Hào Môn Tranh Sủng - Phần 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
305


Hào Môn Tranh Sủng


Phần 7


Dương Cảnh Duệ cho tôi một chỗ dựa lưng, địa vị của tôi ở nhà họ Lê bỗng chốc tăng lên một bậc. Trước kia tôi nhờ vào bà ngoại để tồn tại, nhưng còn hiện tại, tôi là nhờ vào chính bản thân tôi để sống. Mà sau chuyến đại giá quang lâm vừa rồi của Dương Cảnh Duệ, mợ Hai và Hạ My liền bị lui cung, bị cậu Ba tôi trách móc một trận thật nặng. Nếu không phải nể mặt cậu Hai, vậy thì cậu Ba đã cho mời bà ngoại tôi từ Linh Sơn tự về để giải quyết mọi chuyện.

Thật ra tôi biết, cậu Ba cũng không hẳn là vì thương xót hoặc bất bình cho tôi mà có thái độ như vậy với cậu mợ Hai. Cậu ấy thương tôi thì cũng có, nhưng cậu ấy là quan tâm tới quyền lực nhiều hơn. Hạ My và mợ Hai làm ra chuyện xấu hổ như vậy, nếu để chuyện này đến tai bà ngoại, uy tín và danh dự của cậu mợ Hai sẽ bị ảnh hưởng. Mà uy tín của cậu Hai bị ảnh hưởng thì ai sẽ có lợi nhiều nhất, chắc chắn là cậu Ba rồi.

Có điều, việc cậu Ba chịu đứng ra làm chủ lấy lại sự công bằng cho tôi đã là đáng quý lắm rồi. Còn về việc cậu ấy có ý đồ sâu xa thế nào, tôi cũng sẽ không quan tâm nhiều tới. Sống trong hào môn có đôi khi chỉ nên nhìn việc người làm, đừng nhìn tâm người đối đãi… hiểu việc theo cách hiện thực nhất cho bớt việc bớt phiền!

*
Bảo Trang là tiểu thư nhà họ Phương, Phương gia cũng là một trong những đại hào môn có tiếng tăm ở xứ Trà. Vậy nên những thông tin mà Bảo Trang có đều nhanh hơn tôi một chút, tin tức cũng chính xác hơn. Nghe Bảo Trang nói, sắp tới Dương gia tộc Trà sẽ thông báo về việc mở hội thi “Trà Hoa Nữ”, hội thi được chờ mong nhất trong vòng bốn năm qua kể lại đây ở xứ Trà.

Ngồi đối diện với tôi, Bảo Trang hoạt ngôn luôn miệng, cô ấy nói.

– Tớ nghe bà nội tớ bảo, khoảng một đến hai tháng nữa Dương gia sẽ thông báo về chuyện mở hội thi “Trà Hoa Nữ”. Lần này quy mô lớn, có thể sẽ mở rộng đến vài tỉnh lân cận. Phương gia tớ cũng cử người đi tham dự, không biết bà nội tớ sẽ chọn ai trong số mấy chị em bọn tớ.

Tôi gật gù, tin tức này quả thực là nóng hổi, nhà họ Lê tôi chắc cũng chưa ai biết đến thông tin này. Nhìn Bảo Trang, tôi cũng là thực lòng mà hỏi.

– Vậy cậu có muốn tham dự không? Nghe nói ai thắng trong hội thi “Trà Hoa Nữ” sẽ trở thành gương mặt đại diện của xứ Trà, còn được nhiều phần thưởng khác nữa. Tớ nhớ đợt trước Dương gia mở hội thi Trà Hoa Nữ, người thắng cuộc hình như là tiểu thư của Ngô gia.

Bảo Trang ôm một bụng thông tin, tôi chỉ cần hỏi, cô ấy sẽ tuôn ra ào ào, đầy đủ tin tức nóng hổi.

– Đúng vậy, người thắng của đợt thi trước là con gái Ngô gia. Nhưng mà cậu biết sau hội thi lần đó, con gái Ngô gia gả cho ai không?

Anh Duy ngồi bên cạnh tôi, anh ấy vắt chéo chân, chậm rãi lên tiếng trả lời câu hỏi của Bảo Trang.

– Con gái Ngô gia gả cho cháu trai lớn của Dương gia Dương Cảnh Hào.

Bảo Trang búng tay cái chốc, cô ấy gật đầu xác nhận.

– Anh Duy nói chính xác, quan trọng là ở chỗ đó đó Thanh Trà. Vậy nên bà nội tớ nói, năm nay Dương gia mở hội thi thì sẽ có rất nhiều tiểu thư hào môn đăng ký tham gia. Trong xứ Trà có, ngoài xứ Trà cũng sẽ có. Bởi vì bọn họ đều nghĩ là chỉ cần thắng nhất trong hội thi “Trà Hoa Nữ” thì sẽ có khả năng cao gả vào Dương gia…

Dừng chút, Bảo Trang hớp chút nước, cô ấy tiếp tục thao thao bất tuyệt mà nói với tôi.

– Cậu biết Dương gia tộc Trà mà phải không? Hiện tại Dương gia còn hai vị thiếu gia chưa lấy vợ, mà một trong hai vị thiếu gia chưa lấy vợ đó, có một người được phong danh xưng là đại nhất mỹ nam xứ Trà… tên là Dương Cảnh Duệ. Dương Cảnh Duệ rất rất là đẹp trai, nếu cậu nhìn thấy sẽ phát mê liền cho xem, anh ta không phải gu của tớ mà tớ nhìn còn thấy thích… bảo đảm cậu cũng sẽ thích.

Dương Cảnh Duệ… à ừ đúng rồi… Dương Cảnh Duệ không đẹp trai thì ai đẹp?

À mà không, hai từ đẹp trai không đủ để diễn tả về nhan sắc của anh ta… quả thực là không thể đủ!

Tôi biết Dương Cảnh Duệ, cũng đã gặp qua anh ta mấy lần, còn từng được anh ta ôm trong lòng, làm sao lại không biết anh ta đẹp trai mê người tới cỡ nào. Nhưng mà, chuyện tốt như thế đừng nên khoe khoang, vẫn nên âm thầm giữ trong lòng thì sẽ tốt hơn nhiều.

Nhìn thấy tôi im lặng không nói gì, Bảo Trang liền khều lấy tay tôi, cô ấy tròn xoe mắt nhìn tôi, hào hứng hỏi.

– Thanh Trà… cậu có đăng ký tham dự hội thi “Trà Hoa Nữ” lần này không? Cậu rất là xinh đẹp, cậu đi thi chắc chắn sẽ có khả năng thắng!

Tôi ngây người giây lát, tôi thực sự vẫn chưa nghĩ tới chuyện sẽ đăng ký dự thi, nếu Bảo Trang không hỏi thì tôi cũng chưa chắc sẽ nghĩ đến. Đăng ký dự thi để trở thành “Trà Hoa Nữ” sao… có được không nhỉ?

Thấy tôi như giật mình sửng sốt, Bảo Trang liền tiếp tục khích lệ, còn hé lộ ra giải thưởng rất hậu hĩnh của cuộc thi.

– Tớ bảo nhé, nếu cậu trở thành Trà Hoa Nữ thì cậu sẽ có được giải thưởng rất là ok đó nha. Không tính tới việc có được lọt vào mắt xanh của thiếu gia Dương gia hay không, chỉ riêng việc cậu thắng cuộc thi, cậu đã có được 1 phần trăm cổ phần của Dương gia. 1 phần trăm cổ phần ở Dương gia là rất nhiều rồi, tiền sẽ chảy vào tài khoản của cậu đếm không hết. Chưa kể cậu còn có được rất rất nhiều giải thưởng khác, còn được nổi tiếng, được toàn thể người dân xứ Trà biết tới, được tôn vinh như một biểu tượng sắc đẹp của xứ Trà…

Nói tới đây, Bảo Trang đột nhiên thấp giọng, cô ấy chớm người tới trước mặt tôi, cẩn trọng nói thật khẽ.

– Nghe nói, cậu đang tranh quyền thừa kế của Lê gia đúng không? Nghe tớ, trở thành Trà Hoa Nữ… cậu sẽ có tất cả… cậu rất là đẹp… rất phù hợp với tiêu chí của hội thi… cậu còn biết về trà nữa… cậu chắc chắn sẽ thắng!

Tôi nhìn Bảo Trang, nhìn thấy ánh mắt tin tưởng vô đối của cô ấy dành cho tôi, bỗng chốc trong lòng tôi dâng lên một chút ý nghĩ về việc sẽ tham gia hội thi Trà Hoa Nữ. Tôi chắc chắn sẽ không mong được gả cho thiếu gia của Dương gia, tôi chỉ quan tâm tới chuyện… tôi có thể sẽ trở thành người thừa kế của Lê gia. Nói sao nhỉ, tôi quá chấp niệm với chuyện sẽ tìm được kẻ đã hãm hại tôi, cũng quá hy vọng đến chuyện sẽ được đứng trên đỉnh cao quyền lực ở Lê gia. Bởi vì chỉ có tôi mới biết, việc đã từng trãi qua cơn thập tử nhất sinh là kinh khủng tới cỡ nào. Nếu tôi không đứng ở vị trí cao nhất trong Lê gia, tôi chắc chắn sẽ bị đào thải, đó là chuyện không sớm thì muộn. Dương Cảnh Duệ chỉ có thể quan tâm tới tôi mỗi khi anh ta nhớ tới, nếu tôi cứ mãi trông chờ vào anh ta thì tôi sẽ trở thành kẻ bị động mất. Vận mệnh của tôi là do tôi nắm giữ, nếu có được cơ hội, tôi phải tranh thủ trèo lên vị trí cao hơn mới được.

Anh Duy nhìn thấy được sự do dự trong tôi, anh ấy đột nhiên khoác tay vỗ nhẹ lên vai tôi, anh ấy lo lắng cho tôi, giọng cũng trầm xuống hẳn.

– Thanh Trà… đừng nghe Bảo Trang. Em không hợp với môi trường tranh đấu, đừng ham muốn nhất thời, không ổn đâu.

Bảo Trang có vẻ không hài lòng, cô ấy phản bác anh Duy, bĩu môi mà bảo vệ ý kiến của bản thân mình.

– Anh Duy, Thanh Trà rất đẹp, một bông hoa đẹp như cậu ấy thì phải được nhiều người biết tới, phải được nở một cách rực rỡ nhất có thể chứ? Lê gia quá nhỏ, không đủ để cậu ấy tỏa sáng đâu. Hơn nữa ở Lê gia, cậu ấy là cháu ngoại, nếu không cố gắng thì không sớm thì muộn, cậu ấy cũng sẽ được gả cho một nhà hào môn môn đăng hộ đối với Lê gia, như thế thật sự rất phí phạm với nhan sắc của cậu ấy. Anh thấy tên Thiên Vĩnh rồi đó, anh ta đã là người rất tốt trong phân khúc hào môn phù hợp với Lê gia rồi, sẽ hiếm tìm được người tốt hơn Thiên Vĩnh nếu Lê gia vẫn mãi dặm chân tại chỗ như hiện tại. Em thấy Thanh Trà rất phù hợp với danh vị “Trà Hoa Nữ”, anh không thấy tiểu thư Ngô gia năm đó cũng có nhan sắc khuynh nước như Thanh Trà sao? Dương gia là cần một cô gái vừa xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vừa thông minh sắc sảo, vừa có tư duy nhạy bén, vừa có tâm cơ để trở thành “Trà Hoa Nữ”. Nói thật, Phương gia em chẳng có ai qua nổi Thanh Trà, mà trong giới hào môn hiện tại cũng hiếm ai qua được nhan sắc của cậu ấy. Một cô gái tâm cao khí ngạo như Thanh Trà thì không nên chỉ trở thành chủ mẫu của một nhà hào môn bình thường nào đó, cậu ấy phải như một bông hoa được nở rực rỡ tuyệt trần giữa chốn dân gian mới đúng. Lý do Thanh Trà không được người trong giới đại hào môn biết tới là vì Lê gia của cậu ấy mãi không chịu phát triển. Chính Lê gia dìm chết khả năng phát triển của Thanh Trà, thật sự quá phí phạm!

Bảo Trang một câu, anh Duy một câu, mỗi người một ý kiến, vẫn khăng khăng bảo vệ quan điểm của mình. Bảo Trang cho rằng Lê gia đang dìm khả năng nở rộ của tôi, còn anh Duy lại cho rằng tôi không phù hợp với môi trường tranh đấu khắc nghiệt trong hội thi “Trà Hoa Nữ”.

Nói thế nào nhỉ, tôi cũng không rõ là tôi có thật sự muốn tham gia hội thi “Trà Hoa Nữ” hay không. Nhưng những lời nói của Bảo Trang đều khắc ghi vào đầu tôi, làm cho tôi những ngày sau đó đều không cách nào quên đi được…

“Trà Hoa Nữ”… nghe bảo trước kia mẹ tôi cũng từng muốn tham gia… thật là đáng để suy ngẫm!

*
Thông tin Dương gia sẽ thông báo về thông tin mở hội thi “Trà Hoa Nữ” chỉ có những đại hào môn tiếng tăm như Phương gia của Bảo Trang biết. Còn nhà họ Lê tôi chưa phải là đại hào môn, vậy nên thông tin này cũng chưa ai được biết. Hoặc nếu có biết thì chắc chắn rằng mợ Hai cũng sẽ không nói cho tôi nghe. Mợ ấy hơn thua với tôi như vậy, nếu nhà họ Lê có người tham gia thì người đó cũng là Hạ My, không phải là tôi. Vậy nên, nếu tôi có ý định tham gia thì nên chuẩn bị từ bây giờ, để lâu nữa chắc chắn sẽ không kịp.

Bốn năm trước, lúc Dương gia mở hội thi “Trà Hoa Nữ”, lúc đó tôi vẫn còn nhỏ, vẫn đang là sinh viên đại học, chưa đủ khả năng để tham gia hội thi. Nhưng bây giờ thì khác rồi, tôi đủ tuổi, đủ tri thức, đủ kiến thức để tham gia “Trà Hoa Nữ”. Như Bảo Trang đã nói, tôi có kiến thức về các loại trà, tôi có thể tham gia được, không tới mức sẽ bị đánh rớt từ vòng loại. Có điều, tôi vẫn còn lăn tăn trong lòng một chút, vẫn còn đắn đo không có quá nhiều tự tin…

Trong lúc vẫn còn đang suy nghĩ tới chuyện “Trà Hoa Nữ” thì cửa phòng tôi đột nhiên có người gõ cửa. Theo như âm thanh vọng tới từ bên ngoài vào, tôi nghe giọng của mợ Ba, là vợ của cậu Ba tôi.

Đi nhanh tới mở cửa, nụ cười ngọt ngào của mợ Ba liền hiện rõ trước mặt tôi, giọng nói của mợ cũng thật ấm áp dễ nghe.

– Trà, mợ Ba vào phòng con một chút được không? Con có bận gì không?

Tôi đón tiếp mợ Ba trong vui vẻ, tôi trước là đóng cửa, sau đó là kéo mợ đi vào trong phòng, vừa cười vừa nói.

– Dạ không, con không có bận gì hết, mợ vào trong đi, vào trong ngồi ạ.

Mợ Ba gật đầu, mợ đi theo tôi vào phòng, ngồi xuống ghế, mợ nhìn xung quanh phòng tôi một lần, tấm tắc khen ngợi.

– Phòng con trang hoàng rất đẹp, gu thẩm mỹ rất tốt, ấm áp nhưng không quá ủy mị, con đúng thật như là bà ngoại con nói, con rất có tầm nhìn.

Đột nhiên được mợ Ba khen bất chợt, tôi có chút bất ngờ, nụ cười hãnh diện cũng không giấu đi đâu được. Tôi cũng không quá khiêm tốn, được khen thì sẽ nhận, chỉ là không phô trương khoe khoang về bản thân quá mức mà thôi.

– Mợ Ba khen con làm con khoái quá chừng đây nè. Con mà có tốt thì cũng nhờ công ơn nuôi dưỡng của bà ngoại và mấy cậu mấy mợ hết mà.

Mợ Ba luôn cười dịu dàng như vậy, mợ nhìn tôi, có vẻ bắt đầu vào ý chính.

– Chúng ta đều là người một nhà, con tốt thì mọi người cũng sẽ tốt, ngược lại cũng là như vậy. Mặc dù con không phải là con của mợ, nhưng cậu mợ cũng rất thương con, Thanh Dương cũng thương con nữa. Chuyện vừa rồi của con với Hạ My, nếu cậu con không ra mặt thì mợ cũng sẽ ra mặt thay con lấy lại công bằng, con không phải lo.

Tôi hiểu những lời mợ Ba vừa nói, nhưng ý tứ của mợ ấy khi đến gặp riêng tôi bữa nay là muốn thế nào thì tôi vẫn chưa nhìn ra được. Nói xa chi cho nói gần, tôi nghĩ vẫn nên hỏi thẳng trực tiếp vào vấn đề sẽ tốt hơn là vòng vo tam quốc mất thời gian.

Nghĩ nghĩ, tôi liền hỏi, không đi quá thẳng vào trọng tâm nhưng chắc chắn mợ Ba sẽ hiểu ý của tôi.

– Con cảm ơn cậu mợ, cũng may là còn có cậu mợ thương con, nếu không con không biết phải làm sao nữa. Bữa nay mợ tới gặp con là muốn an ủi con hả mợ? Con thực sự không sao đâu, con cũng không muốn để chuyện của chị My vào trong lòng.

Mợ Ba là người thông minh, mợ nghe tôi hỏi, mợ lúc này mới đi vào chủ chốt.

– Con không nên để chuyện của mợ Hai và Hạ My trong lòng là đúng, mình bớt suy nghĩ sẽ bớt phiền muộn mà con. Nhưng mà có chuyện này, mợ cũng là vì suy nghĩ cho con nên mợ mới tới gặp riêng con, sợ nói bên ngoài thì người khác sẽ nghe được…

– Có chuyện gì sao mợ? Là chuyện liên quan tới con ạ?

Mợ Ba gật đầu, câu từ của mợ bắt đầu nghiêm túc lại.

– Ừm, về chuyện này, mợ nghĩ là mợ nên nói với con, để xem con có ý thích thì thử sức một chút, nếu không thích thì thôi. Mợ nghe một người bạn của mợ nói, Dương gia năm nay sẽ mở hội thi “Trà Hoa Nữ”… Mợ thấy hội thi này rất phù hợp với con, con xem xét một chút, nếu thấy bản thân có thể thì nên đăng ký, mợ ở đây sẽ ủng hộ giúp đỡ con hết mình…

Dừng chút, mợ Ba lúc này mới thấp giọng mà nói nhỏ bên tai tôi.

– Mợ Hai con là chưa biết tin tức này, nếu chị ấy biết, chị ấy chắc chắn sẽ để Hạ My tham gia. Con với Hạ My hiện tại đã bắt đầu xảy ra xung đột rồi, nếu Hạ My có thể trở thành “Trà Hoa Nữ”, lúc đó con sẽ khó mà sống tốt ở Lê gia. Trà Hoa Nữ không chỉ chọn một người xuất sắc nhất mà còn vài giải phụ, nếu được giải phụ, thanh danh của người thắng cũng nâng cấp lên tới mấy bậc. Con nhìn xem, bà ngoại con hiện tại đã già, cậu mợ thì vẫn luôn đứng sau cậu mợ Hai con, nếu lỡ bà ngoại con không còn thì ai có thể bảo vệ cho con mãi mãi. Cậu mợ thì chắc chắn sẽ không bỏ rơi con, nhưng con cũng thấy rồi đó, cậu mợ Hai con chuyên quyền như vậy, cậu mợ đôi khi cũng khó mà bênh vực cho con được. Vậy nên mợ nghĩ, con nên tham dự hội thi “Trà Hoa Nữ”, hiện tại con đang được Dương Cảnh Duệ quan tâm, nếu con đi thi, cậu ta chắc chắn sẽ để tâm tới con hơn nhiều người khác. Mợ tin chắc nếu con đi thi, Dương Cảnh Duệ sẽ kéo về cho con một cái giải phụ. Mà nếu con có được giải phụ thì địa vị con ở Lê gia sẽ khó ai mà bắt nạt con được… Con hiểu ý của mợ không Trà?

Tôi vừa nãy đã có nghi ngờ tới vấn đề này, nhưng không nghĩ là mợ Ba đột nhiên lại muốn kéo tôi về cùng một phe, còn vẽ đường giúp tôi tranh sủng nữa. Tất nhiên, tôi biết ý đồ riêng của mợ Ba, nhưng việc mợ ấy đột nhiên muốn thân thiết với tôi, việc này quả thực là khiến tôi phải cảm thấy ngạc nhiên và tò mò. Bởi vì trước kia, mợ Ba luôn giữ thế trung lập trong mối quan hệ kiềng ba chân. Mợ ấy không theo mợ Hai, cũng không theo tôi, mợ ấy là một mình một phe, còn luôn vững vàng không nghiêng ngả. Vậy nên đột nhiên mợ ấy ngả về phía tôi, tôi không thể nào không suy nghĩ, cũng không thể nào không suy tư tò mò…

Thấy tôi im lặng như suy nghĩ, mợ Ba có vẻ không rõ là tôi đang nghĩ tới vấn đề gì. Mợ chắc sợ tôi sẽ không đồng ý tham dự hội thi “Trà Hoa Nữ”, mợ lúc này liền nói thêm vào, như là đang muốn thuyết phục tôi.

– Tin tức này của mợ là tin chuẩn, cũng là tin mật chưa được công bố ra bên ngoài, chỉ có những người thuộc tầng lớp đại hào môn ở xứ Trà mới được biết trước. Thanh Trà à, con rất phù hợp với tiêu chí của “Trà Hoa Nữ”, bây giờ con chỉ cần luyện tập phân biệt các loại trà nữa là được, việc này thì mợ có thể mời chuyên gia về dạy kèm cho con, bảo đảm con sẽ học được thật nhanh. Vòng một của hội thi là xét thân phận, vòng hai là phân biệt các loại trà, con chỉ cần lọt vào tới vòng hai là được, còn vòng ba thì mợ không rõ, chỉ có người của Dương gia mới biết được những vòng thi sau sẽ thi cái gì. Con ở đây có mợ, ở hội thi có Dương Cảnh Duệ, chắc chắn con sẽ có được một cái giải phụ. Con… con với Thanh Dương thân thiết nhau như vậy, mợ cũng xem con là con gái trong nhà mà muốn nâng đỡ con, muốn con có được những thứ tốt nhất. Hạ My xinh đẹp, giỏi giang, thông minh nhưng ranh mãnh, không giống với con, mặc dù tâm khí con cao ngạo nhưng luôn biết cách đối nhân xử thế. Ngày trước mẹ con cũng từng muốn tham dự hội thi này, nếu không phải vì đi theo ba con thì có thể bây giờ mẹ con đã trở thành một trong những huyền thoại về Trà Hoa Nữ. Con quá xinh đẹp, quá giống mẹ con. Mà không, con còn xinh đẹp hơn mẹ con, lại thông minh nhạy bén như ba con… con chắc chắn sẽ thành công… tin mợ!

Quá nhiều lời khen từ miệng mợ Ba, tôi từ một đứa tự ti bỗng chốc trở nên tự tin hẳn. Tôi biết ý của mợ Ba, mợ ấy muốn tôi lợi dụng mối quan hệ của tôi với Dương Cảnh Duệ để đi cửa sau trong hội thi “Trà Hoa Nữ”. Mục đích mợ Ba muốn tôi thắng giải là vì mợ muốn tôi đè Hạ My dưới chân, muốn mợ Hai không còn dám đem Hạ My ra chèn ép tôi và mợ Ba được nữa. Thực ra, mợ Hai nuôi dưỡng Hạ My như nuôi dưỡng một đại tài nữ đều là vì có lý do. Mợ Hai hoặc là muốn tìm cho Hạ My một nhà chồng thật tốt để gả đi, còn hoặc là sẽ để Hạ My được tôn vinh như một tượng đài tài nữ của xứ Trà. Tất cả những thứ mợ Hai muốn đều là muốn Hạ My chỉ trong một đêm có thể sẽ biến thành phượng hoàng để có thể chống lưng cho anh trai của Hạ My là Hạ Lâm. Bởi thực ra, Hạ Lâm so với Thanh Dương là không so bằng. Hạ Lâm không quá thông minh, tính tình nóng nảy, suy nghĩ lại rất cạn, không như Thanh Dương biết nhìn xa trông rộng, tư duy sáng suốt. Vậy nên, nếu “Trà Hoa Nữ” thực sự được mở, mợ Hai sẽ bằng mọi cách để đưa Hạ My đi từng bước lên đỉnh cao của danh sủng. Và chắc chắn một điều rằng, trước khi mợ Hai đưa Hạ My ra chiến trường thì việc đầu tiên mợ ấy muốn làm đó chính là hạ gục tôi trước…

Thời thế giống như đã định đoạt sẵn từ trước, hiện tại tôi chỉ có một con đường để bước đi. Cũng giống như mợ Ba vừa nói, ngay lúc Dương Cảnh Duệ còn quan tâm tới tôi, tôi phải tranh thủ một chút. Chỉ cần có được một giải phụ, chỉ cần qua mặt Hạ My, vậy thì ngày tháng sau này tôi sẽ không còn sợ cậu mợ Hai sẽ chèn ép tôi ở Lê gia nữa. Vậy nên hội thi “Trà Hoa Nữ” này, tôi nhất định phải tham gia, bắt buộc phải tham gia, bắt buộc phải có được kết quả tốt đẹp!

Yêu thích: 5 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN