Giải Thoát Số Phận - P2-Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1606


Giải Thoát Số Phận


P2-Chương 4


Tôi biết yêu hắn là sai,có kẻ ngu mới yêu hắn,chính tôi đã từng nhủ lòng như vậy…vậy mà cũng chính tôi đang cảm nhận rằng tôi đã yêu hắn…chồng của tôi…!
Tôi đóng cánh cổng lại…nhìn cánh hoa rơi chợt nhận ra bản thân mình giống như những cánh hoa đó…rơi rụng mất rồi…
Mẹ của Thảo và chị gái ngồi trước ban thờ thắp hương…bà thở dài
-Nó k về thật rồi con ạ
-Con có hỏi bên đó hình như nó bị phạt nên không được ra ngoài
-Mẹ hình như đã đẩy nó vào chỗ không thể quay đầu lại được rồi con ạ…mẹ chỉ muốn giữ cho nó thôi
-Mẹ à,mẹ k hiểu con rể của mẹ cậu Hồ Công Minh đó anh ta k phải là kẻ bình thường,anh ta có tiền có quyền quá lớn nên cuộc sống phức tạp,hắn có nhiều người vợ bé…mẹ bảo Thảo nó phải đối phó thế nào mới được với những cô vợ bé đó…rồi còn tình cảm nữa,anh ta k hề yêu hay có tình cảm với con bé…
-Mẹ k biết mẹ chỉ lo nó bỏ chồng rồi lỡ dở
-Vậy mẹ đã bao giờ hỏi nó có hạnh phúc không?
-Mẹ…
-Ở nơi đó con bé đang bị giết chết tâm hồn một cách dần dần,mẹ có biết con bé ban đêm hay gọi cho con khóc vì tủi thân không…
-Mẹ k biết điều đó
-Giờ giữa con bé và anh ta chưa có con ,càng dễ dàng hơn mẹ ạ…con bé muốn ra nước ngoài…mẹ nên nghĩ tới điều đó,nghĩ tới đâu là tốt cho con của mẹ…
Cô Dung nắm chặt tay và suy nghĩ về cô con gái út…
Tôi không trở về nhà ngay mà tới quán cafe ngồi cùng cô bạn tên Hương
-Vậy bây giờ mày thế nào,cái đêm anh ta đưa mày về tao có chạm mặt rồi,mặt anh ta lạnh như băng vậy,kiểu cục cằn ý…mà anh ta có ba cô vợ bé cơ á…
-Anh ta tính gia trưởng và sở hữu,tao không biết phải làm thế nào mới có thể thoát khỏi anh ta,vợ bé thì nhiều ,mệt mỏi lắm
-ý mày là muốn ly hôn
-Phải
-Có nổi không,anh ta quyền lực lắm đấy,tao nói thật đó …
-Thế mới đau đầu,tao lo mẹ tao thôi chứ anh ta tao k sợ…mẹ tao nói nếu tao bỏ chồng bà sẽ tự tử…
-Thật á,thế khó cho mày rôi,giờ cứ cố gắng ngày nào hay ngày đó vậy…
-Đành vậy,giờ tao cũng buông xuôi,thấy đen đủ dã man làm gì cũng gây ra chuyện
-Mày nghĩ xem kẻ hại mày là ai mới được…
-Nghĩ mãi k ra,ba cô vợ chỉ có Hằng là ghét tao…nhưng cô ta đợt này đi Ý dự thời trang gì đó đâu có nhà
-K có nhà càng dễ chối,cần gì có nhà,mày phải cứng lên…nói chung cứ khéo với chồng…
Cô Dung ngồi suy nghĩ rồi chợt nhìn lên ảnh người chồng “ Anh à,em đã hại con rồi,chính em đã hại con,anh cho em sửa sai nhé,con của em chắc nó khổ tâm lắm,đã có quá nhiều chuyện xảy ra rồi anh ạ”…
Bà nhấc máy gọi cho Thảo…Thảo nhìn thấy mẹ gọi cô thở dài
-Con nghe
-Nghe mẹ nói này,con đang ở đâu
-Con đang cafe với bạn
-Nay là ngày gì con biết k?
-Dỗ bố,con về nhà ở quê dọn dẹp và ra mộ bố thắp hương rồi
-Chuẩn bị giấy tờ cầm đi đưa cho mẹ vào sáng mai
-Làm gì vậy mẹ
-Con có muốn giải thoát số phận mà con luôn nói không?
Tại nhà họ Hồ…
Mợ ba mang trà gừng tới cửa Đông Viện…Linda cản
-Cậu cả nói k ai được làm phiền nên mợ ba cứ đưa trà cho tôi
-Tôi thì sẽ được cô cứ báo đi…
-Vậy…vậy mợ ba chờ tôi chút…
Linda quay ra rồi đưa tay…” Mợ ba vào đi”…
Mợ ba ngẩng cao đầu bước vào…vào bên trong thấy Minh đang tắm bồn xôi sùng sục…anh ta nhắm mắt…mợ ba cười đon đả
-Trà gừng của anh đây…
Mợ ba đi ra sau lưng Minh…cô ta quỳ xuống bóp vai nhẹ nhẹ từ phía sau…” Em bóp vậy được chưa”
Minh vẫn nhắm mắt anh ta cất lời
-Mợ ba mà anh biết đang thay đổi thì phải…
-Ý anh là sao ( mắt lo lắng) em k hiểu
-Chuyện mợ cả từ lúc em bị đâm chẳng phải quá lộ liễu hay sao…nếu thật sự mợ cả đâm em thì em đã không nói lời tốt cho cô ấy trước mặt anh…kể cả em có thánh thiện đến đâu em cũng sẽ đau lòng vì mợ cả đã làm mất đi đứa con mà em hằng mơ ước…
-Từ khi nào anh lại nghi ngờ em đến vậy,anh thật sự nghĩ em như vậy sao
-Anh k muốn đi sâu chuyện đó vì anh biết em mượn tay mợ cả để làm mất đi đứa bé …trong nhà này ngoài anh ra thì em cũng thông minh không kém…phải không?
Minh mở mắt chạm bàn tay lên tay mợ cả…cô ta sợ thụt tay lại…Minh nhoẻn miệng cười…
-Em k nghĩ rằng chuyện này anh lại nghĩ như vậy,anh muốn em ghét mợ cả thì anh mới vừa lòng hay sao?
-Đừng để anh biết còn chuyện gì liên quan đến em ,anh công tư phân minh…kể cả là em sai đến đâu anh sẽ bắt em phải nhận tội đến đó…
-Em xin lỗi,em hơi mệt,em về đây ạ…
Mợ ba đi vội vã ra cửa Minh hô lớn “ Linda mợ cả về chưa”
-Dạ chưa
Mợ ba nghe vậy nắm chặt tay…
Tôi trở về đến cửa Đông Viện tôi thụt lại…Linda đon đả chạy ra …
-Mợ cả cậu cả đang chờ cô bên trong đấy…
-Em biết rồi
Vào bên trong tôi tay run lên vì sợ hắn,miệng cứ nói k sợ mà thật sự tôi rất sợ đối diện với hắn …Tôi ngồi ở ghế trên vai vẫn đeo túi…
Minh nói lớn “ Về rồi sao còn ngồi đấy”
-K ngồi đây thì anh muốn tôi ngồi đâu
-Vào đây…
Thảo lò dò đi vào trong Minh mở mắt
-Tôi về rồi
-Cô đi đâu mà bây giờ mới về
-Tôi đi cafe với bạn
-Cô rảnh nhỉ…
-Chỉ là muốn có người để tâm sự thôi
Minh thấy Thảo cúi đầu ngại ngùng…
-Đưa ly trà gừng đây…
Thảo bê ly trà ra cô lò dò vì Minh đang tắm…Đưa tách trà xong Minh đặt lên bờ rồi kéo tay Thảo ngã ùm xuống bể tắm…Thảo tức vì bị uống nước và ướt người
-Anh…Anh quá đáng vậy…
Thảo vừa nói thì Minh hôn chụt lên môi cô…
-Hình phạt vì cô về muộn…
Tôi biết anh ta đang muốn gì,anh ta khao khát tình dục với tôi,ánh mắt anh ta hiện rõ điều đó…tôi nắm chặt tay và cố nghĩ “ Cố nhẫn nhịn…mình sắp thoát khỏi hắn rồi “….

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN