Gõ Cửa Trái Tim - Chương 18: Cùng Tình Địch Vui Vẻ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Gõ Cửa Trái Tim


Chương 18: Cùng Tình Địch Vui Vẻ.


CHƯƠNG 18

“Là cô. Cô chính là người bị cướp đồ hôm đó…” Vân thốt lên. Cuối cùng thì cô cũng nhớ ra vị đại mĩ nữ này là ai .

“Em tưởng chị quên em rồi chứ ! Nếu hôm đó không có chị e là em tiêu rồi.” Vừa nói Trang vừa ôm Vân xoay vòng vòng.

“Không có gì . Chỉ là tiện tay giúp đỡ thôi. Thân là con gái với nhau nên cũng dễ hiểu mà. Không ngờ trái đất tròn thiệt nha !”.Hai người cứ cười cười nói nói làm cho Thiên Ân đứng bên cạnh cũng mờ mịt chả hiểu gì.

“ Uây. Anh hôm nay có vẻ rất vui. Còn nữa cô gái kia trông rất đặc biệt nha ! Anh gan to gớm nhỉ ? Dám trốn em ra ngoài léng phéng với “trẻ vị thành niên.””

Thi Thi chỉ là vô tình nhìn qua cửa sổ mới thấy được anh yêu của cô cùng một cô gái trẻ đi về. Cô gái kia còn ôm Vân rồi mới rời đi .Điều quan trọng là cô không quen cô ấy,. Rốt cuộc đây là ai cô rất muốn biết.

“Cái gì mà léng phéng với trẻ vị thành niên hả ? Em ăn nói lung tung vừa thôi. “

ư lửa đốt, bấm điện thoại gọi cho cô ấy thì lại không có ai bặt máy khiến cô có linh cảm chẳng lành. Điên cuồng gọi lại, sau gần chục cuộc điện thoại cuối cùng cũng có người bắt máy nhưng người này tuyệt đối không phải Thi Thi, một giọng nữ trong trẻo truyền đến:

“Chị là Vân đúng không ạ ? Em là Mai làm cùng chỗ với chị Thi Thi…Thi Thi ..chị ấy đang cấp cứu trong bệnh viện thành phố . Sáng nay chị ấy thấy đau bụng nhưng tụi em tưởng là chỉ đau dạ dày như mọi lần nên không ai chú ý lắm. Không ngờ lại là đau ruột thừa…Bây giờ bác sĩ đang cấp cứu cho chị ấy…”

Điện thoại trên tay Vân rớt xuống tạo nên một tiếng vang thanh thúy trên sàn nhà. Như một người điên cô phóng như bay ra cửa bắt taxi tới bệnh viện, sắc mặt trắng bệch đầy lo sợ.

Ngồi trước phòng cấp cứu mà tâm cô như ngồi trên đống lửa vậy .Thi Thi lúc nào cũng vậy, chỉ cố gắng chịu đựng đau đớn một mình, chả bao giờ hé răng ra kêu với ai. Nếu hôm nay không nhờ Mai phát hiện sớm thì có khi cô ấy cũng đã một bước đi gặp các cụ rồi.

Một lát sau tiếng còi cấp cứu lại vang lên, lần này là một người đàn ông người be bét máu, đoán chừng là bị tai nạn xe, tình trạng cũng vô cùng nghiêm trọng. Lúc này trong bệnh viện bác sĩ , y tá ra vào phòng cấp cứu liên tục, trên mặc ai cũng có vẻ vội vã, gấp rút khiến cô lại càng lo lắng. Một lúc sau có một vị bác sĩ tiến ra:

“Ai là người nhà của cô gái trong kia”

“Là tôi, bác sĩ cô ấy sao rồi?” Vân lao về phía bác sĩ trên mặt đầy vẻ trông mong.

“May mà đưa tới sớm. Chậm một phút nữa thôi là không kịp . Cô ấy đã qua thời gian nguy kịch , cần phải xắp xếp phẫu thuật cắt bỏ càng nhanh càng tốt.”

Câu nói này khiến cô thở phào nhẹ nhõm . Chị em tốt của cô không sao.Đúng lúc này một cô y tá chạy ra trên mặt hốt hoảng:

“Nạn nhân… ông ấy mất máu quá nhiều. Trong kho đã hết nhóm máu tương ứng, ở đây có ai nhóm máu O không ? Có thể hiến máu cứu người được không ?”.

Sau câu nói này tất cả trở nên yên tĩnh. Không có ai lên tiếng, cô y tá càng trở nên khẩn trương hơn.

“Tôi, có tôi. Tôi nhóm máu O.” Vân hét lên khiến y tá thở hắt ra , vội vàng ríu rít chạy lại:

“Tốt quá, tốt quá rồi. Nhanh lên, nhanh lên mang cô ấy đi xét nghiệm lấy máu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN