Hải Nhi Tử - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Hải Nhi Tử


Chương 6



Đã qua thật lâu, Hắc Vu Sư vẫn không ngừng hướng bên trong đâm vào, âm thanh “Phốc xuy… Phốc xuy…” không ngừng vang lên.

Tiểu nhân ngư kêu đến khàn cả giọng, sữa bên trong nhũ hoa cũng đã bị hút hết mà Hắc Vu Sư vẫn không ngừng sáp nhập cúc huyệt.

Tiểu nhân ngư lớn tiếng xin tha:

– “Không được! A… Phù thủy đại nhân… Ta không được… Lại sắp tới rồi… A!”

Đại nhục bổng nhiều lần đâm vào cúc tâm, làm nơi mềm mại hơi nhô lên vừa đau vừa tê dại, khoái cảm như sóng biển vọt tới, cuối cùng, tiểu nhân ngư chịu không nổi, một lần nữa bắn ra.

” A a a___”

Ngọc hành run lên, bắn ra tinh dịch cao quý của nhân ngư.

– ” Điện hạ, cái mông của ngài thật quá tuyệt vời, tuyệt nhất trong chốn đại dương rộng lớn này!” Hắc Vu Sư khen ngợi.

Tràng huyệt bắt đầu cao trào co thắt, Hắc Vu Sư thoải mái đến mức da đầu tê dại, đỉnh đại nhục bổng vào chỗ sâu nhất trong nhục huyệt, bắn ra.

Tinh dịch nóng bỏng tưới lên nhục bích của tiểu nhân ngư khiến cậu rạo rực, cánh môi run rẩy, thoải mái đến không nói lên lời.

Hắc Vu Sư cũng không ở lâu trong cơ thể tiểu nhân ngư, hắn khuấy động vài cái rồi rút ra.

Kế đó, bạch dịch từ trong cái miệng nhỏ nhắn chưa kịp khép lại của tiểu nhân ngư tràn ra, tí tách nhỏ giọt trên mặt đất.

Hắc Vu Sư động xúc tu đặt tiểu nhân ngư lên chiếc giường san hô, sau đó mở miệng nói:

– “Điện hạ, giao dịch của chúng ta đã xong, chúc mừng ngài đã có đôi chân như ý và cũng chúc ngài có thể tâm tưởng sự thành.

Tiểu nhân ngư hiểu ý của phù thủy,hai tai cậu đỏ gay, ánh mắt vẫn chưa hoàn toàn trấn tĩnh. Đã có hai chân,lưu lại cũng không cần thiết, tiểu nhân ngư run rẩy xuống giường, lần đầu tiên đứng thẳng trên đôi chân,mặc dù cặp chân kia đã bị thao đến nhũn ra vô lực, tâm tình cậu vẫn tốt tới cực điểm.

– “Cám ơn ngài, phù thủy đại nhân.”

Tiểu nhân ngư lễ phép khom người,rồi đi ra ngoài.

– “Điện hạ!” Hắc Vu Sư đột nhiện gọi tiểu nhân ngư lại, hắn mỉm cười nói:

– “Điện hạ, nhớ tận dụng cơ thể xinh đẹp của ngài, thành công mới dễ như trở bàn tay.”

– “Ta sẽ.”

Tiểu nhân ngư nở nụ cười sáng lạng,nụ cười này mất đi mấy phần ngây thơ nhưng lại thêm mấy phần mị hoặc.

Nói tóm lại là càng thêm mê người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN