Hệ Thống Đế Quốc - Xuyên qua thời không
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Hệ Thống Đế Quốc


Xuyên qua thời không



“Oa, không biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu đây!!!”

Tâm tình của Lăng Tiêu lúc này vừa lo vừa phấn khích, hắn vừa mới ghi con đề số 99 mà đêm qua hắn nằm mơ, lo là sợ sẽ mất sạch số tiền này, hắn biết lấy cái gì để ăn, biết lấy cái gì để trả nợ, biết phải làm sao.

Phấn khích nếu như trúng được hắn sẽ có 700 triệu đồng, ngoài trả nợ 100 triệu ra, số tiền còn lại lớn như vậy nên dùng vào làm cái gì đây, hắn muốn nhà, nhưng hắn nghĩ, số tiền này không đủ để mua một ngôi nhà như ý muốn, muốn mua ô tô để đi, nhưng việc làm thì chưa có mua để làm gì, hay gửi ngân hàng sau hẵng tính, nghe có vẻ hợp lý.

Lăng Tiêu bởi vì thua 100 triệu đồng cá độ bóng đá trận bán kết Asiad 2018 vừa qua giữa U23 Việt Nam và U23 Hàn Quốc, hắn rất hi vọng U23 Việt Nam sẽ chiến thắng để làm nên lịch sử lần đầu tiên bóng đá Việt Nam bước vào chơi một trận chung kết của một kỳ á vận hội, nhưng không ngờ lại thua với tỉ số 1-3 vào chiều ngày 29/8 vừa qua.

Trong lúc không biết phải lấy tiền đâu ra để trả, hắn cũng đã có ý định tự tử, nhưng hắn sợ, hắn không làm được, cho đến hôm nay, chủ nợ dục hắn đòi hắn trả tiền, vậy nên, hắn đành liều mình dùng nốt số tiền 10 triệu còn lại của hắn làm con đề, biết đâu lại may mắn trúng thì sao.

Đến tối vào lúc 18h40 hắn lấy điện thoại sam sung của hắn ra vào Chorome truy cập vào trang web 24h để xem kết quả, khi hắn truy cập đến kết quả sổ số ngày 31/8/2018, đột nhiên đập vào mắt hắn là con số 99 màu đỏ ở trên hàng cao nhất đứng một mình một chỗ, hoa cả mắt lên, hắn lấy hai tay dụi dụi đôi mắt, một lần nữa nhìn vào vẫn là con số 99.

“A…trúng, ta trúng a….”

“A… 700 triệu, ta đã có 700 triệu, ta đã có tiền để trả nợ a.”

Lăng Tiêu cực kỳ vui mừng, mừng như điên, mừng tới phát rồ, đây là lần đầu tiên hắn trúng đề được một số tiền lớn đến như vậy, hắn rút điện thoại ra, gọi điện cho tên ghi đề của hắn.

“Tút…tút.. Alo.” đầu kia đã bấm nghe máy.

“Anh Dũng à, em là Lăng Tiêu, chiều nay em có đánh con đề số 99 10 triệu, tối nay kết quả báo đề về 99, em trúng được 700 triệu, mừng quá anh ơi, bao giờ thì em qua lấy tiền được hả anh.

Lăng Tiêu nói với giọng nói tràn đầy kích động.

“A Lăng Tiêu à, chúc mừng chú nhé, kiếm được một khoản tiền lớn nha, được rồi cứ bình tĩnh, sáng mai đi, khoảng 8h chú qua nhà anh nhé!” Tên mà Lăng Tiêu gọi là Dũng trả lời.

“Vâng, vậy sáng mai em sẽ qua nhà anh, em chào anh nhé.”

Lăng Tiêu cúp điện thoại, tâm tình phấn chấn, hắn không biết phải làm gì cho thời gian trôi qua thật nhanh, để ngày mai có thể nhận được số tiền này.

“Ha ha, cuối cùng thì ta cũng thoát ra khỏi tình cảnh khó khăn này, Cẩu Ca, ngươi còn dám coi thường ta sao, ngày mai ta đi lấy tiền về, ta muốn mi phải quỳ xuống van cầu ta a.” Lăng Tiêu thầm nghĩ khóe miệng nhếch lên khẽ cười.

Hắn đi ra khỏi phòng trọ, ra ngoài đường dạo chơi, đi qua một cái ngã tư, thấy mấy cô nàng ăn mặc bốc lửa, hai đôi mắt của hắn cứ trố ra nhìn chằm chằm, trong lòng thầm nghĩ:

“Khà khà, sáng mai ta đi lấy tiền về phải tìm vài em vui đùa một chút mới được.” Trên khuôn mặt Lăng Tiêu hiện ra nụ cười hèn mọn.”

Lăng Tiêu đang nghĩ tới những việc phải làm sắp tới, đôi mắt của hắn bỗng nhiên trừng lớn, hắn kêu lên:

– Ôi mẹ ơi, trẻ con, làm sao đứa bé còn bé tí tẹo thế này mà bò ra giữa đường chơi thế này? Ba mẹ nó đâu?

Nhìn thấy đứa bé khoảng dưới một tuổi đột nhiên bò ra giữa đường cái, trước mặt một cái xe tải đang đi với tốc độ cao, điên cuồng lao tới.

Hắn không suy nghĩ chút nào, đột nhiên lao tới, đẩy đứa bé này ra.

“Bịch!…”

Lăng Tiêu cảm thấy cả người đau nhức, thân thể bay lên tạo thành một đường cung đẹp đẽ sau đó rơi mạnh xuống trên mặt đất, ngay sau đó ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ, trong miệng vẫn lẩm bẩm.

“Tiền tiền của ta….”

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Lăng Tiêu một lần nữa mơ mơ màng màng tỉnh dây, hắn cứ ngỡ như mình vừa gặp phải một cơn ác mộng, hắn nhắm mắt lại, đột nhiên thấy trước mặt hắn xuất hiện một khung hình giống như màn hình trong suốt hiện ra, ở trên màn hình này xuất hiện một dòng thông báo:

“Xét thấy ngươi vì cứu đứa bé mà chết, công đức vô lượng, cho nên Thiên Đạo nhận thấy ngươi có nhân phẩm tốt, có đức hiếu sinh vì thế Thiên Đạo rủ lòng thương ban tặng cho ngươi hệ thống, ngươi có muốn nhận lấy hệ thống này hay không?”

Bên dưới dòng thông báo đó xuất hiện hai lựa chọn ‘Không’ và ‘Có’.

Vốn đang trong trạng thái mệt mỏi, hắn chẳng để ý gì, mắt hắn vẫn nhắm chặt, mở miệng lảm nhảm.

“Đậu xanh rau muống, ta đang mệt tự nhiên hiện ra cài gì thế này, để yên cho ta ngủ có được hay không?”

Lăng Tiêu bực mình nghĩ quát ra, đồng thời, trong lúc mơ mơ màng màng lấy ý thức của mình lựa chọn ‘Không’.

“Đinh!”

Đột nhiên có một âm thanh vang ở trong đầu Lăng Tiêu, màn hình đó vẫn không mất đi, ngay sau đó Lăng Tiêu lại chọn “Không” tiếp.

“Đinh!”

Vẫn có âm thanh như vậy, nhưng lần này, âm thanh này kêu to hơn rất nhiều khiến cho Lăng Tiêu ong hết cả hai tai giật mình tỉnh lại.

“Cái quái gì vậy?, cái gì vậy?” Lăng Tiêu mở mắt ra kêu lên.

Trong lúc mơ hồ Lăng Tiêu không hiểu đang có chuyện gì xảy ra, hắn mở mắt ra nhìn xung quanh, hắn phát hiện, nơi đây hoàn cảnh khác so với căn phòng trọ của mình, hắn mới nhớ ra là mình vừa mới bị xe tải đâm, còn chưa biết rõ ở đây là đâu chỉ thấy ở xung quanh tối om om, bỗng nhiên một dòng kí ức khổng lồ ập tới khiến cho đầu hắn như muốn nổ tung, không kiềm chế được mà kêu lên nhưng hiểu sao hắn lại kêu thành ư ư, sau đó lại bất tỉnh lần nữa.

Lại qua một khoảng thời gian, khi ý thức của hắn thoát ra khỏi hôn mê, chìm dần vào giấc ngủ không yên giấc, hắn lại nhìn thấy cái khung hình trong suốt kia, vẫn lựa chọn đó, đồng thời kèm theo tiếng nói:

“Đinh, xét thấy ngươi vì cứu đứa bé mà chết, công đức vô lượng, cho nên Thiên Đạo nhận thấy ngươi có nhân phẩm tốt, có đức hiếu sinh vì thế Thiên Đạo rủ lòng thương ban tặng cho ngươi hệ thống, ngươi có muốn nhận lấy hệ thống này hay không?” Dường như tiếng nhắc này đang cảm thấy rất khó chịu.

Nhìn thấy màn hình trước đó cùng với dòng thông báo kia, kèm theo một giọng nói khó nghe truyền vào tai hắn, khiến hắn giật mình tỉnh dậy, mở mắt ra lại không thấy gì cả, hắn thử nhắm mắt vào, lại thấy dòng thông báo kia hiện ra, hắn cựa người muốn ngồi dậy, nhưng cảm thấy toàn thân cứng ngắc, tay chân bị trói, mồm bị nhét rẻ vào, muốn kêu lên cũng không kêu được.

“Cái quỷ gì vậy, làm sao ta lại bị trói thành như vậy, hơn nữa ta nhắm mắt vào lại thấy cái khung này mà mở mắt ra lại không thấy, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Lăng Tiêu cảm thấy kỳ lạ nên tự hỏi.

Lăng Tiêu thử đi thử lại lựa chọn không thì y rằng lại “Đinh” một phát nữa, cuối cùng bực mình lấy ý thức nhấn liên tục vào nút x ở trên cùng góc bên phải của hộp thoại, nhưng vẫn không có gì thay đổi, thay vào đó lại là một loạt ‘Đinh, đinh, đinh…đinh…’ khiến đầu óc của hắn choáng váng.

“Tiên sư nhà nó cái gì vậy trời, đinh hết cả tai, nhức hết cả óc bố mày rồi, cái trò quỷ quái này không khác gì với trò đùa giai ở trên mạng ‘Bạn có yêu tôi không’ nhấn vào ‘không’ thì nó cũng như thế, chỉ có khi kích vào ‘có’ thì mới có thay đổi.” Lăng Tiêu bực mình thầm nghĩ trong lòng.

Chẳng biết phải làm như thế nào, Lăng Tiêu đành phải ngay ngắn chỉn chu đọc nội dung trên dòng thông báo trong cái màn hình này một lần nữa.

“Đinh, xét thấy ngươi vì cứu đứa bé mà chết, công đức vô lượng, cho nên Thiên Đạo nhận thấy ngươi có nhân phẩm tốt, có đức hiếu sinh vì thế Thiên Đạo rủ lòng thương ban tặng cho hệ thống, ngươi có muốn nhận lấy hệ thống này hay không??” Giọng nói này càng khó nghe hơn, gần như là gằn từng chữ một.

“Nhân phẩm tốt?, được cái này thì đúng a, ta vốn là người có nhân phẩm tốt mà!” Lăng Tiêu đang tự sướng.

“Thần kinh!” Người có giọng nói khó nghe kia âm thầm chửi Lăng Tiêu.

“Thế nhưng mà ‘Đức hiếu sinh?’ là sao?, hôm qua ta ở trên lớp vừa được nghe giảng giải về đức hiếu sinh thì ‘Đức hiếu sinh là một đức hạnh tuyệt vời trong tuyệt vời, khi ai sống được với đức hiếu sinh thì lòng yêu thương của người đó bao la cao cả, rộng mở thương yêu tất cả và quý trọng sự sống của muôn loài vạn vật có mặt trên thế gian này’, ổ ôi, ta lại cao cả bao la vậy sao.”

“Mà còn được ban tặng hệ thống? Hệ thống là như thế nào? Không biết hệ thống này là hệ thống gì? Có giống như trong truyện thể loại hệ thống mà ta hay đọc hay không?” Lăng Tiêu liên tục đặt ra câu hỏi, nhưng không có câu trả lời.

Sau hàng loạt nghi vấn xuất hiện ở trong đầu Lăng Tiêu mà không có bất kỳ đáp án nào, đồng thời cũng hi vọng mình có được hệ thống như trong thể loại truyện mà hắn hay đọc cho nên hắn quyết định lựa chọn ‘Có’.

Đột nhiên có một giọng nói dễ thương của một người con gái, rõ ràng mạch lạc vang lên ở trong đầu của hắn:

“Đinh, chúc mừng chủ nhân đạt được Hệ Thống Đế Quốc…”

“Há, được ban thưởng Hệ Thống Đế Quốc! Lại còn là chủ nhân!” Lăng Tiêu khó hiểu và kinh ngạc, ngay sau đó lại nghe được hệ thống giới thiệu:

“Đinh, chủ nhân nhận được Hệ Thống Đế Quốc, hệ thống này lúc bắt đầu chủ nhân sẽ được sắp xếp bố trí trở thành một vị Hoàng Đế của một vương triều theo ngẫu nhiên, nhưng hiện tại do chủ nhân dề dà lằng nhà lằng nhằng, còn chửi cả thiên sứ, ngang ngạnh cứng đầu, không chịu trả lời ngay câu hỏi trước kia khiến thiên sứ của Thiên Đạo cảm thấy khó chịu nên đã tự mình sắp xếp bố trí cho chủ nhân trong lúc chủ nhân đang ngủ.” Hệ thống giới thiệu, phân tích và lý giải đơn giản.

Lăng Tiêu nghe thấy những lời giới thiệu này, chợt giật nảy cả mình, lúc này hắn mới cẩn thận quan sát lại tình huống xung quanh.

Lúc này hắn mới cảm thấy thân thể như đang đung đưa, cảm giác giống như là đang ngồi trên xe ô tô, xung quanh là bốn vách ngăn chật hẹp tối om om, chẳng nhìn thấy bên ngoài.

Trên người hắn mặc một trường bào màu trắng đã bị dính bẩn, trông rất nhếch nhác, hai tay hai chân của hắn bị buộc chặt, mồm của hắn bị nhét miếng vải vào, hắn muốn kêu la lên cũng chỉ phát ra tiếng ứ ứ, bị đặt nằm ngang, xung quanh hắn chất đống rất nhiêu bao tải.

Giờ phút này, tâm tình của Lăng Tiêu gần như muốn nổi điên.

“Tiên sư nhà nó chứ!”

“Lão tử vậy mà cũng được xuyên qua thời không như trong truyện thuộc thể loại Hệ thống sao?”

P/S: Ha ha lần đầu tiên viết truyện, có gì góp ý cái nha các đạo hữu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN