Gõ Cửa Trái Tim - Chương 6: Hiểu Nhầm Được Xóa Bỏ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
193


Gõ Cửa Trái Tim


Chương 6: Hiểu Nhầm Được Xóa Bỏ.


CHƯƠNG 6

Anh có hai cậu bạn thân từ hồi đi học là Khải Minh và Nhật Nam.Họ giao ước với nhau nếu ai có người yêu thì phải mở tiệc ra mắt bạn gái với những người còn lại và hôm nay là này Nhật Nam thực hiện lời hứa đó .Mà với cương vị là một người bạn thân anh không thể không đi và chính buổi gặp mặt này đã thay đổi cuộc đời anh.

7h tối Khải Minh và Thiên Ân có mặt ở nhà hàng An Bình và chỉ còn chờ Nhật Nam và bạn gái bí ẩn của anh ấy tới nữa là có thể bắt đầu bữa tiệc.Một lúc sau cánh cửa được mở ra, Nhật Nam bước vào theo sau lưng là một cô gái với dáng vẻ cao gầy, khuôn mặt có thể nói là thanh tú, đoan trang nhưng lại đang e thẹn,ngại ngùng mà bước vào:

“Anh nói cái gì? Từ từ đã…hình như có gì đó không đúng .Anh …đi… xem…. mắt bao giờ mà sao em không biết hả?”

“Anh …Anh…anh xin lỗi anh quên không nói với em.lần đó là do mẹ ép anh đi anh không còn cách nào…..Nhưng mà bây giờ không phải lúc nói chuyện đó.Em bảo anh phải làm sao với anh ta bây giờ?”

“Lần sau có gì phải nói em nghe chưa.Mà anh vừa nói là anh ta tỏ tình với anh , đúng không?”

“Ừ,chính xác là anh ta nói anh ta thích anh và muốn theo đuổi anh.”Vân thở dài.

“Cái thái độ của anh như vậy là sao hả? Có người tỏ tình mà cái mặt như đưa đám vậy.Em đang bận lát có gì về em sẽ xử anh sau.Có người tỏ tình với anh em không thể chấp nhận được anh là của em mà không cho phép ai cướp mất,hiểu chưa….?””

Thi Thi lại tiếp tục trò đùa dai giữa hai người như mọi khi với hi vọng Vân sẽ thấy thoải mái hơn.

“Anh biết rồi.Anh cũng không muốn vậy đâu,trong tim anh chỉ có mình em thôi mà em yêu….”Vân vừa nói vừa cười có lẽ chỉ có những lời nói đùa lúc này của cô ấy mới có thể giúp tâm trạng cô nhẹ đi .

“Thôi em biết mà anh không thể thiếu em đâu.ha..ha..ha.Thôi không đùa nữa lát về em ghé qua sau nha,em cúp máy đây”.

Nghe giọng Thi Thi đoán có lẽ tâm trạng bạn mình tốt hơn cho nên cô cúp máy tính quay lại phòng thì đột nhiên có giọng nói vang lên phía sau khiến cô quay lại thấy Thiên Ân cô có chút giật mình.Anh bước lại gần:

“Rốt cuộc cô là như thế nào tại sao lại tiếp cận Nhật Nam? Cô có âm mưu gì nói mau?”Thi Thi vô cùng ngỡ ngàng trước câu hỏi của người đàn ông này.

“Tôi chả có âm mưu gì vì tôi yêu anh ấy thế thôi.” Cô nói theo phản xạ.

“Cô yêu cậu ta thế người cô vừa nói chuyện là ai?”

“À cô ấy là bạn tôi”

“Bạn cô,tôi không tin! Mới đầu tôi không để ý nhưng lúc sau tôi thấy cô rất quen.Tôi từng thấy cô ngồi nói chuyện thân mật xưng anh anh em em với một cô gái trong nhà hàng Minh Nguyệt.Tôi không kì thị người đồng tính nhưng nếu cô đã đồng tính thì sao có thể yêu Nhật Nam được .Tôi không tin, rốt cuộc cô có âm mưu gì?” .

Nghe anh nói xong cô gái trước mặt đứng ngây ngốc mất mấy giây sau đó đột nhiên ôm bụng cười không ngừng khiến anh nhất thời khó hiểu không biết chuyện gì đang xảy ra.

“Cô cười đủ chưa.Nếu đủ rồi thì ngậm miệng lại và trả lời tôi .”

Thật sự thì bây giờ Thi Thi đang rất buồn cười tuy không phải lần đầu tiên cô bị nghĩ là đồng tính nhưng trong hoàn cảnh này thật sự là…. rất..rất … nực cười.Nó khiến cô không nhịn nổi và bật cười không ngừng được.

“Ai nói với anh là tôi bị đồng tính? Còn nữa ai bảo hai người con gái bình thường không thể xưng anh em với nhau…ôi mẹ ơi tôi thật sự là đau bụng lắm rồi.Tôi không thể nhịn cười được.”

“Ai đời con gái với nhau lại xưng hô kì cục như vậy ,tôi không tin”.

“Không tin thì tùy anh.Dù sao tôi với Vân,người mà anh xem là người yêu đồng tính của tôi đó chúng tôi quen nhau hơn chục năm nay vẫn xưng hô với nhau như vậy, cũng không thể bỏ được và cũng không muốn bỏ.Điều này chính Nhật Nam cũng đã kiểm chứng và đồng ý không muốn chúng tôi thay đổi… không tin anh ..anh có thể hỏi… anh ấy! ”

Nhìn anh ta ngây người cô lại bổ sung thêm một câu:

“Hả,Thiên Ân,mà sao tự nhiên em lại hỏi thế,có chuyện gì?” Cô mờ mịt nhìn bạn mình.

“Không phải có chuyện mà là có chuyện lớn.Cực kì lớn luôn rồi.Lần này coi như xong.” Thi Thi quát lên khiến cô giật mình trợn mắt nhìn cô ấy :

“Em bình tĩnh nói nghe xem nào, hét cái gì mà hét”.

Sau khi kể lại toàn bộ câu chuyên cho Vân nghe cô thành thật chắp tay xin lỗi:

”Em xin lỗi.Em không cố ý em không biết anh ta chính là cái tên biến thái mà anh hay nói đó.Giờ anh ta biết hết tất cả rồi,em..em..”

Vân lao lên giả vờ muốn bóp cổ cô:

“ Anh bóp chết em.Em hại anh thảm rồi.Vốn tưởng lấy chuyện anh đồng tính ra để cho anh ta rút lui không theo đuổi anh nữa nhưng giờ em xem đi hành động của em khác nào cổ vũ anh ta hả? Anh đúng là muốn giết em mà.””

“Tha cho em…Tha cho em đi mà không biết không có tội mà”.

Giằng co một hồi chả hiểu sao cục diện lại trở thành hai người mỗi người một gối đuổi nhau đập nhau túi bụi vừa đe dọa vừa uy hiếp đập nhau tơi tả:

con còn dài sẽ còn nhiều vất vả đây.”

Qua chuyện vừa rồi bà biết thật ra trong lòng Vân cũng có con trai bà chỉ là cô bé ngốc nghếch ấy không nhận ra mà thôi.Nếu không thích thì sao một cô gái lại có thể khóc đến thương tâm vì một chàng trai lại còn không màng bản thân cũng đang bị thương cầu xin bác sĩ cho hiến máu để cứu con trai bà. Và có lẽ để cô bé này nhận ra được và tiếp nhận con trai bà thì anh còn phải vất vả dài dài.

Vì bị rạn xương nên phải bó bột ở chân, việc đi lại cũng tương đối bất lợi còn các vết thương khác đều không đáng lo nên anh chỉ nằm viện mấy ngày là về nhà nghỉ phép dưỡng bệnh .

Nói là dưỡng bệnh nhưng cũng chả khác đi làm cho lắm vì mọi việc của công ty đều được anh đều được xử lí thông qua mạng internet hoặc là thông qua một cuộc họp tại nhà chả khác nào là dời văn phòng về nhà hết.Mà cô thân là thư kí riêng cho nên không thể thiếu phần được bởi nơi làm việc của cô cũng đã được”dọn” về nhà anh luôn rồi. Vì anh đi lại khó khăn cho nên cô luôn phải ở bên cạnh để anh “sai bảo” mà điều này anh cầu còn không được đúng là trong cái rủi có cái may mà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN