Hậu Cuồng Long Chưởng - Hậu Cuồng Long Chưởng - Hồi thứ 7: Tiểu Phụng Cô gặp chuyện bất ngờ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
770


Hậu Cuồng Long Chưởng


Hậu Cuồng Long Chưởng - Hồi thứ 7: Tiểu Phụng Cô gặp chuyện bất ngờ



La Linh cứ làm bộ tiến bước. Chàng đi một lúc hết né bên này, lại tránh bên kia. Trong phút chốc chàng đã vượt ra hơn 4 trượng mà không đụng phải nàng nào.

Nói về tâm lý. Các nàng ai ai cũng muốn được La Linh chọn lấy. Vì thế nên bọn họ ai cũng tìm cách đứng gần chỗ chàng. Nhưng bây giờ La Linh đã vượt qua hẳn bọn họ thì biết làm cách nào đây.

La Linh thấy khoảng cách đã khá an toàn khỏi lo đụng vào các nàng nữa liền cười khanh khách nói lớn:

– Tại hạ thật rất muốn chọn lấy một vị cô nương trong các vị nhưng e rằng cơ duyên chưa đến nên đành đắc tội vậy.

Chàng nói xong liền phóng mình ra xa hơn nữa rồi đưa tay gỡ khăn bịt mắt ra.

Nhưng đột nhiên các thiếu nữ đều la toáng lên. Rồi đột ngột thân mình chàng va phải một ai đó khiến chàng choáng váng ngã lăn ra đất. Nguồn: http://.com

La Linh kinh hãi vội kéo khăn bịt mắt ra. Người chàng nhìn thấy đầu tiên là một vị cô nương hết sức xinh đẹp và lạnh lùng.

Bấy giờ mọi người vội kéo lại gần hai người. Ngọc Linh San nhìn thấy tam muội Tiểu Phụng Cô xuất hiện thình lình thì không khỏi vui mừng hớn hỡ nói:

– Ái chà ! Muội tử đã đến rồi sao lại trốn núp ở đó.

Tiểu Phụng Cô cười gượng:

– Muội vừa đến đây. Thấy mọi người đang bận việc nên không tiện lên tiếng.

Ngọc Linh San mỉm cười nói:

– Không sao , không sao. Nhưng mà muội thật là may mắn nên đã được tướng công chọn rồi.

Tiểu Phụng Cô ngạc nhiên không hiểu chuyện gì cả ngơ ngác nhìn Ngọc Linh San miệng ấp úng:

– Tỷ tỷ nói cái gì vậy ?

Hạnh Gia Linh có vẻ khoái chí cười lên khanh khách:

– Ơi trời ! có người được tướng công chọn làm tân nương tử mà lại không hay. Có lạ không ?

Tiểu Phụng Cô mặt bỗng tái mét miệng kinh hãi hỏi:

– Hạnh muội đang nói gì vậy ? Ta thật không hiểu gì cả ?

Hạnh Gia Linh thích thú nhìn khuôn mặt kinh hãi của Tiểu Phụng Cô. Hiện trong Vạn Hoa Cung ai mà không biết Tiểu Phụng Cô quyết tâm tu đạo. Nàng ta vốn dĩ là ái đồ của Cung chủ tiền nhiệm. Vì thế không những nàng có vai vế cực cao trong bổn cung mà còn là người rất được chúng nhân kính nể nữa.

Lúc này Vạn Ngọc Tình cũng đã nhận ra ý đồ của Hạnh Gia Linh. Nàng ta làm như không biết tiến lại gần bên Tiểu Phụng Cô lên tiếng chúc mừng:

– Phụng Cô muội ! Bọn chúng ta đã có quy ước. Ai trong số nữ nhân có mặt ở đây mà bị tướng công đụng tới thì người đó sẽ là người tướng công chọn lựa làm tân nương tử. Nay tiểu muội tới sau mà lại được. Đây đúng là điều hỷ sự không thể nào không chúc mừng cho được.

Đến lúc này thì Tiểu Phụng Cô đã hiểu ra. Nàng biết rằng chàng trai tuấn mỹ kia đã được Cung chủ Lý Ngọc Uyển chọn làm phu tướng cho Vạn Hoa Cung. Tuy nhiên, nàng lại không bao giờ ngờ được rằng La Linh lại tình cờ chọn đúng được nàng.

Tiểu Phụng Cô nghĩ tới tình cảnh này không khỏi đỏ bừng mặt lên. Nàng định tìm cách từ chối thì Hạnh Gia Linh đã đoán được chen lời nói lớn:

– Các vị tỷ muội sao không mau hộ tống tướng công về tịnh xá – nơi ở của Phụng Cô muội. Biết đâu vì việc này mà chúng ta sẽ được ăn một bữa tiệc chung vui cũng nên.

Các vị cô nương ai ai chẳng biết Tiểu Phụng Cô thanh tao, thoát tục, xa lánh nam nhân. Nay dịp may đã tới bọn họ làm sao lại không tìm cách kéo cô nàng thanh tao đó xuống dưới một chút. Nếu La Linh chiếm đoạt được xác thân của Tiểu Phụng Cô thì cũng là dịp để các vị cô nương hạ hỏa, giảm được tức tối ghen tị trong lòng từ trước tới giờ.

Thế rồi mọi người nhanh chóng đưa La Linh về nơi ở của Tiểu Phụng Cô. Các nàng ai ai cũng ra vẻ hết lòng chăm lo cho gia chủ. Người thì kéo tay La Linh dẫn đi, kẻ thì lôi kéo Tiểu Phụng Cô buộc nàng phải theo sau.

Đoàn người kéo nhau đi về phía đại viện. La Linh bị đám nữ nhân bu quanh lôi kéo nên không làm sao nhìn được cảnh vật xung quanh.

Mãi đến lúc mọi người kéo ùa vào nhà thì chàng mới được thư thản nhìn ngó xung quanh.

Gian tịnh xá của Tiểu Phụng Cô được trang hoàng hết sức đơn giản. Dường như mọi vật ở đây đều toát lên vẻ thanh thoát, ý vị mà chẳng có chút cầu kỳ.

Một bình hoa được để ở góc bàn cạnh cửa sổ.

Chếch về bên trái gần cửa ra vào là một cái bàn tròn nhỏ làm bằng gỗ đen bóng loáng. Đằng sau khung cửa bước vào nhà trong là một hàng trúc được được đan lại thành một cái mành trúc xinh xắn. Mỗi khi có gió thổi qua thì tiếng trúc va chạm vào nhau phát ra những âm thanh hết sức vui tai.

Chỉ cần liếc qua khung cảnh trong phòng cũng đã đoán được tâm ý của chủ nhân gian phòng rồi.

La Linh và Tiểu Phụng Cô bị bọn nữ nhân xúm lại đẩy xuống ngồi bên nhau. Hai người chưa kịp nói gì thì Thiếu Cung Đơn đã quát hai ả tỳ nữ người của Tứ đại hộ pháp đang đứng lấp ló gần đó mang các thứ chuẩn bị hôn lễ ra đây.

Đám nữ nhân nhanh chóng bày một bàn tiệc rượu nhỏ chúc mừng đôi phu thê lên duyên giai ngẫu.

Tiểu Phụng Cô mấy lần định lên tiếng phản đối nhưng đều bị mọi người nhanh chóng gạt đi thì hết sức nôn nóng lẫn lo âu. Nàng nhìn sang phía La Linh thì thấy chàng ta cũng ngơ ngơ ngác ngác hết sức ngộ nghĩnh nên không khỏi đỏ mặt nghĩ thầm:

– Cái anh chàng này ngó bộ ngơ ngáo làm vậy mà sao cũng đòi lấy vợ mới thật là kỳ. Ta không hiểu tại sao anh ta lại có thể được Cung chủ chọn làm tướng công của Vạn Hoa Cung nữa.

Tiểu Phụng Cô thắc mắc như thế bởi lẽ hôm La Linh đến Vạn Hoa Cung. Nàng ta không hề có mặt nên không hiểu lắm về tình cảnh La Linh tại sao lại được chọn lựa làm phu tướng.

Thực ra, việc chọn lựa người làm tướng công của Vạn Hoa Cung cũng không hề đơn giản.

Thứ nhất, đối tượng được chọn phải là một nam nhân trẻ tuổi anh tuấn, không bị khuyết tật.

Thứ hai, chàng ta phải là người có võ công cao cường, uy phong lấn át quần nữ.

Thứ ba và cũng là điều kiện khó nhất đó là nhân cách phải thuộc hàng thượng phẩm. Chàng ta đứng trước sắc dục phải tỏ được uy thế, không được mê man về sắc dục. Lại nữa chàng ta phải là hàng dũng tướng trong chốn khuê phòng. cặc chàng phải to, bự và dai sức.

Những điều kiện khắc khe đó vốn được các vị cung chủ đời trước đặt ra nhằm cắt đứt tình cảm nam nữ của các cung nhân trong Vạn Hoa Cung. Họ vốn không thể ngờ rằng hơn chục năm sau lại có kẻ vượt qua đầy đủ các cửa ải và nghiểm nhiên trở thành Tướng công của mấy trăm mỹ nhân xinh đẹp.

Bấy giờ theo sự sắp đặt của các thiếu nữ. Gian phòng nhỏ của Tiểu Phụng Cô đã trở thành một gian hoang lạc phòng và hệt như một nơi để tổ chức hôn lễ. Mọi người ai ai cũng đều vui vẻ lên tiếng chúc tụng và mời rượu cho hai kẻ sắp trở thành phu thê.

Tiểu Phụng Cô đã được Ngọc Linh San dặn dò chớ vội nôn nóng. Chỉ cần khi mọi người rút khỏi nơi đây thì màn kịch này sẽ chấm dứt. Hai người không nhất thiết phải chung đụng cùng nhau.

Do đã có chủ định nên trong lòng Tiểu Phụng Cô cũng được yên tâm. Nàng vui vẻ nâng ly lên uống cùng mọi người không chút ngượng ngùng, lúng túng.

Các nữ nhân lời ra tiếng vào. Họ ăn uống nói chuyện với nhau kéo dài từ lúc giữa trưa cho đến khi tối mịt vẫn chưa hết chuyện.

Hạnh Gia Linh khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt long lanh nhìn cô dâu và chú rể miệng cười tươi nói:

– Hôm nay, tiểu muội chúc mừng cho hạnh phúc của Phụng Cô tỷ và tướng công. Nhưng lần sau đến lượt tiểu muội làm tân nương tử. Phụng Cô tỷ cũng phải đến chung vui cùng tiểu muội đó.

Tiểu Phụng Cô dù biết là giả nhưng bị nàng ta nói trắng trợn ra như vậy cũng đành cười gượng nói khách sáo ra vẻ rằng rất vui lòng.

Các tiểu cô nương nghe thế đều cười nghiêng ngã nói:

– Đúng rồi ! Ngày nào tướng công cũng có thể chọn người. Vậy ngày nào Vạn Hoa Cung cũng có người làm tân nương tử.

Rồi bỗng nhiên có tiếng một nữ nhân kêu lên thảng thốt:

– Ối chà ! Không hiểu ta xấu xí như thế này có làm được tân nương tử không đây ?

Người vừa lên tiếng chính là Đại đường chủ ngoại cung đường Thiếu Cung Đơn tiểu thơ.

Mấy nữ nhân khác nghe vậy liền nhao nhao cả lên.

Người lên tiếng lần này là Vạn Ngọc Tình. Nàng nọ tay cầm ly rượu sóng sánh. Mắt phượng đong đưa vừa cười vừa nói:

– Thiếu tỷ tỷ mà xấu thì tiểu muội chắc hẳn là con ma xấu xí rồi.

Tiêu Thanh Thanh hai má đỏ hồng cười lên khanh khách:

– Thôi mà ! Chúng ta bàn chuyện này làm chi. Chuyện xấu đẹp chỉ là vẻ bề ngoài. Quan trọng là khi hành sự tỷ muội chúng ta có đáp ứng được đòi hỏi của tướng công không ? Hôm nọ, tiểu muội thấy tướng công công thành đoạn lũy với muội muội Mạn Sương Sương mà thấy nóng bừng cả người. Cái thứ đó của chàng to đến mức muội sợ rằng cái của muội không chịu nổi. E rằng tét lồn mất thôi.

Mọi người nghe vậy không khỏi cười ầm cả lên.

Thượng Quan Hân nghe vậy không khỏi tò mò vội lên tiếng :

– Tiêu tỷ tỷ ! Tiểu muội nghe tỷ nói mà sợ quá. Tiêu tỷ tỷ có thể lấy cái của tỷ ra cho muội xem để so sánh có được không ?

Các mỹ nhân không ai bảo ai đều đồng loạt vỗ tay đôm đốp:

Thiếu Cung Đơn đập tay xuống bàn nói lớn:

– Tiêu muội ! Muội mau mang cái của muội ra để chị em xem thử xem sao .

Tiêu Thanh Thanh lúc này mặt đỏ bừng bừng. Nàng chẳng còn biết xấu hỗ gì nữa liền tức thời cởi banh y phục, đứng hẳn lên ghế. Một tay chống nạnh, một tay đưa xuống vuốt ngược đám lông lồn để lộ ra một vùng mềm mại trắng trẻo, đỏ hồng và vung đầy hết sức ấn tượng.

Bọn nữ nhân đều tròn mắt ra nhìn, trong lòng các nàng ai ai cũng thầm so sánh thử cái lồn này với cái của mình xem đẹp xấu ra sao.

Riêng có La Linh là sững sờ trước một cái lồn chình ình trước mắt. Qủa là cái lồn của trinh nữ có khác. Mép lồn đỏ hồng và khít rịt.

Tiêu Thanh Thanh thấy mọi người đều trố mắt nhìn lồn mình thì thích trí cười lên khanh khách. Nàng ta hạ bàn tay xuống để lớp lông lồn đen kịt phủ xuống hạ thể rồi lên giọng:

– Các tỷ muội có ai muốn đem lồn mình ra so sánh với tiểu muội không ?

Các mỹ nhân ai nấy đều cười khúc khích. Tiểu Phụng Cô thấy vậy bực tức nói:

– Thôi đủ rồi. Các vị nên về đi để người ta còn ngủ chứ .

Tiêu Thanh Thanh trợn tròn mắt lên nói :

– Không được đuổi khách. Bọn tỷ muội chúng tôi đã đến đây ăn mừng. Chưa ai say, chưa ai về. Sao tự nhiên tỷ tỷ lại cư xử như vậy.

Vạn Ngọc Tình cười khanh khách giơ tay kéo Tiêu Thanh Thanh ngồi xuống miệng nói :

– Thôi mà ! muội tử đừng nóng giận. Để ta giàn xếp chuyện này cho.

Nàng quay sang Tiểu Phụng Cô và La Linh cười nói:

– Đêm xuân một khắc đáng giá ngàn vàng. Hai phu thê Cô muội cứ việc vào trong động phòng hoa chúc cho kịp giờ tốt. Bọn chúng ta ở ngoài đây tự mình ăn uống cũng được rồi.

Tiểu Phụng Cô vì quá tức giận hành động vô xỉ của Tiêu Thanh Thanh mà quát tháo đuổi mọi người về cho rảnh nợ. Không ngờ Vạn Ngọc Tình lại nói vậy khiến nàng cứng lưỡi, đỏ mặt không biết nói sao.

Bọn nữ nhân lúc này mới sực nhớ ra mục đích chính đến đây. Thế là mọi người đều đứng dậy ra sức tống tiễn cô dâu và chú rể vào phòng.

Trong tân phòng trang hoàng thật lộng lẫy. Hai người La Linh và Tiểu Phụng Cô bị bắt buộc ngồi xuống ghế uống chén giao bôi. Cả hai uống xong đều cảm thấy đầu óc lâng lâng vô cùng sảng khoái.

Đám tiểu cô nương xúm lại đưa hai phu thê nọ vào giường rồi kéo đẩy nhau cười khúc khích bước ra ngoài.

Trong gian tân phòng, La Linh sau khi uống chén giao bôi cùng mỹ nhân thì cảm thấy có chút gì đó không ổn. Ban đầu lúc mới uống rượu vào họng thì cảm thấy thần thái lâng lâng dễ chịu. Nhưng sau mấy phút trôi qua thì cảm giác nóng nực lại trở nên khó chịu vô cùng.

Chàng nghĩ rằng do mình uống quá nhiều rượu mà thôi nên cố gắng gượng dậy bước xuống giường loan.

Thế nhưng, khi chàng định ngồi dậy thì mới nhận ra bản thân yếu đuối vô cùng. Chàng kinh hãi vội nhìn sang bên thì thấy Tiểu Phụng Cô cũng đang cố gắng nhổm dậy mà không được.

La Linh gượng người áp sát lại bên Tiểu Phụng Cô định đỡ nàng nọ dậy. Chẳng ngờ chàng bỗng phát giác ra một mùi u hương xử nữ bay nhẹ vào mũi khiến con lợn lòng của chàng tức tốc sục sôi lên liền.

Cái cảm giác nóng hầm hập lúc nãy lại bùng phát lên cao khiến chàng chịu không nổi thèm muốn bật rên lên một tiếng ôm chầm lấy thân hình Tiểu Phụng Cô.

Tiểu Phụng Cô cũng đỏ bừng cả mặt vì cảm giác nóng hổi lan tỏa nhanh chóng ra khắp nội thể. Nàng biết rằng bản thân đã bị trúng phải mê hồn dược phấn của Vạn Ngọc Tình nhưng hiện tại vô phương cứu chữa.

Tiểu Phụng Cô cố gắng hết sức định vận công kháng cự. Nhưng khi nàng vừa định thần được thì toàn thân đã bị La Linh ôm chặt lấy rồi.

Âm dương gần gũi. Da thịt chạm nhau. Mọi cố gắng của Tiểu Phụng Cô tức thì tan như bọt nước.

Nàng nọ liền nhận ra một mùi nam nhân nồng nàn bay vào mũi. Cảm giác quân tử kiếm cứng ngắt của chàng áp lên vùng hạ thể khiến cho nàng bủn rủn cả tay chân.

Rồi đôi môi chàng cứ hôn mãi lên vùng cổ nõn nàn mịn màng của nàng làm cho toàn thân nàng nổi gai ốc lên cùng mình.

Không biết sức lực từ đâu. Hai cánh tay Tiểu Phụng Cô đã vươn ra ôm chặt lấy thân hình phu tướng đang chụp xuống.

Hai thân hình nam nữ quấn chặt lấy nhau cùng với những nụ hôn chất ngây đắm say và những cái vuốt ve làm cho lồn cặc đều tê tái.

Trong một thời gian ngắn ngủi. Hai kẻ yêu nhau đã kịp lột truồng cơ thể ra rồi. Hai người vừa rên rỉ vừa hôn hít thân hình lẫn nhau.

Dương vật của La Linh đã trở nên cứng như thép. Còn cái lồn của Tiểu Phụng Cô cũng đã xịt khí ra ướt đẫm chỗ kín rồi.

Ở bên ngoài. Bọn mỹ nhân đang tụm lại một góc ngắm nhìn hai thân hình trần như nhộng nọ. Cả bọn không ai bảo ai đều trở nên nứng lồn thấy rõ.

Vạn Ngọc Tình khẽ khàng tiến lại sát bên giường đôi tình nhân đang trong giây phút hạnh phúc.

Nàng thấy rõ dương vật của La Linh đang áp lại sát bên cái lồn đang đẫm nước của Tiểu Phụng Cô.

Nhưng mà hai kẻ này do bị trúng phải dược vật của nàng quá mạnh nên không thể nào kiểm soát được thân thể nữa. Bọn họ lồn cặc đều nứng mà không biết cách nào để cho dương vật đâm thủng cái lồn và cái lồn nuốt chửng dương vật.

Vạn Ngọc Tình khoái chí khi thấy đã sắp đạt được mục đích để La Linh phá trinh Tiểu Phụng Cô rồi.

Nàng đưa tay kéo nhẹ hai chân của La Linh xuống để cho dương vật chàng đụng ngay trúng khe lồn của Tiểu Phụng Cô.

Mặc dù La Linh thần trí đã mơ màng. Nhưng cảm giác khoái lạc thì lại vô cùng nhanh nhạy. Chàng thấy cơn khoái dục gia tăng khi đầu khấu dương vật đụng ngay vào khe lồn của mỹ nhân thì ngay lập tức thò tay xuống nắm lấy dương vật.

Tay còn lại chàng thò ra vuốt ve hạ thể mỹ nhân và dò tìm cái khe động thần bí của nàng. Bàn tay chàng ban đầu chỉ vuốt ve được cái bụng thon nhỏ của mỹ nhân. Rồi sau đó lại đến đám lông lồn mọc ngay trên cái mu tròn tròn vung đầy.

Tay chàng vuốt tiếp xuống phía dưới thì chạm ngay một khối thịt mềm mềm ấp nóng. Các ngón tay chàng sờ sẫm ve vuốt vào khối thịt này thì toàn thân mỹ nhân run lên bần bật và miệng nàng bất giác rít lên khe khẽ.

Ngón tay La Linh đã tìm đúng vào khe đào nguyên. Chàng chọc nhẹ ngón tay vào trong lồn nàng khiến mỹ nhân rên rỉ sướng khoái vô cùng.

Đến lúc này thì dương vật La Linh đã không thể nào chịu nổi nữa. Chàng cắm đấu khấu vào đúng khe lồn ẩm ướt của Tiểu Phụng Cô rồi ấn mạnh một phát.

Toàn thân mình mỹ nhân vùng lên cùng với một tiếng nấc nhỏ. Cái lồn đã bị khoan thủng làm cho máu trinh tràn ra hai bên mép lồn.

Cảnh tượng đó khiến cho Vạn Ngọc Tình và các vị cô nương đều bừng bừng lửa dục.

Cái lồn của Tiểu Phụng Cô bị dương vật to lớn của La Linh banh ra hết cỡ làm cho nàng ta vừa đau vừa sướng đến tê tái.

Một lúc sau, toàn thân mỹ nhân đã bắt đầu phản ứng với hoàn cảnh mới. Thân hình mỹ nhân rung động từng hồi theo từng bước của nhịp giao hoan nơi hạ thể.

Sức thuốc được men rượu kích lên mạnh mẽ khiến cho hai kẻ yêu nhau càng lúc càng trở nên điên cuồng.

Hai người bất chấp bọn quần nữ đang có mặt ở ngay trong phòng mà liên tiếp đụ nhau phành phạch liên hồi.

Thân hình tuyệt mỹ của Tiểu Phụng Cô run lên trong cơn khoái dục chưa từng thấy. Bản thân nàng bây giờ dường như đã biến thành một người khác. Nàng vừa đụ vừa la thét liên hồi. Âm thanh nữ nhân trong cơn hoang lạc khiến cho cả bọn nữ nhân không ai là không thấy nóng bừng cả người lên.

Thân hình La Linh nổi rõ từng thớt thịt cuồng cuộn vô cùng uy vũ. Chàng liên tiếp công phá cái lồn trinh bằng những cú đập cặc vào thật mạnh. Nước lồn bị dương vật chiếm chỗ ọc ra từng chút từng chút một.

Toàn thân dương vật đã trở nên bóng nhẫy vì dính đầy chất dâm thủy do lồn Tiểu Phụng Cô tiết ra.

Cái lồn mỹ nhân đã phồng to và mở rộng để đón lấy dương vật đang ra sức dọng xuống.

Qủa thật là tình cảnh ái ân thật vô cùng ấn tượng. Hình ảnh này giống hệt như lúc La Linh đụ cùng Mạn Sương Sương ở trên đại sảnh mấy ngày hôm trước.

Đám mỹ nhân chịu không nổi. Có nàng đã đưa tay xuống dưới thủ dâm với cái lồn đang ra nước rỉ rỉ thật là sướng khoái.

Có nàng lại đưa hai tay lên bóp vuốt hai bầu vú đỏ tươi, sưng lên cứng ngắt vì nứng.

Nhưng có nàng lại thèm thuồng nhìn đắm đuối vào dương vật đang thụt ra thụt vào trong cái lồn của Tiểu Phụng Cô.

Bọn nữ nhân đang sắp cuồng cả lên thì phía ngoài bỗng có tiếng chân người vọng lại.

Hóa ra hai nữ nhân Hồng Gia Bình và Hồ Lăng Ba mới biết tin tìm tới.

Hai nàng thấy bọn nữ nhân ai nấy đều mặt mày bừng bừng. Hành vi quái dị. Còn trong tân phòng một chàng trai tuấn mỹ đang ra sức đụ mạnh dương vật vào lồn Tiểu Phụng Cô.

Hai nàng biết rõ nam nhân kia chính là vị tướng công mới được Cung chủ chọn lựa. Nhưng mà hai nàng hết sức thắc mắc là vì sao mà Tiểu Phụng Cô lại dễ dàng chấp nhận nên duyên cùng chàng trai này trong khi nàng ta chưa từng có chút tình cảm gì với chàng ta.

Lại nữa, bọn tỷ muội Vạn Hoa Cung thường ngày hay so kè lẫn nhau. Tại sao giờ này lại tập trung ở đây ăn uống say sưa rồi còn vào cả tân phòng để xem tân nương và tân phu đụ nhau nữa.

Thật không hiểu làm sao nữa.

Hồng Gia Bình ra hiệu cho Hồ Lăng Ba lôi hết mọi người ra để cho hai phu thê nọ được tự nhiên hơn.

Các mỹ nhân sau một hồi ngồi bên ngoài đại sảnh đã từ từ lấy lại được bình tĩnh. Các nàng có vẻ xấu hỗ liền rủ nhau từ từ rút lui.

Trong căn tịnh xá giờ chỉ còn lại hai kẻ yêu nhau đang chìm đắm trong hoang lạc ngất trời chưa biết bao giờ chấm dứt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN