Hệ Thống Đa Thế Giới - Hồi 1 - Chương 8: Lời tỏ tình trong buổi sớm mai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
243


Hệ Thống Đa Thế Giới


Hồi 1 - Chương 8: Lời tỏ tình trong buổi sớm mai


Hồi I
Chapter 8: Lời tỏ tình trong buổi sớm mai

Bóng đêm bao trùm đại lục Vương Lĩnh, len lỏi tới từng góc phố, từng con ngõ nhỏ. Tại một góc khuất của thành phố, một bóng người cao cao, trên người khoác một áo choàng đen che khuất mặt cùng thân thể, bước những bước đi vội vã nhưng không gây ra tiếng động. Người đó bỗng chốc dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ cuối đường, đưa tay lên gõ lấy cánh cửa gỗ, những múi cơ săn chắc lộ ra đi cùng với một hình xăm kì lạ trên bắp tay. Không để người đàn ông chờ lâu, phía bên kia cánh cửa vang lên tiếng nói:
– Tận thế sẽ thay đổi thế giới…
– Sự cứu rỗi của con người sẽ bắt đầu! – Người đàn ông kia nói qua cánh cửa.
Không thấy một tiếng trả lời từ phía bên kia, chỉ thấy cánh cửa từ từ mở ra. Người đàn ông kia nhanh chóng bước vào trong, cánh cửa từ từ đóng lại.
Những bậc thang xoắn ốc dẫn xuống dưới lòng đất, những tiếng bước chân vang lên đều đặn hướng về cuối cầu thang. Sau những nấc thang cuối cùng, một hành lang dài hiện ra, hai bên bức tường đá gắn những cây đuốc trải dài. Ánh sáng phát ra từ ngọn đuốc cuối con đường làm nổi bật lên cánh cửa to lớn với những hoạ tiết được trạm khắc cầu kì,… Phía bên kia căn phòng, những cây cột bằng đá to lớn chọc thẳng lên trền nhà, xếp xung quanh một chiếc bàn tròn rộng lớn cùng mười chiếc ghế cũng không nhỏ tí nào. Bước qua cánh cửa đó người đàn ông kia lập tức đi đến một trong mười chiếc ghế. Ngồi xuống rồi cất tiếng nói:
– Mọi việc diễn ra như thế nào rồi?
– Bọn ta đã chuẩn bị kĩ càng rồi! Ngươi hãy yên tâm đi. Một khi Luis ta đã ra tay thì mọi chuyện chỉ có đâu vào đấy thôi! – Một thân ảnh ngồi trên chiếc ghế đối diện người đàn ông nói.
– Nhiều lúc ta cũng phải phục ngươi đó Luis! Những kế sách mà ngươi đưa ra luôn làm bon ta thật bất ngờ nha! Quả thật không phí khi để ngươi làm quân sư cho hội chúng ta!
– Ha ha! Vậy thì ta xin nhận lấy lời khen này từ ngươi! Ha ha ha. – Kẻ tên Luis kia tỏ ra đắc chí cười lớn. Tiếng cười vang vọng khắp căn phòng.
Một người khác lên tiếng cắt đứt tiếng cười của tên Luis kia:
– Này này vui đùa để sau đi! Giờ chúng ta cũng nên bắt đầu kế hoạch rồi! Đúng chứ?
– Đúng vậy! Đây chính là thời điểm chúng ta tiến hành bước đầu tiên thôi! Mục tiêu đầu tiên của chúng ta là làng Tairu. Ngôi làng đó chính là bàn đạp để chúng ta tạo uy thế với vương đô, là tiền đề để lật đổ chính quyền hiện tại.
Tairu, một ngôi làng xinh đẹp nằm ở phía nam vương quốc cách toà thành gần nhất một ngày đường, nơi có ngành du lịch nổi tiếng. Và cũng không lạ khi làng Tairu chính là ngôi làng mà Phong đang sinh sống.

Trở lại với Phong, lúc này đang luyện kiếm ở sân nhà, ngồi dưới bóng cây phía xa kia là Remi cùng Elise vui đùa với nhau, chỉ thấy thi thoảng Elise lại liếc nhìn Phong một chút rồi lại quay đi. Luyện kiếm được một lúc, Phong đưa tay lên trán lau lấy mồ hôi, cất kiếm vào kho đồ rồi bước tới chỗ Remi, ngồi xuống cạnh đó nghỉ ngơi. Remi thấy Phong đến chỗ mình, cô bé vội kết thúc cuộc nói chuyện của mình với Elise mà chạy lại chỗ Phong hỏi han:
– Anh Phong có mệt không?
– Anh không sao. – Phong mỉm cười nhìn Remi nói.
– Remi ơiiii! Vào đây mẹ nhờ tí. – Tiếng của cô Linda vọng lên ở sau nhà.
– Anh Phong nghỉ ngơi đi nha, em đi giúp mẹ tí.
Remi chạy đi để lại Phong cùng Elise ngồi đó. Ánh nắng cùng với cơn gió thổi qua làm mái tóc đen của Phong bập bồng, ánh lên sáng loá, dưới là khuôn mặt điển trai đang nhắm lấy hai mắt hưởng thụ. Elise lúc này thật xấu hổ! Nàng không biết làm thế nào để kiềm chế lại sự thích thú cũng như thẹn thùng của mình khi nhìn thấy Phong. Hít lấy một hơi thật sâu, nàng như đã hạ quyết tâm, cô cất tiếng nói:
– A..anh Phong. E…em có… có chuyện… này mu…muốn nói với a..anh.
– Ừm có chuyện gì vậy? – Phong vẫn không mở mắt mà tiếp tục cảm nhận cơn gió nhẹ (má thằng này cũng cứng vl)
– A..anh có thể l…làm ch…chồng em đ..được chứ?? – Elise lúc này mặt đã đỏ ửng như trái cà chua, cái đuôi cún đằng sau vẫy vẫy liên tục. Thật là khó khăn cho cô gái này ah!
Phong nghe đến từ “làm chồng em” thì giật mình, miệng cùng với hai mắt mở to nhìn Elise. Nàng lúc này vô cùng xấu hổ những cũng vô cùng đáng yêu. Phong thấy thật hết hồn ah! Tùe bé đến giờ đã có gái nào tỏ tình với hắn đâu?! Mà ngay lúc này lại nhận được lời mời như vậy khiến Phong không biết nên xử trí ra sao. Phong nói:
– Anh xin lỗi Elise. Anh không thể làm chồng em được.
Nghe thấy câu nói của Phong Elise như bầu trời sụp đổ. Người đàn ông đầu tiên mà nàng có tình cảm lại từ chối nàng. Điều này khiến nàng đau khổ đến thế nào kia chứ?! Elise buồn bã, cái đuôi cún kia cũng ngừng vẫy, hai khoé mắt nàng long lanh những giọt nước mắt. Cô gào lên:
– Tại sao chứ?!? Nói cho em biết lí do đi! Mau nói đi!!
– Tại anh cảm thấy mình chưa đủ chín chắn để làm chồng em được. Hiện giờ anh chẳng có gì trong tay cả, một tên nghèo hèn đúng nghĩa. Quả thật anh không xứng với em. – Phong nói ra những lời trong lòng. Một là vì Phong không có kinh nghiệm yêu đương, hai là hiện tại Phong chưa muốn lập gia đình.
– Em không biết! Em không cần gì từ anh hết! Em chỉ cần có anh là quá đủ rồi! – Elise vẫn nói trong nước mắt.
Biết mình không thể từ chối cô ấy, Phong đành nói rằng:
– Tuy anh nói anh không thể làm chồng em nhưng anh đâu có nói anh không thể làm bạn trai em. Vậy Elise, em đồng ý làm bạn gái của anh chứ. – Lấy tay lau đi hàng nước mắt của Elise, Phong nói với nàng.
Nghe thấy câu nói này của Phong, Elise như được sống lại. Nàng quên hết đi mọi thứ xung quanh mà sà vào ôm chầm lấy Phong mà khóc lấy khóc để, từng câu “em đồng ý, em đồng ý” vang lên. Phong thấy vậy nên cũng cười ấm áp, ôm lấy Elise. Ánh nắng chiếu xuyên qua những tán cây làm hiện lên một khung cảnh tình yêu lãng mạn, một nam một nữ ôm nhau dưới gốc cây trong buổi sáng mùa thu đẹp đẽ.
Một lúc sau Elise mới chịu buông Phong ra, trước nàng ôm chặt phong như không muốn mất hắn vậy. Mùi hương của Phong làm cho Elise muốn lưu giữ mãi trong đầu nên lúc ôm nàng hít lấy hít để. Thật đúng là tình yêu mà. Lúc này ngồi trong lòng của Phong, Elise cảm thấy thật hạnh phúc! Mặc dù chưa thể cùng Phong làm vợ chồng nhưng làm bạn gái cũng có thể coi là một bước tiến lớn rồi.
– Em khi khóc nhìn đáng yêu lắm đấy ^^. – Phong lấy tay quàng qua trước người Elise mà nói nhỏ vào tai nàng.
– Cái anh này! Đáng ghét! Lại dám trêu chọc người ta như thế! Có biết rằng người ta đã sợ như nào không? – Elise mặt phụng phịu, tỏ vẻ tức giận nhưng trong lòng lại vui sướng khi được Phong khen.
– Hi hi cho anh xin lỗi mà.
– Hứ! Lần này tha cho anh đó! – Hai tay của Elise đưa lên ôm lấy cánh tay của Phong. Nàng đã thực sự hết giận nổi rồi, giờ trong nàng chỉ có hạnh phúc bao trùm thôi.
– Mà chúng mình đã là người yêu rồi thì hôn nhau nhắc được nhỉ ?? – Phong cười cười hỏi nhỏ Elise.
Khuôn mặt cô bỗng chốc đỏ ửng lên, cái đuôi vẫy liên hồi. Biết là cặp đôi yêu nhau hôn nhau là chuyện bình thường nhưng Elise vẫn thấy thật xấu hổ ah! Như không để Elise chờ, Phong liền xoay người nàng lại, đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ. Cảnh tình tứ của hai người diễn ra cho đến kho Remi quay trở lại.

Những tiếng bước chân, tiếng ngựa mỗi lúc một nhiều lên. Một quân đoàn gồm toàn các tên vai u thịt bắp, khuôn mặt đáng sợ với những vết sẹo chằng chịt đang hướng thẳng đến làng Tairu. Một trận chiến khốc liệt sắp diễn ra….

_Hết chapter 8_

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN