[Hệ liệt]: Mộng Là Em - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


[Hệ liệt]: Mộng Là Em


Chương 2


Chương 2:

“A lô, Tiểu Bối…”

Sơ Vũ Âm môi đỏ chóp chép nhai kẹo cao su, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ điểm thêm lớp phấn đậm, cộng với váy áo ngắn cũn cỡ. Không thể phủ nhận, đây chính là dáng vẻ xấu xa của gái hư mà lại quyến rũ chết người.

Đầu dây bên kia, Hàn Tiểu Bối nghe thấy tiếng nhạc đinh tai nhức óc truyền ra từ trong điện thoại, liền lập tức để cách tai mình ra, nhíu mày.

/Âm Âm, cậu đang ở đâu vậy? Sao lại ồn thế?/

Như nhớ ra cái gì, Hàn Tiểu Bối thảng thốt một cái, /Đừng nói với mình là cậu định làm thật nhé? Cậu đang ở quán rượu nào? Mình với Tiểu Tình qua đó liền/

Sơ Vũ Âm thở dài, “Tiểu Bối, không cần đâu! Cậu cũng biết, mình đã suy nghĩ rất kỹ, hơn nữa cũng đã tính kỹ từng bước rồi, muốn huỷ hoại được Phan gia, phải làm cho nội bộ bọn họ thối nát trước. Phan Sương Sương là đại tiểu thư Phan gia, là hòn ngọc của Nhu Tiêu và Phan Hữu Kiều, mình muốn, huỷ diệt tâm hồn đại tiểu thư của cô ta”

Hàn Tiểu Bối nghe ra được sự lạnh lẽo cùng quyết tâm của Sơ Vũ Âm như thế, im lặng một lúc, rồi nói,
/Mình với Tiểu Tình có thể làm gì, cậu nói cho chúng mình biết đi, chúng mình giúp cậu…/

Hàn Tiểu Bối nhìn đồng hồ đã điểm 11h37’, lại nói.

/Hơn nữa, Yến Luật Ngạn không phải vô hại như vẻ ngoài đâu, ba mình nói, anh ta rất âm trầm, còn ẩn giấu nguy hiểm, cậu…/

“Đừng, Tiểu Bối, đừng kêu mình dừng lại, được không? Mình đã mất tất cả vào 12 năm trước rồi, lúc đó mình chỉ là một đứa trẻ, cậu cũng biết mà, cho nên, xin cậu, không cổ vũ mình, thì ít nhất, đừng ngăn mình”. Sơ Vũ Âm ngừng một lát, nói tiếp, “Bây giờ mình không giống cậu với Lộ Tình nữa, mình không phải đại tiểu thư, những thứ mình muốn có, mình phải tự giành lấy, giống như, huỷ diệt Phan gia, Nhu gia…”
Hàn Tiểu Bối biết chứ, cô cùng với Khâu Lộ Tình và Sơ Vũ Âm là bạn từ tấm bé, chuyện Sơ gia diệt vong, cô đương nhiên có nghe…

Nghe nói, năm đó Sơ thị bị Phan thị thu mua, Sơ Mộc bị người ta âm thầm tố cáo tham nhũng, rửa tiền, buôn vũ khí vượt biên trái phép, năm đó cả Hàn gia cũng bị lung lay không nhỏ. Cô đã từng gặp bác Sơ, ông ấy là thương nhân hiền lành, làm sao có chuyện tham nhũng chứ.

Cô không thể giúp Vũ Âm chuyện gì, nhưng cũng không thể chống mắt nhìn bạn mình độc mã gánh vác mọi thứ…

/Vậy, cậu cẩn thận!/

Ít nhất, nếu không khuyên Âm Âm dừng lại được, thì đứng đằng sau bảo vệ an toàn cho Âm Âm.

Sơ Vũ Âm nhìn về phía bàn ba trong góc khuất đằng kia, cô dùng ánh mắt kiên định, chắc nịch đáp lại Tiểu Bối, “Mình biết rồi!”

Cô đương nhiên biết, Yến Luật Ngạn là người đàn ông vô cùng nguy hiểm, nhưng, đó là người đàn ông mà Phan Sương Sương ao ước, cũng là kiểu con rể mà Phan Hữu Kiều cùng Nhu Tiêu đang muốn câu về.

Bởi vì, quyền lực của con cháu Yến gia không chỉ bao quát ở Hạ Môn, mà còn ở nước ngoài cũng không nhỏ.

Phan Sương Sương à Phan Sương Sương…

Sơ Vũ Âm nghĩ đến Phan gia, cười lạnh, cô mãi không thể quên được, hình ảnh người ba của mình bị stress do Sơ thị bị thua mua cùng với án tù hơn 40 năm mà nhảy lầu tự sát, mẹ cô vì cái chết của ba cô, dẫn đến trầm cảm nặng, nhà họ Phan vẫn không buông tha, thuê người truy sát mẹ cô, lại còn là chính anh trai ruột của mẹ cô, mới là tàn nhẫn. Những hình ảnh vừa bi thương vừa tàn nhẫn đó, lại khắc như in vào đầu một đứa trẻ bảy tuổi, giống như quả bom nổ chậm trong quá trình trưởng thành của Sơ Vũ Âm, ý chí trả thù luôn mạnh mẽ từng ngày, từng giờ, thậm chí, là từng giây.

Sau đó, Nhu Tiêu, chính là phu nhân Phan gia nhận nuôi cô, ngoài mặt nói với xã hội là thấy cô tội nghiệp, mới thương xót, coi như con đẻ mà nhận về nuôi, suốt 12 năm trời, cô sống trong sự đày đoạ của những người Phan gia.

Là bao cát của Phan Sương Sương, là đầy tớ của Phan Kiều Ninh, là cái gai của Phan Hữu Kiều cùng Nhu Tiêu.

Trong mắt Sơ Vũ Âm đều tràn ngập lửa hận, ý chí muốn huỷ diệt Phan gia đã bao trùm và ăn mòn ý nghĩ muốn sống của cô, thậm chí, cô đã từng nghĩ, bản thân sống đến giờ này chính là để báo thù, diệt sạch Nhu gia Phan gia.

Ánh mắt hiện tại, là ánh mắt mà một cô gái 19 tuổi không nên có.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN