Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Q.3 - Chương 180: Chương 50.4
“Cho tới bây giờ trên giang hồ đều không nói những quy củ này, chỉ biết nhìn kết quả cuối cùng. Kết quả chính là, Tiêu Dạ khiến bang Cự Long đoạn tử tuyệt tôn. Con nên may mắn, gốc rễ của Tiêu Dạ vẫn còn đó.” Ông cụ Tiêu gằn từng chữ.
Diêu Bối Địch cắn môi, tròng mắt cúi xuống, “Cho nên thật ra thì, Tiêu Dạ sẽ như vậy, đều bởi vì con rồi.”
“Không sai biệt lắm.” Ông cụ Tiêu đáp rất thẳng thừng.
Diêu Bối Địch cảm thấy rất tự trách.
“Chỉ có điều, đàn ông bảo vệ phụ nữ, là chuyện đương nhiên.” Ông cụ Tiêu nói, “Con đừng cảm thấy đau lòng, đây là khí phách và trách nhiệm mà nó là một người đàn ông nên có.”
Diêu Bối Địch nhìn ông cụ Tiêu.
Cô vẫn cảm thấy ông cụ Tiêu không thích cô.
Chắc là rất không thích.
Năm đó mình quấn lấy Tiêu Dạ như thế nào, ông cụ Tiêu nhìn vào trong mắt, hơn nữa…
Năm đó ông cụ Tiêu thiếu cha cô một phần ân tình, là chuyện tuổi trẻ của bọn họ, lúc trước vì để cho cô có thể thuận lợi gả cho Tiêu Dạ, cha cô ra mặt, khiến ông cụ Tiêu cũng làm áp lực cho Tiêu Dạ, coi như biết phần nhân tình kia.
Cho nên.
Cho dù như thế nào, kết hôn năm đó, ông cụ Tiêu chắc cũng cảm thấy, uất ức.
Trên bàn cơn, chỉ còn lại một mình Diêu Bối Địch.
Cô một lần nữa cầm đũa lên, ăn cơm.
Trong lòng suy nghĩ rất nhiều, nhưng không biết nên xử lý như thế nào.
Hôm nay cô không giải thích được nhận được cú điện thoại của ông cụ Tiêu, nội dung chính là, “Đến biệt thự một chuyến, nhìn Tiêu Dạ một chút.”
Lúc ấy cô vốn định hỏi Tiêu Dạ làm sao, còn chưa mở miệng, ông cụ Tiêu đã cúp luôn điện thoại rồi.
Qua nhiều năm như vậy, không chỉ đối với cô.
Cũng chưa từng hỏi thăm Tiêu Tiếu một câu.
Cô hít sâu, để cho mình cố hết sức không nghĩ ngợi thêm.
Cơm nước xong, buông chén đũa xuống, đứng dậy đi lên lầu hai.
Khi đi ngang qua phòng khách, nhìn ông cụ Tiêu một mình ngồi trên ghế sa lon uống trà đạo, một người, không nhìn ra trên mặt có bất kỳ khác thường gì, lại cảm thấy không khỏi hơi cô độc… di1enda4nle3qu21ydo0n
Đảo mắt.
Cô cảm thấy, bản thân mình đã suy nghĩ quá nhiều.
Bước chân đi về phía phòng của Tiêu Dạ, đẩy ra.
Tiêu Dạ giống như có lẽ đã tỉnh.
Người giúp việc quy củ đứng bên cạnh Tiêu Dạ, sắc mặt nhìn qua hơi uất ức.
Người giúp việc thấy Diêu Bối Địch xuất hiện, vội vàng nói, “Đại thiếu gia không ăn cơm, tôi khuyên như thế nào cũng vô dụng.”
Diêu Bối Địch nhìn chén cháo để bên cạnh, đảo mắt nhìn về phía người giúp việc nói, “Cô đi ra ngoài trước đi.”
“Dạ, đại thiếu phu nhân.” Người giúp việc vội vàng thở phào một hơi, nhanh chóng rời đi.
Diêu Bối Địch đi tới, tự nhiên ngồi bên giường Tiêu Dạ, hỏi, “Không đói bụng sao?”
Tiêu Dạ không nói gì.
Diêu Bối Địch nhìn dáng vẻ của anh, “Không đói bụng thì không ăn thôi.”
Sắc mặt Tiêu Dạ càng khó coi hơn rồi.
Diêu Bối Địch nhìn cửa sổ sát đất thật to, sâu kín nói: “Vết thương trên người của anh, đều là bởi vì em sao?”
“Không liên quan gì đến cô.”
“Mới vừa rồi cha đã nói, bởi vì anh cắt đứt… của Trương Long, cho nên mới bị ông quất roi, vì cho người khác một công đạo.” Diêu Bối Địch nói thẳng, “Mà anh nên làm như vậy, là bởi vì Trương Long bắt cóc em…”
“Diêu Bối Địch, cô dừng quá coi trọng mình! Tôi chỉ không chịu nổi người khác uy hiếp!” Tiêu Dạ đột nhiên gào lên giận dữ.
Khóe miệng Diêu Bối Địch chỉ cười cười.
Tiêu Dạ cắn răng, cũng không có tâm tư đi rối rắm với người phụ nữ này, đảo mắt tức giận nói, “Tôi đói rồi.”
Diêu Bối Địch nhìn anh.
Một giây trước còn không phải vẫn nói không muốn ăn sao?!
“Bây giờ tôi đói bụng.” Tiêu Dạ lặp lại từng câu từng chữ.
Diêu Bối Địch bất đắc dĩ đứng lên cầm chén cháo và cái muỗng, “Anh cứ nằm ăn như vậy sao?”
“Giúp tôi cầm một cái đêm tới.”
“A.”
Diêu Bối Địch lấy ra một cái, đặt ở dưới ngực anh, để cho anh không dùng sức chống đỡ lấy thân thể của mình, sau đó từng miếng một thận trọng đút cháo cho anh.
Trong khoảng thời gian này, dường như đều là Diêu Bối Địch không ngừng đút cơm cho anh. Dieễn ddàn lee quiy đôn
Mức độ thân mật như vậy dường như đã trở thành chuyện đương nhiên.
Mới vừa cơm nước xong, cửa phòng đột nhiên bị người mở ra.
A Bưu đứng ở cửa, nhìn
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!