Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương - Ngoại truyện 1 : Hôm nay gặp được A Bánh Bao Tiểu Giải
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương


Ngoại truyện 1 : Hôm nay gặp được A Bánh Bao Tiểu Giải


Ngày 25 tháng 6

Gia đình Hạ Kim Ngưu được chuyển tới vùng nông thôn này. Là vì ở đây khiến cho Lưu Thi Thi dễ thích nghi sau khi sinh đẻ.

Không khí thoáng mát, môi trường thư thái. Đây là cũng tròn hơn một tháng khi nàng được sinh ra.

Ở thôn quê mọi thứ đều khác xa với thành phố. Từ phương tiện, cuộc sống đến cách sinh hoạt giao tiếp. Cho thấy rõ là con người được gắn bó với nhau chặt chẽ hơn. Tiền cũng không phải là yếu tố giải quyết vấn đề.

Lưu Thi Thi là tiểu thư quyền quý nhưng không có nghĩa là nàng ta không thích vùng quê. Mẹ nàng ta là người thôn quê, vậy nên từ nhỏ Lưu Thi Thi đã được về quê nhiều lần. Gặp gỡ và tiếp xúc rất thân thiết với họ. Chuyển về đây sinh sống thật không tồi. Cứ như nàng ta đã được trở về nhà của mình vậy.

Đồ đạc cũng chuyển đến nơi. Dọn dẹp xong, Lưu Thi Thi rất vui vẻ ôm Hạ Kim Ngưu, cùng với nàng ta đi làm quen, giao lưu với hàng xóm mới. Còn Hạ Chính Nghiêm, từ lúc về đây hắn đã đi ngủ rồi. Nguyên do chính là không thích hợp nơi này.

Bên cạnh căn nhà của Hạ Kim Ngưu ở cũng có một bé trai trạc tuổi nàng. Nhỉnh hơn nàng hai tháng thôi. Bé trai mặt trắng trắng, phấn nộn. Sờ vào tay rất có sức mềm mịn, đàn hồi rất tốt. Lưu Thi Thi phỏng chửng cũng là thích bé trai này rồi. Bé trai này rất là dễ thương, không như Hạ Kim Ngưu. Muốn nháo với nó cũng không được. Chỉ biết ngủ và ngủ, làm Lưu Thi Thi muốn mỗi ngày chơi với nó cũng không được. Con nàng ta thật thích ngủ, ngủ riết rồi mập. Nàng không như tiểu bánh bao này. Thích nháo cùng mẹ nó chơi đùa.

Mẹ của bánh bao tên Cẩm Thanh. Bánh bao là Cẩm Cự Giải, vì sao lại lấy tên họ mẹ đặt cho bánh bao nha. Lưu Thi Thi nhìn cái mà Cẩm Thanh trả lời tên bánh bao, ánh mắt rũ lên nét bi thương cùng quẫn (1). Nàng ta cũng không muốn động chạm vào nỗi đau mà người khác muốn quên đi.

Nhìn bánh bao rất nghịch ngợm. Lưu Thi Thi cũng quấy Hạ Kim Ngưu nô đùa. Nàng thấy khó chịu, bản tính lại sinh ra không thích nghịch nhiều. Hay nói là hao tổn sức lực thật sự rất mệt. Hạ Kim Ngưu nhỏ nhắn vẫn nằm im trong lòng nàng ta ngủ. Mặc cho Lưu Thi Thi ở bên nháo động nàng như thế nào. Thì nàng đã lạc vào thế giới riêng mình rồi.

Thoáng cái đã được bốn năm. Hạ Kim Ngưu cũng được ba tuổi, chỉ kém chín ngày nữa là nàng tròn bốn tuổi rồi. Hạ Kim Ngưu từ nhỏ đã không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều. Nàng rất thích đọc sách, nên quanh quẩn, quanh năm cũng chỉ ở nhà rèn những quyển sách mà vẫn không biết chán. Vốn dĩ sau khi sinh ra thấy Hạ Chính Nghiêm cầm sách chính trị đọc. Hạ Kim Ngưu rất có hứng thú nghe. Sau hơn một tuổi biết nói được vài từ. Khi nào nàng cũng chỉ vào sách. Muốn hắn đọc nàng nghe. Sau đó Hạ Chính Nghiêm bận nhiều việc nên không có ai đọc, mà Lưu Thi Thi rất ghét sách. Nàng thấy khó chịu, lên ba tuổi rưỡi nói rõ hơn. Nàng đã luôn bắt Hạ Chính Nghiêm rảng rỗi ở nhà bày cách học chữ, đọc sách. Đến nay nàng đã có thể đọc bằng mắt lưu loát hơn chỉ đọc to là khó có thể được thôi. Không sao đọc được bằng mắt thì đó cũng là một niềm kiêu hãnh đối với nàng.

Nghe Lưu Thi Thi nói bên cạnh nàng có tiểu bánh bao rất năng động. Không như nàng ,suốt ngày ngồi lì ở nhà cùng kham khảo sách của hắn. Hai cha con này là bị sách làm đến cho mù não.

Hôm nay Lưu Thi Thi cùng đi chợ với Cẩm Thanh nên tiểu bánh bao qua nhà nàng chơi cùng. Vì nhà có hai đứa trẻ cho nên họ trước khi đi đã khóa chặt cửa nhà lại phòng hờ chuyện không hay xảy ra.

Hạ Kim Ngưu ngưu ghét bỏ rõ mặt. Nhưng lệnh nàng ta sao cãi được. Lưu Thi Thi nhìn hiền dịu thế nhưng ngấm ngầm ở bên trong là một bản tính khác, như kiểu sư tử hà đông vậy. Không là Gorilla mới đúng.

Bánh bao được gửi đến nhà Hạ Kim Ngưu. Nàng khóa cửa phòng mình không thèm tiếp xúc với nó. Bánh bao nhìn cánh cửa bị khóa. Mở ra cũng không được. Vài phút sau nước mắt chảy đầm đìa trên mặt. Lại khóc rất to.

Hạ Kim Ngưu bị tiếng khóc làm ồn. Bực bội nghĩ. Hừm, đồ bánh bao đáng ghét. Chẳng được cái gì. Có được nước mắt là giỏi. Ta hận…

Hạ Kim Ngưu mở cửa. Dáng người từ trên cao nhìn xuống, bánh bao ngồi xổm ôm lấy phía dưới. Vẻ mặt nức nở khó chịu.

Hình như bánh bao này đang chịu đựng gì thì phải.

Hạ Kim Ngưu giọng thấp hỏi han ” Nè. Bị làm sao vậy “

Bánh bao khuôn mặt thập phần khó chịu. Nức nở mở miệng ” Nhà vệ sinh… Bánh bao muốn đi tiểu “

” Hở… ” Mặt Hạ Kim Ngưu biến dạng. Buồn cười bật thành tiếng to ” Ha ha… Bên kia. Mau qua đó đi. ” vừa cười vừa chỉ đường.

Bánh bao mắc cỡ chạy nhanh. Khuôn mặt vì tức giận đến đỏ bừng.

Hạ Kim Ngưu cười xong đóng cửa phòng. Lại kham kháo đống sách mới mà hắn đã đem về vài hôm trước.

Bánh bao đi vệ sinh song. Vừa ra khỏi phòng, điện vừa mất. Bánh bao hoảng sợ khóc lớn. Bánh bao nhìn to con nhưng gan lại bé rất xíu. Gọi gọi Hạ Kim Ngưu. Bánh bao muốn nàng hãy nhanh xuất hiện đi. Không lại buồn tiểu, thì tiểu ra quần mất.

Hạ Kim Ngưu cũng nghe thấy tiếng gọi thê lương của bánh bao. Mất điện nàng cũng chẳng có gì phiền. Phòng nàng coa cửa sổ hướng về phía Tây. Chiều rồi nên ánh sáng bắt vào phòng. Không đủ tối khiến nàng phải rời mắt khỏi cuốn sách được.

Phía này bánh bao tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Đã mấy phút trôi qua không nhìn thấy bóng dáng Hạ Kim Ngưu xuât hiện. Bánh bao khóc lớn hơn, càng thê thảm hơn. Rốt cuộc nó cũng đã động đến nàng.

Hạ Kim Ngưu vừa mở cửa phòng ra. Lưu Thi Thi trở về cùng Cẩm Thanh. Phát hiện bánh bao bên này là một vũng nước dưới chân. Mùi khai tỏa ra. Cẩm thanh hơi ngượng ngùng xin lỗi rồi ôm bánh bao trở về.

Về bánh bao còn vọng to nói cho Hạ Kim Ngưu nghe rõ ” Bánh bao là Cự Giải. Là Cự Giải nha ” Hạ Kim Ngư nghe nhưng cũng như không nghe. Toan tính định đi vào phòng. Lại bị Lưu Thi Thi kéo lại trách mắng nàng.

Tối đến phạt nàng một bữa cơm không được ăn. Hạ Kim Ngưu khó chịu mắng thầm bánh bao.

Tối khuya, nàng viết vào quyển vở nhỏ ghi rõ : Hôm nay gặp được A Bánh Bao Tiểu Giải, không nghĩ rằng lại được mình dẫn đường đến phòng vệ sinh. Buồn cười hơn là bánh bao rất sợ tối. Sợ đến còn đái dầm ra quần nữa.

Giải thích

1 : Loại ánh mắt đau khổ vì một người. Khó vứt bỏ, vừa muốn vừa không

Thông báo nhé

Cứ 10 chap là sẽ có ngoại truyện nha. Mình sẽ cố gắng tích cự đăng tải. Vì thế mong ủng hộ mình nha. Cho mình thêm động lực nhé.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN