Hệ Thống Đế Quốc - Cố sự - Hệ thống khởi động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Hệ Thống Đế Quốc


Cố sự - Hệ thống khởi động



“Đinh, đề nghị chủ nhân không nên chửi bậy, thiên sứ mà nghe thấy thì chủ nhân ăn đủ, còn bây giờ đề nghị chủ nhân dùng ý thức kích vào nút bắt đầu để khởi động hệ thống.”

“Haizzz…” Lăng Tiêu giật mình, thở dài thườn thượt, đành phải làm theo hướng dẫn của hệ thống.

Hắn nhắm mắt lại không nhìn thấy gì, mở mắt ra nhìn ra xung quanh cũng không thấy cái gì để mà kích nên tò mò hỏi, “Này này, hệ thống ngươi bảo ta khởi động hệ thống là sao? Ta nhắm mắt, mở mắt đều không thấy chỗ nào để khởi động cả.”

“Lúc trước do bắt buộc chủ nhân tiếp nhận hệ thống cho nên chủ nhân nhắm mắt vào là có thể thấy được hệ thống, còn bây giờ chủ nhân nhắm mắt vào và đọc thầm khẩu lệnh “Hệ thống” sau đó hệ thống sẽ xuất hiện ở trong ý thức của chủ nhân, mà việc chủ nhân cần làm bây giờ là lấy ý thức kích hoạt khởi động hệ thống.” Hệ thống giải thích.

Theo sự hướng dẫn của hệ thống, Lăng Tiêu nhắm mắt lại, đọc thầm khẩu lệnh, quả nhiên xuất hiện một cái bảng thông báo ở trên đó có nút khởi động hình tròn, đưa ý thức của mình kích lên đó.

“Đinh, Hệ Thống Đế Quốc đang trong quá trình khởi động…”

“Tiến độ hoàn thành 10%,”

“Tiến độ hoàn thành 20%,”

Trong quá trình đợi hệ thống khởi động, Lăng Tiêu mới hiểu được rõ ràng, hóa ra khi hắn bị xe tải đâm chết, linh hồn của hắn thoát ly khỏi thân thể, xuyên qua thời không trọng sinh vào thân thể của người có cùng tên với hắn, người này đang bị trúng độc, chắc vì lý do đó mà chết đi.

Lăng Tiêu bắt đầu chậm rãi tiêu hóa ký ức chủ nhân trước đó của thân thể này, mà biết được nơi đang ở được gọi là Nhật Nguyệt, chính xác hơn mà nói kiếp trước sống ở trên hành tinh được gọi là Trái Đất còn bây giờ thì sống ở trên hành tinh gọi là Nhật Nguyệt mà thân phận của cái thân thể này lại không đơn giản chút nào, là một vị Hoàng đế của một đất nước nhỏ bé có tên là Đại Việt.

Mẫu thân của hắn gặp khó khăn trong quá trình sinh hắn mà qua đời, cho nên phụ hoàng hắn hết mực yêu chiều, bản thân hắn chính là tương lai của đất nước nhỏ bé này nên có được sự kỳ vọng của rất nhiều người.

Nhưng kỳ vọng nhiều thì thất vọng cũng càng nhiều, sau khi hắn lên mười tuổi, phụ hoàng hắn đưa hắn đi kiểm tra thiên phú thì biết được hắn không có linh căn cho nên không thể tu luyện được, hắn trở thành một tên phế vật, phụ hoàng hắn rất thất vọng nhưng dù sao cũng là con trai độc nhất của mình thế nên vẫn luôn bảo vệ hắn.

Tuy nhiên được người khác bảo vệ mà bản thân không có thực lực gì thì chuyện gì đến cũng sẽ đến, phụ hoàng của hắn vừa mới qua đời vì tái phát vết thương gặp phải khi đích thân chinh chiến trên xa trường, vết thương bùng phát quá nhanh không thể qua khỏi chỉ kịp truyền lại ngôi báu này cho hắn.

Nguy nan bắt đầu kéo đến, khi hắn lên ngôi làm Hoàng Đế, vì tuổi còn nhỏ không có cơ trí của một vị Hoàng đế, hơn nữa thực lực là vấn đề quan trọng nhất hắn lại không có, cho nên hắn phải đón nhận sự thất vọng và chỉ trích của quần thần, dẫn tới thân phận và địa vị của hắn cũng không có cao quý được như vậy, giống như những bộ phim trên truyền hình trước kia bởi vì tuổi còn nhỏ, không cách nào đứng ra chủ trì đại cuộc, còn không có lực áp chế được đại thần, cứ như vậy lâu dần trở thành một vị Hoàng đế bù nhìn.

Ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, lấy thực lực làm thước đo quan trọng để củng cố địa vị của mình, vậy mà không thể nào tu luyện, chẳng khác nào bị phạm tội giết người, được tòa tuyên án tử hình, đang chờ đến ngày tiếp nhận xử phạt, cả đời không ngóc đầu lên được.

Chuyện gì đến cũng đã đến, hắn lên ngôi không được bao lâu, Đại Nguyên soái Trần Thanh Bình sớm đã có dã tâm chiếm đoạt ngôi báu, sớm đã mua chuộc được một số các vị đại thần trong triều để giành lấy sự ủng hộ, cho tới hôm qua đã lén lút ra tay hạ độc hắn sau đó sai thủ hạ đưa hắn đi ra khỏi hoàng cung cho tới khi Lăng Tiêu trọng sinh lên thân thể của hắn.

“Thằng này thực sự quá đáng thương a, đường đường là một vị Hoàng đế của một nước, thế mà lại bị hạ độc bắt đi, được rồi vậy ta sẽ nghĩ cách thay đổi thế cuộc lấy lại những gì vốn thuộc về ngươi, nhưng ta sẽ là người sử dụng, ha ha” Lăng Tiêu tiếc thương cho số phận của người sở hữu thân thể này trước đó.

“…,”

“Tiến độ hoàn thành 90%,”

“Tiến độ hoàn thành 100%.”

“Đinh, Hệ Thống Đế Quốc phiên bản 1.0 đã hoàn thành quá trình khởi động.”

“Đinh, xin giới thiệu với chủ nhân, đây là Hệ Thống Đế Quốc phiên bản 1.0, yêu cầu chủ nhân phải xây dựng đất nước của mình trở thành đế quốc mạnh nhất trên hành tinh Nhật Nguyệt này, bây giờ chủ nhân nhắm mắt lại đọc khẩu lệnh sẽ nhìn thấy giao diện của hệ thống xuất hiện.”

Lăng Tiêu làm theo lời hướng dẫn của Hệ Thống, hắn nhắm mắt lại lần nữa tiến nhập vào trong không gian giao diện của hệ thống, hắn nhìn lên thấy giao diện này được bố trí như kiểu game chiến thuật, trong giao diện thể hiện ra các biểu tượng cần thiết.

Ví dụ như khi ý thức của hắn kích vào hình biểu tượng Nhân vật hiện lên cái bảng thuộc tính nhân vật mà ở trong đó cũng không phải chỉ có nguyên thuộc tính nhân vật mà ở bên phải cái bảng còn có những tap khác, như tap Cảnh giới, Bí thuật, Vũ khí, Linh thú…, sau khi xem qua một chút hắn tắt đi.

Sau đó ý thức của hắn lại kích vào hình biểu tượng phó chức nghiệp, cũng như ở biểu tượng Nhân vật hiện ra các loại phó chức nghiệp như Luyện đan, Luyện khí, Trận pháp.

Tiếp theo chính là bí cảnh gồm các loại bí cảnh thu thập tài nguyên…xem thoáng qua một lượt hắn nhìn lên trên.

Ở phía trên cùng bên phải là bản đồ, hiện tại đang ở chế độ mặc định là bản đồ khu vực trong phạm vi 20km, ở trên đó hắn thấy có hình mũi tên, mũi tên này đang di chuyển, hắn đoán mũi tên này chắc là định vị vị trí của hắn, khi hắn di chuyển mũi tên sẽ trỏ theo hướng hắn di chuyển, bên cạnh tap bản đồ khu vực là tap bản đồ thế giới, hắn nhìn vào đó sẽ thấy được bản đồ cả thế giới trên hành tinh này, ở trong đó có rất nhiều đất nước khác nhau….”

“Ha ha ta vậy mà cũng được một cái hệ thống tốt như vậy a” Lăng Tiêu tỏ ra vui mừng.

“Đinh, chủ nhân có muốn xem thông tin của mình một chút không?”

Lăng Tiêu kiểm tra thông tin nhân vật của mình.

Hệ Thống Đế Quốc phiên bản 1.0:

Họ và tên: Lăng Tiêu.

Cảnh giới: Phàm nhân (cần 100 điểm kinh nghiệm tăng lên Luyện Khí tầng 1).

Pháp thuật: Chưa mở (Cần tu vi tới Luyện khí tầng một và kích hoạt Bí pháp).

Thần thông: Chưa mở (Cần tu vi tới Luyện khí tầng ba đồng thời Pháp thuật được kích hoạt).

Nhân vật: Chưa có.

Linh thú: Chưa có.

Phó chức nghiệp: Chưa mở (Cần tu vi tới Luyện Khí tầng năm).

Nhiệm vụ chính tuyến: Tạm thời chưa có (Cần lên Luyện khí tầng 1).

Nhiệm vụ phụ tuyến: Tạm thời chưa có (Cần phải có hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên).

Lăng Tiêu thấy thông tin nhân vật của mình bắt đầu cảm thấy rất hưng phấn, một sự khởi đầu mới a, thế nhưng khi nghĩ tới tình trạng của mình lúc này, hắn lại tự hỏi làm sao để vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này.

Hắn mở mắt ra quan sát đánh giá xung quanh, tai nghe thấy bước chân ngựa đang chạy, chỗ hắn nằm đang rung động thì đoán mình đang ở trên một chiếc xe được ngựa kéo, mà không gian bên trong xe ngựa này cũng rộng rãi, chiều ngang ước chừng khoảng hai mét rưỡi cao tầm ba mét có nhiều bao tải xung quanh, tuy nhiên chỗ hắn nằm vẫn còn rộng rãi.

Hắn nghĩ tới việc muốn thoát khỏi hoàn cảnh này nên cố gắng giãy dụa tìm cách cởi trói cho mình nhưng lại truyền tới cơn đau, thân thể hắn quá yếu vì trúng độc nên hắn đành bất lực nằm im ở đó cùng lúc đó hắn đang suy nghĩ xem có cách nào không thì đột nhiên vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống:

“Đinh, Bởi vì chủ nhân kích hoạt khởi động hệ thống, ban thưởng: một gói quà khởi đầu, thẻ rút thưởng may mắn +1, Giải Độc đan +1.”

“Ồ cơ hội tới.” Lăng Tiêu tuy rằng bị trói chặt toàn thân, mồm bị nhét rẻ thế nhưng có thể nhìn thấy sự kinh ngạc và hưng phấn trên đôi mắt của hắn.

Ý thức của Lăng Tiêu ngay lập tức truyền vào trong túi chứa đồ của hệ thống thấy được thẻ rút thưởng may mắn, một gói quà khởi đầu và một viên đan dược, vì bị trói nên không cách nào lấy đan dược ra để sử dụng, cho nên hắn lựa chọn sử dụng thẻ rút thưởng may mắn trước.

“Đinh, xác nhận có muốn sử dụng thẻ rút thưởng may mắn hay không?”

“Xác nhận”

“Đinh, chúc mừng chủ nhân, sử dụng thẻ rút thưởng may mắn thành công, đạt được Thẻ nhân vật.”

“Thẻ nhân vật là sao ta? Thẻ đổi tên hay là cái gì?” Lăng Tiêu không hiểu và cảm thấy tò mò, ngay lập tức hắn nhìn vào trong túi chứa đồ của hệ thống, hắn thấy thẻ rút thưởng may mắn đã mất đi thay vào đó là mội cái thẻ màu trắng, ý thức nhìn vào trên tấm thẻ.

“Thẻ nhân vật màu trắng: Sau khi sử dụng sẽ tạo ra nhân vật có cảnh giới ngẫu nhiên từ Luyện Khí tầng một đến Luyện Khí tầng mười, nhân vật có thể tự động tu luyện tấn cấp.” Thông tin ở trên tấm thẻ hiện ra.

Lăng Tiêu ngay lập tức lựa chọn sử dụng Thẻ Nhân Vật màu trắng này.

“Đinh, mời chủ nhân đặt tên và vị trí xuất hiện cho nhân vật.” Sau khi sử dụng thẻ hiện ra một cái hộp thoại và có hai ô điền vào, một bên là tên còn một bên là vị trí xuất hiện.

“Còn được đặt tên! Hơn nữa còn có cả vị trí xuất hiện! Ha ha, cuối cùng ta cũng có cơ hội thoát khỏi tình trạng này rồi, nên đặt tên gì đây ta!” Hắn nghĩ ngược nghĩ xuôi nghĩ đặt cái tên nào cho hay hay, ấn tượng một chút, còn khoảng cách thì khỏi phải nghĩ.

“Lăng Thiên! 0 m”

“Đinh chúc mừng chủ nhân tạo nhân vật thành công, nhân vật tên là Lăng Thiên có tu vi Luyện Khí đỉnh phong, nhân vật sẽ xuất hiện sau mười giây nữa”

Mười giây sau, đột nhiên xuất hiện một thân thể, thân thể đó co vào như đang tập cơ bụng còn chớp nháy chớp nháy dần dần hiện ra rõ nét ở ngay trước mắt Lăng Tiêu, sau khi thân thể của nhân vật này hết nhấp nháy, thì cặp mắt của Lăng Tiêu trợn lên thật lớn.

“Ư…” Lăng Tiêu thống khổ kêu lên sau lớp vải bịt miệng.

Hóa ra bởi vì Lăng Tiêu lựa chọn cho nhân vật xuất hiện cách hắn 0 mét thì chính là xuất hiện ở ngay người của hắn, đây là do hắn sốt ruột mà không để ý, thế nhưng không ngờ tới là nhân vật này lại xuất hiện ở phía trên cao hơn thân thể của hắn hơn mét, sau đó trọn vẹn cả cơ thể to khỏe của nhân vật rơi vào trên bụng của hắn.

Lăng Thiên này vừa xuất hiện hắn cảm giác như không phải nhảy xuống trên đất mà nhảy vào một nơi nào đó mềm mềm, cúi đầu nhìn xuống thì thấy hóa ra mình đang dẫm ở trên người của chủ nhân mình, mà chủ nhân mình còn đang bị trói toàn thân thế kia, ý thức được chủ nhân đang gặp hoàn cảnh khó khăn, hắn vội vàng bước chân xuống, nhanh chóng cởi trói và lấy khăn bịt miệng ra cho Lăng Tiêu dìu Lăng Tiêu ngồi dậy, sau đó đi ra cách xa một chút, quỳ một chân hay tay chắp lên ngang đầu, thấp giọng nói, “Nô tài Lăng Thiên bái kiến chủ nhân.”

P/S: Ta thích nào, mọi người bình luận tiếp xem sao a….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN