Gặp Đúng Người - Phần 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1857


Gặp Đúng Người


Phần 33


Ngỡ như chúng ta chẳng thể gặp lại nhau,ngày hôm qua chúng ta đã để lại cả một quá khứ phía sau…em đã ra đi rồi em lại trở về…

Tôi ngồi lặng yên thì anh ta mở cửa đi ra lấy đồ,người quấn chiếc khăn rồi lau đầu…

Lâm: Em lại đây…

tôi đứng bật dậy

-à vâng ,tôi sẽ ra ngoài chờ anh

Lâm tóm lấy tay tôi rồi ôm chặt

Lâm: không phải mơ,đúng là không phải mơ…em đã đi đâu vậy rốt cuộc là tại sao …tại sao đang yêu tôi rồi lại thôi…

Tôi định đẩy nhưng thấy hình như anh ta khóc…

-anh ổn chứ…chúng ta bình tĩnh rồi nói chuyện được không?

-hóa ra bên nhau lâu ngày thành thói quen nhưng anh không ngờ hóa ra tin nhau vẫn chỉ là phút giây thăng hoa vụt qua,rồi đến khi em xa mới muộn màng nhận ra tôi đang một mình cô đơn…

Tôi chợt thấy lòng buồn tênh khi thấy anh ta nói câu đó…lát sau khi anh ta bình tĩnh hơn tôi buồn cười mà không dám cười,anh ta sụt sịt hết cả cuộn giấy

Lâm: ý em là em bị mất toàn bộ kí ức,em nói thế mà nghe dc à,tại sao em lại quên tôi được

-tôi nhờ đứa bạn làm bên an ninh mạng điều tra mới biết chuyện giữa anh và tôi,chúng ta thật sự là vợ chồng

-vậy gì nữa chúng ta là vợ chồng mà

-vậy sao anh k đi tim tôi

-em đã chết…em bị tai nạn và bệnh viện báo em đã chết…tang lễ diễn ra rất bình thường nên anh không nghĩ gì cả

-anh là Trịnh Lâm vậy anh có biết Trịnh sâm không

-trịnh sâm,em đang nói đến anh cả à

-anh cả sao,anh cho tôi xem hình được không?

lâm dơ điện thoại ra tôi như chết lặng,anh ta rốt cuộc tại sao lại…

-em hỏi để làm gì?

-anh ta chính là người đã đưa tôi sang pháp…cũng chính anh ta là người luôn kiểm soát tôi ,anh ta còn nói

-nói gì?

-anh ta yêu tôi…

Lâm quá ngạc nhiên định đứng lên mà không đứng nổi…

Lâm: câu chuyện giữa chúng ta hôm nay nói đến đây,khi nào tôi tra rõ ràng tôi sẽ cho em câu trả lời giờ thì em đi về đi và hãy coi như chúng ta chưa từng gặp nhau…

-à vâng…

tôi quay đi Lâm nói phía sau

-lần này tôi nhất định sẽ bảo vệ em không để em phải chịu tổn thương nào nữa…nhưng chuyện anh trai tôi làm với em tôi thay mặt anh ấy xin lỗi em…

tôi quay đi không nói thêm câu gì…anh ta đúng là chồng của mình,ở gần anh ta mình có cảm xúc gì đó khó diễn tả…thật sự mình thấy rất khó chịu khi nhìn người đó buồn…

Thương và Thảo đi qua nhau…hai người bất giác vô tình nhìn mắt nhau như một điềm báo trong tương lai…

Lâm cố kiềm chế cảm xúc của mình rồi nói nhỏ vs trà

lâm: đưa cô ấy về nhà an toàn

Trà: tôi cho người theo rồi cậu ba

-chuẩn bị về việt nam,điều tra phòng nghiên cứu của Sâm ở đâu ,đưa tên trưởng nhóm đến cho tao

-nghiên cứu của cậu sâm ạ…nhưng có chuyện gì lại dây dưa đến phòng nghiên cứu của cậu cả vậy

-bảo làm thì làm đi,tao nhất định phải tra ra sự thật…Trịnh sâm…

Lâm vẻ mặt đầy tức giận đi xuống thang máy thì thang mở ra Thương với tay tát bốp vào mặt Lâm

Thương: anh nghĩ anh là ai,anh nghĩ anh làm vậy vs tôi để đề cao anh hơn à,anh sai rồi,anh sai rồi anh hiểu không?

-cứ cho là tôi sai đi ,tôi xin lỗi giờ tôi rất bận…

lâm bước qua vội vàng vẻ mặt tỏ ra rất bực tức…Thương bật cười vẻ mỉa mai rồi ngoái lại nhìn Lâm ..

chuyến bay về Việt nam …lâm trong quán karaoke bắt tai trận kẻ là nhà khoa học trưởng nhóm của Sâm…

lâm: chỉ cần mày nói ra chuyện 2 năm trước có cô gái nào đó dc đưa vào viện nghiên cứu đúng k?

khoa học: dạ k có đâu ạ,xin anh đừng báo công an

lâm: tội mua dâm,tổ chức dùng ma túy trái phép mày sẽ đi dài đấy

-anh là ai mà lại muốn hỏi chuyện đó

Trà: im mẹ mày mồm đi (đâm vào mồm) hỏi đến đâu trả lời đấy cấm hỏi ngược lại…

Lâm ngồi thổi khói thuốc vào mặt tên đó…

lâm: báo công an đi…trc khi báo công an chặt hết bàn tay nó

đàn ông: tôi nói,tôi nói chỉ là lúc đó cậu sâm đưa đến 1 cô gái sắp chết…cô ấy hoàn toàn không có khả năng sống nhưng bằng những thứ thuốc chúng tôi có trong tay nên chúng tôi đã thử nghiệm và chăm sóc đặc biệt cô ấy đã qua khỏi…dần có hơi thở…dần dần có sức sống…thế rồi cậu sâm nói tẩy não cô ấy nhưng thuốc đó chỉ là đang thử nghiệm và tôi thật sự kb nó có thành công không nhưng chúng tôi vẫn tiêm vào não cô ý thứ thuốc đó…

Lâm đứng dậy cố hút sâu hơi thuốc…

lâm: chuyện hôm nay nếu mày nói ra ngoài thì mày chết chắc,cứ sống và làm vc của mày cho đến khi có ngày tao sẽ đến tìm mày…

Lâm lặng lẽ trở về nhà…đúng lúc Sâm vừa định ra cửa

sâm: về sớm vậy anh nghĩ hết tuần chứ

-anh…chúng ta lâu rồi không đấu kiếm,chúng ta làm vài trận chứ

-sao thế nay lại thích đấu vs anh à

-em đấu kiếm có thể hơn anh nhưng về suy nghĩ và sự tính toán thì em k thể bằng

-thằng hâm này nay nói cái gì vậy?

lâm và sâm cúi chào nhau rồi chĩa mũi kiếm về phía nhau

Lâm: k hiểu sao sang Pháp em cứ mơ thấy Thảo …mơ thấy cô ấy đang ở rất gần em mà e k biết

(keng…keng hiệp 1)

-vậy à ..quên đi anh nghĩ chú nghĩ nhiều quá k hay đâu

Quân đi về thấy hai người đang đấu kiếm thì ngồi cười rồi lặng yên xem…

Lâm: cô ấy nói cứu em,cô ấy nói có người đang trói buộc cô ấy…cô ấy đang sợ…cô ấy nói có kẻ đâm sau lưng em cướp cô ấy đi

-thảo mất do bị cướp tài sản mà,chắc em nghĩ nhiều nên sinh ra nhiều chuyện,giấc mơ đa số là ngược lại và k có thật…

(keng …keng..keng lao vào nhau xiên thẳng nhau mạnh hơn..quân thấy hơi căng thẳng)

-thế rồi khi e mở mắt dậy vào một buổi sáng cô ấy xuất hiện và nói cô ấy chẳng còn nhớ gì về quá khứ và người giấu quá khứ đó đi tên là Trịnh sâm…

Sâm khựng lại đúng lúc đó Lâm đâm thẳng kiếm vào vai rồi dồn sâm vào chân tường…

quân: lâm em đang làm gì vậy…(chạy vội ra chỗ đấu kiếm)
lâm mau dừng lại…

cô mây vội vã chạy đi báo cho phu nhân khi thấy chuyện…máu trên vai Sâm chảy ra…

sâm: tao yêu thảo,tao yêu cô ấy,tao đã ở bên cô ấy ngay cả khi cô ấy cận kề cái chết

Lâm: đối vs anh cô ấy có thể là tình yêu nhưng đối vs tôi là duy nhất…

Lâm đỏ đôi mắt xiên mạnh hơn…Quân tóm tay Lâm rồi giữ

sâm: mày nghĩ tình yêu của mày dành cho cô ấy chỉ là nhớ nhung còn tao dành tất cả,tất cả những gì tao làm là để cô ấy tồn tại…tao bất chấp mọi thứ…

quân: rốt cuộc là có chuyện gì mà cô ấy là sao ,làm ơn nói chuyện đi Lâm…

-từ nay về sau tôi và anh không còn là anh em nữa…làm ơn hãy buông tay xin trả lại mọi thứ nguyên vẹn ,đừng để tình yêu thêm lỗi lầm…

Lâm đứng dậy rút kiếm khỏi vai Sâm rồi quay đi như kẻ vô hồn khi bỏ chiếc mặt nạ…Sâm ngồi cười một mình như kẻ điên…

Phu nhân chạy tới rồi hét lên…

lâm: con sẽ cưới con gái thủ tướng …

Phu nhân ngất ngay dưới sàn khi thấy cảnh các con đâm nhau cùng tin báo giật gân của Lâm…

Trà: cậu ba sao cậu mới thấy mợ ba lại

Lâm: anh ta cũng yêu cô ấy,điều tốt nhất bh chính là buông tay…có lẽ quên đi quá khứ cũng tốt…quên hết đi cũng tốt…quên đi rồi gặp ai đó yêu thương…nếu như k lấy tôi thì sâm sẽ k gặp cô ấy,sẽ không có tình yêu…

Lâm xuống căn hầm bỏ ảnh của Thảo xuống rồi đốt…từng tấm ảnh chụp thảo …lâm cắn tay vào miệng đưa từng tấm ảnh vào đám lửa …” anh xin 1 lần làm trái ý mình,xa em là anh quyết định…thời gian qua chắc em cũng đã mệt rồi”…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN