Gió Bay Trên Những Ngọn Đồi - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
431


Gió Bay Trên Những Ngọn Đồi


Phần 9


GIÓ BAY TRÊN NHỮNG NGỌN ĐỒI 9
Thực tế tôi vẫn chưa coi Minh là bạn mà coi cậu ta như một đống phiền phức. Nhưng trong thời điểm này, tôi không kịp nghĩ nữa. Chỉ là muốn bảo vệ một kẻ yếu thế đang bị kẻ mạnh ức hiếp.
Máu chó của tôi nổi lên, tôi xông vào giữa đám con trai.
-Chúng mày làm gì đấy hả.
-Không phải việc của mày.
-Bạn tao bị chúng mày đánh mà lại không phải việc của tao à.
Tôi dang tay che cho Minh. Lúc này, sao tôi thấy tôi dũng cảm thế. Chứ thực ra, mang tiếng là nghịch ngợm nhưng cũng chỉ là trong xó lớp, chứ chưa ra tầm khối, tầm trường.
-Bạn mày. Vậy mày trả nợ cho nó đi.
-Nợ á.
-Tao không vay gì của chúng mày cả.
-Đm mày, hôm trước mày chả nói hôm nay mày trả còn gì.
-Chúng mày bắt tao phải đưa tiền, nhưng tao nói tao không có cơ mà.
Minh vẫn ôm ngực nói. Hóa ra Minh bị bọn lớp cũ này trấn lột. Bọn nó chủ yếu lấy tiền đi chơi điện tử.
-Mẹ chúng mày, nó vay chúng mày bao nhiêu tiền.
Tôi quát lên, mấy thằng con trai không biết nói gì thì im.
-Chúng mày còn bắt nó đưa tiền nữa. Tao mách thầy hiệu trưởng.
Tôi dọa. Tên con trai xấu nhất trong hội tiến lên dọa tôi.
-Mày mà mách tao đập mày chết.
-Mày đập đi.
Tôi vênh mặt thách thức nhưng thay vì nó là một thằng con trai chính hiệu thì nó lại là một thằng hèn, không ngần ngại xuống tay với con gái. Nó đưa tay đẩy tôi ngã ngửa về phía sau.
-Con béo này.
Tôi ngã ra, Minh tính đỡ tôi mà không đỡ nổi.
-Đm chúng mày đánh nó à.
Hùng, Mạnh hai thằng bạn khốn nạn của tôi giờ mới xuất hiện. Chạy vào đẩy tên đó lùi lại.
Hai thằng bạn tôi cao to hơn hẳn chúng nó. Cho nên chúng nó lùi lại.
– Không liên quan đến mày.
-Đm. Nó là bạn tao.
Hai thằng bạn tôi thì khá có tiếng. Biết chơi bời, biết đánh nhau.
-Thế bảo nó đừng liên quan đến thằng kia.
-Chúng mày trấn lột tiền của bọn nó.
Nghe kể xấu, chúng nó trừng mắt nhìn tôi.
-Đéo phải chuyện của mày.
– Chuyện của nó cũng là chuyện của tao.
Tôi có hai thằng bạn, thì máu chó lại nổi lên.
-Mày mà mách cô tao , thì tao đập mày chết.
-Mày thử động vào tao xem.
-Thôi…
Hùng bạn tôi xua tay.
-Thôi, nói thẳng ra là các ông đừng làm thế. Bọn mình đã đứa nào làm được ra tiền. Bọn này nó toàn ở quê ra, con nhà nghèo.
– Thằng Minh này người dân tộc. Có đéo tiền mà lấy của chúng nó.
Có lẽ hội thằng Hùng cũng biết chuyện về hội chuyên đi trấn lột, chuyên đi cà khịa bắt nạt kẻ yếu hơn. Đây gọi là bắt nạt học đường đấy các bạn ạ. Và hậu quả của nó không đơn giản đâu.chỉ có điều. Không phải đứa trẻ nào cũng sẵn sàng lên tiếng tố cáo.
– ông cứ làm như ông tử tế lắm.
-Tôi đéo tử tế nhưng tiền của tôi là của tôi, không phải đi giật của người khác.
-Mày dám nói.
Chúng nó sửng cồ lên tiến lại cà khịa.
-Mấy đứa kia…
Tiếng thầy thể dục đứng bên kia quát sang. Ông ấy đang đứng bên nhà.
-Làm gì thế hả. Lớp nào. Về ngay.
Chúng tôi nhìn lên rồi không cần bảo nhau cũng tự động rút. Chỉ có điều món nợ vẫn chưa trả hết khiến bọn chúng ấm ức trong lòng.
Tôi với con Nga chở nhau tới lớp. Ngồi sau lưng, nó bám eo tôi ôm chặt. tiếng thủ thỉ rồi khúc khích.
-Anh Hiếu nhìn mày kìa Nhím.
-Kệ mẹ nó.
-Chào người ta một cái cho đỡ tội đi.
Tôi quay lại, khẽ lườm hắn khiến hắn đỏ mặt cúi xuống không dám nhìn lại tôi.
-Em Chào anh Hiếu.
Cái Nga còn trêu , hắn ngẩng lên tủm tỉm. Chúng tôi đi vào trước. Hắn cùng hội bạn vác bao lô đi sau . Sau lưng tôi vẫn còn tiếng nhí nháu trêu hắn với tôi nữa.
-Eo … Anh Hiếu si tình thế mà mày không thích. Phải tao thì tao…
-Vả vỡ mồm giờ. Im ngay.
Tôi vừa quay sang nói thì
-bốp…
Mấy quả bóng nước được ném từ trên tầng xuống. Lao thẳng vào mặt chúng tôi rồi vỡ tung ra. Tôi ôm mặt vì bất ngờ…
-Gì đấy.
Hiếu tiến nhanh đến đỡ tôi. Tay gạt mấy sợi tóc rồi ngẩng lên nhìn lên tầng. Trên đó không còn ai dám đứng mà chỉ có mấy đứa con gái nhìn xuống cười khúc khích.
-Mẹ…thằng nào dám…
Hiếu đứng phía sau tôi, đưa cho tôi cái cặp.
-Cầm lấy hộ cái
chúng nó đi lên cầu thang.
-Cầm cho tao.
Mấy thằng bạn tôi đã xuất hiện từ lúc nào. Đưa tôi cái cặp nhẹ hều rồi theo hội Hiếu đi lên. Khỏi nói, chúng nó tiến vào lớp đó. Đóng cửa lại và dằn mặt cái kẻ vừa ném bóng nước vào mặt tôi. Cả người tôi ướt sũng. Tôi quẳng cặp chúng nó vào xó rồi chạy vào lớp. Lũ bạn tôi, Hiếu béo, đang dồn chúng nó vào góc lớp đấm đá.
Tôi tự nhiên Thấy tội nghiệp bèn quát lên.
-Thôi. Tha cho chúng nó.
Tất cả vẫn không trả lời. Một số đứa còn tò mò đứng đó xem thì nhìn tôi như mụ phù thủy. Chúng sợ tôi.
-Tao bảo thôi đi cơ mà. Về lớp đi.
Hiếu béo tóm cổ áo tên con con hôm trước đẩy tôi. Nhấc bổng nó lên khiến tôi thấy buồn cười.
-Từ sau mày động vào nó. Tao đập mày chết rõ chưa.
-Vâng…
Tiếng nó cố thốt ra sau cơn đau. Hiếu béo buông ra, tiến lại gần tôi cởi áo khoác lên người tôi. Sở dĩ như vậy vì cái áo trắng mỏng gặp nước lại dính sát vào người. Lộ ra nhiều thứ tế nhị.
Hắn nhìn tôi thương cảm rồi nói nhỏ.
-Xin cô về thay áo đi.
Tôi tự nhiên lại thấy cảm động. Ôi. Soái ca các bạn ạ. Ngay lúc này… Hiếu béo là soái ca trong lòng tôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN