thấy gương mặt đầy vẻ tức giận…

Lâm về đến nhà tôi thây quần áo rất bẩn

Lâm: đừng giặt mai anh lại mặc,cứ bỏ bộ bẩn này ra nhé

-anh đi đâu mà đồ bẩn thế này

-anh đi lao động cho trường mất vài hôm

-à ra vậy…vậy em để đây nhé

Lâm ôm eo Thảo từ sau

Lâm: món gì thơm vậy

-em nấu canh cà bung,anh tắm đi …

-ok (thơm má tôi)

Tôi thấy rất buồn nôn …chắc không phải đâu…mình sao có thể…

Hôm sau tôi đi bán hàng mà thấy gì cũng thèm…chị bán cùng nói vui mồm

bán cùng: chị trông mày như nghén ý,ăn bon mồm suốt thôi

-em á,em k đâu em bị cắt một bên rồi mà

-chị gái chị cắt 1 bên mà vẫn dính đấy đừng có chủ quan

-vẫn được hả chị

-uk vẫn có mà …

Tôi nghi nghi vội vã đi mua que thử…thử thai thấy hiện hai vạch mà tôi như chết lặng vì sốc…”mình…mình có thai rồi,có bầu rồi”

Nụ cười của Thảo cùng hình ảnh Lâm đang bốc vác đến vã mồ hôi hột…cơn đau tim đến nhưng anh ta vẫn cố bước vác từng bao lên trên cao…rồi khi cầm tiền ra hiệu vàng mua thì có mấy kẻ chắn đường …

Huy: các anh làm gì thế

x1: tưởng mày báo công an,giờ báo tiếp đi hai con chó chết

Huy: tôi gặp anh chủ các anh và hẹn ngày trả rồi nên chúng tôi k liên quan đến các anh…

X2: bọn tao đéo làm cho thằng ý nữa…thấy hai đứa mày vừa có tiền nhỉ,đưa bọn tao ít coi như bồi thường 3 hôm bọn tao ở trên phường…

Lâm: tránh ra đi,đừng làm trò trẻ con…

Lâm thấy cơn đau tim đang lên anh ta cố cắn răng cúi đầu

x1: sao đã sợ rồi à…

Tên xăm trổ thứ 2 lao vào móc túi Lâm…huy gạt bị hắn đấm tóe máu mồm…Lâm lên cơn đau tim cố tóm lấy tay tên móc túi…

Lâm: đừng mơ móc của tao

Lâm dơ tay định đấm hắn thì hoa mắt gục xuống đấm trượt…hai tên thay nhau đấm đá Lâm nhưng Lâm nhất định nắm chặt tiền trong tay…anh ta có lẽ cả cuộc đời chưa bao giờ nghĩ vài đồng tiền đó lại quan trọng trong lúc này đến như vậy…miệng Lâm ộc máu mồm…bàn tay không rời đồng tiền…

Huy: đừng đánh nữa có ai cứu chú tôi với có cướp…

Cơn đau tim của Lâm cùng cái đau đớn thể xác cũng không bằng ý trí ” nhất định phải tặng nhẫn cho người mình yêu”…

Hình ảnh Thảo nấu đồ ăn ngon chờ Lâm về và chiếc que hai vạch được cho vào túi cẩn thận…hình ảnh Lâm nằm trên nền bê tông máu me đầy người và hình ảnh phu nhân đang đi bộ vào ngôi làng quê nơi hai người sinh sống…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN