Gặp Được Em Là Chân Mệnh - Hi Văn - Chương 6 : Bữa tiệc hoa lệ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Gặp Được Em Là Chân Mệnh - Hi Văn


Chương 6 : Bữa tiệc hoa lệ


Giữa trưa,khi Lâm Ý Nhiên đang cùng A Hạ,Tiểu Ngư cùng nhau xuống quán ăn phía đối diện toà nhà dùng cơm thì điện thoại nàng phát ra tiếng nhạc chuông.

Đưa tay ngó màn hình,hai chữ ” tiền bối” hiện lên khiến Lâm Ý Nhiên dừng bước,chẳng biết vì gì mà giờ nàng tiền bối gọi cho nàng.Thấy Lâm Ý Nhiên dừng bước tại chỗ,A Hạ cùng Tiểu Ngư như cảm nhận được sự thiếu hình bóng ai đó,quay lại thấy Lâm Ý Nhiên đang đứng nhìn chiếc điện thoại cách một đoạn không xa.

A Hạ lên tiếng gọi tên Lâm Ý Nhiên khiến nàng giật mình nhìn về phía có tiếng gọi tên mình.Ngước nhìn thấy A Hạ cùng Tiểu Ngư dùng ánh mắt ghúc giục nàng ta nhanh chân,Lâm Ý Nhiên phẩy phẩy cánh tay như ra hiệu hai người họ cứ đi trước.

Như hiểu ý của Lâm Ý Nhiên,A Hạ cùng Tiểu Ngư rời đi,lúc này Lâm Ý Nhiên mới bắt máy nghe.Vừa nhấn nút trả lời,Lâm Ý Nhiên đã nghe thấy tiếng giọng thanh trầm của đối phương:

“Ý Nhiên,buổi tối em có bận không?” Hoài Phong liền vào chủ đề chính.

“Dạ,em không có” Lâm Ý Nhiên thành thực trả lời

“Vậy tối nay cùng anh đến một chỗ được không?” Hoài Phong không chút do dự hỏi thẳng

“A,đến chỗ nào ạ?” Lâm Ý Nhiên không khỏi tò mò hỏi

“Đến rồi em khác rõ,nhưng ít nhiều em có thể học hỏi!” Hoài Phong không trả lời trọng tâm câu hỏi,nhưng lại bật mí chút ít khiến Lâm Ý Nhiên không khỏi khơi niềm hứng thú.

“Em đồng ý,vậy tan tầm em sẽ đến chỗ anh” Lâm Ý Nhiên như hiểu ý Hoài Phong,nói đến học hỏi nàng ta ư nhiên chỉ có nghĩ đến là vấn đề học hỏi về thiết kế.

“Không cần,tan tầm anh sẽ đến đón em” Hoài Phong trong giọng điệu có chút vui mừng.Nghĩ đến vấn đề dự dạ hội tối nay anh đang không biết đi cùng ai,loại dạ tiệc này không nhất thiết phải đi cùng ai cả chỉ là anh tự thấy mình một mình đến nơi dạ tiếc đó có chút nhàm chán liền nghĩ muốn rủ Lâm Ý Nhiên cùng đi.Dù sao dạ tiệc chào mừng giám đốc đại diện mới của Tầm Minh hẳn là toàn người tai to mặt lớn,lại chuyên về thiết kế cũng có kha khá người cũng đủ khiến Lâm Ý Nhiên có thêm chút học hỏi.

Tắt máy,Lâm Ý Nhiên nhanh chóng đến quán ăn đối diện tìm A Hạ cùng Tiểu Ngư dùng cơm trưa.

Chẳng mấy chốc cũng đến giờ tan tầm,cả buổi nay cửa hàng nơi Lâm Ý Nhiên làm việc cũng không quá bận rộn,chỉ đôi ba khách ghé qua chọn vài bộ y phục rồi nhanh chóng rời đi.Cửa hàng Lâm Ý Nhiên làm việc chuyên về đồ công sở nên lượng khách cũng chỉ đều đều không quá bận rộn như những cửa hàng thời trang bắt mắt bên cạnh.Chỉ là đồ ở nơi đây là hàng thiết kế nên những vị khách ghé qua hầu như đều có một chức vị kha khá,tiền công cũng gọi là cao nên tư vị đương nhiên sẽ khác.

Lâm Ý Nhiên sau khi thu dọn liền trở về phòng nhân viên với chiếc túi xách rời khỏi nơi làm việc.Khu làm việc của Lâm Ý Nhiên thuộc tầng thứ năm nên để trở xuống tầng một có chút mất thời gian.

Bước ra khỏi cửa khu bách hoá,Lâm Ý Nhiên đã thấy chiếc xe thể thao màu xanh dương đỗ phía xa thu hút ánh mắt qua đường.Vừa nhìn Lâm Ý Nhiên liền nhận ra đó là xe của Hoài Phong,kì thực có một lần Hoài Phong cũng đi chiếc xe này tới gặp nàng,vì thiết kế đơn giản nhưng không hề làm giảm giá trị của chiếc xe,kết hợp màu xanh ưu nhã khiến Lâm Ý Nhiên một lần nhìn liền đã nhớ.

Nhanh chân rảo bước tới phía chiếc xe đang đõ,Lâm Ý Nhiên chủ động mở cánh cửa bước ngồi vào trong xe.Xe Hoài Phong vừa tới,anh đang định bước xuống xe tìm bóng dáng Lâm Ý Nhiên thì không khỏi kinh ngạc thấy nàng bước vào xe ngồi ghế lái phụ.Thấy Hoài Phong dùng ánh mặt khinh ngạc như muốn hỏi “sao em nhận ra” thì Lâm Ý Nhiên liền lên tiếng trả lời:

“Có lần thấy tiền bối lái chiếc xe này, y rằng nhận ra” Lâm Ý Nhiên thật thà

Khi Hoài Phong nghe thấy Lâm Ý Nhiên lên tiếng giải thích,anh mới thu hồi ánh mắt kinh ngạc trở về,vừa chuẩn bị khởi động máy vừa nói:

“Trí nhớ rất tốt nha” Hoài Phong vui vẻ khen trí nhớ của Lâm Ý Nhiên.Lâm Ý Nhiên khuôn mặt biểu lộ ý cười không đáp lại,chỉ thấy biểu hiện của tiền bối hôm nay có chút buồn cười.Người ngồi bên cạnh nàng lúc này với sự tiếp xúc một thời gian chỉ biết anh là người khá ít nói,thường có nhiều tâm tư hơn người khác nhưng lại khá hoà đồng,là một người trưởng thành dĩ nhiên luôn cân nhắc trước những lời nói ra.Mà hôm nay trong lời nói lại có chút tuỳ hứng thoải mái hơn thường ngày a.

“Em có cần ghé qua nhà chút không?” Hoài Phong chủ động hỏi Lâm Ý Nhiên

“Dạ không” Lâm Ý Nhiên thành thực,đơn giản hôm nay nàng ta chỉ nghĩ tiền bối sẽ đưa nàng đến quán cafe nào đó dạy bảo nàng cách quan sát thực tế nên nhất khiến khỏi cần thay đồ.Hoài Phong sau khi nghe câu trả lời của Lâm Ý Nhiên liền không khỏi hỏi thêm,trực tiếp lái xe đến tiệm trang phục gần đó dừng lại dẫn Lâm Ý Nhiên vào trong.

Lâm Ý Nhiên sau khi theo Hoài Phong vào bên trong cửa hàng chuyên trang phục dạ tiệc thì có chút ngạc nhiên,chả nghẽ hôm nay tiền bối chỉ dẫn nàng trang phục này ư?

Thấy có hai vị khách bước vào,một nam đi trước tướng đi nho nhã,không nhanh không chậm,trông vào rất ư ung dung thoải mái,khuôn mặt điển trai chững trạc khiến chính nhân viên nơi đây tràn ngập ái mộ.Phía sau là một cô gái vóc dáng nhỏ nhắn,bận trên mình bộ trang phục công sở vừa vặn tôn lên dáng người mảnh mai,tư thái thoạt nhìn khiến người ta có chút yêu thích.

Lâm Ý Nhiên còn đang ngơ ngác thì đã thấy người đàn ông trước mặt nói gì đó với nhân viên,cô nhân viên thì chú ý lắng nghe rồi liên tục gật đầu biểu thị hiểu ý.Đoạn sau thấy cô nhân viên sau khi nói chuyện xong liền tới phía Lâm Ý Nhiên dẫn nàng ta vào phòng thay đồ.

Chỉ chốc lát,Lâm Ý Nhiên trở ra trong bộ đồ dạ hội màu xanh nhạt tựa màu áng mây,phần trên vai áo được thiết kế kiểu trễ vai ôm lấy bờ vai mảnh mai của nàng,phần váy ôm bên trên được kết bằng nhiều bông hoa lại tạo điểm nhấn cho chiếc váy.Cánh áo cùng phần chân váy được thiết kế bằng chất liệu vải voan trong suốt cùng tông màu phớt xanh tạo độ mềm mại mỏng manh.

Lâm Ý Nhiên không khỏi nhìn mình trong gương cảm thán khen ngời bộ váy.Hoài Phong sau khi nhìn bộ váy bận trên người Lâm Ý Nhiên không khỏi lòng mong đợi của mình gật đầu nhìn nhân viên bên cạnh Lâm Ý Nhiên.Như hiểu ý ,cô nhân viên dẫn Lâm Ý Nhiên còn đang thơ thẩn ngắm bộ váy đi trang điểm.Chỉ ít phút sau,khuôn mặt cùng kiểu tóc của Lâm Ý Nhiên được thiết kế phù hợp với bộ váy.Khuôn mặt Lâm Ý Nhiên được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn có sức hút đối với ngừoi nhìn vào,mái tóc đã được bới kiểu đuôi ngựa buộc thấp xuống phía gáy,phần mái cùng phần đuôi tóc được uốn xoăn nhẹ tạo độ bồng bềnh tự nhiên.

Lâm Ý Nhiên vẫn trong con mơ nhìn mình trong gương thì Hoài Phong đã trả tiền dẫn nàng trở lại xe.Khi đã an vị trên ghế lái phụ trong xe Lâm Ý Nhiên lúc này này mới phục hồi tinh thần thoát khỏi cái gọi là mê mê ảo ảo nhìn sang người đang lái xe bên cạnh hỏi:

“Tiền bối,đi đâu cần mặc trang trọng như vậy?” Lâm Ý Nhiên nhìn người bên cạnh chờ đợi câu trả lời.Hoài Phong vẫn tập chung lái xe tả lời nhanh gọn

“Dạ hội Tầm Minh” anh trả lời xong có liếc qua sắc mặt cô gái ngồi cạnh rồi lại tập chung lái xe.

“Dạ hội Tầm Minh,Bách hoá Tầm Minh?” lâm Ý Nhiên không khỏi ngạc nhiên a,Tầm Minh cái tên này vô cùng quen thuộc nha,chả phải cả thành phố C này chỉ có bách hoá Tầm Minh sao?Như nhận thấy câu hỏi ngược lại của Lâm Ý Nhiên,Hoài Phong cũng chỉ ừm một tiếng khẳng định.Lâm Ý Nhiên lúc này sau khi nhận được lời khẳng định vừa rồi,lại một lòng có chút lo lắng,nàng ư chưa đi dạ hội lần nào.

“Nhưng em chưa tham gia dạ hội lần nào!?” Lâm Ý Nhiên lên tiếng,trong lòng không khỏi lo lắng.Nhận thấy tâm tư nàng,Hoài Phong nhanh lời tiếp

“Không sao,chỉ là nơi gặp mặt mọi người,em cứ thoải mái ” Hoài Phong trấn an giúp Lâm Ý Nhiên thoải mái vài phần.Nói là vậy,nhưng Lâm Ý Nhiên không khỏi có chút căng thẳng lo lắng,dù sao cũng là lần đầu tiên tham dự bữa tiệc như vậy,lại đi cùng tiền bối nàng ta tư nhiên lo lắng làm sai điều gì khiến tiền bối mất mặt.

Sau lúc đó,cuộc đối thoại của hai người cũng chìm vào im lặng,Hoài Phong thì chăm chú lái xe,lo lắng Lâm Ý Nhiên sẽ căng thẳng.Còn nàng thì nhìn ra ngoài theo đuổi suy nghĩ riêng.Chẳng mấy chốc,chiếc xe màu xanh băng băng trên đường cuối cùng cũng dừng lại tại một khách sạn có địa hình vô cùng lớn.

Hoài Phong sau khi giao chìa khoá xe cho nhânh viên liền cùng Lâm Ý Nhiên đi vào bên trong.Hai người bước vào thang máy trở lên tầng thứ 8 của toà nhà mới dừng lại.Hoài Phong sau khi cùng Lâm Ý Nhiên bước ra khỏi thang máy liền một tay gập lại đặt trước ngực nhìn Lân Ý Nhiên như muốn nói nàng ta khoát tay mình bước vào trong.Lâm Ý Nhiên hiểu ý nên cũng nhanh tay cùng Hoài Phong trở vào bên trong bữa tiệc.

Sau khi bước vào bên trong cánh cửa,Lâm Ý Nhiên mới bàng hoàng trước khung cảnh nơi đây.Cả bữa tiệc được tổ chức không căn phòng vô cùng rộng rãi,xung quanh đều được trang trí rất trang trọng,những người tham gia bữa tiệc này cũng bận trên mình những trang phục sang trọng đắt tiền lại vô cùng bắt mắt nha.Đúng là mở mang tầm mắt,Lâm Ý Nhiên khoát tay Hoài Phong nhưng ánh mắt không khỏi ngắm ngía tứ phương.

Sau khi cùng Hoài Phong vào thì thì liên tiếp người này người kia đến tiếp chuyện cùng anh,Lâm Ý Nhiên cũng chẳng quen biết ai lại chẳng phải chuyên môn mình nên chỉ đứng bên cạnh mỉm cười phụ hoạ.Chẳng mấy chốc người chào câu,người tiếp câu mà khiến Lâm Ý Nhiên không khỏi choáng váng,cũng may nàng chỉ đứng cạnh thôi chứ đặt mình vào tình hướng của tiền bối chắc nàng ngất ra mất.Thấy Lâm Ý Nhiên có chút mệt mỏi,Hoài Phong thấy vậy cũng nhanh chóng chào mọi người cùng Lâm Ý Nhiên đến một góc cho cô nghỉ ngơi chút ít.

“Em mệt sao?” Hoài Phong lên tiếng quan tâm.Lâm Ý Nhiên có chút cười gượng,cảm thấy đúng là mệt thật sự,nàng ta chỉ trả lời qua

“Có lẽ em không hợp với mấy bữa tiệc như vậy” Lâm Ý Nhiên thấy mình đúng là không thuộc về nơi này mà thành thật trả lời.Nghe Lâm Ý Nhiên nói vậy,Hoài Phong lên tiếng thật lòng an ủi nàng:

“Do em chưa quen thôi,lần sau có cơ hội sẽ dẫn em theo”.Nghe anh nói vậy Lâm Ý Nhiên không khỏi bật cười,nàng ta ư là người không thích quá nhộn nhịp,mà nơi này chính là không hợp với tính khí của mình,Lâm Ý Nhiên cũng không nói gì thêm chỉ thưởng thức ly hoa quả trên tay.

Nghỉ ngơi chốc lát,chủ nhân chính của bữa tiệc cũng đã xuất hiện,ai nấy đang tám chuyện cũng ngừng câu chuyện mà tiến đến phía gần khán đài,mà cả nàng cùng Hoài Phong cũng đứng dậy tiếng về phía trước chờ đợi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN