Gặp Đúng Người - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2030


Gặp Đúng Người


Phần 6


Có đôi khi duyên số đưa mình đến bên một người không quen,chưa biết và cũng chẳng từng yêu thế nhưng đứa trẻ trong bụng lại là nỗi lo lắng và cũng là điều gắn kết giữa chúng tôi…

Lâm và tôi cùng mẹ của tôi tới quán cafe đối diện cổng viện…

Mẹ: Cậu là,là tác giả của cái thai à,vậy giờ cậu có cưới không?

Lâm: K thể cưới được

Mẹ: Cái gì?

Lâm: Cháu rất tiếc nhưng cháu chỉ có trách nhiệm với đứa trẻ thôi

-Gia đình tôi k cần cái gọi là trách nhiệm…

-Vậy bác có thể đưa Thảo đi phá cháu sẽ chịu chi phí

Tôi: Mẹ…để con nói chuyện với anh ấy…

Mẹ: Nếu k rõ ràng thì k dc để đâu đấy

-Vâng …

Tôi nhìn thẳng vào Lâm

Tôi: Anh nói chửa thì đẻ nhưng anh biết đấy sinh một đứa trẻ ra trong khi mối quan hệ của chúng ta chẳng phải yêu đương gì rồi sau này lớn lên

-Đừng nghĩ đến việc sau này nó lớn mà hãy nghĩ đến việc giờ cô có sinh nó ra hay là bỏ nó…

-Tôi rất muốn sinh đứa trẻ này ,tôi chưa hề mong muốn phải vứt bỏ con của mình nhưng nghĩ đến gia đình của tôi thì tôi k thể sinh nó ra được…nhà tôi còn k có mà ở thì sao có thể đẻ được…

-Mạnh dạn đấy chứ,cô phá thai nhiều chưa mà nói chuyện quen bài phết rồi nhỉ

Tôi hất cốc nước trên bàn vào mặt Lâm,anh ta ngồi lặng yên cười mỉa mai vào mặt tôi…

-Đủ rồi ,dừng lại đi

-Sinh nó ra tôi sẽ cho cô một khoản tiền đủ để cô mua nhà,tôi đây chơi bời chưa bh để có chuyện có con rơi bên ngoài thế nhưng cô đã cố tình thì tôi có lòng vậy…

-Tôi nói rồi tôi k cố tình

-Chưa cô gái nào dám tạt nước vào cậu ba này đâu nếu k phải cô đang có thai thì đã ăn đòn rồi đấy

-Tôi k sợ anh

Lâm cười rồi vẫy Nhật Trà

Lâm: Đi mua cho tao 10 cây vàng coi như sính lễ cho mẹ cô đỡ ấm ức

-Ý anh là gì?

-sau khi cô sinh con tôi sẽ lấy đứa trẻ và cô sẽ ra đi như gái còn zin và có thể lấy bất cứ ai cô muốn…

-Tôi cần anh chuẩn bị cho tôi 1 phòng trọ ,tôi k thể mang bụng bầu ở nhà dc,chỉ cần con được sống tôi sẽ sinh ra và sẽ ra đi

-Thống nhất như vậy đi ,tôi sẽ viết 1 bản thảo những thứ mà cô được hưởng…

-Tôi k cần gì dù là nhà cửa hay tiền

-Ồ suy nghĩ kĩ chưa

-Tôi suy nghĩ kĩ rồi…

-Ok

Tối hôm đó tôi ngồi nói chuyện với mẹ…

Mẹ: Mới quen thế bảo nó cưới ngay cũng làm nó bối rối,thôi cứ sinh ra xong trả cho nhà nó con cũng k bị gánh nghiệp,nó đưa nhiều vàng thế này thì k phải loại nghèo hèn,quần áo thì bóng lộn,xe sang lại có cả tài xế riêng thì chắc có của đó con ạ nhưng mẹ nghĩ rồi k ham…quan trọng phải tìm được đứa yêu thương con…

-Con hiểu mà ,mẹ nói chuyện vs bố,con vẫn sẽ đi học bình thường đến khi to gần đẻ cũng là lúc được nghỉ hè rồi…

-uk thôi chịu khó ,nó có nói thuê phòng cho ở đâu không,gần gần mẹ còn tiện qua chăm

-Con cũng k rõ,hàng xóm hỏi mẹ cứ nói con đi làm

-Rồi yên tâm tao có cách nói rồi

-Số vàng đó mẹ cất đi,giờ đưa a ta chưa chắc lấy sau này khi con sinh con ra sẽ trả cho anh ta để anh ta còn nuôi con…

-Nhỡ lúc con mang bầu nó thích con thì sao?

-Không,hắn là kẻ thích sòng phẳng thì con nghĩ hắn k phải người dễ yêu,con cũng đâu có ưu điểm gì,giàu như a ta có lẽ k thiếu…

Ngô văn cầm bó hoa ném vào mặt con gái trong bệnh viện

Ngô văn: Ngu…quá ngu mày để cậu ba cười cợt vào mặt cha mẹ mày rồi con ơi là con …

Mẹ: Sao mà dám quay về đó nữa hả…

-Con vẫn có thể quay về

Ngô văn: Mày không biết tính trịnh lâm rồi,nó đã vứt bỏ thì k bh nó thèm nhặt lại,đến bố nó mà nó còn chẳng nhìn mặt

-Anh ta vẫn phải phụ thuộc vào bố anh ta

-Mày nhầm rồi con ơi là con,mày biết ngân hàng nổi tiếng techcombank không

-Con biết

-Nó chính là chủ tịch của ngân hàng tech đấy con ngu ạ,vì sao mà bố gả mày cho cậu ba nó là đứa giàu có nhất trong ba anh em ,tập đoàn dầu khí cũng là của nó làm chủ tịch thằng anh nó chỉ làm phó thôi…bệnh của nó đến giờ k ai biết là bệnh gì chỉ bảo nặng nhưng nó đã chết đâu vẫn lịch lãm đàn ông đào hoa bình thường…

-Bố yên tâm con nắm anh ta trong bàn tay

-Dựa vào đâu mà mày tự tin thế

-Dựa vào chính con …

Tôi ngạc nhiên khi anh ta đưa tôi vào Đà Lạt…

Tôi: K dc tôi k thể ở đây được đâu,tôi còn việc ở ngoài bắc còn đi học mà…

Đang nói thì Lâm choàng áo cho tôi

Lâm: Chiều rồi lạnh đấy,vào đây tôi sắp xếp việc làm gì mà cứ loạn lên

-Anh vác tôi theo làm gì

-Thích thì vác…

Tôi cười rồi chạy theo sau anh ta trên sườn đồi hai hàng thông,hoàng hôn đang xuống…

Lâm: Hôm qua đi siêu âm thế nào rồi

-Bác sỹ nói khoẻ mạnh

-Chuyện,con của tôi không khoẻ thì ai khoẻ,trai hay gái

-Bé quá chưa rõ được ,anh thích con trai hay gái

-Gái nếu xinh như mẹ nó thì chấp nhận

Anh ta nói mà nhìn thẳng vào tôi,tôi ngại quay đi,điện thoại tôi reo lên là Hiếu gọi…

Lâm: Sao k nghe

-K qtrong nên k cần nghe

Đến nơi Lâm đưa tay,tôi nắm lấy rồi chui vào nhà vườn toàn những quả dâu trắng to

Lâm: Ăn đi ,dâu sạch đấy…

Tôi hái 1 quả cho lên miệng thơm thơm ngọt ngọt…

Tôi: Ngọt lắm

-Ngon thì ăn nhiều vào

Lâm lặng nhìn Thảo ăn hết chùm này đến chùm khác…

-Anh k ăn à

-Không cô ăn đi…

Tôi vừa ăn vừa cười…

-Cho tôi ở đây hết đời cũng được

-Chết vì ăn…

-Chết cũng chịu

Lâm cười rồi lại quay đi thấy ngực quặn đau…

Lâm: Tìm xem có chai nước nào không

Anh ta móc vội trong túi ra 1 túi thuốc …tay anh ta run lên thuốc rơi xuống sàn…tôi nhìn rõ gương mặt tái mét của Lâm…tôi cúi nhặt viên thuốc rồi thấy Lâm như kiểu khó thở…

Lâm: Đưa thuốc đây quay mặt đi

-vâng

Tôi đưa viên thuốc dù quay mặt đi nhưng tim tôi đập nhanh vì sợ hãi,anh ta rốt cuộc bị bệnh gì vậy…?

Cả chặng đường đi Lâm k nói câu gì cho tới khi tới biệt thự…

Lâm: xuống đi

-Đây là đâu vậy

-Nhà tôi…Nghe tôi dặn đây tôi đã kết hôn với 1 cô gái có ngoại hình giống hệt cô

-Anh đã có vợ rồi à

-Chuyện đó k quan trọng

-Tôi hỏi anh rằng anh có vợ rồi à

-Phải

Tôi tát bốp vào mặt anh ta khiến Nhật Trà ngại bước xuống xe…

-phải sao,thằng khốn kiếp

Tôi khóc rồi quay mặt đi gạt nước mắt,Lâm tóm lấy tôi rồi ghì hôn mặc cho tôi đấm anh ta

-Đánh nữa đi ,đánh đi

-Tôi k cần anh nữa

-Vậy cô tự sinh con đi cô dám k

-Tôi dám…

Tôi mở cửa xe bắt taxi chạy thẳng ra sân bay vừa ngồi trên xe vừa khóc,thằng khốn nạn,hắn có vợ rồi…

Nhật Trà: Cậu ba

-Mặc xác cô ta ,cô ta sẽ tự gọi và mò về tìm…

Lâm đi vào nhà mặt hầm hầm

Phu nhân: Vợ con đâu

-Tốt nhất mẹ đừng hỏi gì cả

-Ơ hay sao mẹ cáu với mẹ…

Lâm đi thẳng về phòng…

Mẹ Lâm: Nó là đứa điềm đạm lắm mà sao nay lại thế nhỉ…

Lâm ngồi yên nhìn xem điện thoại có đổ chuông k,đồng hồ 11 rưỡi,anh ta gọi vào số Thảo thì thuê bao…anh ta sốt ruột đứng dậy đi tìm…

Nhật Trà: Để tôi chở cậu ba

-K cần đâu cứ nghỉ ngơi đi

-Đồ của cô Thảo vẫn ở sau cốp xe ạ,ví của cô Thảo đây ah

-Ví của cô ta k mang mà đưa cho mày là sao?

-Lúc nãy vào vườn dâu cô ấy sợ nhét túi rơi nên nhờ tôi cầm hộ

-Cô ta k có tiền trong người à,chết tiệt sao mày k nói sớm

Ba Trịnh lái xe vụt đi…Anh ta đi vòng vào các con phố ngó từng chút rồi chạy bộ dọc con phố…Cậu Ba trong bộ ngủ và áo choàng mỏng chạy dọc chợ đêm…chợt thấy Thảo đang kéo xe hàng đẩy lên vỉa hè hộ bà cụ

Cụ: Bà cho con củ khoai

Thảo: Vâng cháu xin bà

Cụ: Ăn đi khoai nướng ngon lắm…

Thảo bóc củ khoai rồi vừa ăn nước mắt chảy xuống củ khoai…Lâm quát

Lâm: Này…Đứng đấy

Tôi đứng yên nhìn…Lâm chạy tới anh ta thở hổn hển

-Sao cô k gọi

-Máy tôi hết pin

-Sao k thuê xe về nhà

-Tôi kb nhà anh ở đâu với cả tôi nói rồi tôi dám tự sinh con…

Lâm nhắm mắt thở dài…

Lâm: Về thôi mai nói chuyện

-Còn vợ anh

-Vợ cái con khỉ gì cô chưa nghe hết đã loạn lên rồi

-Anh có vợ thì chúng ta k nên đến với nhau

-Bỏ cái triết lý điên rồ ấy đi chính vì cô mà tôi mới lấy cái con điếm đó về đấy

-sao lại tại tôi

-Chuyện dài lắm nói ra đau đầu

-Tôi k về đó đâu nhỡ gặp vợ anh

-Cô đang làm tôi điên lên đấy…lên đi vậy k về đó thì đi chỗ khác chúng ta nói chuyện

-Chân tôi đau quá

Cúi xuống thấy chân chảy đầy máu

-Chân sao thế kia

-Tôi bị vấp vào mẩu sắt ở kia ( chỉ chỉ)

-Lên tôi cõng

Tôi trèo lên lưng Lâm,anh ta cõng tôi trên con đường tấp nập của khu chợ đêm…

-Tôi có nặng không?

-Không, gầy trơ xương,tôi thích mập mạp hơn…ăn gì chưa

-Tôi chỉ thèm ngủ thôi…

-Vậy ngủ đi

Thảo ngủ trên lưng Lâm,anh ta đặt Thảo ngủ trên giường nhìn chân Thảo chảy máu anh ta lau sạch sẽ rồi thở dài…bỏ thuốc ra hút rồi ra ngoài nói chuyện với chủ căn nhà homestay trên núi là bạn thân của Lâm

Vũ: Vậy mày tính sao

-Giờ nó chửa rồi tao tính đẻ ra thì lấy đứa trẻ

-mày k thích cô gái đó mà tìm bằng dc còn phải cưới cả con quỷ kia nữa còn gì

-Tao hứng lên thì thích thôi…

-Tại sao mày k hoán đổi cho đúng với ý mày ngay từ đầu,thay vì phải lấy mấy con tiểu thư lẳng lơ để cho cái mác có vợ thì mày thích Thảo vì thấy cô bé này hiền lành chất phác còn gì…

-Phải rồi hai đứa giống nhau như hai giọt nước,nếu vs thân phận của Thảo thì k thể vào ở nhà tao dc nhưng nếu là Ánh thì có thể nhưng mà

-Sao ?

-Con bé này ngang lắm nó k nghe đâu,hay cãi tao nữa…

-Cậu ba mà phải bó tay à,tao nói thật mày chơi bời tao k nói nhưng nên lựa nếu k bỏ quách con kia đi lấy Thảo về

-Nó sao lấy tao được

-Thảo biết mày làm gì chưa

-Chưa ,chỉ ăn là nhanh còn chẳng bh hỏi gì về tao

Vũ cười rồi hai người cụng ly rượu…Lâm nhìn qua cửa kính gương mặt Thảo ngủ ngon lành

Lâm” Định chơi bời với em mà có lẽ khó”

Lâm cười nhẹ nhìn lên bầu trời…anh ta có lẽ k dự tính được những chuyện về sau đang chờ đón anh ta và Thảo,có lẽ mọi chuyện giờ mới chỉ bắt đầu!

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN