[ H+ ] Sống chung (Đam mỹ)
Phần 4: Vui vẻ trong phòng bếp (H)
Sáng sớm hôm sau, lúc Hàn Thiên Ngạo tỉnh dậy đã thấy bên cạnh không có người, anh lật chăn xỏ dép đi đánh răng rửa mặt, thấy vẫn còn sớm, đoán rằng Diệp Chi Lăng đang ở dưới bếp, anh đẩy cửa đi xuống.
Hàn Thiên Ngạo dừng lại dựa người vào cửa ngắm nhìn Diệp Chi Lăng đang chuyên tâm nấu bửa sáng.
Nắng ban mai chiếu qua cửa sổ, những tia nắng ấm áp nhảy nhót trên mái tóc màu nâu mềm mại của anh, Diệp Chi Lăng mặc bộ quần áo màu xám tro, đeo tạp dề màu sáng, khuôn mặt xinh đẹp hơn cả phụ nữ, khóe môi anh đào nhếch lên một nụ cười ngọt ngào, chăm chăm chú chú với đĩa thức ăn trước mặt, hoàn toàn không để ý có người đang đứng nhìn mình.
Hàn Thiên Ngạo đi tới, vòng tay qua ôm Diệp Chi Lăng từ đằng sau.
“Chào buổi sáng.” Diệp Chi Lăng quay đầu lại cười, đôi mắt ánh nước nheo lại rất quyến rũ.
Hàn Thiên Ngạo cắn cắn nhẹ vành tai anh, nhỏ giọng nói: “Chào buổi sáng.” xong còn thổi một hơi vào tai Diệp Chi Lăng, vẻ ái muội, tay cũng trườn ra sau tạp dề, nắn bóp nhụy hoa.
“Đừng nghịch!” Diệp Chi Lăng bị trêu đùa tới đỏ mặt, vội vàng đẩy Hàn Thiên Ngạo ra, nhưng anh cứ như người sắt, dù có cố đẩu cũng vẫn đứng im, thậm chí còn gì Diệp Chi Lăng chặt hơn.
Đầu lưỡi mềm mại của Hàn Thiên Ngạo chui vào tai Diệp Chi Lăng, tạo ra tiếng nước bọt, thân hình Diệp Chi Lăng run lên một cái, miệng còn phát ra những tiếng “ưm a”, kích thích vật đàn ông của Hàn Thiên Ngạo.
Cánh tay khớp xương của Hàn Thiên Ngạo kéo đầu anh qua, ấn xuống cánh môi anh đào kia một nụ hôn sâu triền miên, lưỡi chạm lưỡi, môi chạm môi, nhưng đối với anh vẫn chưa đủ, tay còn lại liền lần xuống chiếc quần mỏng, chạm vào thứ đang phản ứng bên trong, nắm lấy rồi lên lên xuống xuống.
“Hưm…ưm..” Diệp Chi Lăng run rẩy kêu lên, hai bàn tay trắng như ngọc gì lại bàn tay khớp xương của Hàn Thiên Ngạo, nhưng càng gì lực đạo của anh càng nhanh, Diệp Chi Lăng nhanh chóng bỏ cuộc.
Nụ hôn kết thúc lúc cả người Diệp Chi Lăng nhũn nhèo, hai tay phải chống xuống bàn mới không bị ngã.
Hàn Thiên Ngạo dời đôi môi xuống cổ, đầu lưỡi vờn quanh, khẽ cắn mút khiến Diệp Chi Lăng rên rỉ.
“A…ưm..”
Hàn Thiên Ngạo nhíu mày, thầm mắng trong lòng vì sao tiếng rên rỉ của Diệp Chi Lăng lại quyến rũ như vậy.
Anh kéo quần của mình xuống, để lộ vật nam tính đang cương cứng, nhấc mông Diệp Chi Lăng lên rồi đâm vào một cái thật sâu.
“Aaa..” Diệp Chi Lăng khẽ kêu một tiếng, đôi mắt ánh nước mở to. Hàn Thiên Ngạo lúc nào cũng vậy, luôn nhằm những lúc anh không để ý rồi đâm vào.
Hông Hàn Thiên Ngạo di chuyển, nơi kia của Diệp Chi Lăng bó lấy của anh, sự cọ xát khiến anh sướng phát điên, vì thế tốc độ cũng nhanh hơn.
“Ưm…ha..ha…” Diệp Chi Lăng rên rỉ, cơ thể lắc lư theo từng nhịp đâm của anh, ngửa đầu thở dốc.
“Có sướng không?” giọng nói trầm khàn của Hàn Thiên Ngạo vang lên, động tác bên dưới càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh, ngọn lửa dục vọng thiêu đốt cả người Diệp Chi Lăng, anh rên rỉ mấy tiếng mới đáp lại được.
“Sướng..ha…ha..”
Tiếng rên rỉ yêu kiều của anh như kích thích Hàn Thiên Ngạo khiến anh đâm vào càng sâu hơn, lực đạo càng mạnh hơn.
Cả hai người nhanh chóng lên đỉnh, Hàn Thiên Ngạo rút vật nam tính của mình ra, phóng thích ra bên ngoài.
Thân hình mảnh khảnh của Diệp Chi Lăng xụi lơ chống tay dựa vào bàn, đang định kéo quần lên nhìn một cánh tay đưa tới lật người anh, chỉ sau mấy giây anh đã ngồi trên bàn, cả quần trong lẫn quần ngoài đều bị cởi hết sạch.
Hàn Thiên Ngạo liếm môi nhìn cảnh đẹp trước mắt, thú tính trong lòng anh trỗi dậy, chỉ muốn lao tới điên cuồng đâm vào cơ thể kia, khiến cái miệng nhỏ xinh kia phát ra những âm thanh rên rỉ kiều diễm đầy ám muội.
Ánh mắt Hàn Thiên Ngạo liếc qua mấy hộp đồ để trên bàn, anh đưa tay với lấy một chai siro râu, kéo chiếc áo xám mỏng cùng chiếc tạp dề vướng víu kia lên, bóp một ít lên nhụy hoa hồng hồng trước ngực.
“A..như..như vậy..rất lãng phí!” Diệp Chi Lăng kêu lên.
“Không sao, anh sẽ ăn hết.” Hàn Thiên Ngạo liếm liếm môi, vừa dứt lời liền cúi xuống cắn lấy nhụy hoa.
“Aa…ha..” Diệp Chi Lăng run run, hai tay chống xuống bàn, đôi mắt nước cúi nhìn Hàn Thiên Ngạo, anh đang chuyên tâm thưởng thức, hết cắn lại liếm, tay phải chăm sóc bên còn lại rất cẩn thận, kinh nghiệm của anh có thừa, nhanh chóng khiến người Diệp Chi Lăng như lửa đốt, dục vọng mãnh liệt dâng lên.
“Em…muốn..ưm.” Diệp Chi Lăng rên lên một tiếng rồi lại không ngừng thở dốc, Hàn Thiên Ngạo làm như không nghe thấy, với chai mật ong rồi đổ vào bên nhụy hoa còn lại, nhanh chóng cúi xuống mút một cái.
“Thật ngọt.” Hàn Thiên Ngạo liếm môi, Diệp Chi Lăng bị câu nói này của anh làm cho mặt đỏ tía tai, cố gắng kìm nén ham muốn trong lòng.
Chơi chán bên trên, Hàn Thiên Ngạo kéo anh lại gần mình, vật nam tính kia lại thừa cơ tiến vào, không đợi đối phương có phản ứng liền di chuyển.
“Ah…ah..ưm..” tiếng thở dốc bên tai Hàn Thiên Ngạo khiến miệng anh khô nóng, nhanh chóng tìm kiếm miệng Diệp Chi Lăng, đầu lưỡi không khách khí chui vào, cuốn cướp hết nước bọt được anh tiết ra rồi bắt đầu hôn sâu.
Hàn Thiên Ngạo duy trì nụ hôn sâu tới lúc anh xuất tinh mới chịu tha cho Diệp Chi Lăng.
Sức lực của anh bị nụ hôn sau của Hàn Thiên Ngạo lấy hết sạch, mệt mỏi bám lấy người Hàn Thiên Ngạo, cứ tưởng sẽ kết thúc tại đây, ai ngờ người kia vẫn còn muốn nữa, thứ kia vừa mới ra được một lát liền nhanh chóng đâm vào.
“Đừng…đừng mà…”
“Aa…ha..ưm..đừng…”
“Ahh..nhẹ một..chút!”
“Sâu..quá..ưm..”
Diệp Chi Lăng rên rỉ, âm thanh mỗi lúc một to, Hàn Thiên Ngạo bị anh kích thích, con thú trong người trỗi dậy, điên cuồng đâm vào trong anh.
Ra vào chục cái, Hàn Thiên Ngạo phóng thích vào cơ thể đối phương, anh giữ nguyên vật nam tính trong cơ thể Diệp Chi Lăng, cảm nhận vách tường đường co bóp như mút anh vào bên trong.
Đã 3 lần rồi nhưng anh vẫn thấy cơ thể khô nóng, cúi cuống hôn Diệp Chi Lăng, nụ hôn nồng nhiệt từ môi rơi xuống cổ, tập dề và áo bị anh xé rách, Hàn Thiên Ngạo thuận tiện hôn xuống bên dưới, đường hôn đi qua để lại những dấu vết đỏ đỏ.
Hàn Thiên Ngạo thấy Diệp Chi Lăng đang thở dốc, khóe môi nhếch lên một nụ cười xấu xa, hông dùng sức đâm sâu vào một cái rồi lại điên cuồng di chuyển.
“Thiên..Thiên Ngạo..anh…đồ xấu xa.!”
“Đừng…”
“Ahh..ah..ha..đáng..ghét…”
“Đừng…đừng…mà..em không chịu…nổi..”
“Ha…ha..ha..chậm..chậm một chút..”
Diệp Chi Lăng bị Hàn Thiên Ngạo đâm đến đầu óc choáng váng, miệng không ngừng phản đối nhưng cơ thể lại rất nhiệt tình đón nhận từng đợt sung sướng như thủy triều lên kia.
“Bạch bạch bạch!” nơi giao hoan của hai người vang lên những tiếng rất ám muội, lý trí cuối cùng của Diệp Chi Lăng bị ngọn lửa tình dục thiêu đốt, miệng phát ra một tiếng rên yêu kiều.
“Sướng quá…”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!