[H Văn] Tôi mua em - Chương 12: Bản tính kiêu ngạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
667


[H Văn] Tôi mua em


Chương 12: Bản tính kiêu ngạo


“Ngồi xuống đi tôi sẽ sai người mang nước vào cho cô… Phòng làm việc gì mà không có lấy một cốc nước tôi phải sa thải hết mới được.., Làm việc tắc trách…”
Mặt hắn hàm hồ nói xong hắn nhấn một nút ở điện thoại bàn gọi cho thư kí hắn
“Anh có việc gì cần em làm ạ…” bên kia giọng lễ phép nói
“Cậu quản lý nhân viên thay tôi cái kiểu gì vậy hả… Phòng làm việc của tôi gì mà không có lấy một cốc nước là sao… Có phải muốn tôi thôi sa thải hết đúng không…” hắn lớn giọng nói
“Dạ em xin lỗi… mà anh không nhớ gì hết sao…? Thư kí hắn bên đầu dây bên kia hỏi lại
“Chuyện gì…?” Hắn hỏi lại
“Anh đã cấm mọi người không được mang bất cứ thứ gì vào phòng làm việc của anh rồi mà…. Ngay cả nước cũng không được mang vào ngoại trừ công việc ra anh cũng không cho ai vào nữa… Thì làm sao có nước ạ…” bên kia giọng rón rén nói
Cô đứng đấy nghe mà chỉ muốn bật cười… Hắn đã ra lệnh cấm không cho mọi người mang bất cứ thứ gì vào phòng làm việc hắn, giờ hắn lại đổ lỗi cho nhân viên còn muốn sa thải họ nữa…
“Tôi…! Tôi…! Đã nói như vậy sao…?” Giọng hắn nhỏ lại không còn kiêu căng giống lúc nãy nữa…
“Vâng… Anh không nhớ sao…”
“Thôi được rồi….! Xem như lúc nãy tôi chưa nói gì, mau mang nước vào phòng cho tôi… từ nay cứ để nhân viên mang nước vào…” giọng hắn nghiêm nghị nói… hắn cũng không hiểu tại sao hắn lại bị như vậy nữa… lúc trước hắn là người chuyện nào ra chuyện đó không bao giờ nhớ nhớ quên quên như lúc này… Kể từ lúc gặp cô là hắn luôn bị phân tâm không hiểu mình đang nói gì hay làm gì nữa…
“Dạ…!” Thư kí hắn trả lời
Hắn dập máy xong ngước lên nhìn cô nói…
“Lát nữa sẽ có nước…”
Cô gật đầu không nói gì đi lại bàn làm việc xem tiếp tài liệu
2 phút sau
“Cốc… Cốc…”
“Cạch” thư ký hắn mở cửa bước vào…
“Nước của anh đây….!”
“Đưa qua bên kia đi…” hắn nói mặt thì cúi xuống xem dấy tờ
“Dạ…” thư kí hắn bê ly nước qua cho cô… cất giọng trìu mến nói
“Nước của cô đây ạ…”

Cô cười nhẹ nhàng đưa tay cầm ly nước…
“Dạ… Cảm ơn anh nha… Làm phiền anh quá…” cô nói với giọng nhẹ
“Không sao…”
“Tránh ra coi… Tôi muốn vào…” bên ngoài phòng hắn có một tiếng nói lớn đanh đá
“Cô… Cô à không được… không có hẹn trước xin mời đi cho…” đám người ở ngoài cố ngăn lại…
[•••]
Hắn nghe có tiếng nói ồn ào mà khó chịu…
“Có chuyện gì bên ngoài ồn ào vậy… không coi phép tắc ra gì sao… ” hắn cau mày nói
“Dạ để em ra xem sao…” thư kí hắn nói… Chưa kịp bước ra thì đã có một người phụ nữ vô cùng quyến rũ sexy xông vào phòng hắn…
“Vương Khang….! Tôi cho anh biết anh đúng là đồ không có phép lịch sự” người phụ nữ kia mặt bực tức chửi vào mặt hắn
“Xin lỗi Vương Tổng chúng tôi đã cố ngăn lại nhưng cô gái này…..”
“Vô dụng… ra ngoài…” thư kí hắn nói
“Dạ… Dạ…” đám người kia cúi cúi đầu xin lỗi rồi đi ra ngoài thật nhanh
“Anh à cô gái này là Doãn Như con gái út của tập đoàn Mana juice… Vừa nãy ở ngoài muốn gặp anh, chắc cô ta đợi lâu nên bực bội… Anh có cần em giải quyết giùm không ạ” thư kí hắn quay qua nói nhỏ với hắn
“Không cần… Tôi biết rồi” hắn trả lời bằng giọng lạnh lùng
“Dạ…” thư kí hắn trả lời xong đứng im sang một bên
Hắn ngước mắt qua nhìn ả Doãn Như( Đây là Tiểu Tam nha) cười nhếch mép khoanh tay trước ngực tựa mình ra sau ghế kiêu ngạo nói
“Ai mới là người không biết phép lịch sự đây…! Tôi hay cô…! Một người phụ nữ tùy tiện xông vào phòng làm việc của đàn ông khi họ không hoan nghênh thì có được xem là có lịch sự không…” hắn nói móc ả làm cho ả cứng họng…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN