Hắc Thần Tộc
Chốn Thiên Tiên
Xuyên qua đám mây, vượt qua bát tầng thiên giới, ẩn hiện quang cảnh Cửu Trùng Thiên, nơi Thiên đế – người cai trị thiên giới ngự trị, đối với nàng và Bạch Vân nếu gọi vị Thiên đế này một cách thân thiết là ngoại tổ phụ . Đúng, vị Thiên đế này chính thân phụ của tường vân tiên tử – Bạch Dạ, mẫu thân của các nàng. Nhưng từ lâu, Thiên đế này chẳng màng quan tâm đến các nàng, vì mẫu thân cãi lời ông, đem lòng yêu ma tộc – tức phụ vương các nàng. Vứt bỏ cả tôn nghiêm nhà trời, cả thần cách mà sinh ra các nàng. Khiến ông ấy phẫn nộ mà chối bỏ mẫu thân.
~ Điện Thiên Cung ~
Thiên đế ngồi trên vị trí cao cao tại thượng kia, gương mặt anh tuấn, ngồi bên cạnh Thiên đế, thân vận phượng bào và là một nhan sắc khuynh thành chính là Thiên hậu – Ngoại tổ mẫu của các nàng, so ra họ không hề có nửa điểm giống bà cháu nhưng nguyên lai người trời không những thọ vô cùng tận mà dù trăm năm cũng khó mà già đi. Nên nhìn thật nghịch nhau.
Đứng dưới đại điện, các vị tiên nhân đứng thành hai hàng, cũng xôn xao bàn tán về việc Thiên đế triệu thần gấp.
Hi Dạ Tình đạp mây tiến vào thiên cung, phong thái ung dung, mang vài phần bất cần, lãnh đạm. Đáp mây nhẹ nhàng, nàng thoáng chốc đã đứng giữa đại điện, khí chất cao ngạo, chẳng câu nệ hay hành lễ,mà chỉ nhìn Thiên đế bằng nửa con mắt .
”To gan ! Thấy Thiên đế sao không hành lễ.” – Một thiên binh lên tiếng
Các vị tiên nhân khác chỉ im lặng, không dám nhiều lời.
”Ta là nữ vương Hắc Thần Tộc , ta chẳng cần phải hành lễ.” – Ngữ khí Hi Dạ Tình lạnh băng quét ánh mắt cao ngạo nhìn Thiên đế .
Bốn phía im bặt, họ không phải không biết Hi Dạ Tình là ai, nữ vương tàn nhẫn mà khi yêu ma nhắc tới không khỏi sợ hãi, người dùng lửa trời thiêu sống 2 vạn yêu ma tạo phản, cũng là người đánh vỡ nguyên thần của đoạ tiên Ti Xuân, khiến hắn tan hồn đoạn phách chẳng thể luân hồi. Và còn là ngoại tôn của Thiên đế, con gái của tường vân tiên tử – Bạch Dạ, người làm trái luật trời yêu ma vương – Hắc Xích. Còn việc tại sao tồn tại Hắc Thần Tộc vẫn còn nhiều ẩn số.
”Hôm nay, ngươi lên Thiên cung ắt có việc ?” – Thiên đế không lạnh không nóng hỏi. Thái độ bình thản nhìn Hi Dạ Tình, cũng không nhắc đến hay trách phạt vì không hành lễ tôn kính.
”Hôm nay tôi đến đây , muốn nhờ một việc.” – Hi Dạ Tình nói
Cả chốn thiên tiên xôn xao, nữ vương Hắc Thần Tộc cũng cần có chuyện nhờ giúp sao?
Thiên đế như biết trước nhưng vẫn gặng hỏi:”Có chuyện gì ?”
”Ta sắp đi lịch kiếp, một khi bước vào lục đạo luân hồi ta sẽ mất hết trí nhớ cùng pháp lực, các người biết Hắc Thần Tộc cai quản yêu ma trời đất, trừng phạt những kẻ phản bội. Nếu ta đi lịch kiếp, chỉ sợ yêu ma làm loạn, bi kịch 2 vạn năm trước chắc mọi người không muốn tái diễn một lần nữa đâu nhỉ ?” – Hi Dạ Tình ung dung lạnh nhạt nói .
Cả thiên điện bốn bề im bặt, họ không phải không biết 2 vạn năm trước yêu ma đại loạn, ma vương- Hắc Xích phải dùng đến ”ma hồn thần pháp” mới thu phục được yêu ma làm loạn, nhưng cái giá phải trả là hồn phi phách tán không thể luân hồi . Nếu nữ vương gặp chuyện sẽ gây ra không ít rắc rối.
Dường như Thiên đế cũng lường trước được hậu quả và sự việc, ông lạnh lùng nói: ”Ta cũng đoán trước được, cũng có dự liệu”
Hi Dạ Tình nhíu mày, ánh mắt mang theo tiếu ý, lạnh nhạt nói :”Vậy không biết Thiên đế có cao kiến gì?”
Thiên đế không để ý đến thái độ của Hi Dạ Tình, nhìn các vị chư tiên hạ lệnh
”Chiến thần QUÂN NGHỊ, hộ pháp thần quân LA PHONG, ta hạ lệnh các ngươi sẽ phụ trách giúp Hắc Thần Tộc” – Thiên đế nghiêm nghị nhìn hai thần quân ra lệnh.
Cả hai không ngạc nhiên, hay biểu lộ gì cả, cả hai cũng tiên liệu được lời Thiên đế nói trong đại điện hôm nay, nên ung dung chấp nhận nhiệm vụ.
”Chúng thần tuân mệnh” – Cả hai đồng thanh nói.
Hi Dạ Tình tương đối không ý kiến với cách làm của Thiên đế. Dù sao trong thời gian nàng đi lịch kiếp cần có người hậu thuẫn Bạch Vân, huống chi cần có người theo nàng để không bị bọn ma đạo thừa cơ đánh tan hồn phách của nàng.
”Hi Dạ Tình, ngươi có ý kiến gì không?” – Thiên đế hỏi
”Không, nếu đã giải quyết xong, tôi khẳng định cũng nên về ‘ – Hi Dạ Tình nói .
Thiên đế phất tay, như bảo lui đi, cũng dùng ánh mắt hàm ý ra hiệu cho hai thần quân .
”Vậy chúng thần cũng xin lui, tiến hành nhiệm vụ của Thiên đế giao.” – Quân Nghị lạnh lùng nói .
Cả ba người sau khi cáo tiễn, cũng đạp mây ra khỏi đại điện, nhanh chóng mất hút sau tầng mây trùng điệp.
…
…
…
Trên đường đi …
”Ngươi có yêu cầu gì cần phân phó?” – Quân Nghị lạnh nhạt hỏi
Nghe câu hỏi của Chiến thần Quân Nghị, Hi Dạ Tình, nhìn mông lung phía trước suy nghĩ miên man …
Mất một lúc, Hi Dạ Tình nói một cách thờ ơ :
”Ta muốn một người trong hai ngươi bảo vệ muội muội ta !”
”Muội muội cô ?” – Hộ pháp thần quân La Phong im lặng nãy giờ lạnh lùng lên tiếng .
Hi Dạ Tình cũng không để ý đến thái độ khó chịu của La Phong, lạnh nhạt đáp lời : ”Đúng vậy ! Nó là muội muội ta ! Trong lần lịch kiếp này, nó sẽ thay ta trông coi Hắc Thần Tộc, dù pháp lực của nó có thể coi là một chín một mười với ta, nhưng người ta thường nói ”lòng người hiểm ác” huống chi là yêu ma thâm sâu khó lường, ta vẫn rất lo lắng.” – Nói đến đây, giọng Hi Dạ Tình trở nên nghiêm túc, thoáng ánh mắt thật sự rất lo lắng. Chuyện gì nàng cũng dám làm dám mạo hiểm, nhưng riêng Bạch Vân nàng không thể không lo.
”Nàng ta nếu mạnh như vậy, khẳng định tư chất không tồi. Ngươi lo lắng như vậy có phần hơi quá không ?” – Quân Nghị lạnh lùng nói . Hắn thật sự không hiểu, nếu nàng ta mạnh như vậy mà vẫn khiến nữ tử nổi tiếng lạnh lùng tàn nhẫn lo lắng như vậy, cũng chỉ có 2 khả năng : Hoặc quá lương thiện ngây thơ, hoặc do tỷ tỷ của nàng ta quá bảo bọc. Nhưng có vẻ nghiêng về khả năng thứ 2 nhiều hơn.
”Từ nhỏ ta đã bảo vệ nó, dù nó có mạnh như thế nào, nhưng ta thật không an tâm ”- Hi Dạ Tình ảo não đáp lời .
Đúng là, y như hắn đoán . Nữ nhân cũng vẫn chỉ là nữ nhân .
Xuyên qua tầng mây, cả ba cùng tiến vào khu rừng Vân Vũ, nơi mở trận địa vào Hắc Thần Tộc…
”Hắc Thần Tộc … Ở đây ?” – Quân Nghị nhíu mày.
”Ừ … Theo ta” – Nàng đáp mây xuống mặt đất. Cùng tiến sâu vào khu rừng.
Cây tầng tầng lớp lớp ẩn hiện, càng vào sâu khu rừng, không khí càng thập phần trong lành. Cả Quân Nghị cùng La Phong đều ngạc nhiên.
”Nơi này sao lại trong lành như thế ?” – La Phong không giấu được ngạc nhiên hỏi .
”Hắc Thần Tộc, tuy là ma tộc nhưng thuộc vẫn thuộc thần tộc . Huống hồ mẫu thân của chúng ta là thần nên chẳng thể sống ở nơi tràn lan yêu khí, nên phụ thân ta đã thanh lọc nơi đây . Giờ đây nhiệm vụ thanh lọc của muội muội ta, tuy họ không còn nhưng bọn ta muốn giữ mãi như vậy, nên nơi này mới trong lành như thế.” – Hi Dạ Tình lạnh lùng nói, nhưng giọng nói cùng ánh mắt trở nên dịu lại mang chút xót xa ưu thương .
Cả hai thần quân im lặng, họ có từng nghe ái nữ của Thiên đế, tường vân tiên tử – Bạch Dạ, động tâm với ma vương Hắc Xích. Chỉ là không ngờ qua lời kể của Hi Dạ Tình, thì ra tình yêu của tiên tử cùng ma vương lại sâu đậm như vậy. Cả hai người họ cũng từng thấy qua tường vân tiên tử, nàng là một nhan sắc diễm lệ bậc nhất thiên tiên trời đất hiếm thấy, khiến người ta nhìn thấy là kinh động tâm phách. Mà nữ tử trước mắt này tuy khuynh đảo tâm can nhưng lại mang vẻ lạnh lùng thâm trầm khác hẳn với tường vân tiên tử mang nét trong sáng nhưng lại u buồn. Phải nói nàng ta rất giống Hắc Xích ma vương, từ dung nhan lẫn khí chất. Đã rất lâu trước đây, họ từng đấu với ma vương, giữa vạn vật tam giới dung mạo hắn bất phàm, tiên yêu trời đất khó ai mà bì được với hắn, kẻ như hắn càng cuồng ngạo bao nhiêu thì khi gặp được Bạch Vân tiên tử lại càng khắc sâu yêu tận xương tủy bấy nhiêu.
”Đến rồi !” – Hi Dạ Tình lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của 2 thần quân.
Trước mắt của họ là một thảm cỏ xanh, trăm hoa đua nở, bướm bay ong lượn. Hồ nước rộng lớn, cạnh bờ hồ còn có một tảng đá khắc 5 câu thơ, nét chữ rắn rỏi mà uốn lượn :
“Không mơ làm thiên tiên, chẳng làm ma
Chỉ mong cùng nhau sống vẹn đầy
Ái tình nhục dục chốn nhân gian
Đã là “tình” ai ai cũng đắm chìm.
Ta có nàng, nàng cũng có ta”
Chỉ năm câu thơ, nhưng lột tả được tình yêu của người khắc .
”Đây là …” – Hộ pháp thần quân nhìn năm câu thơ trên tảng đá .
Hi Dạ Tình thờ ơ nhìn tảng đá , lạnh lùng nói :” Thơ phụ vương ta tặng mẫu hậu”
Cả hai thầm thán phục tình yêu của Hắc Xích ma vương, ấn tượng cũng thay đổi không ít. Một mỹ nam tử ma đạo lại dành tình yêu cho tường vân tiên tử nhiều như vậy.
”Vậy Hắc Thần Tộc ở đâu ?” – La Phong hỏi .
Hi Dạ Tình chẳng để ý câu hỏi của La Phong, hướng mặt hồ đọc gì đó, chiếu một đạo ánh sáng xuống hồ nước. Xung quanh mặt hồ khẽ động, một cỗ ầm ầm bắt đầu luân chuyển, nhanh chóng một toà thành hiện lên sừng sững.
Trong tòa thành một bóng dáng y nữ tử cưỡi đằng vân bay ra, tuy không thấy rõ khuôn mặt nhưng từ đằng xa có thể thấy, cốt cách nàng thanh thoát, tựa như thiên tiên …
”To gan ! Kẻ nào xâm nhập chốn Hắc Thần cung” – Giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Hi Dạ Tình vẫn ung dung đứng đó.
”Tỷ tỷ ?” – Bạch Vân đáp mây xuống, ngạc nhiên nhìn Hi Dạ Tình.
”Tường vân tiên tử ?” – La Phong ngạc nhiên nhìn vị nữ tử diễm lệ trước mắt. Là tường vân tiên tử Bạch Dạ sao ?
Quân Nghị cũng rất ngạc nhiên .
”Ngươi quen mẫu hậu ?” – Bạch Vân nhíu mày, nghi ngờ hỏi.
”Nàng ấy là muội muội ta Hi Bạch Vân, không phải mẫu thân bọn ta.” – Hi Dạ Tình giải đáp thắc mắc cho 2 vị thần quân.
Cả hai cũng hiểu, chỉ gật đầu .
”Tỷ về sớm vậy ?” – Bạch Vân hỏi, nàng cũng nhíu mày nhìn 2 người phía sau, tiếp lời: ”Còn đây là …”
Không đợi Hi Dạ Tình nói, Quân Nghị thần quân, lạnh lùng nói :
”Ta là Chiến thần Quân Nghị”
”Ta là Hộ pháp thần quân, La Phong” – La Phong lãnh đạm nói .
”Trong lúc ta lịch kiếp, một trong hai người họ sẽ giúp muội” – Hi Dạ Tình nghiêm khắc nhìn Bạch Vân.
Thoáng trong mắt Bạch Vân là tia thất vọng cùng mất mát. Nhưng nhanh chóng thu liễm lại.
”Muội biết rồi” – Bạch Vân nhẹ cười, nhìn hai vị thần quân cúi đầu, dịu dàng nói :” Phiền hai vị ”
Cả hai cùng gật đầu .
”Ta cũng mong một vị giúp ta , theo ta cùng đi lịch kiếp” – Hi Dạ Tình nói.
Quân Nghị nhíu mày.
Giải đáp ánh mắt của Quân Nghị, Hi Dạ Tình giải thích :
”Ta sợ lúc ta lịch kiếp, bọn yêu ma sẽ thừa cơ giết chết thân xác phàm ta, tuy chết chẳng sao nhưng vấn đề lúc thoát hồn, hồn chưa về âm ti đã bị đánh tan hồn đoạn phách.”
”Ngươi cũng thật biết nghĩ” – Quân Nghị nhếch môi, mắt tràn ý cười.
”Ngươi nhạo ta ?” – Hi Dạ Tình nghiêm giọng, ánh mắt trào phúng .
”Không” – Quân Nghị lạnh nhạt đáp lời
Thấy không khí khá căng, Bạch Vân lên tiếng :
”Có chuyện gì, vào đại điện nói đi!Nơi đây tai vách mạch rừng”
Hi Dạ Tình trào phúng liếc nhìn Quân Nghị, nhưng cũng phất tay áo mở đường …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!