Gặp Đúng Người - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1935


Gặp Đúng Người


Phần 21


Tôi đưa Trang về phòng rồi quay lại phòng ăn gì đó như phu nhân dặn …đi qua bãi cỏ thấy bóng người đang kêu nhẹ trên ban công,tôi ngẩng lên nhìn thấy bóng của hai người đang quan hệ sau tấm rèm,tôi cúi đầu đi luôn …đấy phải là phòng mợ cả mà…đi thẳng về phòng tôi thấy bát canh để sẵn trên bàn

liên: phu nhân dặn dò cô uống cho cẩn thận k dc để rớt ra ngoài là điểm gở…

-vâng…

tôi tu hết thì đúng lúc thấy Lâm mở cửa phòng vào…

tôi: anh say đấy à

-nhìn thì biết

-nồng nặc mùi rượu rồi,tối nay tôi sang phòng trang ngủ cũng được…

Lâm vặn chốt cửa

-cô để tôi ngủ một mình à

anh ta tiến gần tôi hôn hít ở môi rồi xuống cổ…

-anh say rồi lúc khác nói chuyện

-còn lâu mới say (anh ta bóp ngực tôi) mặc đồ bơi cho tôi xem

-làm gì anh lại dở trò bệnh hoạn đấy

-cô mặc cho lũ đàn ông bãi biển xem còn không muốn chồng mình xem là cớ làm sao

-chẳng sao mà làm gì có ai nhìn

-thế lột hết đồ ra để tôi ngắm cũng được

-bệnh…tôi k nói chuyện vs anh nữa

tôi đi ra cửa anh ta bóp cổ tôi

-tôi nói cho em biết nếu tôi phát hiện em có qua lại với người yêu cũ tôi nhất định sẽ đánh chết nó và sẽ đánh cả em..

mắt anh ta trợn lên làm tôi sợ,tôi chảy nước mắt

Lâm : ” ai làm gì mà khóc”

-k lẽ anh bóp cổ tôi mà tôi vẫn phải mỉm cười à

Lâm bế tôi lên giường tôi dẫy lên ” không được nhỡ may có thai thì sao”

-em không có dược đâu

-sao mà biết được ,hay anh bị (ý vô sinh)

-suy nghĩ vớ vẩn…

Lâm lột hết đồ của tôi ,tôi biết có chống đối cũng vô ích nhưng nếu cứ lấn sâu tôi sợ sẽ k chia tay được người đàn ông này…Lâm hôn tôi và tôi nằm im nhắm mắt…anh ta khiến tôi thở mạnh,khiến tôi không kiềm chế được cảm xúc phải kêu lên

Lâm: ngủ vs anh có thích không

-không…a đau…

tại của phòng của Trang ,Quân ngồi bên ngoài cửa nghe Trang bật míc hát bên trong phòng…anh ta cười rồi lặng yên khi trang hát đến đoạn ” mỗi người mỗi số phận không ai giống ai,nhưng tình yêu chỉ một kết thúc giống nhau”

Quân: anh mệt mỏi…

Sáng hôm sau tôi dậy mặc vội quần áo…

Lâm: đi đâu mà vội vậy

-mẹ anh dặn sáng sớm nay đến phòng mẹ mà em quên

-kệ đi,nằm ngủ tiếp đi

-không được,em đi đây

Lâm với tay rồi hôn tôi che miệng

lâm: gì thế lại chống đối à

-không mà em chưa đánh răng…

lâm đẩy tôi ra

-vậy thì phắn đi…

tôi cười rồi chạy đi…tiếng khóc khi tôi đi qua hành lang phòng của mợ hai

mợ hai: ” anh đi cả đêm mới về thì sao em có thai được”

quân: ” anh say quá nên ngủ dưới sảnh ,a đi ngủ tiếp đây”

-anh nói thế mà nghe được à

đi qua bãi biển tôi thấy mợ cả đang đi ra biển,sóng đang đánh rất to…tôi gọi

Tôi: mợ cả vào bờ đi sóng to lắm…

Mợ cả nhớ lại chuyện đêm qua sau khi quan hệ Sâm đứng dậy kéo quần

mợ cả: anh đi đâu vậy?

-anh xong nhiệm vụ rồi,mai em còn có cái mà báo cáo vs mẹ anh còn gì

-anh nghĩ em chỉ vì chuyện đó thôi à,anh k muốn chúng ta có con hay sao

-anh chỉ muốn có con vs người anh yêu

Trở lại hiện tại,mợ cả khóc lớn khi nghĩ đến câu nói hôm qua…cô ấy càng lúc càng tiến xa bờ biển…

tôi thấy có vẻ không ổn liền chạy ra chỗ mợ cả vừa chạy vừa gọi…

Lâm đứng trên hành lang hút thuốc,anh ta thấy Thảo và Thùy (mợ cả) đang nói gì đó…

Tôi tóm tay mợ cả

Tôi: sao chị lại cứ đi ra xa vậy

-chị muốn chết mợ ba à

-chị hâm à chuyện đâu còn có đó mà nói cho em biết tại sao đi nhưng vào bờ rồi nói dc k

-không em cứ bỏ tay ra đi chị chỉ muốn chết thôi

tôi cứ giữ tay mợ cả cho đến khi cơn sóng to đến cuốn chúng tôi ra xa

mợ cả vùng vẫy

tôi: cố bơi đi chị cố lên

mợ cả: chị bị chuột rút

Lâm thấy từ xa vôi vã nhẩy từ ban công xuống…chạy thẳng ra bãi biển…

Sâm đang ngồi hút thuốc cũng thấy liền chạy vội vã khi có người hô ” có người bị đuối nước”

Lâm chạy tới nơi anh ta bơi vội vã tới chỗ mợ cả rồi ôm thuỳ lên bờ…Thuỳ chỉ ra ngoài kia

Thuỳ: Mợ ba…còn mợ ba…

Thấy Sâm lao xuống biển bơi ra chỗ Thảo…

Sâm: Bám vào anh …

Thảo đẩy mợ cả lại nên bị cuốn ra xa…tôi nhìn rõ anh ta lao tới cứu ai trước và anh ta dường như k thấy tôi tồn tại…khi lên tới bờ tôi lặng yên

Thuỳ: Em có sao không chị xin lỗi…

Lâm: Có sao không

Tôi chẳng nói gì đứng dậy đi lảo đảo về phía trước…

Lâm: Để anh cõng em về

Tôi gạt tay

Tôi: Anh k thấy tôi à

-Anh có anh định sẽ quay lại nhưng anh sâm lao ra mà Thuỳ thì đang mất bình tĩnh…

-Hoá ra bên nhau lâu ngày thành thói quen nhưng tôi không ngờ tin nhau chỉ là phút giây thăng hoa vụt qua…đừng nói chuyện vs tôi cũng đừng hỏi tôi có sao không giữa chúng ta cứ lấy cái mốc hôm nay mà chia tay…

Thảo quay đi một mình còn Lâm nhắm mắt thở dài…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN