Hậu Cuồng Long Chưởng - Hậu Cuồng Long Chưởng - Hồi thứ 9: Trốn khỏi Vạn Hoa Cung
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2660


Hậu Cuồng Long Chưởng


Hậu Cuồng Long Chưởng - Hồi thứ 9: Trốn khỏi Vạn Hoa Cung



Trong những ngày kế tiếp, tình cảm của Hoàng Phủ Ngọc Kiều đối với La Linh ngày càng trở nên bền chặt. Mối u tình của nàng dành cho Hàn Thiếu Thanh đã phai nhạt dần sau những trận mây mưa nẩy lửa và đầy hoan lạc.

Người con gái 28 tuổi đã đạt được thống khoái cùng cực trong những trận truy hoan liên tiếp.

Nàng đang ở vào tuổi phát dục mạnh nhất nên những ái ân kia để lại trong lòng nàng những hồi ức đẹp không thể nào quên.

Hai người ở trong địa thất cả ngày lẫn đêm. Cả hai chẳng có việc gì làm nên thường hoan lạc với nhau đến tê lồn, rát cặc.

Phải công nhận đối với các nữ nhân từ trước đến nay thì Hoàng Phủ Ngọc Kiều là người được ân sủng của chàng nhiều nhất. Trong chỉ một thời gian ngắn mà dương vật của La Linh đã địt lồn mỹ nhân đến nở hẳn ra.

Hai người đụ nhau bất kể lúc nào, bất kể thời gian. Thích là đụ mà nhiều khi mệt quá không đụ nổi thì cũng để dương vật vào trong lồn để cho cái lồn khỏi nhớ.

Tình cảnh này khỏi cần nói thêm nữa cũng biết hai người bọn họ đối xử với nhau thế nào rồi.

Một hôm. Sau một trận truy hoan. La Linh nằm ngửa ra đất nhìn lên nóc động thất thở dài.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều nằm kề bên cạnh nghe thấy tiếng thở dài của chàng bất giác ngạc nhiên khẽ hỏi:

– Tướng công tại sao lại thở dài ! Chẳng lẽ chàng đã chán thiếp rồi sao ?

La Linh nhìn sang khuôn mặt người ngọc khẽ đưa tay tát yêu vào má nàng nói:

– Nương tử đúng là suy đoán hão. Ta đối với nàng chẳng lẽ lại còn chưa đủ yêu thương ư ?

Nói xong chàng quàng tay ôm lấy người Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Đôi môi cúi xuống hôn hít đôi nhũ phong tròn đầy trắng mịn.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khuôn mặt ửng hồng hạnh phúc. Nàng cảm thấy khuôn ngực nàng đang trương lên trước những nụ hôn và sự khích thích của chàng.

Nhưng La Linh lại không có ý định tái chiến. Chàng chợt buông người Hoàng Phủ Ngọc Kiều ra rồi ngước mắt nhìn lên thành động.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều bắt đầu lo lắng khi nhìn thấy hành động khác lạ của chàng. Nữ nhân vốn rất nhạy cảm nên chỉ cần để ý một chút Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã đoán ra được ẩn tình của phu quân.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khẽ hỏi:

– Tướng công định trốn khỏi đây chăng ?

La Linh đưa mắt nhìn trần động nói giọng buồn rầu:

– Ta bây giờ chỉ như một phế nhân. Có muốn ra khỏi đây cũng lực bất tòng tâm mà thôi.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều lặng yên suy nghĩ. Nàng chợt nhớ lại trong cuốn kinh thư do Cung chủ đời trước truyền cho nàng có một đoạn nói về cách phá giải độc tố làm tiêu tan công lực.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều nghĩ ra điều này liền mừng rỡ ngồi bật dậy nói lớn:

– Tướng công ! Thiếp biết một cách phá giải độc thủ do chàng rồi.

La Linh ngỡ ngàng đưa mắt nhìn Hoàng Phủ Ngọc Kiều hỏi:

– Nàng biết cách phá giải thực ư ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều tươi cười nói:

– Chàng có biết khi trước suýt nữa thiếp đã được chọn làm Cung chủ Vạn Hoa Cung rồi. Do vậy đối với thủ pháp của Cung chủ thiếp cũng biết được một vài.

La Linh thấy nàng có vẻ tin tưởng như vậy cũng vui mừng ngồi dậy nắm lấy vai mỹ nhân hỏi:

– Nàng nói đi. Cách giải phá thế nào ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều chậm rãi kể.

Theo như Cung chủ đời trước nói lại thì muốn giải phá độc tố tồn tại trong nội thể của nam nhân thì nữ nhân phải hút lấy khí âm độc đó vào trong người.

Khí âm độc này tuy có tác dụng phá giải công lực của nam nhân, nhưng đối với nữ nhân thì lại là một môn thuốc vô cùng quý báu giúp nữ nhân thăng tiến nội lực.

Có điều việc phá giải này khá là tế nhị và không dễ thực hiện.

La Linh thấy Hoàng Phủ Ngọc Kiều nói giữa chừng thì dừng lại liền không nén nỗi tò mò vội hỏi:

– Nàng nói thử xem. Rốt cuộc đó là phương pháp gì ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều liếc yêu trượng phu rồi ửng đỏ mặt lên kể tiếp:

– Chuyện này muốn thực hiện được thì phải tuân thủ mấy điều sau đây: Trước hết, nam nhân sẽ nằm ngửa ra đất để cho nữ nhân ngồi lên dương vật của mình. Sau đó, nữ nhân sẽ dùng nội lực bản thân tích tụ vào cái lồn để hút dần âm độc từ người nam nhân thông qua dương vật.

Việc làm này không phải dễ dàng. Vì trong lúc nữ nhân hút lấy âm độc thì dương vật của nam nhân sẽ bị khích dục rất mạnh. Nếu giữa chừng thực hiện mà dương vật lại bị phụt khí thì nữ nhân sẽ bị tổn thương âm cụ ngay.

Vì thế khó khăn nhất của phương pháp này là khả năng kiềm nén dục tình của nam nhân.

Tuy nhiên, về phía nữ nhân cũng gặp khó khăn không kém. Do dương vật của nam nhân đâm ngập lỗ lồn. Vì thế trong lúc hút lấy âm độc cái lồn nữ nhân cũng bị dương vật của nam nhân kích thích.

Nếu nữ nhân không giữ được tâm trí. Để dục vọng trào lên, thì cái lồn sẽ xịt khí ra và co bóp hút lấy tinh trùng từ cặc nam nhân.

Hậu quả của nó sẽ khiến nam nhân chịu không nỗi khoái lạc phụt khí tinh trùng ra đầy lồn.

Tóm lại, để hoàn thành cách giải độc thì cả nam và nữ đều phải có định lực thâm hậu và khả năng kiềm chế tình dục thật tốt.

Nếu không đạt được như vậy mà cố gắng miễn cưỡng thì hậu quả sẽ vô cùng to lớn.

Nam nhân thì sẽ không bao giờ có thể phục hồi võ công, còn nữ nhân thì bán thân bất toại không thể nào cứu chữa được nữa.

La Linh nghe mỹ nhân nói vậy thì vừa ngạc nhiên vừa lo buồn. Chàng nhận thấy phương pháp này quả là vô vọng rồi.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều kể xong thấy tướng công cau mày có vẻ thất vọng thì đoán ra suy nghĩ của chàng liền nói :

– Tướng công chớ nên bi quan. Chúng ta cứ thử làm xem sao ?

La Linh lắc đầu nói:

– Ta không muốn vì ta mà nàng bị nguy hiểm. Chẳng thà ta cứ để như thế này cũng được.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều đâu chịu để vậy liền nói:

– Tướng công không được bàn lùi. Xung quanh chàng có rất nhiều nương tử đang mỏi mắt ngóng chờ. Chàng phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi nơi này mới là hợp lẽ.

La Linh nghĩ lại thấy lời nói của Hoàng Phủ Ngọc Kiều rất đúng. Nếu chàng không thoát khỏi nơi này thì các vị nương tử của chàng rồi sẽ ra sao. Họ chắc hẳn sẽ chìm trong tuyệt vọng mất thôi.

Thế rồi sau mấy ngày suy nghĩ, La Linh quyết định thử cùng Hoàng Phủ Ngọc Kiều tiến hành giải độc.

Hai người y theo phương pháp mà Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã nói ra để thực hiện. Dương vật của La Linh được lắp đầy vào trong lồn của Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Còn Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì ngồi trên bụng của La Linh ra sức vận công.

Tình trạng lồn cặc cắm vào nhau đó khiến cho cả hai đều cảm thấy ngây ngất sướng khoái.

Nhưng dù sao họ đã địt với nhau liên tục mấy ngày liền rồi nên lồn cặc hai người cũng không đến nỗi quá mức nhạy cảm như lúc mới đầu nữa.

Tình cảnh này kéo dài đến hôm thứ 4 thì bắt đầu phát sinh biến chứng. Cái lồn nọ bị dương vật áp vào mãi thì khí ứ cứ lớn dần lên.

Mà sự gia tăng của áp lực khí làm cho cái lồn căng ra trương nở lớn hơn hẳn bình thường.

Cảm giác này khiến cho Hoàng Phủ Ngọc Kiều sướng không chịu nổi.

Nàng cố gắng cầm cự đến nỗi mặt mày đỏ bừng, toàn thân run rẩy, còn cái lồn thì cứ rỉ ra nước ngày càng nhiều.

Bản thân La Linh thì cũng gặp phải khó khăn không kém. Trong 4 ngày trời chàng không hề xuất khí. Còn dương vật lại cứ bị cái lồn nọ hâm nóng khiến cho tinh trùng tụ tập về bể thận làm cặc chàng sướng quá cứ phồng to lên mãi.

Tình trạng này e rằng chẳng sớm thì muộn cả hai sẽ khó mà khống chế được dục tình nữa rồi.

Mà quả đúng như vậy. Hoàng Phủ Ngọc Kiều đang khi ngồi trên cặc La Linh bỗng nhiên bật mình đứng dậy.

Từ trong lồn nàng một dòng tinh khí phóng vọt ra có vòi.

Đây là hiện tượng nữ nhân đã khoái sướng đến mức cùng cực không thể kiềm hãm.

Toàn thân Hoàng Phủ Ngọc Kiều run lên bần bật. Hạ thể nàng co giật và nước dâm ào ra không sao cản được.

Chỉ tội cho La Linh đang nằm dưới đất bị tinh khí của nàng bắn ra đầy mặt làm chàng tối tăm mặt mũi.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều phóng khí xong rả rời ngồi phịch xuống đất.

La Linh thấy nàng khoái lạc như vậy cũng chịu hết xiết. Chàng vội nhào đến đè lên người ngọc rồi đút dương vật của chàng vào lồn nàng mà đụ liên hồi.

Thân hình hai người run động mãnh liệt trong trận truy hoan không được báo trước.

Lát sau, dương vật của La Linh đã phóng dịch ra đầy lồn của mỹ nhân. Lúc này chàng mới chịu nằm lăn ra đất.

Hai người thở hỗn hển nghỉ ngơi một lúc. Hoàng Phủ Ngọc Kiều sau cơn sướng khoái mới quay mặt nhìn tình quân cười khúc khích:

– Tướng công quả thật là con quỷ dâm dục. Chàng làm cho thiếp đến vỡ lồn ra mất. Đụ gì mà đụ mạnh kinh khủng.

La Linh cười cười chọc ghẹo:

– Ta không biết ai làm cho ta như vậy. Dương vật cứ nằm mãi trong lồn mà không được xịt khí thì ai mà chịu được.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều như nghĩ ra một điều gi hớn hỡ nói :

– Đúng rồi. Chúng ta sao không nghĩ ra chuyện đó nhỉ. Chàng và thiếp không nhất định phải giải độc cùng nhau luôn luôn, mà cách vài ngày chúng ta lại đụ nhau để khỏi bị ức chế. Việc này đúng là tiện lợi vô cùng.

La Linh khoái chí gật đầu đồng ý ngay.

Từ đó hai người cứ thế tiến hành. Hóa ra việc làm này lại có tác dụng hữu hiệu vô cùng. Việc vừa đụ vừa giải độc đã mang lại cho cả hai mang tâm trạng thoải mái và sự tự tin.

Mỗi khi La Linh hoặc Hoàng Phủ Ngọc Kiều cảm thấy chịu không nổi khoái sướng thì liền xả công rồi lao vào nhau mà đụ cho đến khoái lồn, sướng cặc mới thôi.

Ngày tháng qua đi. Hai người ở trong địa thất chung đụng cùng nhau thấm thoát đã hơn 20 ngày.

Trong khoảng thời gian đó, nội công của La Linh đã từng bước được hồi phục. Đến ngày thứ 22 chàng đã thấy mình có thể vận khí hành công được nên bắt đầu quay sang bàn với Hoàng Phủ Ngọc Kiều cách trốn khỏi địa thất ra ngoài.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều cũng không phản đối. Nàng suy nghĩ một hồi rồi nói:

– Việc trốn khỏi địa thất không phải là dễ. Nếu chúng ta muốn thoát khỏi nơi này e rằng chỉ có thể ra được bằng đường trên kia. Nhưng mà, thiếp nghĩ cơ hội rất hiếm hoi. Nó chỉ xuất hiện khi bọn người Vạn Hoa Cung cho người mang cơm đến. Khi đó, với khoảng trống được mở ra phía trên. Hai người chúng ta sẽ nhảy lên để hạ thủ. Tuy nhiên, từ dưới này lên trên đó lại quá cao. E rằng cả thiếp và chàng đều không ai có thể phóng lên cao như vậy.

La Linh nhìn lên thành động ngẫm nghĩ một lúc rồi cười nói:

– Nương tử chớ lo. Nếu bản thân nàng không lên đến độ cao đó được thì ta sẽ giúp nàng. Chỉ cần khi chúng mở khe cửa động thì ta sẽ đẩy nàng lên. Với công phu của nàng thì sẽ dễ dàng khống chế bọn chúng rồi thả dây xuống cứu ta lên sau. Điều nay ta nghĩ bọn chúng đến nằm mơ cũng chẳng nghĩ ra.

Hai người y kế tiến hành. Từ đó bắt đầu ra sức tập luyện phương pháp vượt ngục. Ban đầu việc phối hợp giữa La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều còn chưa ăn khớp. Thân hình mỹ nhân còn cách trần động đến 2 sải tay. Thế nhưng, sau hơn hai ngày luyện tập phối hợp. Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã dễ dàng chạm đến mục tiêu. Thậm chí nếu không bị vướng nắp đậy có thể thân hình nàng còn có thể thoát được ra ngoài nữa.

Hôm đó, vào buổi chiều chập choạng tối, có hai bóng nhân ảnh khinh công rất cao bí mật tiến về phía rừng trúc.

Hai người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều vừa thoát ngục ra ngoài.

Trong ánh chiều mờ nhạt hai thân người lõa lồ nối đuôi nhau phóng đi thật nhanh.

Vì tình thế khẩn cấp. Lại không tiện đi tìm y phục nên La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều cứ tồng ngồng như vậy mà chạy trên đường. Cũng may, hai người thân pháp quá cao, mà thời gian lại đang vào lúc chập tối nên không bị ai phát hiện.

Lúc này La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã dừng chân lại bên con đường mòn nhỏ hướng về căn tiểu trúc.

Hai người nằm rạp xuống để ý quan sát.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều nằm bên cạnh La Linh lo lắng nhìn ra phía xa. Theo lời La Linh, hai vị nương tử của chàng là Bạch Ngọc Tiên Tử và Mạn Sương Sương đang ngụ ở đây. Nhưng tại sao hai người đã đến rất gần rồi mà lại chẳng nghe thấy tiếng động gì.

Đột nhiên ngay trong cảnh yên tĩnh, tịch mịch đó chợt có tiếng nữ nhân rú lên quái dị. Ngay sau đó là tiếng một nữ nhân kêu lên kinh hoàng.

La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều kinh ngạc nhìn xem thì thấy hai bóng người rượt đuổi nhau tiến lại rất gần.

Người chạy trước thân hình là một mỹ nhân xinh đẹp y phục tơi tả, tóc tai rối bù. Nàng vừa chạy vừa cười một cách điên loạn.

Nữ nhân phía sau là một thiếu nữ khuôn mặt tuyệt đẹp, mặt mày thất sắc. Hai tay cầm một sợi dây mây to đùng.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều ngơ ngẩn không hiểu hai nàng nọ là ai. Thế nhưng đối với La Linh thì chỉ thoạt nhìn đã nhận ra ngay.

Chàng phóng vội đến bên nữ nhân điên loạn giơ tay điểm huyệt nàng nọ rồi vội ôm lấy.

Thiếu nữ chạy sau kinh hoảng suýt la lên khi thấy nàng nọ bị bắt. Nhưng khi nàng nhìn thấy người đang ôm nàng nọ trong tay thì giật nẩy mình đứng khựng lại, miệng há hốc.

La Linh thấy tình trạng thiếu nữ như vậy không khỏi buồn cười hỏi khẽ:

– Thanh muội sao lại kinh ngạc đến thế ?

Thiếu nữ này chính là Bạch Ngọc Tiên Tử. Nàng thấy La Linh đột ngột xuất hiện thì sững sờ cả người. Vốn dĩ nàng biết rằng chàng bị Cung Chủ bổn cung bắt nhốt vào một nơi bí mật. Vậy mà không ngờ chàng lại có mặt ở nơi này.

Bạch Ngọc Tiên Tử sau phút kinh ngạc, choáng váng liền bổ nhào ngay lại ôm chàng khóc thảm thiết.

La Linh một tay đỡ lấy bên mình Mạn Sương Sương, tay kia ôm lấy lưng ong của Bạch Ngọc Tiên Tử khẽ vỗ về nàng.

Bạch Ngọc Tiên Tử khóc lóc một lúc đã bình tỉnh trở lại khe khẽ hỏi:

– Tướng công sao lại ra được thế này ? Chàng làm thiếp và Mạn muội lo sợ chết được.

La Linh cười nhẹ nói:

– Bây giờ đã không sao rồi. Nàng nói xem. Chuyện gì đang xảy ra thế này ?

Bạch Ngọc Tiên Tử nghe La Linh hỏi tới bất giác lại òa lên khóc. Tuy nhiên, lần này nàng chỉ khóc thút thít rồi ngưng lại nghẹn ngào kể:

– Thiếp hay tin tướng công gặp nạn định quay về bàn với Mạn muội. Chẳng ngờ hai người bọn muội tìm kiếm cả hai ngày trời mà vẫn không phát hiện ra nơi tướng công bị giam. Trong lúc bế tắc đó, đột nhiên Mạn muội lại phát bệnh quái dị. Nàng ta cứ cắn xé quần áo trong khi hạ thể cứ xuất hạn dầm dề. Thiếp lo sợ quá nên ngày đêm túc trực bên nàng ta và không còn thời gian đâu để tìm kiếm tướng công nữa.

La Linh nghe nàng nọ nói đến đây đã hiểu ra căn bệnh của Mạn Sương Sương. Chàng biết nếu để chậm ngày nào thì tình trạng của Mạn Sương Sương càng nguy hiểm chừng đó nên vội vàng giục mọi người vào nhà.

Đến lúc này Bạch Ngọc Tiên Tử mới chợt nhận ra bên cạnh La Linh còn một nữ nhân xinh đẹp nữa.

Mặc dù bây giờ nắng chiều đã tắt. Thế nhưng đối với một người có trình độ võ công như Bạch Ngọc Tiên Tử thì ánh sáng này vẫn giúp nàng nhìn thấy rất rõ.

Nàng nhận ra nữ nhân nọ đẹp vô cùng. Từ vóc dáng đến làn da, thảy đều không kém gì nàng.

Hơn nữa vì Hoàng Phủ Ngọc Kiều đang lõa thể nên vú lồn nàng lộ ra toàn vẹn và gợi cảm đến mức một người đẹp như Bạch Ngọc Tiên Tử cũng phải ghen thầm.

Mọi người kéo nhau vào căn tiểu trúc. La Linh giới thiệu sơ Hoàng Phủ Ngọc Kiều với Bạch Ngọc Tiên Tử rồi vội bế Mạn Sương Sương vào nhà trong để tìm cách cứu chữa.

Ở bên ngoài hai mỹ nhân bắt đầu đối diện nhìn nhau. Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì đã sớm biết Bạch Ngọc Tiên Tử thông qua lời kể của La Linh. Thế nhưng đối với Bạch Ngọc Tiên Tử thì đây là lần đầu tiên nàng gặp mặt Hoàng Phủ Ngọc Kiều . Vì vậy, trong lòng nàng không khỏi thắc mắc về thân thế và quan hệ giữa nàng ta với tướng công La Linh.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì nhìn ngó đối phương, trong lòng không khỏi thầm khen sắc đẹp của người thiếu nữ. Nàng vốn ban đầu rất tự tin về nhan sắc của mình. Tự nghĩ mình tuy lớn tuổi nhưng chắc chắn sẽ đẹp hơn đứt các nương tử khác của tướng công. Thế nhưng bây giờ ngồi đối diện với Bạch Ngọc Tiên Tử nàng mới nhận ra đối phương chẳng những xinh đẹp mà còn tươi tắn trẻ trung hơn cả mình.

Nhưng lúc này Bạch Ngọc Tiên Tử đã chịu không nỗi thắc mắc liền lên tiếng hỏi trước:

– Hoàng tỷ. Xin tỷ hãy kể cho muội nghe hoàn cảnh tỷ gặp tướng công ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều thấy Bạch Ngọc Tiên Tử ngay lúc khởi đầu đã hỏi đến vấn đề rắc rối này thì không khỏi có phần bối rối. Nhưng nàng chợt nghĩ nếu nàng không nói ra bây giờ thì sau này nàng nọ thế nào cũng biết thôi. Chẳng thà cứ nói thẳng với nàng ta lúc này lại hơn.

Rồi Hoàng Phủ Ngọc Kiều từ từ kể lại chuyện của nàng. Rồi chuyện của La Linh lúc chàng mới bị giam. Rồi chuyện hai người gắn bó cùng nhau và nàng đã nghĩ cách giải cấm chế cho La Linh.

Trong khi nói chuyện mặc dù Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã cố che đậy, kể vắn tắt những tình tiết hai người hoang lạc, ái ân, thế nhưng khuôn mặt của Bạch Ngọc Tiên Tử cứ mỗi lúc lại càng tái xanh hơn.

Phải khó khăn lắm Bạch Ngọc Tiên Tử mới giữ cho nàng được bình tĩnh. Trong thâm tâm nàng vừa cảm thấy đau xót, vừa cảm thấy hụt hẫng. Nàng không ngờ danh sách mỹ nhân chia xẻ ái ân lại càng lúc càng dài thêm. Ngoài Mạn Sương Sương, Hoàng Phủ Ngọc Kiều không biết sắp tới sẽ còn ai nữa.

Nhưng mà tình yêu nàng dành cho La Linh đã quá sâu đậm rồi. Nàng khó lòng mà dứt ra được. Huống hồ tình cảnh chàng gặp phải lại quá lạ kỳ. Bản thân nàng nếu gặp phải tình cảnh tương tự e rằng cũng chẳng thể làm khác được.

Hai người đang nói chuyện chợt nhiên nghe tiếng mỹ nhân rú lên khe khẽ ở phía trong phòng. Khỏi nói cũng có thể hiểu được đó là tiếng của ai rồi. Tuy nhiên, hai nàng không khỏi tò mò và lo lắng không hiểu La Linh làm gì trong đó mà Mạn Sương Sương lại kêu rú lên như vậy.

Hai người không ai bảo ai đều đồng loạt quay đầu nhìn vào phía trong.

Âm thanh tiếng rú đã dứt và nhường cho những tiếng rên rỉ hết sức lạ lùng.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Bạch Ngọc Tiên Tử không kìm chế được đứng hết cả dậy bước đến bên cửa sổ nhìn vào.

Không nhìn thì thôi. Khi đã nhìn thấy cảnh tượng phía bên trong rồi hai nàng đều đỏ bừng cả mặt lên.

Phía bên trong phòng lúc đó là cảnh La Linh đang hì hục bên dưới thân hình thiếu nữ.

Thân hình cả hai lõa thể trong một trạng thái hết sức khích dục.

Hạ thể La Linh liên tục đẩy tới áp mạnh vào thân hình người thiếu nữ.

Còn hai chân nàng ta quặp lấy hai bên hông của chàng.

Thân hình mỹ nhân rung động từng hồi một trong khi âm thanh từ miệng nàng không ngớt phát lên những tiếng rên rỉ không ngừng.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Bạch Ngọc Tiên Tử chỉ nhìn được phía lưng của La Linh nên không biết được mặt chàng lúc đó ra sao.

Có điều tấm lưng chắc nịt kia đã nổi những hàng cơ thịt và cặp mông đang hoạt động tích cực đến vậy báo cho cả hai nàng biết chàng ta đang làm cái việc đụ đéo đến đoạn cao trào rồi.

Bạch Ngọc Tiên Tử đã biết Mạn Sương Sương bị dâm dược làm tổn hại nội thể và tinh thần chỉ có ái ân mới có thể làm nàng ta hồi phục được.

Thế nhưng Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì không hề biết rõ. Do vậy, khi nhìn thấy cảnh ái ân cuồng nhiệt của La Linh và thiếu nữ xinh đẹp kia nàng không khỏi nổi cơn ghen lên.

Khuôn mặt nàng trở nên hết sức khó coi. Nếu mà La Linh nhìn được mặt Hoàng Phủ Ngọc Kiều lúc này chắc chàng cũng không thể nào tin được.

Bạch Ngọc Tiên Tử ngược lại đã phát giác ra sự thay đổi trên khuôn mặt của Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Nàng là gái nên chỉ nhìn thoáng qua đã hiểu ra nàng nọ đang nổi cơn ghen lên rồi.

Bạch Ngọc Tiên Tử cười thầm:

– Hừ! Nhà ngươi đã cướp lấy tướng công của ta vậy thì cho ngươi nếm thử mùi vị của trái đắng xem ngươi xử trí thế nào.

Bạch Ngọc Tiên Tử khẽ thì thầm:

– Hoàng tỷ ! Tỷ xem tướng công địt mạnh làm sao. Chắc Mạn tỷ tỷ ở trong đó sướng ghê gớm lắm.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khuôn mặt đang xám xịt lại giờ đây nghe mấy lời nói của Bạch Ngọc Tiên Tử thì càng tức giận khẽ hừ một tiếng nói:

– Qủa là đồ dâm tặc. Thật tức chết đi được !

Bạch Ngọc Tiên Tử nghe nàng ta nổi giận mắng La Linh như vậy lại càng thích chí nói chêm vào:

– Tỷ tỷ thật không hiểu gì cả. Cái lồn mỹ nhân để hơ hớ ra đó tướng công không địt cũng uổng. Mà tỷ tỷ không biết đâu, con cặc của chàng để trong lồn địt sướng lắm. Không thể chê được.

Lời nói của Bạch Ngọc Tiên Tử khiến Hoàng Phủ Ngọc Kiều tức đến nỗi nghiến răng ken két. Thế nhưng nàng cũng phải công nhận con cặc của La Linh đụ rất sướng. Cái lồn của nàng cũng đã nếm không ít lần cụp lạc như vậy làm sao mà không hiểu được.

Nàng nổi giận trừng mắt quay sang nhìn Bạch Ngọc Tiên Tử như muốn nổi nóng với nàng ta.

Không ngờ nhìn thấy mặt Bạch Ngọc Tiên Tử không có một chút tức giận, ngược lại còn đang có vẻ rất hứng thú nữa.

Con người Hoàng Phủ Ngọc Kiều đâu phải kẻ ngốc. Nàng ngay lập tức hiểu ra nàng nọ đang cố tình chọc giận mình.

Mà cũng lạ. Bạch Ngọc Tiên Tử là thê tử của La Linh mà nhìn thấy cảnh này lại không hề tức giận ghen tuông chi cả.

Trong khi đó, Hoàng Phủ Ngọc Kiều là kẻ đến sau lại có thể nổi cơn ghen được sao.

Rõ ràng trong chuyện này phải có ẩn tình chi đây.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều sau vài giây suy nghĩ đã nhận ra có chuyện bất thường. Nàng cố lấy lại bình tĩnh quay sang khẽ hỏi Bạch Ngọc Tiên Tử xem cô nương nọ có quan hệ thế nào với La Linh.

Bạch Ngọc Tiên Tử thấy đối phương đang tức giận hầm hầm mà đột nhiên trở lại trạng thái bình thường nhanh như vậy cũng phải khen thầm. Nàng cũng không dấu diếm hiểu biết của mình liền đem chuyện Mạn Sương Sương bị trúng dâm độc lần lượt thuật lại cho Hoàng Phủ Ngọc Kiều nghe.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều lúc trước có được La Linh kể sơ qua chuyện này. Bây giờ được Bạch Ngọc Tiên Tử tường thuật lại chi tiết thì đã hiểu ra mọi chuyện.

Nàng nghe xong không khỏi buột miệng thở dài:

– Cô nương nọ cũng đáng thương thật. Tỷ tỷ thật đã trách lầm chàng rồi.

Bạch Ngọc Tiên Tử thấy nàng ta từ lời nói đến cách cư xử đều hết sức thân ái. Không khỏi nể phục nàng ta là nữ nhân không tầm thường. Từ đó, thái độ của nàng đối với Hoàng Phủ Ngọc Kiều cũng trở nên thân thiết hơn.

Đêm hôm đó, Mạn Sương Sương đã hoàn toàn hồi phục về tinh thần. La Linh quyết định phải nhanh chóng rời khỏi Vạn Hoa Cung ngay trong lúc này. Chàng lưng cõng Mạn Sương Sương, phía trước có Bạch Ngọc Tiên Tử dẫn đầu, phía sau có Hoàng Phủ Ngọc Kiều đoạn hậu. Bốn người len lỏi qua những con đường vắng từ từ vượt qua các trạm canh bí mật của Vạn Hoa Cung.

Đến lúc trời hửng sáng. Mọi người đã cách xa Vạn Hoa Cung hơn 5 dặm.

Sau một lúc bàn bạc. La Linh quyết định đưa cách thiếu nữ lên đường tìm đến nơi ở của Sư phụ hai vị cô nương Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú.

La Linh nói sở dĩ họ phải đi như vậy là để tìm Bạch Thái Tiên Hồ. Theo chàng Bạch Thái Tiên Hồ chắc hẳn khi bị thất lạc chàng sẽ cùng với mấy vị cô nương kia đến chổ sư phụ của họ. Vì nàng và La Linh đều biết việc này thì việc cơ hội gặp nhau ở đó sẽ cao hơn nhiều so với việc tìm kiếm lung tung không có chủ đích.

Bọn họ ngày đi đêm nghĩ đồng thời vừa đi vừa hỏi thăm tin tức. Nguồn tin thu thập được lại càng khiến họ tin tưởng vào nhận xét của La Linh là đúng.

Mạn Sương Sương được gần trượng phu luôn luôn nên tâm tình sảng khoái hơn nhiều. Nhưng nàng lại hết sức bối rối vì lời chọc ghẹo của hai vị cô nương Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Bạch Ngọc Tiên Tử.

Bởi lẽ mỗi lúc dừng chân. Bọn họ lại phải mướn hai phòng. Một phòng dành cho hai vị cô nương và một phòng dành cho đôi phu thê tạm La Linh và Mạn Sương Sương để họ có thể ân ái cùng nhau.

Vì trong người Mạn Sương Sương vẫn còn chưa hết dâm độc nên cảnh tượng loan phụng đảo điên là điều tất yếu cần phải thực hiện.

Ai cũng biết như vậy, nhưng hai người chưa định danh phận chính thức mà đêm nào cũng gần gũi nhau như vậy làm cho La Linh lẫn Mạn Sương Sương đều có phần ngượng ngùng xấu hỗ.

Mạn Sương Sương lúc trước là Bang chủ một bang. Uy quyền vô thượng. Nào ngờ bây giờ trước mặt mọi người lại lúng túng, bối rối hệt như một cô gái nhỏ vụng về bỡ ngỡ.

Nhưng mà tâm trạng nàng lại vô cùng cao hứng. Những lúc đêm nàng ái ân cùng La Linh đã hoàn toàn như là một nương tử trước mặt tướng công rồi. La Linh bây giờ có thể tha hồ hôn hít, sờ mó, vuốt ve, ngắm nghía toàn bộ cơ thể nàng. Thậm chí đôi lúc mỹ nhân còn chủ động trong cuộc giao hoan nữa.

Hồi thứ mười: U Cơ mỹ nhân.

Cuộc hành trình được hơn một tháng thì Mạn Sương Sương đã hoàn toàn hết bệnh. Lúc này nơi ở của Sư phụ hai vị cô nương Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú cũng đã hiện ra trước mắt mọi người.

Đó là một ngọn núi cao vút. Đường lên núi khá hiểm trở và không dễ dàng đối với những ai khinh công kém cỏi.

Nhưng đối với La linh và các vị cô nương thì việc này không làm họ bận tâm. Mọi người đều phấn khích ngửa cổ nhìn lên phía đỉnh núi.

La Linh đi trước thân hình thấp thoáng, mỗi bước nhảy dài hơn 5 trượng. Các vị cô nương lần lượt chạy theo.

Gìơ đây mới thấy được trình độ võ công của mỗi người có sự khác biệt.

Cao thủ nhất trong đám mỹ nữ chính là Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Thân pháp nàng nhanh như thiểm điện, cước bộ nhẹ nhàng.

Đi phía sau, là Mạn Sương Sương khinh công cũng rất nhanh nhẹn. Thần thái trầm ổn.

Người cuối cùng trong đoàn là Bạch Ngọc Tiên Tử. Cước bộ nàng cũng rất nhanh chóng, nhưng chạy đến lưng chừng núi hơi thở của nàng đã bắt đầu lỗi nhịp rồi.

La Linh chạy trước đầu tiên đã nhanh chóng khuất dần phía sau đỉnh núi. Thân hình chàng nhanh chóng tiếp xúc với ngôi nhà nhỏ nằm trơ trọi một mình trên đỉnh núi.

Chẳng ngờ, trong khi chàng chưa kịp đến gần thì đã nghe tiếng quát tháo ầm ỉ rồi mấy bóng người nhanh chóng chạy vọt ra.

Đầu tiên là một lão quái thân hình cao lớn, tay cặp một người toàn thân bất động.

Phía sau lưng là ba vị cô nương đang ra sức rượt theo.

La Linh ở đằng xa không sao nhìn rõ lão quái vật kia là ai, nhưng thân pháp của nữ nhân chạy đầu tiên rất quen thuộc với chàng. Đó chính là thân pháp của Bạch Thái Tiên Hồ.

Chàng thấy mấy người nọ rượt nhau chạy về phía sau hẻm núi nên vội gia tăng tốc lực hết sức rượt theo.

Chẳng bao lâu, chàng đã đuổi kịp mấy người nọ. Đầu tiên là hai vị cô nương Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú đang vừa chạy vừa thở hổn hễn.

Cả hai thấy chàng đều hết sức ngạc nhiên lẫn vui mừng.

Cao Thiên Nhạn vội lên:

– La công tử. Mau đuổi theo lão tặc kia.

La Linh chân không ngừng bước. Lời nói của Cao Thiên Nhạn vừa cất lên thì thân hình chàng đã chạy xa hơn 10 trượng rồi.

La Linh chạy thêm một lúc nữa thì nhìn thấy Bạch Thái Tiên Hồ đang ngơ ngẫn đứng giữa ngã ba đường mòn. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Chàng vội vàng lên giọng hỏi:

– Bạch muội ! Lão tặc kia đâu rồi ?

Bạch Thái Tiên Hồ vốn đang lo âu chưa biết phải làm sao để đuổi theo nên vừa thấy La Linh liền mừng rỡ nói lớn:

– Tướng công ! Chàng chạy bên đường này để thiếp đuổi theo ở đường kia xem lão tặc nọ trốn ở đâu.

Bởi thời gian quá gấp. Bạch Thái Tiên Hồ không kịp mừng rỡ khi gặp lại La Linh. Nàng chạy được một đoạn rồi mới sực nhớ ra là tại sao La Linh lại đến được nơi này. Rồi mấy tháng trước chàng ở đâu mà bọn người nàng tìm không ra …

Trong khi đó, nói về La Linh chạy về con đường mòn bên trái thì đã phát hiện ra chuyện lạ.

Chàng nhận thấy có mấy dấu chân rất mới nằm rải rác trên đường mòn, khoảng cách các bước chân khá xa.

La Linh nghĩ thầm chắc hẳn đây là dấu chân của lão tặc nhân kia để lại. Chàng vội vàng tăng tốc rượt theo.

Chàng chạy một hồi hơn một canh giờ thì trời đã sập tối. Các dấu vết còn sót lại cũng bị trời đêm xóa nhòa đi trước mắt chàng.

La Linh trong lòng bối rối không biết có nên đuổi theo nữa không. Chàng đứng lặng nhìn ra xung quanh thì thấy phía xa có ánh lửa nhỏ ẩn hiện dưới những tàng cây rậm rạp.

Chàng quyết định thử tìm đến nơi đó để cầu may xem sao.

Không ngờ khi chàng nhìn vào trong gian nhà thì lập tức giật nẩy mình lên.

Bên trong phòng đó là một hoạt cảnh dâm dục không thể tưởng được.

Một lão nhân tóc dài mặt đỏ toàn thân lõa lồ, dương vật dựng lên cứng ngắt đang ôm ấp thân hình một nữ nhân lõa thể trắng nõn nà.

Nữ nhân nọ tóc dài xõa chấm mông. Eo thon, mông lớn. Chỉ nhìn thôi cũng có thể khiến nam nhân phải rạo rực.

Đằng này nữ nhân nọ không những uốn éo thân hình theo từng cái vuốt ve của lão già nọ mà hai tay nàng ta cứ nắm lấy dương vật to lớn của lão mà sụt liên hồi.

La Linh trong lòng đã thấy chán nản vì chàng vốn nghĩ sẽ truy lùng được tung tích lão tặc nào ngờ ở đây lại chứng kiến cảnh nam nữ chụng đụng xác thịt.

Chàng nhìn lại thấy khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần không kém gì các nương tử của chàng. Lúc này thân hình nàng ngã ngửa ra để lộ ra âm phong động với lớp lông lồn phủ lên lấp ló nhìn thật khuyến rũ.

La Linh không khỏi khen thầm mỹ nhân tuyệt đẹp và thầm tán dương nam nhân kia đã lớn tuổi lại có được cô vợ xinh đẹp đến vậy.

Nhưng chàng chợt cảm thấy có gì đó không bình thường. Bởi khuôn mặt lão nhân kia nhìn rất quen thuộc. Nếu không phải chàng đã gặp lão ta ở đâu đó thì nhất định không thể có được cảm giác như vậy.

La Linh nhắm khuôn mặt đỏ au đang lúc phấn khích của lão nhân nọ thì chợt nhớ ra một người.

Chàng kinh hãi trong lòng thầm lo lắng:

– Đúng lão già này là lão quái Hồng diện dâm thần rồi. Như vậy e rằng nữ nhân kia nhất định không phải là vợ lão mà chỉ là một nạn nhân mới của lão mà thôi.

Chàng tự biết lão quái vật này võ công cao lắm. Nếu giao đấu chưa chắc chàng đã thắng lão để cứu người.

Chàng vội nhíu mày cố nghĩ ra một kế trong khi đó bên trong lão quái vật đã khích dục nữ nhân khiến nàng ta rên rỉ không ngừng.

La Linh nhìn vào bên trong thấy Hồng diện dâm thần đã banh hai chân mỹ nhân ra chuẩn bị đâm dương vật cứng ngắt của lão vào lồn nàng nọ thì kinh hoảng trong lòng vội phá cửa nhảy vào.

Hồng diện dâm thần đang lúc dục tính bừng bừng. Dương vật lão đã kê ngay vào lỗ lồn đang mở to chuẩn bị đâm vào thì bị phá đám bởi tiếng cửa đổ do La Linh tạo ra.

Lão tức tối trợn mắt nhìn vào mặt La Linh thì thấy kẻ lạ mặt xuất hiện chỉ là một thanh niên trẻ tuổi.

La Linh phá cửa vào rồi cũng không dám sơ thất vội vận công vào song thủ phòng bị.

Chàng nhìn lão quái vẫn đang khom người trên mình nữ nhân, dương vật trong tay lão vẫn còn cứng ngắt chỉnh thẳng ra phía trước thì chợt nghĩ ra một kế cười khẩy nói giọng khiêu khích:

– Tên mặt đỏ kia ! Nhà ngươi là ai dám tự tiện vào nơi ở của ta.

Hồng Diện dâm thần vì hoàn cảnh mà đến ở nơi này. Lão không biết căn nhà này có phải của chàng trai kia hay không nên có vẻ lúng túng chưa biết đối đáp cách nào.

La Linh thấy lão im lặng thì càng làm già cười lớn:

– Lúc nãy khi gần về đến đây ta có gặp mấy vị cô nương đang truy tìm người. Có lẽ bọn chúng cũng ở quanh đây thôi.

Hồng Diện dâm thần càng lúc càng thấy hoang mang. Lão cảm thấy đối phương lời nói bí ẩn khó lường. Lại nữa bây giờ bọn người kia đang truy tìm lão nên lão lại càng không muốn lộ diện ra lúc này.

Hồng Diện dâm thần suy nghĩ một lúc liền làm ra vẻ hối lỗi chắp tay cười nói:

– Lão thân thật không phải phép. Đã tự tiện vào nơi ở của các hạ. Nay nghĩ lại thấy xấu hỗ vô cùng.

Không ngờ ngay sau đó, nữ nhân lõa thể chịu không nổi khích dục đã chồm người lên ôm chặt lấy người lão quái kéo xuống.

Hồng Diện dâm thần từ khi hành đạo đến nay đã chiếm đoạt trinh tiết của vô số nữ nhân. Bây giờ gặp phải lôi kéo của mỹ nữ không khỏi ngây ngất, lúng túng ngã sấp lên mình nàng.

Không ngờ chỉ một chút bất ngờ. Toàn thân lão quái đã thấy bủn rủn cả người. Thân hình vô lực không sao cựa quậy được.

Lão kinh hãi không thể tưởng được chàng trai kia lại có công lực cao siêu đến mức điểm huyệt lão ở một khoảng cách xa đến vậy.

La Linh vừa rồi xuất thủ bất thình lình thành công thì hết sức mừng rỡ vội lao đến khống chế huyệt đạo toàn thân lão quái rồi đạp lão ngã lăn xuống giường.

Mỹ nhân lõa thể đang khi khích dục chịu không nổi. Gìơ đây lại bị tước đoạt nam nhân thì làm sao mà chịu được. Nàng ta nhảy bật lên quờ quạng chụp bắt nam nhân.

La Linh thấy mỹ nhân xinh đẹp tuyệt thế thì không khỏi rạo rực trong lòng. Chàng thấy nàng ta nhảy xổ vào chàng mà chụp bắt thì không dám dừng lại liền nhảy vội sang bên rồi điểm vào huyệt ngủ khiến nàng nọ ngã xuống.

Chàng không đợi nàng ngã xuống đất liền giơ tay đỡ lấy người nàng rồi đặt nằm xuống giường.

Lúc này Hồng diện dâm thần nằm dưới đất vẫn còn kinh hãi trước hành động xuất quỷ nhập thần của đối phương.

Lão đảo mắt ngó nghiêng rồi vận công cố giải tỏa cấm chế nhưng không được nên hết sức sợ hãi.

La Linh thấy cục thế đã định thì an tâm trở người ngồi xuống.

Chàng nhìn lại Hồng diện dâm thần thì thấy cả người lão nằm ngửa ra đất, dương vật cứng ngắt chỉnh thẳng lên trời.

La Linh thấy thế không khỏi cười thầm trong lòng. Chàng không hiểu lão ta tại sao lại có thể nứng cặc lâu đến thế.

Phía ngoài cửa bỗng có những tiếng âm thanh vọng lại. La Linh ngó mắt nhìn ra thì thấy xa xa có mấy bóng người đang vùng vụt lao đến.

Chỉ cần nhìn dáng vẻ chàng cũng đoán ra họ là nữ nhân. Có điều không biết đó là ai.

Chỉ thoáng chốc sau, hai thân ảnh đã tiếp cận ngôi nhà. La Linh liền nhận ra hai thiếu nữ này là chị em Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú.

Hai người thấy cửa mở, và ánh đèn sáng nên thận trọng từ từ bước vào.

Khi đến cửa thì họ đã thấy La Linh ngồi đợi ở đó rồi.

Cao Thiên Nhạn vội vàng bước vào trong nói lớn:

– Công tử đã tìm ra người chưa ?

Nhưng nàng bỗng há hốc miệng vì ngạc nhiên khi nhìn thấy toàn cảnh bên trong.

Cao Thiên Tú tay cầm kiếm nhảy tới bên lão tặc quá lớn:

– Lão quái hãy chịu chết đi !

Không ngờ Cao Thiên Nhạn vội thét lên:

– Tiểu muội không được …

Nhưng lời quát đã quá trễ. Cao Thiên Tú đã vung kiếm chém ra rồi.

Trong phòng tức thì nổi lên một tiếng rú thê thảm.

Mọi người nhìn lại thì thấy một dòng máu đỏ ào ạt chảy ra thấm đẫm hạ thể lão tặc.

Nhưng lão tặc quả thật không bị chết. Cái vừa bị hạ thủ chính là dương vật của lão và nó đã bị nhát kiếm của Cao Thiên Tú xẻo ngọt rơi ngay xuống đất.

Hóa ra lúc đang vung kiếm chém xuống thì bị tiếng thét chặn lại của Cao Thiên Nhạn khiến cho tay kiếm của Cao Thiên Tú vội vàng đổi hướng.

Tuy rằng nàng đổi thế kiếm thật nhanh, nhưng do dương vật của Hồng Diện dâm thần lại đang dựng cờ thẳng đứng nên nhát kiếm của nàng đã chém phạt ngang dương vật của lão mất rồi.

Tội nghiệp cho lão dâm thần hành sự dâm ác cả đời nay bị quả báo. Con cặc của lão đã phá hại đời trinh tiết của bao thiếu nữ thì nay bị cắt rời khỏi thân lão để lão có muốn làm ác cũng không làm được nữa.

Cao Thiên Tú sau phút kinh ngạc liền quay mặt sang Cao Thiên Nhạn lên giọng hỏi:

– Tỷ tỷ ! Sao tỷ tỷ lại ngăn cản tiểu muội giết lão dâm tặc này ?

Cao Thiên Nhạn gượng cười khẽ ghé miệng vào tai nàng nọ thì thầm.

Chẳng ngờ Cao Thiên Tú nghe xong cũng đỏ mặt tía tai lên.

La Linh thấy hai nàng nọ thì thầm bí mật như vậy cũng phải ngạc nhiên. Nhưng chàng thấy chuyện ở đây cũng đã ổn thỏa nên vội vàng cáo từ về trước.

Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú vui mừng chỉ đường cho chàng quay lại căn tịnh xá còn hai người vội trở vào phòng xử lý vụ việc.

Cả hai đã dùng mọi biện pháp tìm cách bắt lão dâm thần phải đưa ra phương pháp giải dâm độc cho sư phụ nhưng lão tặc cương quyết không chịu nói ra. Hai nàng cuối cùng đành ra tay hạ thủ lão tặc rồi cõng sư phụ của họ trở về.

Vậy là từ đó trong giang hồ đã vắng đi một kẻ bại hoại chuyên môn bức hiếp nữ nhân. Công đức này không biết là kể cho hai nàng hay là dành cho La Linh đây. Nhưng mà nói gì thì nói. Cái chết của lão quái dâm thần cũng đã trở thành một sự kiện bí mật trong suốt 20 năm sau đó.

Mấy ngày sau, tình cảnh của U Cơ – Sư phụ của hai vị cô nương Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú càng ngày càng trở nên trầm trọng.

Hai nàng đã phải dùng dây trói sư phụ vào giường rồi mà thân hình của U Cơ vẫn không ngừng run rẩy.

Điểm đáng sợ nhất chính là hạ thể của U Cơ không ngừng tiết ra nước dâm. Cái lồn lúc nào cũng nứng lên đỏ ửng và sưng hum húp.

Chứng kiến điều đó cả hai nàng thiếu nữ đều ngượng ngùng đỏ mặt lên. Không ai bảo ai nhưng họ đều hiểu sư phụ mình đang bị dâm dược hành hạ. Khổ nỗi nếu cái lồn không được con cặc đút vào để quân bình âm dương thì tình trạng này sẽ càng lúc càng nguy hiểm.

Ban đầu. U Cơ còn có vài canh giờ tỉnh táo. Nhưng càng về sau, cơn thể U Cơ bị dâm dược hành hạ đến mức gần như mê man bất tỉnh. U Cơ chỉ còn rên rỉ và rú lên từng hồi giống như một con cái đang mùa động dục vậy.

Bọn người La Linh tuy không được phép vào trong căn phòng nhỏ đó. Nhưng những âm thanh do nạn nhân bị khích dục quá phát ra vẫn lọt vào tai họ.

Mạn Sương Sương đã từng nếm cảm giác bị khốn khổ khi dâm dược hành hạ nên khi nghe được các âm thanh rên rỉ từ trong phòng nọ phát ra thì rùn mình sợ hãi.

Còn Bạch Ngọc Tiên Tử thì mấy hôm nay nàng với sư phụ Bạch Thái Tiên Hồ đã có phần nào thân mật hơn.

Riêng về Bạch Thái Tiên Hồ thì dù không muốn nhưng khi nghe chuyện về La Linh và hai vị cô nương Mạn Sương Sương và Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì không thể không nhận bọn họ về với tướng công.

Nhưng mà trong lòng Bạch Thái Tiên Hồ cứ canh cánh trong lòng một nỗi niềm khó thể diễn tả bằng lời.

Một hôm, Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú mời mấy người bọn họ ngồi lại rồi quỳ xuống khóc ròng.

Mọi người không ai bảo ai đều hết sức ngạc nhiên.

Cao Thiên Nhạn đưa tay lau nước mắt nói:

– Chư vị tỷ tỷ và La công tử ! Tiểu muội biết mọi người đều có quan hệ gần gũi với nhau nên mạn phép mời các vị đến đây để có lời thỉnh cầu.

Bạch Thái Tiên Hồ vội cất lời:

– Tiểu cô nương chớ nên đa lễ. Có việc gì cô nương cứ nói ra đi, đừng ngại.

Cao Thiên Nhạn cúi đầu nói:

– Tiểu muội muốn nhờ chư vị ra tay cứu lấy sư phụ. Mối ân tình này tỷ muội chúng tôi hết sức tìm cách báo đền.

Mạn Sương Sương đỏ mặt lúng túng nói:

– Chuyện này làm sao mà giúp được. Cái việc đó chỉ có nam nhân mới làm được thôi.

Ý của nàng tình trạng của U Cơ chỉ có nam nhân đưa con cặc vào lồn nàng nọ mà đụ cho đến khi âm khí được dương khí trung hòa thì bệnh tận sẽ lui. Còn đối với nữ nhân như nàng thì cũng bó tay thôi.

Cao Thiên Nhạn đầu càng cúi thấp nói ấp úng:

– Tiểu muội mong chư vị nghĩ tình để La công tử ra tay cứu độ một phen.

Lời này nói ra chẳng khác gì sấm nổ giữa trời quang.

Khuôn mặt của các vị cô nương tất thì biến đổi hẳn lại.

Ai cũng biết La Linh đã có rất nhiều nương tử. Riêng ở nơi này đã có đến 4 vị là Bạch Thái Tiên Hồ, Bạch Ngọc Tiên Tử, Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Mạn Sương Sương.

Nay nếu chàng lại chung đụng với U Cơ thì sẽ có thêm một vị quần thoa nương tử nữa lên thuyền thì làm sao các nàng nọ chịu được.

Đối với ba người Bạch Ngọc Tiên Tử, Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Mạn Sương Sương thì không hiểu lắm về xuất thân và gia cảnh của U Cơ. Nhưng còn Bạch Thái Tiên Hồ thì làm sao mà không biết về nàng nọ.

U Cơ vốn là con gái yêu của Thiên Minh Thần Quân, một cao thủ tiền bối đã nổi danh võ lâm hơn 70 năm. Nàng được chân truyền của phụ thân nên võ công cao tuyệt. Đối với đám quần nữ giang hồ thì nàng giống như một con chim phượng giữa bầy gà.

Nếu sánh về nhan sắc thì U Cơ cùng với Bạch Thái Tiên Hồ và Tiêu Sơn Thần Nữ được thiên hạ năm xưa xưng tụng là Tam đại mỹ nhân của võ lâm.

Tuy nhiên, không giống như Bạch Thái Tiên Hồ và Tiêu Sơn Thần Nữ cùng yêu và lấy La Linh làm chồng. Năm xưa U Cơ đã phải lòng Thanh Ngọc Kiếm khách Hoàng Kỳ. Hai người yêu nhau rồi lấy nhau và chọn Đỉnh Ngọc Phong Lĩnh làm nơi cư ngụ.

Về sau không biết vì lẽ gì. Thanh Ngọc Kiếm Khách Hoàng Kỳ và U Cơ giận dỗi nhau rồi từ đó mỗi người một ngã.

Bây giờ Thanh Ngọc Kiếm Khách Hoàng Kỳ đã trở thành minh chủ võ lâm kế vị minh chủ đời trước là La Linh.

Còn U Cơ sau bao năm chia cách đã nhận hai tỷ muội Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú về làm đệ tử rồi truyền thụ võ công cho hai nàng.

Nếu vừa rồi không phải U Cơ trong lúc dùng thần công tối thượng của mình hút lấy dâm độc trong người nữ đệ tử Cao Thiên Nhạn thì lão Hồng diện dâm thần chưa chắc hạ thủ được nàng.

Gìơ đây, U Cơ lại bị một lúc dâm dược của cả hai người tụ lại, vừa là dâm dược do Cao Thiên Nhạn truyền sang, vừa là dâm dược do lão tặc Hồng diện dâm thần đẩy vào nên thần trí nàng ta trở nên cuồng loạn cũng là phải lẽ.

Cao Thiên Nhạn thấy không khí trở nên trầm lặng thì khẽ liếc mắt nhìn lên. Nàng nhanh chóng nhận ra thần thái hết sức kỳ lạ của các vị cô nương thì chợt hiểu ra mọi chuyện.

Cao Thiên Nhạn lại cúi mặt xuống khẽ nói:

– Tiểu muội biết các vị ngại danh phận về sau của sư phó đối với La công tử nhưng điều đó không thành vấn đề. Quý hồ là cứu được tính mạng cho sư phụ thì cách nào cũng được cả.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khẽ hỏi:

– Cao cô nương xin cho biết chủ ý như thế nào ?

Cao Thiên Nhạn cân nhắc một lúc rồi nói:

Hiện nay, sư phụ của tiểu muội thần trí đã mơ hồ. Chắc người cũng sẽ chẳng nhận ra ai đâu. Tuy nhiên, để chư vị yên tâm, chúng muội sẽ dùng khăn bịt mắt sư phụ lại. Bây giờ sư phụ đã bị trói chặt. Lại bị bịt mắt kín mít thì việc làm này có thể nói thần không hay, quỹ chẳng biết được.

Các mỹ nhân nghe đến đây đều đưa mắt nhìn nhau. Mạn Sương Sương là người đã từng nếm khổ ải nên liền ra mặt đồng ý. Những người còn lại ai ai cũng cảm thấy không thoải mái, nhưng chẳng lẽ thấy chết mà không cứu vì thế đành đồng lòng tán thành.

Hai chị em Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú nghe vậy đều hết sức mừng rỡ. Bọn họ vội vàng vào trong nhà giam giữ U Cơ để chuẩn bị mọi sự.

La Linh dù không muốn dính vào việc này nhưng cũng phải phục tùng mệnh lệnh của số đông mọi người.

Đêm hôm đó, La Linh một mình vào trong phòng giam giữ U Cơ. Chàng thấy mỹ nhân thân hình lõa thể, hai vú nhô cao, miệng không ngừng rên rỉ thì thấy thương hại cho nàng.

Mặc dù, khuôn mặt của U Cơ đã bị tấm khăn lụa đen che phủ phần lớn. Nhưng cái mũi xinh xinh và đôi môi hồng đỏ mọng của nàng cũng khiến chàng phải có phần ngây ngất ngắm nhìn.

Đột nhiên chàng khẽ nhăn mũi khi ngửi thấy mùi dâm khí từ lồn nàng chảy ra bay thẳng vào mũi.

Chàng biết nàng nọ đang bị dục tình khích động nên vội vàng cởi bỏ y phục bản thân rồi nằm đè lên người nàng.

Thân hình U Cơ ngay lập tức phản ứng dữ dội. Hai tay nàng vung lên định ôm chặt lấy La Linh vào mình mà không được nên miệng nàng kêu rú liên hồi.

La Linh thấy nàng nọ hung hãn như vậy cũng phải kinh hãi thầm. Chàng vội vàng ôm chặt lấy người nàng rồi hôn hít vào đôi nhũ phong no tròn của nàng.

U Cơ vùng vẫy một lúc mà không thoát ra khỏi đám dây trói chặt nàng xuống giường nên đành từ từ nằm im trở lại.

Thân hình nàng lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ do sự vận động quá khích lúc nãy.

La Linh nằm đè lên mỹ nhân. Miệng hôn hít liếm láp da thịt nàng. Hai bàn tay ve vuốt thân hình mỹ nhân mà thân con lợn lòng cứ mỗi lúc lại càng bùng lên mãnh liệt.

U Cơ võ công rất cao, dường như ngày nào nàng ta cũng luyện tập nên thân thể mềm mại không một chút mỡ thừa. Cơ thể nàng đã được tôi luyện đến mức toàn thân chỗ nào cũng hừng hực sức sống. Thân hình nàng nằm bên dưới La Linh cứ thỉnh thoảng lại uốn éo hết sức khích dục.

La Linh hôn hít nữ nhân một hồi đã thấy dục tính trở nên bừng bừng. Chàng đưa con cặc cứng ngắt đâm thấu vào lồn mỹ nhân rồi ra sức dập cặc của chàng vào lồn nàng nọ liên hồi.

Sướng quá. Con cặc bị cái lồn nọ ôm lấy cứng ngắt làm cho toàn thân chàng sướng đến tê dái.

Chàng hứng chí dọng con cặc xuống phành phạch như muốn một lúc chẻ cái lồn nọ ra làm đôi.

Cái lồn của U Cơ thì sau bao ngày ri rỉ ra nước mà chưa được con cặc nào giải tỏa dục tính thì bây giờ bùng nổ dữ dội.

Các cơ lồn như cùng lúc gồng lên vận động cùng với chủ nhân ra sức bóp chặt lấy con cặc không rời.

Chính vì thế mà La Linh mỗi lúc đâm cặc xuống hay kéo cặc lên lại càng sướng không thể tưởng tượng ra được.

Khi con cặc chàng đâm ngập lỗ lồn thì bị cái lồn nọ nhào bóp đến tê tái. Nhưng khi chàng kéo con cặc ra thì cái lồn lại ghị chặt lấy bằng các vòng cơ lồn khiến cho sự ma sát giữa dương cụ và âm cụ trở nên vô cùng khoái sướng.

La Linh đụ được một lúc thì chịu hết nỗi trước những kích thích kinh người của cái lồn nọ nên chàng đành phụt khí ra ào ào vào tận sâu bên trong lồn.

Người mỹ nữ rú lên trong cơn ngây ngất. Cái lồn nàng cũng đã bắn khí ra cùng với dòng khí của con cặc.

Hai dòng khí âm dương hòa hợp vào nhau rồi chảy phần lớn vào lồn U Cơ. Phần còn lại nhiều quá trào ra theo con cặc của La Linh chảy ra ngoài.

Mỹ nhân sau cuộc truy hoan đã từ từ bình tĩnh lại. Thân hình lõa thể của nàng nằm im như tận hưởng phút giây đê mê còn sót lại của cuộc vu sơn ngây ngất.

La Linh nhìn mỹ nhân lõa lồ nằm đó, rồi nhìn lại con cặc đẫm dịch chất và đã teo nhỏ của chàng thầm nghĩ:

Mỹ nhân này đúng là biết cách làm sướng cặc. Từ khi chàng ái ân với mỹ nhân tới nay đây là lần đầu tiên chàng thấy khoái lạc cực kỳ như vậy.

Chàng lau vội con cặc rồi mặc y phục bước ra khỏi phòng.

Lát sau, có hai thiếu nữ áo trắng bước vào. Hai nàng chính là Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú. Họ vào đây là để thu dọn tàn cuộc. Nhưng mà những thứ do La Linh và U Cơ tạo ra và để lại thật không dễ dàng để dọn dẹp tí nào. Mùi dịch chất nhục dục do họ đổ ra bay lên khắp phòng khiến hai người thiếu nữ phải bịt mũi và họ lại đỏ bừng mặt lên khi sờ tay phải cái thứ nhớp nhúa đó.

Những ngày sau. U Cơ được tiếp dương khí do cặc của La Linh truyền sang đã từ từ tỉnh lại. Nàng phát giác ra bản thân bị trói chặt trên giường đồng thời hai mắt cũng bị bịt kín. U Cơ kinh hãi định thần cố nhớ ra mọi chuyện. Nhưng nàng chỉ nhớ được khi mình đang vận công chữa bệnh cho ái đồ thì bị ai đó bất thần điểm huyệt bắt đi rồi từ đó mê man không còn biết gì nữa.

Nàng đang mơ hồ chưa xác định được việc gì thì chợt cảm thấy có ai đó đã xuất hiện trong phòng rồi.

Tiếng cánh cửa khép lại rồi nhân ảnh kia từ từ tiến lại.

U Cơ kinh hãi định vùng vẫy thì bất chợt nghe tiếng y phục ai đó sột soạt.

Lúc này chính là khi La Linh đã cởi bỏ y phục của mình.

Chàng hằng đêm vẫn đến chung đụng cùng U Cơ nên xem việc này rất bình thường.

Nhưng mà làm sao chàng có thể biết được đêm nay U Cơ đã hoàn toàn hồi phục ký ức.

Như mọi khi. La Linh sau khi tự mình thoát y liền nhanh chóng nhảy đến nằm đè lên người nàng nọ.

U Cơ hoảng hốt rú lên kinh hãi.

La Linh thấy nàng ta hành động khác hẳn mọi đêm thì không khỏi ngạc nhiên. Chàng thấy mỹ nhân kêu to quá sợ đánh động đến giấc ngủ mọi người nên vội lấy khăn bịt miệng nàng nọ lại.

U Cơ lúc này toàn thân run động. Hai tay nàng ra sức vùng vẫy cố gắng thoát ra ngoài nhưng đều không hiệu quả.

Nàng càng kinh hoảng hơn khi nam nhân nọ bú liếm vú nàng liên hồi.

Con Cặc của gã to lớn dị thường cạ sát sàn sạt vào cửa lồn nàng khiến nàng rùn mình nổi gai ốc lên.

U Cơ quả tình nhận thấy bản thân nàng đang bị bức hiếp. Nàng cảm thấy vừa nhục nhã vừa đau đớn mà không làm sao được.

Thế nhưng, tự đâu đó trong cơ thể nàng lại có những phản ứng trái ngược với lý trí.

Cái lồn nàng mỗi lúc lại càng nứng hơn trong khi hai bầu vú thì trở nên nở to cứng ngắt.

U Cơ vừa tức tối vừa hỗ thẹn. Nàng không hiểu tại sao cơ thể nàng lại có thể dâm dục như vậy. Nàng lại cố sức vùng vẫy cố chống đối lại sự áp bức của đối phương.

Nhưng mọi chuyện xem ra đã quá muộn. Cái lồn nàng đã bị Con Cặc kia đâm lún cán.

Cảm giác khoái lạc bùng lên sướng không thể tả khiến cho U Cơ rú lên ư ử.

Nàng run rẩy toàn thân khi Con Cặc to lớn của nam nhân hì hục phá thành đoạn lũy, đụ lồn nàng tê tái.

U Cơ không còn biết gì nữa. Cơn khoái sướng nổ ra bùng bùng nơi hạ thể và cái lồn nàng ngay tức khắc xuất dịch chất ra ào ào.

La Linh thấy nàng nọ xuất khí ra nhanh như vậy cũng phải ngạc nhiên. Chàng thấy nàng ta thở khó khăn nên vội rút khăn bịt miệng nàng ra.

U Cơ được thể thở lên hồng hộc. Hai vú nàng run động nẩy lên theo từng nhịp thở.

La Linh cúi người xuống bú liếm hai ngọn ngọc phong của mỹ nhân trong khi Con Cặc chàng lại tiếp tục khoan xuống từng cái thật mạnh.

Lúc này U Cơ đã chẳng còn gì để nói nữa. Cái miệng nàng liên tiếp rên lên trước những cơn khoái lạc càng lúc càng tăng.

La Linh hì hục một hồi lâu rồi mới chịu phụt khí ra đầy lồn nàng.

Lúc này U Cơ cũng đã rã rời thân thể vì sướng, thở dốc từng hồi.

Hai người nằm im bên nhau. Lát sau, U Cơ chợt lên giọng hỏi:

– Người là ai ?

Giọng nói của nàng nhẹ nhàng nhưng khi lọt vào tai La Linh thì giống như tiếng sét giữa trời quang.

Chàng kinh hãi ngó nhìn khuôn mặt của U Cơ và phát hiện ra thần sắc của nàng có chút thay đổi.

U Cơ thấy nam nhân nọ không chịu trả lời thì có phần uất ức nói:

– Ngươi đã chiếm đoạt ta. Vậy mà lại chẳng chịu nói tên ra ư ?

La Linh lúng túng không biết làm sao.

U Cơ nghẹn ngào nói :

– Tấm thân ta đã bị ngươi làm nhục. Ta thật chẳng còn mặt mũi nào nữa.

La Linh thở dài rầu rĩ:

– Cô nương chớ nên đau khổ làm vậy. Chuyện này tại hạ cũng vì bất đắc dĩ mà thôi.

U Cơ trong lòng tuy đang đau khổ, nhưng nàng nghe giọng đối phương có chút gì đó lạ kỳ. Hình như bản thân y cũng đang đau khổ vậy.

U Cơ khẽ hỏi:

– Ngươi nói xem . Chuyện này là như thế nào ?

La Linh biết nàng nọ đã tỉnh lại. Sớm muộn gì cũng phải nói ra. Thế là nhân cơ hội này chàng từ từ kể lại mọi chuyện cho U Cơ nghe.

U Cơ nghe xong khẽ thở dài. Nàng hiểu rằng mình đã vướng phải dây oan nghiệt rồi. Cũng chẳng nên tìm cách hỏi họ tên người ta nữa. Dù sao chuyện này cũng từ thầy trò nàng mà ra.

U Cơ ngẫm nghĩ một hồi rồi khẽ hỏi:

– Chàng có biết khi nào trong người thiếp sẽ hết dâm dược hay không ?

La Linh lặng im suy nghĩ rồi nói:

– Có lẽ phải chờ xem thể trạng của nàng ra sao. Nếu nàng cảm thấy cơ thể bình thường. Không cảm thấy thèm muốn gì nữa thì có lẽ dâm dược đã tan. Còn như ngược lại thì chúng ta phải đành tiếp tục chữa trị.

U Cơ xấu hỗ nghĩ thầm trong lòng: Ta và y đã chung đụng xác thịt cùng nhau. Tuy chẳng có nghĩa phu thê nhưng thực sự lại còn ân ái hơn nhiều.

Nàng lại nghĩ từ khi cùng Thanh Ngọc Kiếm Khách Hoàng Kỳ nên duyên cùng nhau hai người cũng chỉ có 3 lần chung đụng xác thịt. Vậy mà bây giờ vì trúng phải dâm dược nàng đã ái ân với người này không biết bao nhiêu lần. Có thể nói, mối tình ân ái giữa họ còn gắn bó hơn cả với người chồng cũ của nàng nữa.

Khi La Linh cáo biệt ra về, U Cơ mới chợt nhớ ra một chuyện khẽ nói:

– Chàng đừng lộ ra với người khác là thiếp đã tỉnh. Cứ để h

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN