[ H+ ] Sống chung (Đam mỹ) - Phần 10: Hàn Thiên Ngạo, anh là tên khốn kiếp chết tiệt!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
744


[ H+ ] Sống chung (Đam mỹ)


Phần 10: Hàn Thiên Ngạo, anh là tên khốn kiếp chết tiệt!


Chap 10: Hàn Thiên Ngạo, anh là tên khốn kiếp chết tiệt!

Diệp Chi Lăng vừa thở dốc vừa trừng Hàn Thiên Ngạo, thấy anh khẽ nhếch khóe môi, đôi mắt si mê nhìn mình thì trong lòng có chút run sợ.

Anh….anh rốt cuộc vẫn chưa thỏa mãn?

Diệp Chi Lăng khóc ngàn dòng sông, đưa tay xoa xoa eo nhỏ mỏi nhừ của mình, cực kỳ uất ức nhìn Hàn Thiên Ngạo, đôi mắt nước long lanh như muốn nói: Tha cho em đi.

Hàn Thiên Ngạo khẽ cười, bàn tay khớp xương xoa xoa eo giúp Diệp Chi Lăng. Diệp Chi Lăng cứ tưởng anh tha cho mình rồi, nào ngờ anh lại nói.

“Anh chủ động, em chỉ việc nằm im thưởng thức.”

Diệp Chi Lăng trên đầu đầy hắc tuyết, chân dài trắng nõn vung lên đá Hàn Thiên Ngạo, tức giận hét lên: “Hàn Thiên Ngạo, anh là tên khốn kiếp chết tiệt!!”

Hàn Thiên Ngạo không kịp trở tay liền bị một cú vào lồng ngực, có lẽ là do lúc nãy làm việc hơi tốn sức nên lực rất nhẹ, căn bản không đau.

Anh khẽ đưa tay xoa xoa lồng ngực mình, tay kia nắm lấy chân Diệp Chi Lăng, khóe miệng nhếch lên nụ cười xấu xa: “Bảo bối, em thật không ngoan.” nói rồi đưa tay xuống nắm lấy vật vừa được thỏa mãn kia, lên xuống.

Diệp Chi Lăng rùng mình một cái, cảm nhận phân thân của mình đang nóng lên, cực kỳ xấu hổ, cắn răng cúi đầu xuống.

“Thế nào? Xấu hổ?” Hàn Thiên Ngạo nhắc cằm Diệp Chi Lăng lên, tay bên dưới nhanh hơn mấy phần.

Diệp Chi Lăng mệt mỏi ngước mắt nhìn anh, tiếng rên rỉ cố kìm nén nơi cổ họng.

Hàn Thiên Ngạo đưa tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp chẳng lém gì phụ nữa kia, trong lòng thầm tán thưởng.

Thật không ngờ trên đời này lại có một nam nhân xinh đẹp như vậy.

“Ưm…” người Diệp Chi Lăng run mạnh, Hàn Thiên Ngạo biết là anh sắp ra liền xấu xa dừng tay.

Diệp Chi Lăng đang chuẩn bị lên đỉnh dục vọng thì bị Hàn Thiên Ngạo thả tay, một phát tụt xuống, tâm trạng cực kỳ tức giận, nghiến răng nhìn Hàn Thiên Ngạo.

Đáp lại ánh mắt tóe lửa của anh là nụ cười xảo quyệt của Hàn Thiên Ngạo, Hàn Thiên Ngạo lật nghiêng người Diệp Chi Lăng lại, nhấc chân anh lên, thứ thô to nhanh chóng sáp nhập vào.

“A!” Diệp Chi Lăng rên lên một tiếng, Hàn Thiên Ngạo vừa đi vào đã điên cuồng di chuyển.

Diệp Chi Lăng bị tư thế này làm cho eo mỏi nhừ, tay cố gắng chống đỡ, đôi mắt nước khẽ nheo lại.

Hàn Thiên Ngạo mồ hôi chảy đầm đìa, mái tóc màu đen cũng bị thấm mồ hôi mà dính vào lớp da màu lúa mạch khiến anh trở nên vô cùng quyến rũ.

Anh liên tục đâm vào, mỗi lần vào là đều chạm tới chỗ sâu nhất, kích thích dục vọng của Diệp Chi Lăng.

Diệp Chi Lăng sau mấy lần hoan lạc cùng Hàn Thiên Ngạo thân thể đac mỏi nhừ, giờ lại phải dùng tư thế khó như vậy, quả thực là rất mệt mỏi, người như muốn nhũn ra. Anh ưm ưm a a một lúc lâu mới nói thàng lời: “Hàn…Hàn Thiên Ngạo, anh nhẹ, nhẹ một, chút…ưm!!!”

Hàn Thiên Ngạo như không nghe, hông vẫn tiếp tục đưa đẩy mạnh mẽ, anh khẽ thở dốc nhìn Diệp Chi Lăng ở dưới thân thể mình liên tục cầu xin bằng giọng mũi, không những không nhẹ lại mà còn khiến anh tăng lên khoái cảm, muốn cắm thật sâu vào nơi bí mật của Diệp Chi Lăng.

“Aa…Hàn Thiên Ngạo, anh nhẹ, ưm…” Diệp Chi Lăng khó khăn cầu xin, mặc dù cơ thể mệt mỏi nhưng khoái cảm dưới hạ thân rất rõ ràng, tư thế này thực sự vào được rất sâu.

Hàn Thiên Ngạo vẫn điên cuồng đâm vào trong anh, những lời cầu xin của anh phát ra từ cổ họng lại là những tiếng rên rỉ kiều mị.

Hàn Thiên Ngạo một phát cắm sâu, xuất vào bên trong Diệp Chi Lăng, tiếng rên rỉ ngân nga nơi cổ họng giờ biến thành tiếng hét sung sướng.

“Hàn Thiên Ngạo….ứm!!!”

Hàn Thiên Ngạo hạ chân Diệp Chi Lăng xuống, lật người anh lại, nơi thô nóng kia vẫn không chịu rút ra, ngược lại còn nghịch ngợm cắm sâu vào một chút.

“Ưm…ha…” Diệp Chi Lăng khẽ rên rỉ, ngực phập phồng, bên dưới vừa được thỏa mãn lại phải nhận sự trêu chọc khiến anh rất khó chịu.

Hàn Thiên Ngạo như không biết mệt mỏi, đẩy phân thân của mình vào bên trong, từng chút từng chút một trêu chọc Diệp Chi Lăng.

“Đừng…” Diệp Chi Lăng túm lấy ga giường, vặn vẹo eo: “Em mệt.”

Hàn Thiên Ngạo nhìn khuôn mặt đáng thương của anh liền mềm lòng, rút phân thân của mình ra, vỗ vỗ mông anh mấy cái rồi nói: “Đi tắm trước đã.” nói rồi bế anh lên, bước chân vững vàng đi vào phòng tắm.

Diệp Chi Lăng mệt mỏi quá độ, đôi mắt nhanh chóng nhắm lại, nằm trong vòng tay anh cực kỳ ngoan ngoãn.

Một lúc sau, Diệp Chi Lăng được đặt vào bồn tắm lớn, nước ấm khiến anh rất thoải mái, thả lỏng mình dựa vào thành bồn.

Hàn Thiên Ngạo khẽ vén mái tóc nâu mềm mại của anh ra sau tai, hôn nhẹ lên trán anh một cái, đôi môi mỏng khẽ nở nụ cười.

“Bảo bối, ngủ ngon nhé.”

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN