Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương - Ngoại truyện 2 : Đây là quà của tớ. Cậu đã được tớ thơm rồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương


Ngoại truyện 2 : Đây là quà của tớ. Cậu đã được tớ thơm rồi


Ừm. Đếm từng ngày trôi qua. Hôm nay là ngày thứ tám rồi. Chẳng mấy chốc nữa chiếc đồng hồ chạy đủ hai vòng là kết thúc hai mươi tư tiếng. Sinh nhật tròn bốn tuổi của Hạ Kim Ngưu sẽ đến nha. Nàng là đang rất háo hức. Háo hức đến nháo nhào buổi sáng ăn cơm rồi.

Lưu Thi Thi và Hạ Chính Nghiêm cũng thấy vui lây. Đúng là trẻ con, mong muốn đến sinh nhật mình. Háo hức đến không thôi, nhìn cũng đã thấy rõ ba chữ ” quà sinh nhật “trên trán rồi.

Sáng cơm nước xong, Lưu Thi Thi ở nhà chuẩn bị đồ dùng, đồ trang trí, lên kế hoạch thật hoàn mĩ cho ngày mai. Đón sinh nhật cùng tiểu nha đầu Hạ Kim Ngưu.

Hạ Chính Nghiêm dắt tay Hạ Kim Ngưu ra chợ. Mà phải đi xa mới có thể mua được loại đồ tốt. Chợ thôn Chư Nghê thật ít khi có được đồ tốt về.
Lên trên phố xa thì mới có thể mua được đồ.

Ra đến chợ. Mọi thứ đều mới mẻ. Trông rất bắt mắt. Mà Hạ Kim Ngưu lại không dư thời gian để ở lại ngắm đâu. Quan trọng bây giờ là sách, nên mua sách mới cho nàng.

Vào tiệm sách, có đến hàng vạn cuốn sách. Trong đó có những từ ngữ mà làm vẫn chưa thể nào hiểu biết được. Nàng chỉ có thể lựa chọn vài cuốn sách tâm lý, đời sống xã hội và chính trị kinh doanh. Đa số đều phải là tiếng mẹ đẻ còn lại mấy tiếng Anh, Pháp, Bỉ, Nga là không động chạm đến được. Hạ Chính Nghiêm là người kinh doanh cho nên rất giỏi trong giao tiếp. Hắn vẫn thường ngày dạy nàng năm từ vựng để học.

Ông chủ tiệm là người hết sức vui tính. Thấy hai cha con nhà họ Hạ lại ghé thăm đến đây mua sách mới. Vẻ mặt tươi vui, giọng nói niềm nở cùng Hạ Chính Nghiêm nói chuyện phiếm. Hạ Kim Ngưu bận việc đến tìm loại sách mới rồi. Là trẻ con không nên cần nghe người lớn cùng đàm chuyện với nhau. Là tư duy vẫn chưa đủ để phát triển hết được.

Hạ Kim Ngưu thích thú đi từ gian sách này đến gian sách khác. Mải mê chọn lựa không ngờ lại đúng trụng người khác. Cú ngã xuống đất không mạnh, thế lại làm cái bàn tọa (1) của nàng đủ đau tê dại rồi. Hạ Kim Ngưu vẻ mặt hơi méo, ngước lên nhìn. Trước mặt nàng là một cô bé không đẹp về phần diện mạo, ngoại hình gầy gò, màu da trắng nhợt, đến cả quần áo cũng không hoàn chỉnh, tươm tất. Bề ngoài trông thật thảm thương.

Cô bé cúi đầu, hai tay cấu chặt vào nhau, móng tay đâm vào gia thịt cũng không có cảm giác gì. Miệng thảnh cầu khoai khoai tạ lỗi (2) ” Xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi… “

Hạ Kim Ngưu nhìn cô bé thật thương tâm. Tâm tình không cáu gắt, chuyển sang ôn tồn, quan tâm hỏi han ” không sao đâu, người nên xin lỗi phải là tớ mới đúng. Mà bạn có bị gì không ? “

Cô bé tinh thần thả lõng hơn, lượm quyển sách lên, cầm chặt lấy nó như thể sợ ai lấy đi mất vậy. Cảm tạ nàng ” Ừm. Không sao, xin lỗi đã làm bạn lo lắng “

Hạ Kim Ngưu cười méo. Cũng không nghĩ đến người khác lo cho mình còn phải đi xin lỗi người ta. Đây là kiểu loại người gì vậy. Nhu nhược không thể đúng. Vậy thì là do bóng ma tâm lý quá lớn tạo thành. Đây có lẽ là câu trả lời đúng hơn đối với cô bé trước mặt nàng này. Hiển nhiên Hạ Kim Ngưu hiểu rõ là vì trong ba tháng trước nàng chuyên tâm học về tâm lý học. Nàng rất thích nghiên cứu, suy nghĩ của người khác nha. Đó chắc cũng là nguyên nhân nàng rất thích nhìn một ai đó mà không bao giờ cảm thấy chán. Nàng không làm khó. Nhìn sách được ôm chặt trong cơ thể cô bé, hiếu kỳ bắt đầu nâng cao. Nhìn một lát rồi dò xét hỏi ” Đây là quyển sách gì. Tớ chưa thấy qua, chi bằng cho tớ mượn đọc thử được không ? “

Cô bé ánh mắt ngập tràn lo lắng. Như thể không can tâm muốn cho mượn vậy. Hạ Kim Ngưu tươi cười mới ngộ nhận ra là mình sơ ý chưa giới thiệu tên cho người ta biết nữa. Nàng đưa cánh tay nhỏ ra phía trước mặt cô bé, thân thiện chào hỏi ” Quên giới thiệu với bạn, Mình tên là Hạ Kim Ngưu, năm nay kém một ngày nữa là tròn bốn tuổi. Hiện sống ở làng Thiên Úc, thôn Chư Nghê, hân hạnh được biết bạn “

Cô bé chần chừ, mãi một lúc sau mới lên tiếng ” Mình là Đường Xuyên. Được bốn tuổi. Sống chung chỗ với bạn “

Hạ Kim Ngưu thân thiết hơn ” Vậy là người cùng hương. Tớ rất thích sách, bạn có thích sách không ? ”

Đường xuyên gật gù gật đầu ” Ừm có “

Hạ Kim Ngưu càng thêm vui vẻ, cầm lấy tay Đường xuyên ” Thật không ngờ nha, lần đầu tớ kiếm được người bạn cùng tuổi lại rất thích đọc sách. “

Đường Xuyên cũng không ngờ tới lại có người kém một ngày nữa là tròn bốn tuổi. Cũng có thể đọc được sách như mình. Tâm tình Đường Xuyên cũng mở rộng hơn. Đón tiếp Hạ Kim Ngưu ” Cũng thật không thể ngờ… “

Hạ Kim Ngưu tò mò rất muốn biết quyển sách trên tay Đường Xuyên. Nhìn mãi không buông tha. Đường Xuyên thấy vậy cầm sách trong tay đưa ra ” Đây là truyện cổ tích. Mẹ luôn là người đọc cho tớ nghe. “

Hạ Kim Ngưu cầm lấy xem. Là truyện tựa đề ” Cô Bé Lọ Lem “. Nàng hiếu kỳ mở sách ra đọc thử. Là lần đầu tiên làm thấy được một quyển sách còn có hình ảnh. Thật sự rất là ngạc nhiên.

Đường Xuyên nhìn nàng chuyên tâm đọc sách. Cô bé cũng vui lây và cùng với nàng đọc sách.

Hết truyện, Hạ Kim Ngưu rất thích thú. Ánh mắt sáng long lanh, nhìn Đường Xuyên hỏi “; Đường Xuyên trên thế giới này còn có bà tiên sao ? “

Đường Xuyên cũng mấy phần không biết ” Thật tình tớ cũng không biết. Nhưng mẹ nói là người tốt thì luôn luôn được thần tiên giúp đỡ “

” Vậy tớ sẽ trở thành một người tốt. Như vậy sẽ được thần tiên giúp đỡ nga. “

” Ừm. Tớ cũng vậy “

Hạ Kim Ngưu cười cười ôm Đường Xuyên ” hai chúng ta sẽ trở thành một người thật tốt, thật tốt. Ha ha… “

Đường Xuyên cũng vui tươi cười theo.

Hạ Chính Nghiêm đi tới chỗ nàng. Nghe thấy giọng nàng cười. Hắn cũng vui lây. Con gái hắn lần đầu tiên cười tươi đến vậy.

Hạ Kim Ngưu nhìn đến Hạ Chính nghiêm như nhớ ra điều gì. Quay sang nhìn Đường Xuyên ” Đường Xuyên mai sinh nhật tớ cậu tới đi.”

Đường Xuyên do dự lại nghe Hạ Kim Ngưu nói tiếp ” Tớ rất mong là Đường Xuyên đến. Vậy đừng có từ chối “

Đường Xuyên nghĩ rồi ” Ừm “

Hạ Kim Ngưu cười, đưa địa chỉ nhà được ghi rõ trên thiệp mời. Rồi chạy đến chỗ hắn. Tạm biệt Đường Xuyên. Hạ Kim Ngưu có bạn mới mà quên chuyện chính rồi sao. Sách nàng chưa có mua.

—–

Hôm nay chính thức là sinh nhật nàng nha. Hạ Kim Ngưu thật sự rất mong chờ rồi. Chỉ còn đợi Đường Xuyên đến.

Thật lâu, đã hai mươi phút trôi qua mà không thấy bóng dáng Đường Xuyên đâu. Tâm tình nàng là đang rất khó chịu. Lưu Thi Thi cũng đã nhắc nhở nào nên bắt đầu. Nhưng nàng vẫn cứ khăng khăng muốn đợi Đường Xuyên đến.

Thật tốt khi ngay sau đó Đường Xuyên đã đến. Nhìn bộ dạng chật vật của Đường Xuyên có lẽ là đã đi một đoạn đường xa đến đây. Hạ Kim Ngưu cũng không quan trọng bộ dạng của Đường Xuyên ra sao. Chào đón nàng và bắt đầu bữa tiệc sinh nhật.

Hạ Kim Ngưu nhìn không thấy quà mà bánh bao tặng. Phụng phĩu hỏi ” Bánh bao. Quà của tớ cậu quên rồi sao “

Bánh bao Cự Giải đang ăn bánh nghe đến tiếng nói hờn dỗi của nàng. Phì cười ” Không phải là không có. Chỉ sợ cậu không thích “

” Là quà sao tớ có thể không thích được. Mau mau nên tặng đi a ” ánh mắt mong chờ được dán lên người bánh bao Cự Giải.

” Nhắm mắt lại đi “

Hạ Kim Ngưu khó hiểu ” Tặng quà sao phải còn nhắm mắt “

” Vậy giờ nếu cậu không nhắm mắt là không có quà ” bánh bao Cự Giải đe dọa

” Được ” Hạ Kim Ngưu rất sợ mất quà nên đã nhắm mắt lại ngay.

Rồi bánh bao Cự Giải đã trực tiếp thơm vào má nàng. ” Đây là quà của tớ. Cậu đã được tớ thơm rồi ”

Hạ Kim Ngưu bỡ ngỡ. Mọi người ngạc nhiên cười lớn. Đường Xuyên cùng cười. Nàng tức giận ” Quà như này, tớ không hề thích cũng không chấp nhận “

Bánh bao Cự Giải sảo trá ” Không phải chính cậu nói là quà gì cũng thích sao. Tớ thật cho cậu một nụ hôn là quá lời rồi “

Hôm đó Hạ Kim Ngưu mới biết được mặt thông minh cũng không thắng được mặt dày. Ấm ức một buổi không dứt

Giải thích

1 : là cái mông

2 : là lời nói hết sức cầu khẩn. Mong muốn được tha thứ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN