Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh
Phần 36
Nơi con tim khao khát mong manh…khao khát yêu,khao khát được che chở che cho người mình yêu …tất cả đã tan biến…
Vương Quân vụt về dưới gốc cây hoa tử đằng đỏ ,ông ta dơ tay muốn nắm những cánh hoa…miệng khẽ nói…
“ Em đã từng nói chỉ yêu mãi ta thôi,dẫu tháng năm đổi thay nhưng thời gian cứ đi qua rất vô tình…em đã từng nói sẽ ở bên nhau mãi mãi…thế nhưng vỡ nát con tim vì anh đã mất em rồi”
Ông ta cứ nằm như người vô hồn nhìn lên bầu trời,thỏ ngọc vẫn múa ngay cạnh Vương Quân,một điệu múa bi ai thấm đẫm tình…
Sau khi Linh Đan trở về mẹ cô chờ sẵn ở cổng
-Con có muốn giải thích gì với mẹ không?
-Con xin lỗi mẹ…
Linh Đan mỉm cười nhìn mẹ
-15 ngày qua con đã ở đâu,cha con đang muốn gả con cho Vương Tử con trai Vương Quân
-Con ai cũng có thể kết hôn,ngoại trừ Vương Tử
-Tại sao?
-Nếu cha ép con lấy anh ta ,anh ta cũng sẽ không bao giờ muốn lấy con…
Linh Đan đi thẳng vào trong,cô bước vào bồn tắm đột nhiên người vô lo vô nghĩ hồn nhiên như cô lại co ro lại và bật khóc…cô nghĩ đến những gì chứng kiến Vương Quân đã gi.ết người,cô cảm giác bản thân lúc này đang rất khó chịu…chỉ biết ôm mặt mà khóc…
Vua của Tiên Giới có viết thư ngỏ ý với Vương Tử nhưng đúng như Linh Đan nói …
-Cậu ta từ chối bằng cách xé bức thư này
-Vậy phải làm sao giờ điện hạ
-Chúng ta cần thế lực của Hải Vương…ông ta cai trị miền biển là người rất quyền lực…binh lực cũng rất hùng hậu…ta sẽ gả Linh Đan tới đó
-Hắn là lão già rất đào hoa ,người không thể nào lại gả con cho kẻ như vậy
-Lấy đại cục làm trọng,chỉ có kết thông gia hắn mới giúp chúng ta bảo vệ bờ cõi trước Vương Quân…
Vương Quân đang ngồi đọc sách ông ta dơ tay cầm ly trà nhưng đã nguội liền quen miệng…
-Linh Đan đi hâm trà đi…
Bạch xà thò mặt vào
-Người gọi sai tên rồi …cô ấy đi rồi,ngài quen rồi phải không?
Vương Quân chợt gượng gạo
-Đi hâm trà lại cho ta
-Trà thì vẫn phải hâm nhưng nhớ thì vẫn cứ nhớ…
-Nói linh tinh ta khoá miệng lại đấy…
-Cô công chúa đó nói nhiều nên k có ở đây ma cung yên ắng hẳn…lại lẻo mép nên hai con sói quý lắm ạ
-Quý đến nỗi cho cô ta uống lắm rượu rồi nói linh tinh hết cả lên…
Bạch Hổ đi vào cầm tấm thiệp
-Là thiệp mời từ Tiên Giới
-Từ chối luôn đi
-Dạ là thiệp cưới…công chúa Linh Đan sẽ kết hôn với Hải Vương …
Bạch Xà cau mày
-Ôi thật á…
Vương Quân ánh mắt rất bình thản…
Hoàng Hậu của Tiên Giới đến nhờ Linh Đan
-Ta muốn nhờ con đến ma giới nói họ thả Linh Ngọc ra được không?
-Cái này con k thể giúp được
-Con là em gái con hãy cố giúp chị gái đi con,nó bị nhốt đã quá lâu rồi ,ta biết con có quen biết Vương Quân
-Không,con k quen ai tên Vương Quân cả có lẽ người nhầm rồi
-Vương Hoa nói vs ta con bé đang rất yếu ,ở một mình k dc ai chăm sóc đâu con ạ,con đến đó đưa cái này cho nó uống để nó nhanh khoẻ dc k?
-Cái này…
-Ta nhờ con,ta k dc vào đó đã rất lâu rồi…mọi liên lạc đều nhờ Vương Hoa nhưng gần đây con bé k liên lạc ta rất lo…phiền con đến đó…ta biết con sắp kết hôn nên rất bận nhưng ta hết cách rồi hãy cứu chị gái con…
Linh Ngọc tay cầm củ sâm nhận lời đi đưa giúp Hoàng Hậu…cô gượng gạo khi quay trở lại hoàng cung ma giới…sau khi Vương Hoa bước ra cổng gặp cô liền ôm chặt
-Dì ơi…dì cứu mẹ con với …
-Bình tĩnh nào sao vậy?
-Mẹ con ốm nặng nhưng Vương Quân k cho ai giúp mẹ cả…cha tàn nhẫn lắm dì ạ
-Sao lại có chuyện đó,dẫn ta đi xem nào…
Cung của Linh Ngọc bị giăng ma kết k ai vào được…Linh Đan nhắm mắt nhớ lại những lời dậy phá ma kết của Vương Quân…cô niệm chú ,ma kết đột nhiên bị phá bỏ…
Vào bên trong cô thấy Linh Ngọc gục xuống đang nằm trên nền đất…cô ấy bị suy nhược rất nghiêm trọng,Vương Hoa khóc lớn gọi “mẹ ơi,mẹ …mẹ đừng làm con sợ”
-Đừng khóc nữa ,giúp dì đỡ mẹ cháu ra ngoài…
Bước ra bên ngoài Linh Đan chạm mặt Bạch Hổ
-Công chúa k thể đưa quý phi đi được
-Chị ấy đang rất yếu,ngươi k thấy sao?
-Đó là lệnh xin hãy quay lại…
-Ta muốn gặp Vương Quân…
-Nếu cô xin được lệnh,chúng tôi sẵn sàng thả người…
Linh Đan vụt bay tới ma cung…Vương Quân đang ngồi cho cá ăn gương mặt rất bình tĩnh…Linh Đan bước tới
-Ngươi k nên quay trở lại đây
-Tôi muốn ông thả chị tôi ra,chị ấy đang hấp hối rồi ông biết không?
-Cô ta đáng lẽ nên chết đi từ rất lâu rồi mới đúng
-Sao cơ,thật dã man,lời đấy đáng là của người chồng dành cho vợ hay sao?
Ông ta tóm tay xuống bể nâng lên một con cá
-Vậy ngươi muốn ta phải đối xử thế nào với kẻ đã khiến người ta yêu phải tự sát …
-Chuyện này tôi k biết nhưng cứu người đang quan trọng…
-Cô ta sẽ chết…cô k thể thay đổi
-Tôi sẽ cứu chị của mình…
-Thay vì lo cho người khác thì ngươi nên lo cho chính mình,nghe nói cô sắp kết hôn với Hải Vương,một kẻ bệnh hoạn nổi tiếng trong nhân gian…
-Đó k phải là việc của ông
-Cô cũng có vẻ rất dễ dãi,ngủ với ai hay cưới ai cũng đều rất đơn giản
-Ông thôi đi
Linh Đan nắm chặt tay
-Đêm tân hôn có dám nói với hắn là ngươi đã có quan hệ với ta không,điều đó biết đâu lại kích thích hắn…
Linh Đan tát bốp vào mặt Vương Quân…cô rơi nước mắt…
-Điều đó với ông k qtrong nhưng với tôi nó rất quan trọng…thật sự rất quan trọng chứ k phải là chủ đề để ông cợt nhả…tôi có thể cưới bất cứ ai trên thế gian này trừ ông…kẻ như ông vĩnh viễn không bao giờ có thể có hạnh phúc…tôi sẽ đưa chị tôi đi dù phải đánh nhau vs bất cứ ai ở ma giới tôi cũng sẽ đưa c ấy đi…
Linh Đan quay đi Vương Quân bật cười lớn rồi lại tắt nụ cười nhìn lừ lừ về phía Linh Đan…
Bạch Xà nói nhanh :
“ Vương Quân giữ công chúa lại đi ạ,nếu k ngài sẽ mất cô ấy mãi mãi,mai cô ấy lấy chồng rồi đấy ạ…Vương Quân ngài hãy giữ công chúa đi ạ”
Bạch Hổ và Bạch Xà nhìn nhau…liệu ngày mai Vương Quân có đến hôn lễ …liệu có cướp công chúa trở về không?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!