HẢI ÂU, ANH YÊU EM! - Chương 1. Em trai xấu xí!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


HẢI ÂU, ANH YÊU EM!


Chương 1. Em trai xấu xí!


Mở mắt ra giữa một căn phòng trắng tinh, tôi giật mình, không phải tôi đã chết rồi hay sao, tại sao còn có cảm giác giống như đang sống đây, không lẽ đầu năm nay âm phủ đổi tông màu chủ đạo sao ta? Lắc lắc . bậy, bậy…

Tôi định mở miệng hỏi đây là đâu? Nhưng…. Oh my god, sao tôi toàn phát ra âm thanh của trẻ con thế này..

“ i …i…. nha….nha..” chết tiệt, chết thì chết luôn đi còn trọng sinh, trọng sinh thì trọng sinh, sao nhất thiết phải là một đứa trẻ sơ sinh thế này, một đời thiên tài thiết kế vũ khí bay sạch cả mặt mũi rồi, haizz!

Ông Trời ơi, chẳng qua là lão tử chỉ cho nổ vài trái bom mới thí nghiệm chơi thôi mà, làm sao ông nỡ lòng nào cho một người vừa đẹp trai vừa đáng yêu, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở như ta lưu lạc đến bước đường này cơ chứ…..

Trong lúc bác học bom mìn của chúng ta đang cảm thán thế sự thì nghe một giọng nói trong trẻo vang lên:

“ a, gì Tình, em trai đâu ạ, con muốn ngắm em trai!”
“em trai ở đây, con lại đây nào!”

A, giọng nói vừa kết thúc thì tôi thấy một cô bé khoảng 5 tuổi thò mặt vào nôi tôi đang nằm, à ừm, nên diễn tả sao nhỉ, là… trắng tinh, trong veo như nước luôn, tha lỗi cho tôi không thể diễn tả chính xác được nhưng nếu có thể, bây giờ tôi muốn đứng dậy và ngắt nhéo cặp má phúng phính của cô bé thật đã tay mới được, quá đáng yêu đi.

Tôi vừa cười khanh khách vừa muốn nói“ cô bé à, cháu là con nhà ai mà đáng yêu thế, cho chú thơm một cái nào!” nhưng lại chỉ phát ra vài tiếng “ kei..kei.kei..khanh.. khách”, làm trẻ con đúng là khó mà, tôi vui vẻ cười với cô bé một cái thì nghe một câu làm tôi sa xầm mặt mày, cô bé nhăn mày nói

“ Gì Tình, em trai quá xấu !”

Một câu nói làm hai tay đang quơ giữa không trung của tôi có xu hướng… hóa đá, thật không thể tin nổi mà, thiên tài quân sự lừng lẫy một thời bao cô chạy theo nay lại sa cơ đến mức bị một đứa bé chê.. quá xấu, huhu, quá đả kích người rồi, ông đây phát tiết đây…

Chính xác như mấy người nghĩ, cách phát tiết đơn giản nhất của bản đại gia hiện giời đó là……khóc, cho cô bé đáng ghét kia biết tay,hãy thử xem âm lượng của tôi, cho nhóc điếc tai luôn, hừ!

Mẹ..à ừm, của tôi, vừa cười cười, vừa dỗ dành tôi:

“ a, ngoan, ngoan nào, không khóc, không khóc, mẹ thương, chị Hải Âu nói đùa thôi nè, Hoài An nhà mình là đẹp trai nhất nha”

À, thì ra con bé tên là Hải Âu, tên thật đẹp nha, hải âu, tự do tung bay trên biển, không bị cái gì trói buộc, sống an nhàn tự tại theo lẽ tự nhiên đến suốt cuộc đời, ba mẹ con bé đúng thật là hết lòng thương con. A, còn tôi tên An nhỉ, tên cũng hay chứ bộ, khi nào biết nói chắc tôi sẽ hỏi ba mẹ đời này ý nghĩa của cái tên Hoài An của tôi là mong muốn tôi một đời bình an phải không? chín phần là đúng rồi, tôi là ai cơ chứ, là thiên tài trăm năm khó gặp nha, ha ha ha!!

Đang miên man suy nghĩ về mấy cái tên, tôi cũng không biết là mình đã ngừng khóc từ lúc nào, mẹ tôi cười ha hả bên cạnh, còn bé Hải Âu thì há hốc mồm:

“ Không thể tin nổi,em nghe hiểu lời của con với gì nói hả Gì Tình.”

Mẹ tôi cười dịu dàng xoa đầu cô bé:

“ Không đâu , chắc là bé cảm nhận được sự khác nhau trong ngữ điệu lời nói thôi con à, em mới sinh nên mới như vậy đấy, vài ngày nữa em trai cũng sẽ trắng trắng mềm mềm đáng yêu như con vậy, con không được ghét bỏ em nha, Hải Âu sau này sẽ làm chị rồi, phải chăm sóc em thật tốt nha!”

“ dạ, con không ghét bỏ em đâu, dù em có xấu đến mấy con cũng sẽ thương em thật nhiều vì em trai nhỏ xíu kìa, con mà ghét em nữa thì em sẽ tủi thân mất!”

Cô bé nói làm ông chú già tôi đây và người lớn dở khóc dở cười, tôi nên tiếp tục khóc hay cười đây nhỉ, thật đau đầu nha
.
Thời gian trôi nhanh còn hơn mấy quả tên lửa trước kia của tôi, mới đây mà tôi đã được 1 tuổi rồi đấy, gần một năm qua so với đời trước của tôi nào là súng ống, đạn dược , tên lửa, khủng bố,thì chỉ có thể gọi là cuộc sống trong mơ thôi nhé, tôi đây ngoài ăn, ngủ, chơi đùa với cô bé “ chị hàng xóm” Hải Âu kia thì chỉ có một nhiệm vụ mà tôi coi nó là trọng đại nhất đó là…..tập nói, không biết nói thật sự rất bất tiện đó.

Đền đáp cho sự cần cù chăm chỉ của tôi là mới hơn 6 tháng tuổi thôi, tôi đã có thể nói được mấy từ đơn, và hiện nay thì tôi được một câu rất dài nhé, thấy tôi siêu không, ba mẹ suốt ngày gọi tôi là thiên tài đấy , thật không ngờ là mắt nhìn của ba mẹ tôi đời này lại tốt đến vậy, haha!

Từ khi ra đời tôi chỉ làm một việc duy nhất khiến ba mẹ sa xầm mặt mày bứt rứt như nàng dâu nhỏ bị bỏ rơi thôi, đó là lỡ miệng gọi Âu, Âu, ngay tiếng gọi đầu đời làm ba mẹ “ghen tuông” đến dở khóc dở cười thôi, còn lại tôi rất ngoan nhé!

Nói về con bé Hải Âu kia thì thật là ( lắc lắc đầu, bất đắc dĩ) quá 2 mặt đi, bản đại gia vừa mới sinh thì dám chê xấu này, xấu nọ, vậy mà sau đó ngày nào cũng xuất hiện trước mặt tôi, nào là: “ An An, cho chị thơm cái nào”, “An An bé nhỏ, lại đây để chị thương nào”, suốt ngày quay quanh tôi làm chóng hết cả mặt, đặt biệt nghiêm trọng là cái ngày tôi bắt đầu nói chuyện đấy, chỉ gọi Âu thôi mà con bé xấu xa đó dám ẵm tôi quay mồng mồng, rồi hôn khắp mặt tôi làm ông chú già tôi đây suýt ói hết thức ăn ra luôn, thật không thể chấp nhận nổi mà, sau đó còn nói cái gì

“ An An, chị yêu em nhất”
aiza, làm làn da em bé mong manh dễ vỡ của tôi hồng hồng như con tôm nhỏ bị luộc chưa chín vậy, haizz, chú biết chú đẹp giai lắm rồi, đừng làm quá chú sợ con ơi!!!!

Năm tôi 4 tuổi, bé Hải Âu 9 tuổi :

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN