Hắc Phong Thần Đạo
Chương 81: Biến thái tiểu tử
Bởi vậy khi bắt đầu trận này, thay vì lựa chọn một món giáp trụ bảo hộ thì mọi người đều lựa chọn cho mình bộ ba tiểu trận kỳ, chín người là chín bộ tổng cộng hai mươi bảy trận kỳ.
Sau khi xâm nhập vào Mộc nhân cảnh, chiến đội của bọn Triệu Thiên Bình không vội vã tiếp cận đối thủ mà trước tiên tiến hành bố trí trận pháp. Hai mươi bảy trận kỳ lại phân thành ba nhóm trận pháp: Thất tinh chú kiếm trận, Bát quái trấn thiên trận và Thái âm thập nhị phán quan đại trận.
Thất tinh chú kiếm trận là trận pháp hỗ trợ với tác dụng chính là gia cường tốc độ công kích của đạo thuật nhanh như lưu tinh, trận này do Vũ Thanh Hà chủ trì.
Bát quái trấn thiên trận là trận pháp gia cố phòng thủ do Độc Cô Truy Dương chủ trì.
Còn Thái âm thập nhị phán quan do Triệu Thiên Bình chủ trì là một huyễn trận tinh thần còn có tên khác là Nguyệt quang phán xét, trận pháp tụ hội thái âm chi khí hóa lưu quang kích phá tâm thần đối thủ sinh ra huyễn ảnh. Điểm lợi hại của trận pháp này là không chỉ mang tính chất của ảo trận mà còn là một khốn trận lợi hại, mà huyễn tượng công kích của nó lại không thể nào cản phá, một cách hóa giải duy nhất là dùng tinh thần ý chí để chống lại.
Nguyệt quang phán xét được đánh giá là huyễn trận mạnh mẽ nhất được cất chứa ở Lưu Vân thư viện, thậm chí uy lực so với một vài đạo thuật điển tịch ở Tàng thư các có khi còn lợi hại hơn. Nhưng khi nó được mở ra tự do ở Lưu Vân thư viện cho đệ tử nghiên cứu thì lại chẳng có ai sử dụng bởi vì sự khó khăn của nó.
Lợi hại nhưng giống như một con dao hai lưỡi, trận pháp này tạo ra một môi trường đối đầu sức mạnh tinh thần giữa hai người, huyễn tượng được tạo ra phải có ảnh hưởng sâu sắc lên đối phương, ai có tinh thần mạnh mẽ hơn thì chiến thắng, tức là người thi pháp chưa hẳn đã thắng được. Như vậy sẽ có nguy cơ bị phản phệ, gậy ông đập lưng ông.
Hơn nữa việc bố trí trận pháp có yêu cầu không thấp, đó là phải có mười hai loại ý chí khác nhau nhờ vật dẫn hội tụ trên trận pháp mới có thể hội tụ thái âm chi quang tiến hành công kích.
Mười hai loại ý chí thực ra không qua khó, nhưng việc dung hòa vào trận pháp thì thực sự khó khăn.
Triệu Thiên Bình lúc đầu định sử dụng trận pháp này đã bị mấy vị sư huynh cực kì phản đối vì tính nguy hiểm quá lớn, nhưng bản thân nó rất kiên quyết vì đây là huyễn trận mang tính công kích duy nhất có uy lực đủ để tác chiến, hơn nữa bản thân nó cũng có vài phần nắm chắc. Để thuyết phục nó đã bố trận và thử nghiệm, kết quả là bây giờ được phép sử dụng trong chiến đấu.
Mười hai loại ý chí được Triệu Thiên Bình lấy ra từ mười hai loại kiếm thuật, lại lấy sát khí mãnh liệt trong mộng cảnh áp chế quân bình, lấy mộng chế sát, lấy sát tụ khí, lấy khí sinh huyễn, đây là cách Triệu Thiên Bình thôi động Thái âm thập nhị phán quan. Có điều khả năng thi triển của nó cũng rất hạn chế, nếu phát ra tinh thần công kích cũng chỉ có thể gây ảnh hưởng trong chốc lát mà thôi, nếu muốn dùng làm thủ đoạn công kích chính thì yêu cầu nắm giữ trận pháp rất cao, dù có thiên phú hay ưu thế về huyễn trận cũng chỉ giúp cho nó nắm giữ một chút ảo diệu của trận pháp mà thôi. Nhưng dù vậy cũng đủ rồi, trận này không chỉ có tác dụng về huyễn thuật mà quan trọng nhất là khả năng tụ tập nguyệt quang chi khí của nó, đó là một thứ có rất nhiều diệu dụng.
Mười hai lá cờ không ngừng xoay chuyển, trên mỗi lá cờ lại lấp lóe những quang hoa kiếm thuật khác nhau. Dần dần ấn quyết của Triệu Thiên Bình xuất hiện một luồng quang hoa bạch sắc lúc mở lúc tỏ phiêu phù bất định, đây chính là Thái âm chi khí tụ tập được.
Mà ba trận lại liên kết với nhau theo thế Tam tài, tiền Bát quái, Thất tinh và Thái âm phân tả hữu trấn thủ, lại được sự hỗ trợ từ sáu người khác tạo ra một trận pháp liên hoàn cực kì mạnh mẽ và cơ động.
Khi Thái âm chi khí xuất hiện, cả chiến đội liền được lệnh xuất phát.
– Bát quái sẵn sàng chuẩn bị, đề phòng đối thủ bất ngờ tập kích.
Linh Vân Đạo Nhân vừa xuất phát liền cho mọi người tập trung phòng thủ trước. Thời gian kết trận trước đó tương đối lâu nên chẳng thể biết bên kia có làm ra bất ngờ gì không.
Hắn vừa dứt lời, trên khôn trung đột nhiên rít lên tiếng gió chói tai, một cự quang nhận lấy tốc độ khủng bố như xé rách cả thời không đột nhiên ập đến không chút dấu hiệu.
Nhưng không vì bất ngờ mà loạn nhịp độ, trận hình Vân Trung Hoàng Phong nhanh chóng triển khai thế phòng ngự. Tám loại binh khí của tám sư huynh đệ nhanh chóng hợp thành Hắc vũ tán, nhưng không đơn thuần như Bạch Phong chiến đội đã từng thi triển mà được phụ gia bởi bát quái hộ trận. Lấy binh làm khung, trận kỳ nhanh chóng kết hợp tạo thành một chiếc Hắc sắc hộ thuẫn vô cùng kiên cố.
Đao mang khủng bố chẳng chút nhân nhượng chém lên hộ thuẫn phát ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc làm chấn động cả đại địa. Đao mang vỡ toang hóa thành lực lượng trùng kích khổng lồ khiến cự thuẩn gần như biến dạng, nhưng may mắn đến cuối cùng hộ thuẫn vẫn không tan vỡ.
Song chưa kịp thở một hơi, đao mang này tan biến lại xuất hiện một đao mang khác còn khủng bố hơn lao đến.
– Là Đao mang thiên ba sát, mọi người tăng cường phòng thủ, lão Bát lão Cửu chuẩn bị phản công.
Đao mang thiên ba sát là đao thuật cực kì bá đạo với từng đợt sóng đao mang công kích mạnh mẽ, mà điểm lợi hại là đao sau còn mạnh hơn đao trước, thế công như hải triều vũ bão liên miên không dứt.
Nhận vào đao mang thứ hai, Hắc vũ tán cự thuẫn càng thêm biến dạng, nhưng nhờ sự bảo trợ của Bát quái hộ trận nên vẫn chưa có dấu hiệu sụp đổ.
Không ngừng nghỉ, đợt đao mang thứ ba, thứ tư, thứ năm nối tiếp kéo tới. Đến đợt đao mang thứ bảy thì từ xa cũng xuất hiện một trận hình Cửu cung của Thanh Long chiến đội. Đối thủ áp sát, lực lượng công kích càng trở nên mạnh mẽ.
– Lão Cửu, đến lượt đệ.
Triệu Thiên Bình được gọi tên liền gật đầu rồi biến chuyển thủ ấn thật nhanh, tức thì quang hoa sương trắng trên tay dần dần phiên động rồi như một dải lụa nhanh chóng phủ lên Hắc vũ tán khiến cự thuẩn màu đen lại như ẩn như hiện trong bạch quang.
Nguyệt quang chi khí gia trì, lúc này cự thuẩn lại chợt sinh dị biến. Nó không chỉ còn là một chiến khiên đơn thuần mà lúc này sinh ra cảm giác như quang kính, năm thành sát thương nhận vào bỗng chốc phản ngược bắn lại đội hình quân định.
Đây chính là diệu dụng của Nguyệt quang chi khí, Thái âm hộ tâm kính, chỉ tiếc bản thân Triệu Thiên Bình thu thập không được quá nhiều Nguyệt quang chi khí, nếu không sát thương có thể phản lại hoàn toàn.
Nhưng như vậy đã đủ, lực thưỡng bỗng chốc hản nghịch khiến sự tấn công mãnh liệt của Thanh Long có chút đình trệ, Đao mang thiên ba đang bừng bừng khí thế đột nhiên bị trì hoãn khiến uy lực dồn nén từ đầu đến giờ bỗng chốc suy giảm đi mấy thành.
Đây chính là thời cơ mà chiến đội Triệu Thiên Bình đang chờ đợi.
Linh Vân Đạo Nhân nhanh chóng hạ lệnh chuyển thủ thành công, Hắc vũ tán lập tức biến hóa thành Bát tiêm thương, Thất sinh tế sát trận nhanh chóng gia trì khiến tốc độ trường thương tăng nhanh đột biến, lực lượng bùng nổ, nhất kích tất sát.
Nếu một kích này thành công, bọn họ tất thắng.
Nhưng Thanh Long chiến đội không đơn giản, bọn họ nhanh chóng ổn định đội hình rồi súc thế chuẩn bị phát ra cực đại đao mang để chống lại trường thương.
– Lão Cửu, là lúc này.
Linh Vân đạo nhân bỗng nhiên hét lớn, bản thân Triệu Thiên Bình cũng đã chuẩn bị sẵn sàng nên lập tức ra tay. Chỉ thấy nguyệt quang bỗng hư hóa, trong không khí bỗng nhiên xuất hiện dao động vô hình, chính là do Triệu Thiên Bình thúc dục Thái âm chi khí hóa thành chín mũi hư tiễn, chín luồng tinh thần công kích như chậm rãi lại như thuấn ảnh chỉ trong chớp mắt đã chính xác tiếp cận chín thành viên Thanh Long chiến đội, rồi xâm nhập.
Vài tiếng hét chói bỗng nhiên vang lên, trong tâm trí mỗi người bỗng hiện lên cảnh gió tanh mưa máu chưa từng chứng kiến. Một quảng trường đầy rảy toái chi tàn thể, máu tanh lên láng, những kẻ còn đứng cứ như huyết quỷ với cặp mắt đỏ ngầu chẳng chút do dự vung ác thủ cố gắng thu gặt mạng những mạng sống còn lại. Xung quanh lại cắm đầy những cột cờ treo vắt đầy những thi thể đỏ tươi không còn ra hình dạng. Sát khí bùng nổ khiến người ta tuyệt vọng.
Một trường địa ngục tu la bỗng chốc tràn ngập ánh mắt khiến mấy nữ nhân Thanh Long chiến đội dù có mạnh mẽ đến mức nào cũng không chịu được mà kinh hoảng tức thì. Song với tinh thần mạnh mẽ, bọn họ chỉ sau một lát đã hồi phục.
Nhưng khi tỉnh táo lại, bọn họ lại phát hiện mình đã bị trục xuất khỏi Mộc nhân cảnh. Sau phút chốc bàng hoàng tột độ lại là cực kì ngạc nhiên.
Đã bại sao, chỉ trong phút chốc đã bị tiêu diệt? Thậm chí còn chẳng cảm nhận được gì ngoài chút kinh hoảng mà đã bại.
Trong phút chốc kinh ngạc, bỗng một cảm giác đau đớn vuột qua người, quang cảnh chợt mờ chợt tỏ. Khi một lần nửa mở mắt, bọn họ bỗng nghe thấy âm thanh:
– Chiến đội Vân Trung Hoàng Phong giành chiến thắng.
Đến bây giờ mới có người nhận ra vấn đề, thì ra đây là huyễn trong huyễn, dù thoát ra huyễn tượng tu la nhưng lại bị rơi vào huyễn tượng khác. Cứ tưởng đã thoát nhưng hóa ra lại bị giam trong huyễn tượng lâu đến như vậy, trong chiến đấu điện quang hỏa thạch chỉ một chút phân tâm đã có thể dẫn đến sai lầm thì huống gì thời gian bàng hoàng lâu dài như thế chẳng phải đã nắm chắc bị tiêu diệt sao.
Thua là đúng, nhưng cái huyễn tượng kia…là kẻ nào.
Triệu Thiên Bình khó nhọc vuốt mồ hôi trán, gây ra một đợi tấn công huyễn ảnh quy mô lớn như thế thật sự là quá sức đối với nó. Do vậy nên dù đã rời khỏi Mộc nhân cảnh nhưng Triệu Thiên Bình vẫn còn bị ảnh hưởng bởi tinh thần kiệt quệ. Bây giờ nó muốn chỉ muốn ngủ một giấc.
Đang thở ra mệt mỏi bỗng nhiên Triệu Thiên Bình cảm nhận thấy có mấy ánh mắt tràn ngập sát khí hướng về phía mình, Triệu Thiên Bình giật mình nhìn lại thì đúng chín đôi mười tám con mắt trợn trừng vào nó, có thù ghét, có hận ý, có sợ hãi.
Giật mình đánh thót một cái, Triệu Thiên Bình chẳng hiểu cái gì chỉ biết xoay nhìn mấy sư huynh để đánh trống lảng, nhưng cảm giác mấy ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đè lên người vẫn cứ tồn tại làm Triệu Thiên Bình không ngừng lạnh sống lưng. Nó vô tội nhìn mấy sư huynh mà hỏi:
– Sao bọn họ nhìn đệ như muốn giết người vậy, chính mấy huynh đánh bại họ mà, đệ chỉ phụ trợ thôi, đúng không?
Chưa kịp nghe trả lời thì bên cạnh đã vang lên tiếng nói tuy mềm mại lại lạnh như băng:
– Dùng thủ đoạn để thắng nữ nhân, các ngươi cũng thật có thể diện.
Triệu Thiên Bình nghe thế thì sững sốt, người đến là một nữ nhân trẻ tuổi tương đối xinh đẹp, Triệu Thiên Bình có thể nhận ra đây chính là Đại sư tỷ của Thanh phong, cũng chính là đội trưởng của Thanh Long chiến đội. Giọng nói đầy hàn khí lại chẳng kém phần mỉa mai đủ thấy nàng ta thật sự không cam tâm chút nào.
Mấy người Triệu Thiên Bình thì ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi chẳng hiểu khoai ngô gì cả. Linh Vân Đạo Nhân ho khan rồi chắp tay chào hỏi:
– Hải Lam sư tỷ không biết là có ý gì?
Nàng kia hừ lạnh liếc xéo:
– Đấu pháp với nữ nhi lại không dám đường đường chính chính, lại bày trò hèn hạ sử dụng huyễn thuật đánh lén, các ngươi có nên giải thích cho rõ hay không?
Linh Vân Đạo Nhân chậm rãi giải thích:
– Sư tỷ bớt giận, vốn chiến thuật đã đề ra từ trước rồi đến đây mới bốc thăm thi đấu nên dù gặp ai cũng sẽ theo đó mà tiến hành. Dù là đối thủ nào thì chúng ta đều tôn trọng và dốc lòng chiến đấu cả.
Nàng kia chẳng vì những lời giải thích kia mà dịu lại:
– Đó là bất chấp thủ đoạn. Hừ, đã dùng thủ đoạn đánh lén thì chớ, lại còn sử dụng loại huyễn thuật biến thái tà ác kia dù dọa tinh thần mấy sư muội của ta, bọn họ nếu gặp vấn đề tâm lý thì các ngươi có thể chịu trách nhiệm nổi không, hả?
Linh Vân Đạo Nhân hai mắt hơi trừng, gã cái hiểu cái không hỏi lại:
– Chỉ là Thái âm thập nhị phán quan huyễn trận mà thôi, cũng không thể gọi là hung ác được.
– Đừng khua môi múa mép, ngươi thử ném qua huyễn cảnh kia rồi nói xem nó có tà ác hay không, hay là cả lũ các ngươi đều biến thái như vậy.
Linh Vân Đạo Nhân hơi nhíu mày, hắn trầm ngâm một chút rồi quay sang hỏi Triệu Thiên Bình:
– Đệ dùng huyễn cảnh như thế nào?
Triệu Thiên Bình nghe từ đầu đến cuối mới hiểu ra vấn đề. Hóa ra là do huyễn cảnh của nó gây ra, ngẫm lại Triệu Thiên Bình cũng cảm thấy xấu hổ thật sự, bản thân nó lần đầu chứng kiến cảnh tượng kia cũng nuốt không trôi, huống gì lại kết hợp mấy thứ máu tanh đã từng chứng kiến lại với nhau như vậy, hơn nữa người ta lại là nữ nhân, đành rằng tác dụng của huyễn cảnh sẽ được tăng cường nhưng người ta nói mình ác cũng chẳng phải vô lí. Triệu Thiên Bình khẽ thở dài, chỉ trách bản thân nó đặt nặng chiến thắng mà bỏ qua rất nhiều yếu tố xung quanh, thực chất từ khi vùi đầu vào tu luyện đến nay thì có rất nhiều thứ bị nó quả qua chứ chẳng ít.
Tự kiểm điểm trong lòng một chút, Triệu Thiên Bình đành bất đắc dĩ huyễn hóa lại cảnh tượng kia. Một đám vân khí dần dần tụ tập trên tay Triệu Thiên Bình rồi phản chiếu những hình ảnh của huyễn tượng, huyết sắc, tàn thi không có một điểm khác.
Toàn trường đang chú ý đến chút xung đột này khi thấy hình ảnh Triệu Thiên Bình huyễn hóa ra thì nhịn không được hít một ngụm khí lạnh. Dù cho có gan lớn đến đâu thì hình ảnh máu tanh như địa ngục kia cũng chẳng thể nào tiếp nhận nổi, dần dần những ánh mắt nhìn lên Triệu Thiên Bình đã có chút thay đổi. Có chút kinh hãi, có chút khó hiểu, có chút sợ hãi, lại có chút hào quang tò mò.
Mấy sư huynh của Triệu Thiên Bình cũng kinh hãi chẳng kém, ai cũng đơ ra như gỗ chẳng nói nên lời. Triệu Thiên Bình thấy vậy thì xấu hổ thu hồi huyễn tượng.
– Hừ, rõ ràng là tâm lý biến thái mới có thể tạo ra thứ cảnh tượng tà ác như vậy.
Linh Vân Đạo Nhân sau khi hồi phục tâm thần liền cười khổ chắp tay xin lỗi:
– Tiểu sư đệ tuổi còn non nớt nên khó phân biệt nặng nhẹ, mong sư tỷ rộng lòng thứ lỗi.
Một tia nhìn chán ghét cực điểm dán lên Triệu Thiên Bình, nàng kia liên tục hừ lanh:
– Một chút tuổi đầu đã mang tâm lý ác ma, các ngươi liệu mà giáo dục lại nó. Còn việc bồi thường tổn thất tinh thần đợi ta xem xét lại rồi nói sau.
Hải Lam kia liếc xéo Triệu Thiên Bình rồi quay đầu bỏ đi.
Trong lòng Triệu Thiên Bình đang gào thét kêu oan: đâu phải nó nghĩ ra, chỉ là thứ đã từng chứng kiến thôi mà. Tuy khóc ròng trong tâm nhưng miệng nó chẳng dám đi giải thích với ác nữ hung dữ kia.
Mấy sư huynh đệ lúc này thấy nàng ta bỏ đi mới thở phào một hơi, ai nấy đều đổ mồ hôi lạnh. Khổng Thương Vũ khẽ mắng:
– Bà nương hung ác, đã thua còn dở trò không phục. Hỏi khắp Lưu Vân Tông này xem có ai xem mấy bà nương điên kia là nữ nhân không, giờ còn bày ra tư thế khuê nữ yếu đuối giở trò chiếm đoạt, ta khinh bỉ phỉ nhổ vào mười tám…
– Được rồi.
Linh Vân Đạo Nhân lên tiếng cắt ngang cơn tức của Khổng Thương Vũ, hắn quay lại mỉm cười vỗ vai Triệu Thiên Bình tỏ ý không sao rồi lên tiếng chúc mừng. Sau khi trò chuyện vài câu thì cả bọn quay lại khán đài đón chờ trận đấu kế tiếp, trận đấu xác định đối thủ sắp tới của họ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!