Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh - Phần 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
218


Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh


Phần 37


Cô công chúa nhỏ vốn dĩ hồn nhiên vồn tư nhưng kể từ ngày gặp Vương Quân cô đã biết suy nghĩ sâu hơn,biết buồn và biết đau đớn khi cảm xúc dâng trào…
Linh Đan bước đi nắm chặt tay nước mắt khẽ rơi xuống bàn tay…cô cảm thấy bị tổn thương trước những lời lăng mạ của Vương Quân…
Có lẽ ông ta biết Linh Ngọc sắp chết nên đã để Linh Đan đưa Linh Ngọc trở về Tiên Giới một cách dễ dàng…
Linh Ngọc nắm lấy tay con gái Vương Hoa
-Mẹ xin lỗi con vì tất cả,đã không cho con được một gia đình êm ấm…tất cả là do mẹ…mẹ sắp được về nhà rồi…
-Mẹ phải thật khoẻ mạnh ,con gái yêu mẹ…
Linh Ngọc bật khóc,trên đường về cô bảo Linh Đan …
-Cám ơn em đã cho chị được về nhà…hãy tránh xa ông ta ra,ông ta là kẻ chỉ muốn sở hữu người khác rồi vứt bỏ không thương tiếc,chị là một điển hình…
-Chị yên tâm em k dây dưa gì với ông ta
-Nếu chị mất rồi hãy thay chị chăm sóc Vương Hoa …
-Chị sẽ k sao đâu,cha sẽ cứu chị…
Trở về Tiên Giới mọi người xôn xao công chúa trở về đưa theo công chúa cả đang hấp hối…
Hoàng Hậu bật khóc lớn khi thấy con gái
-Con ơi là con…mẹ sai rồi đã sai khi để con lấy hắn
-Số phận đã sắp đặt rồi ,con lần này được nhìn thấy mọi người thì có chết cũng mãn nguyện rồi…mẹ nếu thời gian có thể quay trở lại con vẫn muốn một lần được ông ấy yêu thương…
Nói xong Linh Đan buông thõng tay…công chúa đã chết vì bị suy nhược…
-Không…con ơi…
Nhị Tôn vừa bước tới liền khựng lại vì sốc khi đứa cháu gái trở về đã chết…
Vua tay run run xoa má con gái
“ Con đã trở về nơi con sinh ra,công chúa của ta”
Cả Tiên Giới ảm đạm trước cái chết của Linh Ngọc nhưng họ vẫn phải giăng đèn đỏ chuẩn bị cho hôn lễ của cô công chúa nhỏ vào ngày mai…
Linh Đan ngồi thất thần bên bờ hồ,quý phi đi tới
-Tại sao con lại có thể đưa Linh Ngọc trở về,sao con có thể vào đó đưa ra dễ dàng…nói với mẹ đi con và Vương Quân đó
-Con và ông ta k có liên quan gì cả,mẹ về nghỉ ngơi đi
-Tại sao cuộc hôn nhân này con k phản đối,con biết thừa Vương Hải là kẻ thế nào?
-Con sinh ra k phải là người được lựa chọn cuộc sống của chính mình…con phản đối liệu mẹ có được yên với cha không?
-Chỉ cần con muốn mẹ sẽ k ép con
-Giờ còn kịp k ạ…
Quý Phi chợt yên lặng…bà bật khóc lớn khi cô con gái ngày nào giờ như đang tự thu mình sống khép kín…
Hôm sau là hôn lễ của Linh Đan cô trong chiếc váy trắng cô dâu nhìn rực rỡ và vô cùng xinh đẹp sau chiếc khăn voan trắng…
Bên ngoài nói …
Bên Vương Hải đã tới đón dâu rồi ạ,công chúa chuẩn bi đi ạ…
Linh Đan đột nhiên cảm thấy sợ…cô cố trấn an mình để đi ra ngoài…bước chân yếu ớt…
Tại Chính Điện…
Vương Hải tới hắn sung sướng khi cưới được công chúa của Tiên Giới…gọi Vua là cha
-Cha con xin tới đón vợ về ạ
-Vương Hải sau này cùng ta bảo vệ bờ cõi này…
-Tất nhiên rồi ạ,con sẽ luôn ở bên cha…bảo vệ bờ cõi khỏi hắn…
-K cần nói tên tránh những điều k hay
Bên ngoài vào cấp báo
-K xong rồi Điện Hạ,quân của ma giới đã đánh tới cửa Thiên Cung
-Sao,tại sao,hắn khởi binh lúc nào…
Vương Hải cau mày
-Chết tiệt tại sao lại đúng hôm nay…tại sao chứ
Vua cùng các cận thần đi ra bên ngoài nhưng các cận thần đồng loạt quay lưng với Vua…ông ta ngỡ ngàng
-Các ngươi
-Chúng tôi muốn một vị Vua giỏi giang cai trị tiên giới này chứ k phải là kẻ hàn nhát như ngài…
-Đánh…chúng ta đánh lại chúng chứ k lẽ các ngươi dám tạo phản
-Chúng tôi cần Vương Quân cai trị mới có thể có uy quyền bảo vệ Tiên Giới,ông k lo cai trị đắm chìm vào rượu và sắc để đến mức mất nước mà k hay biết…
Nói xong ông ta thấy Vương Tử đi tới…Vua vừa ra tay với Vương Tử thì bị cậu ta phản đòn lại khiến cho ông ta đứt hết các gân trong cơ thể,Vua nằm vật ra nền…ông ta cau mày ôm tim nhìn Vương Hải,con rể liền né tránh ,ông ta quát lên
-Các ngươi cuối cùng cũng phá hiệp ước
-Chúng tôi k muốn khổ dân nên đánh thẳng lên đây hẳn là ông k ngờ tới,ông pháp lực thấp kém sao có thể vỗ ngực cai trị được…
Vương Tử định đi tới dơ kiếm giết Vua thì một vòng tròn lửa vụt vụt trên bầu trời…Vương Quân trên cao với bộ vest đen mái tóc trắng và giọng nói vang trời,mn cúi đầu khi thấy ông ta…Vua Tiên Giới lúc này mới thật sự thấy trong tam giới này người được kính trọng nhất chính là Vương Quân…
-Vương Tử dừng tay,k dc giết hắn…
-Tại sao vậy cha chúng ta nên phòng trừ hậu hoạ…
-Hắn thì làm được gì nữa…con bình tĩnh lại…
-Sau khi con được nghe về sự nhu nhược của hắn thì con thật sự muốn phế hắn…
-Con còn trẻ sau này con sẽ hiểu lúc nào cần giết và lúc nào k cần…
Vương Quân bước thẳng tới ngai vàng Tiên Giới…ông ta ngồi lên rồi nhìn và nhớ lại kí ức về nơi này xưa đã luôn hành hạ tra tấn ông ta…Vương Quân cười lớn điệu cười đáng sợ vang vọng khắp hoàng cung…Hoàng Hậu từ xa cầm con dao lao về hướng vương quân…ông ta ngồi im để bà ta đâm vào mình
-Trả con gái lại cho ta…đồ khốn kiếp tại sao lại ức hiếp nó đến chết…
Máu trên ngực ông ta chảy xuống khiến ai nấy đều lo sợ…
-Con ngươi chết do ai biết không,là do ngươi…ngươi đã cố tình đẩy con gái mình đến với người yêu cũ,sự tính toán bẩn thỉu của ngươi đã vô tình hại chết cô ta…nếu cô ta k dùng thủ đoạn ta sao có thể động vào hai mẹ con để đánh mất đi người vợ ta thương yêu…chỉ vì các ngươi…
Ông ta đẩy Hoàng Hậu xuống sàn,bà ta ộc máu miệng ra
-Ta hận ngươi Vương Quân…
Linh Đan cầm váy chạy tới chính điện sau khi nghe tin cha bị bắt,Quý Phi đã nói
-Chạy đi con,ta phải theo cha con còn con hãy chạy đi,hãy sống cuộc đời của con
-Con k bỏ ai hết con k đi đâu cả
Linh Đan chạy đi lòng cô căm hận khi Vương Quân đã k làm theo thoả thuận,ông ta đã lật kèo ,cô cảm thấy bản thân thật ngu ngốc khi tin vào Vương Quân…
Trên chính điện
Vương Quân nói vs Vua
-Giết Hoàng Hậu ta sẽ tha cho quý phi của ngươi còn ngược lại ta sẽ giết hết tất cả ngay trước mặt ngươi…
-Ta sao có thể
-Ngươi có thể,giết cô ta đi
Hoàng Hậu nhìn Vua đang lết tới cầm con dao ,bà ta rơi nước mắt khi ông ta cuối cùng cũng lựa chọn quý phi…
Ông ta dơ lên định đâm Hoàng Hậu thì Linh Đan chạy tới tóm lấy chuôi dao,con dao cứa sâu vào bàn tay cô khiến máu chảy ròng ròng…
-Cha đừng làm vậy…
Vương Quân thấy Linh Đan tóm vào dao máu đang chảy liền đứng bật dậy…
-Ta cũng k muốn…nhưng…
Linh Đan quay lên nhìn Vương Quân
-Ông đã phá vỡ thoả thuận
-Ta chỉ nói sẽ suy nghĩ chứ không nói sẽ k có chiến tranh
-Một kẻ dối trá lật lọng…
Quý Phi kéo tay con gái
-Con im ngay có muốn sống k hả
-Con k sợ ai nhất là hắn …
Linh Đan nhìn thẳng vào Vương Quân,ông ta hô
-Nhốt công chúa lại
Người tới đến đưa cô đi…Linh Đan nói vọng tới
-nếu ông động vào ai trong gia đình tôi,tôi sẽ giết ông…
Vương Hải thấy công chúa xinh đẹp bị đưa đi hắn mon men xót xa…Vương Quân hỏi hắn
-có muốn lấy công chúa làm vợ nữa k?
-Dạ thần k dám ạ kẻ tội đồ đó sao thần có thể lấy được
-Tốt…
Nói xong Vương Quân rút kiếm cắt cổ Vương Hải…mn đồng thanh hô vang tên Vương Quân…
Đêm tới khi công chúa đang ngồi trong phòng giam vs bàn tay máu vẫn đang chảy,cô thấy ấm ức và uất hận bản thân khi cứ nghĩ sẽ giúp được gia đình…
Vương Quân đi tới mở cánh cửa phòng giam,công chúa đứng vụt lên định tát ông ta thì ông ta tóm tay…
-Thằng khốn…
-Thằng Khốn…hỗn xược…
Ông ta hất tay Linh Đan…
-Tôi đúng là ngu ngốc mới nghe lời ông…
-Ngươi tiếc vì ta đã tới phá hỏng lễ cưới của ngươi sao?
-Phải…tôi yêu Vương Hải
Vương Quân ghì tay vào cổ Linh Đan
-Ngươi có định nghĩa được lời mình nói không,yêu hắn xuống âm phủ mà tìm…
-Ông ghen à…
-Hàm hồ
-Ông yêu tôi thì có gì sai mà hàm hồ…tôi có chết cũng k yêu kẻ như ông…
Nói xong Linh Đan ôm miệng nôn thốc nôn tháo…Vương Quân chợt nắm tay cô ông ta nhìn thấy thai nhi đang đập trong bụng cô…
cô đã mang thai…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN