Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần - Chương 417: Mật thất. bức họa quái lạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
53


Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần


Chương 417: Mật thất. bức họa quái lạ


Huyết Minh đúng hẹn ôm lấy tỳ bà hướng về thiên điện đi tới. Vấn Quỷ thành bốn phía bao phủ sương mù, nên kỳ thực giữa ngày và đêm cũng không khác biệt gì nhau. Rất nhanh, Huyết Minh đã đi đến trước thiên điện, gõ cửa.

Cũng không để Huyết Minh đợi lâu. Vài giây sau, âm thanh biếng nhác của Tiếu Thương Thiên liền truyền ra:”Vào đi.”

Huyết Minh đẩy cửa vào, sau đó lại thuận tay khép cửa lại. Đồng thời, ánh mắt của hắn khẽ đảo qua, phát hiện Tiếu Thương Thiên đang xõa tóc, mặc một bộ trung y màu đen nằm ở trên giường. Đồng dạng đang nhìn về phía hắn, khóe môi cong cong.

“Tham kiến Vương thượng.”

“Qua đây.” Chống cằm, Tiếu Thương Thiên liền hướng Huyết Minh ngoắc ngoắc ngón tay, muốn bao nhiêu cợt nhã liền có bấy nhiêu cợt nhã.

Trực tiếp làm lơ hành động của Tiếu Thương Thiên, Huyết Minh liền ôm đàn đi tới, chuẩn bị ngồi xuống ghế gỗ cạnh giường. Nhưng là, ngay lúc này, Tiếu Thương Thiên bỗng dưng lại làm ra một hành động bất ngờ khiến Huyết Minh không kịp phản ứng mà để hắn ta đắc thủ.

!!!!!!!!!

Trước mắt quay cuồng, một lần nữa tỉnh táo lại, Huyết Minh đã bị Tiếu Thương Thiên đặt lên giường. Hắn ta chống tay, cứ như vậy nhìn xuống hắn:”Làm nữ nhân của bổn vương. Bổn vương sẽ cho ngươi làm Vương hậu.”

???

Vương hậu? Ngươi có điên không vậy? Lão tử đây mới đếch thèm cái chức vị quái quỷ này của ngươi! MMP!

( MMP: Mụ bán phê, tức ĐMM.)

Ha hả, ngươi cứ trang, trang tiếp đi a.

Mặc dù biết Tiếu Thương Thiên là một cái “thái giám”. Nhưng Huyết Minh vẫn như cũ có chút hoảng. Nên chỉ có thể ở trong lòng nhắc nhở chính mình, hắn ta khẳng định là đang giả vờ, phô trương thanh thế mà thôi.

“Mong Vương thượng thứ lỗi, Liễu Tình đến nguyệt sự, không thể hầu hạ Vương thượng.” Cưỡng ép trấn định lại, Huyết Minh liền đạm nhiên cười tạ lỗi, từng câu từng chữ nói ra.

Nghe thấy Huyết Minh viện cớ, Tiếu Thương Thiên liền thật sâu nhìn hắn một chút. Sau đó mới ngồi sang một bên, bàn tay luồn vào trong tóc mái, âm dương quái khí cảm khái:”Ngươi mà cũng có quỳ thủy nữa à?”

[ Độ sảng của Quỷ vương -1000.]

“………………” Ta có một câu FYM không biết có nên nói hay không?

( FYM: vẫn là ĐMM nhưng sang chảnh hơn = Fuc* your mom.)

Cái gì gọi là lão tử có quỳ thủy nữa sao? Lão tử hiện tại đang mặc nữ trang, là nữ! Có quỳ thủy thì có tâm bệnh gì, đây là thường thức thôi có được không?

Mặc dù trong lòng khinh bỉ, nhưng Huyết Minh vẫn lập tức đứng dậy. Hữu tâm cách xa Tiếu Thương Thiên một chút. Đem ghế ngồi dời ra sau đến tận khi cách giường của hắn ta khoảng nửa trượng, Huyết Minh mới chịu dừng lại.

Bệnh tâm thần là bệnh, hơn nữa còn sẽ lây lan, cho nên phải cách ly một chút.

Kế tiếp, Huyết Minh liền bắt đầu gảy một khúc tĩnh tâm, âm điệu giúp thanh tẩy ưu buồn.

Theo thời gian trôi qua, phát hiện Tiếu Thương Thiên đã nằm xuống giường. Tiếng đàn của Huyết Minh liền dần dần biến chuyển, xuất hiện sự bất đồng, tựa như ma âm rót ra, tràn đầy thê lương quỷ dị.

Chưa tới một phút sau, Tiếu Thương Thiên liền đã nhắm mắt lại. Hơi thở đều đều, tựa hồ là đang ngủ.

Nhưng để cho chắc, Huyết Minh vẫn tiếp tục đàn thêm một lát nữa. Không những vậy, còn thấp giọng thử gọi Tiếu Thương Thiên vài lần. Đến tận khi hắn ta không còn đáp lại, hắn mới dừng tay không gảy nữa. Đem đàn vứt sang một bên.

[ Ký chủ, đây là…] Nhớ tới bản thân giống như chưa từng đưa cho ký chủ bất kỳ một bộ tà khúc nào. Hệ thống liền nghi vấn hỏi.

“Đây là Mê Âm Phiêu Hồn Khúc mà ta học được ở những vị diện trước. Ban nãy ta còn lo lắng không biết ở thế giới này nó có thể phát huy tác dụng được không. Hiện tại xem như là thành công, nhưng cũng không biết hiệu quả có thể kéo dài được bao lâu. Có lẽ nhiều nhất là nửa nén hương đi…” Huyết Minh có phần không xác định nói.

Mê Âm Phiêu Hồn Khúc nếu đặt ở vị diện kia, có thể nói là thần công đồng dạng. Một khúc vừa ra, trăm vạn hùng binh cũng phải tiêu tán. Nhưng ở thế giới này lại chỉ có thể khiến một người ngủ say nửa nén nhang mà thôi.

Huyết Minh cũng không dám lãng phí thời gian, bắt đầu ở trong phòng lục lọi, muốn tìm kiếm cơ quan. Dù sao, nếu “cố nhân” không bị giam trong nhà lao, thì cũng chỉ có thể bị giam trong mật thất các loại. Mà nơi bí mật có khả năng giam giữ người nhất Vương cung, sẽ có thể là chỗ nào ngoài thiên điện của Quỷ vương ra?

Huyết Minh đầu tiên là bắt đầu kiểm tra sàn nhà. Sau đó, không tìm được điểm đột phá nào, hắn liền thử mò mẫm, xê dịch những vật phẩm trang trí trong phòng, nhưng kết quả cũng không mấy khả quan.

Vừa tìm kiếm, Huyết Minh lại vừa thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh của Tiếu Thương Thiên, sợ hắn ta nửa đường tỉnh dậy. Sau khi đem tủ sách đẩy trở về chỗ cũ, hắn mới chuyển hướng sang dò xét từng chỗ vách tường ở đây.

Rất nhanh, Huyết Minh liền chú ý đến chỗ bức tường đối diện với giường ngủ của Tiếu Thương Thiên. Bởi vì nơi đó có treo một bức họa rất lớn. Huyết Minh lập tức tới gần, vốn chỉ định thử thăm dò một chút mà thôi. Nhưng nào ngờ, vừa mới liếc mắt nhìn qua bức họa này, hắn liền đã bị nó hấp dẫn.

Họa phong của nó vô cùng kỳ quái, đơn điệu giống như tiện tay họa ra. Mặc dù trừu tượng, nhưng Huyết Minh lại mơ hồ nhìn ra được nội dung trong đó. Đây đại khái là một buổi triều hội. Bên trên đài cao, có vẽ một cái hồng sắc tiểu nhân, đưa lưng về phía người nhìn. Mà bên dưới, lại tụ tập vô số bạch sắc tiểu nhân, có đứng có quỳ, ngưỡng vọng nhìn theo.

Nhưng bắt mắt ở chỗ, trong đám “người” dưới đài này. Bỗng dưng lại chen vào một cái hình thể nhỏ bé hắc nhân. Từ động tác co người, che mặt đến xem. Nó giống như đang khóc. Bị tất cả mọi người quên lãng.

Trong lòng bất tri bất giác xen lẫn một tia khó chịu. Huyết Minh liền đưa tay thử đẩy nhẹ bức tường. Nhưng không ngờ, một hành động đơn giản như vậy của hắn cư nhiên lại thật thành công!

“Lụp cụp” Bức tường xuất hiện một chút xê dịch. Huyết Minh lập tức liền kinh nghi, quay đầu nhìn lại Tiếu Thương Thiên. Nhận thấy đối phương vẫn còn chưa tỉnh dậy, hắn mới đánh bạo dùng sức đẩy ra bức tường. Bản thân lại bước vào trong.

Bức tường “cùm cụp” xoay tròn 180°. Bởi vì Huyết Minh đã đi vào, cho nên hắn cũng không nhìn thấy được, lúc này, bức họa trừu tượng treo trên tường cũng đã bị chuyển đổi. Được thay thế bằng…một bức chân dung!

Chân dung nam tử yêu mị như ma, ngân phát huyết đồng, một thân hồng y tà nịnh, tuyệt thế vô song.

Mà lúc này, nam nhân vốn đang “ngủ say” trên giường cũng thình lình mở mắt ra, chậm rãi ngồi dậy.

**Một thời gian tới sẽ có đủ loại Drama ngập cả mặt, mong mọi người có thể trang bị ống thở dưới nước. Xin chân thành cảm ơn. ≡^ˇ^≡

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN