Hệ Thống Đang Cộng Hưởng
Chương 9: Loài người phản tổ
Rồng Kirates là một sinh vật truyền thuyết nằm trong sách Sinh, sách Sử, sách giáo khoa Chiêm Tinh Học và trong cuốn <Những Câu Chuyện Tinh Tế Kỳ Diệu>, những nhà sinh vật học và thiên văn học quan sát dấu vết mà rồng Kirates đã để lại ở ngoài mấy chục nghìn năm ánh sáng bằng kính viễn vọng, mấy nhà khảo cổ học thì tìm kiếm hài cốt của rồng Kirates giữa di tích của mấy tinh cầu rồi tưởng tượng ra phạm vi hoạt động của những sinh vật khổng lồ này thông qua hóa thạch.
Đúng vậy, trong nhận thức của loài người, rồng Kirates là một giống loài mạnh nhất vũ trụ nhưng đã bị diệt sạch, nếu không phải sau khi đến Sao Nguyên Thủy và tận mắt nhìn thấy trên dáng người đó chắc là bộ dáng rồng Kirates vị thành niên đang xoay quanh trên bầu trời, họ căn bản cũng không dám tưởng tượng rằng loại chủng tộc đáng sợ này vẫn còn sinh tồn ở tinh tế đâu.
Hải tặc tinh tế thì là mấy tên tội phạm tàn ác, tham lam và nên bị đưa lên tòa án của tinh tế, họ đã phạm vào những tội như cướp bóc phi thuyền vũ trụ, làm tổn thương đến bà con vô tội, đánh lén quân đội Liên Minh, lén chế ra các vũ khí mạnh khủng cũng như buôn vũ khí cho mấy phần tử muốn lật đổ ngai vang của đế quốc. Khi ở viện mồ côi, các thầy cô thường lấy hải tặc tinh tế ra để hù mấy đứa nhóc không ăn ngủ cho ngoan, gần như bất kỳ ai cũng từng nghe mấy lời kiểu “con mà còn không nghe lời nữa thì hải tặc tinh tế sẽ tới bắt con đi đấy” lúc còn nhỏ hết.
Chuyện Phong Liên Trúc sẽ trở thành một người của thời đại này cũng giống như đang bảo tồn tại của Godzilla là thật vậy, bây giờ nó lại muốn đi liên lạc với tổ chức khủng bố nữa mới chết chứ!
Tai nhọn của Mèo 57 đang đứng đằng sau Chó 16 không khỏi run run, nghi là mình nghe lầm rồi.
Thấy mọi người lâu lắm nhưng chẳng đáp lại, trong lòng của Phong Liên Trúc thấp thỏm ngay, cậu lo rằng mình dịch sai và chưa biểu đạt được rõ ý câu các kiểu.
Chó 16 vẫn nịnh, hắn bảo: “Nếu có máy truyền tin tinh tế và tọa độ tinh cầu Hải Tặc, Cá Heo 66 có thể liên lạc với Sao Hải Tặc ngay, cậu ấy là người có bộ não phát triển nhất trong đám bọn tôi đó.”
Cá Heo 66 bị điểm danh trông không đẹp lắm, trán hắn phồng cao lên, miệng cũng không giống miệng của loài người mà lại giống mõm cá heo biển hơn, trông như một người đang đội đầu cá heo vậy đó. Nếu Cá Heo 66 có đầu của cá heo thật thì chắc sẽ không khó coi như vậy, nhưng cố tình đầu của hắn giữ lại đặc điểm màu da và ngũ quan của loài người, chỉ có trán và miệng là cực kỳ nhô ra thôi, đỉnh đầu cũng chẳng có một cọng tóc nào hết. Ngay cả lúc xung quanh toàn là dân bản địa với đặc điểm muôn thú này nọ nhưng Cá Heo 66 vẫn xấu tới mức khắc sâu vào trong ấn tượng của người ta luôn.
[Chú bán đứng tôi hả?] Trong đầu của Chó 16 xuất hiện một giọng nói dễ nghe.
Mặc dù vẻ ngoài của Cá Heo 66 trông xấu nhưng giọng nói lại tuyệt đẹp, âm vực cũng rất rộng, lúc hát lên sẽ làm cho người khác liên tưởng tới hải yêu trong truyền thuyết.
Điều đặc biệt nhất là hắn có thể sử dụng sóng điện não để trực tiếp đối thoại với đại não của người khác và không cần xài tới ngôn ngữ, người ngoài sẽ không nghe được họ đang nói về chuyện gì.
Phong Liên Trúc cũng không nghe thấy lời nói của Cá Heo 66, nhưng cậu nhận ra có người đang sử dụng thuật truyền âm.
Đây vẫn là một thứ mà cậu đã học được sau khi quyết đấu nhiều lần với Si Tình Liên, Si Tình Liên là một đóa hoa chưa từng biến hình, nó sẽ sử dụng ảo thuật để người chơi giới tính nam nhìn thấy rất nhiều gái đẹp, còn có thể làm trong đầu của họ nghe được những giọng nói vô cùng tuyệt vời nữa, điều này mang đến lực sát thương vượt cấp đối với người chơi nam, còn người chơi nữ thì lại không gặp phải vấn đề này.
Cách người chơi nam dùng để đối phó với Si Tình Liên là mua đạo cụ đổi tính tạm thời hoặc là chờ sau khi lên tới cấp 90 đã, tỉ lệ tử vong của người chơi nam dưới cấp 90 ở Nghiệt Tình Hồ là 100%. Thời đại khi mãn cấp trong game là cấp 50, Si Tình Liên là con Boss khó đối phó và nổi tiếng nhất lúc ấy, có rất nhiều người chơi thà bị cổ giết chết chứ cũng muốn trải nghiệm cảm giác ở trong ảo thuật một lần nữa, nhưng cũng có không ít người chơi nữ đặc biệt sử dụng bùa đổi tính tạm thời để biến thành nam và đi diệt Boss, thậm chí còn có câu nói “Chết dưới tay Si Tình Liên, có chết cũng chết một cách phong lưu” nữa mà.
Phong Liên Trúc không có biện pháp mà cũng chẳng thể đổi tính đã ăn không ít khổ dưới tay của Si Tình Liên, sau khi bị mê hoặc 50 lần liên tiếp, bây giờ cậu chỉ cần nhìn thấy gái đẹp thôi mà đã muốn kéo sấm tới giết chết Si Tình Liên rồi.
Đúng là có 50 trải nghiệm thất bại nên Phong Liên Trúc vô cùng mẫn cảm với thuật truyền âm. Cậu nhanh chóng lấy sách ra, tra một lát rồi bảo: “Cấm, lén, nói chuyện với nhau.”
Cá Heo 66 đang dùng sóng siêu âm 200,000-350,000 héc ta để mắng chửi Chó 16 đủ thứ chuyện, sau khi nghe thấy lời nói của Phong Liên Trúc thì sợ tới mức “bập bập” quỳ xuống đất, cũng chẳng dám tra tấn lỗ tai của Chó 16 thêm nữa, hắn nói lắp báp: “Tôi, tôi, tôi, tôi có thể, tôi bằng lòng!”
Chó 16 xoa xoa lỗ tai bị đau, cảm kích nhìn về phía Phong Liên Trúc đã giải cứu mình, cái đuôi lắc qua lắc lại với tần suất nhỏ. Trước khi tắm xong, cái đuôi của hắn có màu xám trắng, sau khi sửa sạch sẽ, đuôi của Chó 16 đã khôi phục lại màu trắng thuần, lông xù xù.
Phong Liên Trúc chỉ tới Chó 16 và Cá Heo 66: “Mấy anh, đi theo tôi, mấy người khác, đợi lệnh.”
Phong Liên Trúc chẳng biết máy truyền tin tinh tế là gì hết, cậu cảm thấy nếu Béo Kirates có thể đưa ra đề nghị này thì nhất định sẽ có cách truyền tin trong hang núi. Phong Liên Trúc sẽ không đụng tới chuyện máy truyền tin, cậu chọn để dân bản địa làm vụ này.
Đương nhiên, phần thưởng cho nhiệm vụ “liên lạc với hải tặc tinh tế” mà cậu đã tuyên bố với dân bản địa là vật liệu rồi.
Cân nhắc đến tốc độ di chuyển của Chó 16 và Cá Heo 66 nên Phong Liên Trúc đã bắt sẵn năm con thú rồi ném cho đám dân bản địa trước khi đi, tránh để họ bị đói chết vì không bắt được con mồi nào trong khoảng thời gian này.
Sau khi dàn xếp mọi thứ xong, Chó 16 cõng trái cây và thịt nướng được ướp sẵn mà Kirates đại nhân thích ăn và yên tâm đi theo Phong Liên Trúc về phía hang ổ của rồng Kirates.
Tâm tính của hắn tốt, nếu Kirates đại nhân muốn giết chết họ thì đã chẳng cần làm đủ thứ chuyện như vậy rồi, nếu đã cứu họ rồi lại cho họ thức ăn, vậy chắc chắn là thấy họ có ích rồi.
Chó 16 không biết rõ người khác nghĩ như thế nào cho lắm, nhưng hắn sẵn lòng cống hiến cho Kirates đại nhân.
Trên đường đi, Phong Liên Trúc cân nhắc đến thể lực của hai người nên vẫn luôn kiểm soát tốc độ, ba người bắt đầu đi thừa dịp trời tối, chảy cả đêm dài, Chó 16 và Cá Heo 66 đã dần lộ vẻ mệt mỏi rồi, nhưng vì Phong Liên Trúc không ngừng lại nên họ vẫn luôn cắn răng kiên trì.
Chạy với tốc độ 20 km/h suốt 12 tiếng đồng hồ nhưng hai người vẫn có thể chạy nổi, thể lực của loài người tốt tới vậy hả?
Phong Liên Trúc thấy khó hiểu ghê.
Cậu biết người chơi cấp cao có thể chạy ngàn dặm liên tục, dù sao thì họ có bái sư học nghệ nên cũng cực kỳ bình thường so với người chơi tay mơ với vào game thôi.
Nhưng nghe bảo thể chất của người chơi mới giống với loài người ngoài đời thực lắm, người chơi cấp 0 chạy suốt nửa tiếng là sẽ thở hồng hộc ngay, có phải thể lực của hai tên dân bản địa này hơi tốt quá không nhỉ? Chẳng hề bái sư học nghệ mà đã có thể có được thể lực của người chơi cấp 15 luôn rồi.
“Tôi chạy hết nổi rồi!” Giữa lúc Phong Liên Trúc đang thấy nghi ngờ, Cá Heo 66 nằm ập lên mặt đất, có nói gì cũng chẳng chịu nhúc nhích hết, ngay cả rồng Kirates có muốn xé nát hắn thì hắn cũng không có sức để trốn nữa đâu.
Chó 16 cũng rất mệt, hắn thở hổn hển dừng bước chân lại, nuốt nước miếng để thấm cổ họng của mình, một tay khiêng Cá Heo 66 lên lưng mình và giữ nguyên tốc độ mà tiếp tục chạy theo Phong Liên Trúc.
Phong Liên Trúc thấy hắn vẫn có thể nhúc nhích nên bước chân cũng chẳng ngừng, cậu muốn xem đến tột cùng thì Chó 16 có bao nhiêu giá trị linh khí và tương đương với người chơi cấp mấy đây.
Cá Heo 66 ồn ào trên vai của Chó 16: “Còn chạy nữa hả? Chó nhỏ, chú không muốn sống nữa hả? Chú đã quên vụ chúng ta không phải loài người bình thường rồi sao? Chúng ta là tàn thứ phẩm đó, mình có chỗ thiếu hụt và chẳng có thể lực mạnh như vậy đâu! Còn chạy tiếp nữa là chú sẽ mệt chết đấy!”
Nghe được lời của hắn, Phong Liên Trúc dừng lại mở sách ra rồi bảo: “Nghỉ ngơi, hai tiếng.”
Lời của cậu thật ra là một canh giờ, nhưng đổi thành thời gian tinh tế thì là hai tiếng.
Một ngày của Sao Nguyên Thủy số 419 thuộc Tinh hệ Xanh Thẳm có 25 tiếng đồng hồ, chẳng kém gì mấy so với một ngày mười hai canh giờ mà Phong Liên Trúc quen thuộc hết, cậu còn rất thích ứng nữa cơ.
Chó 16 và Cá Heo 66 nằm liệt trên đất, mệt tới mức có con sâu bò qua mặt của cả hai thì họ cũng chẳng nhúc nhích gì nữa.
Vẫn là Phong Liên Trúc nhìn không nổi nữa mà điều khiển thực vật xung quanh xua đuổi con sâu đó.
Không bao lâu sau, hai người đã ngủ khò khò, Phong Liên Trúc không cần nghỉ ngơi, cậu ngồi trên thân cây và nói với hệ thống: “Tàn thứ phẩm là gì vậy?”
[Những thành phẩm và bán thành phẩm bị thiếu hụt nghiêm trọng hoặc chỉ không đạt tới tiêu chuẩn yêu cầu của thiết kế trong quá trình chế tạo.]
Câu trả lời đầy mùi máy móc của hệ thống khiến Phong Liên Trúc càng ngu người hơn nữa.
Hai tiếng sau, Chó 16 tỉnh lại đúng giờ như là trong đầu có đồng hồ báo thức vậy, hắn đánh tỉnh Cá Heo 66 rồi nói với Phong Liên Trúc: “Chúng tôi nghỉ ngơi xong rồi ạ.”
Phong Liên Trúc không hề vội đi, cậu hỏi: “Mấy anh, tàn thứ phẩm?”
Đuôi của Chó 16 hơi căng cứng lên, hắn sửng sốt mấy giây mới khổ sở gật đầu: “Đúng ạ.”
“Tàn thứ phẩm, là gì?” Phong Liên Trúc lại hỏi.
Chó 16 hơi há mồm nhưng lại không hề phát ra bất cứ âm thanh nào.
Cá Heo 66 còn hơi mơ hồ khi nghe thấy câu hỏi của Phong Liên Trúc, hắn nói thẳng: “Dựa theo thống kê chưa hoàn thiện, trong 200 năm gần đây, tỉ lệ xuất hiện sự lại giống trong sinh mệnh mới của Liên Minh là 3%, đặc điểm chung của trẻ con phản tổ là chuỗi gien thấp hơn cấp D, tinh thần thấp hơn cấp C, vẻ người sẽ có những triệu chứng của mấy sinh vật dị chủng, sách giáo khoa môn Sinh không hề định nghĩa chúng tôi là tàn thứ phẩm, nhưng có người sẽ gọi chúng tôi như vậy đó.”
Nói xong lời này, Cá Heo 66 dần tỉnh lại, tâm tình trở nên xấu đi, buồn bực mà đá lên thân cây bên cạnh.
Chó 16 bổ sung thêm: “Một trăm năm trước, có người đề nghị xử lý những sinh mệnh phản tổ, nhưng đã bị dân thành thị bỏ phiếu bác bỏ rồi. Sau hội nghị nghiên cứu, Liên Minh quyết định tôn trọng <Luật Bảo Vệ Trẻ Vị Thành Niên> mà trao quyền được học và được chu cấp cơ bản nhất cho những sinh mệnh phản tổ trước năm mười tám tuổi, sau tuổi đó, người phản tổ trưởng thành sẽ bị lưu đày tới Sao Nguyên Thủy. <Luật Bảo Vệ Người Phản Tổ> cho rằng người phản tổ sẽ hợp với chuyện sinh tồn ở Sao Nguyên Thủy hơn. Thầy cô ở viện mồ côi nói cho chúng tôi biết là chúng tôi đã học xong đủ những kiến thức rồi, hoàn cảnh sinh thái của Sao Nguyên Thủy cũng tốt, chúng tôi có thể xây nên một ngôi nhà ở đây, mà ở nơi này, chúng tôi là sinh vật có tri khôn duy nhất nên sẽ chẳng có ai đi kỳ thị chúng tôi cả.”
Năm 18 tuổi đó, người phản tổ ở viện mồ côi bao gồm cả Chó 16 cũng rất chờ mong vụ mình sẽ được tới Sao Nguyên Thủy sau khi trưởng thành này nọ, họ đã chịu đủ sự kỳ thị của những kẻ được cho là bình thường của Liên Minh rồi, ít nhất ở Sao Nguyên Thủy, họ là những người thông minh nhất.
Nhưng sau khi tới Sao Nguyên Thủy, Chó 16 mới phát hiện, mọi thứ chỉ là một thời nói dối xinh đẹp thôi.
Không có vật liệu, không có vũ khí, không có công cụ, họ cũng chẳng thể duy trì nổi một cuộc sống cơ bản ở chỗ này nữa mà.
Cái gọi là <Luật Bảo Vệ Người Phản Tổ> và cái gọi là Sao Nguyên Thủy không có kỳ thị chỉ là lời mà Liên Minh lấy ra để dối mình dối người thôi. Với lý do này, Liên Minh có thể đưa ngay những sản phẩm thất bại là họ này tới một tinh cầu mà chẳng ai để ý tới, hơn nữa còn tự nói với bản thân rằng đây là vì tốt cho họ nữa chứ.
Khoảnh khắc bước lên một tinh cầu khác đó, mỗi đứa nhỏ vừa trưởng thành đều hiểu được, mình đã bị Liên Minh vứt bỏ rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!