Hẹn Ước Một Kiếp
Chương 8: Đại Hội Võ Lâm (2)
“Kịch hay cũng sắp đến rồi!!!” Lúc nàng chuẩn bị mọi thứ đã xong xuôi nhưng nhìn bên kia Nam Cung Nguyệt vẫn chưa tỉnh nên mới qua đánh thức nàng ta
“Cô còn không dậy nữa sao? Không muốn xem cuộc tỉ thí này sao ta cảm thấy náo nhiệt như vậy cô không xem được cũng rất tiếc nha..” Nàng lay lay người nàng ta, xem ra tác dụng của Mộng Tâm hương vẫn còn khiến nàng ta tới giờ vẫn hôn mê
“Ờm ờm… ta biết rồi” Nam Cung Nguyệt mở mắt dậy mơ hồ nhìn xung quanh, trong người không biết tại sao cảm thấy rất mệt mỏi khó chịu
Chờ đợi Nam Cung Nguyệt được một lúc sau đó nàng cùng với nàng ta đi đến nơi diễn ra cuộc tỉ thí
…
Hôm nay quả là một ngày đẹp trời, đi theo sự hướng dẫn của thị nữ lúc tới nơi hầu hết mọi người đã có mặt rất đông, cuộc tỉ thí cũng sắp bắt đầu. Từ phía xa xa nàng nhìn Lãnh Thiên Nhai đang đứng cùng với sư phụ và sư nương và đám huynh đệ của hắn, nàng vội đi lại chỗ của hắn. Khung cảnh ở đây hôm nay trở nên náo nhiệt, ở chính giữa là lôi đài được chuẩn bị sẵn. Xung quanh là chưởng môn và đệ tử các môn phái, ngoài tứ đại môn phái hôm nay còn có người của Linh Thiện tự, Nga Mi,… đều đến rất đông
“Mi Nhi cô nương và Nguyệt Nhi đến rồi, hôm qua hai người còn cãi nhau hôm nay còn đi chung khiến ta cũng cảm thấy vui” Lãnh Thiên Nhai mặc bộ y phục màu lam nhạt, mày được tỉa như mực, con ngươi mắt đen như được vẽ, mũi thẳng hơn ngọn núi, quả thực là một mỹ nam tử! Thảo nào sẽ có nhiều nữ nhân như vậy đều tranh giành hắn
“Ta là đợi nàng ta tỉnh dậy thôi dù sao có người đi chung vẫn hơn”
“Ai thèm đợi nữ nhân này chứ muội mới không có nhưng mà đại sư huynh vết thương của huynh? Là Nguyệt Nhi không tốt khiến huynh bị thương muội hứa sau này sẽ không tùy tiện bướng bỉnh như vậy nữa đâu” Nam Cung Nguyệt chạy lại níu lấy tay áo của Lãnh Thiên Nhai, đôi mắt tròn xoe nhìn hắn muốn cầu xin sự tha thứ
Lãnh Thiên Nhai con người này vốn không tính toán thù hằn gì đừng nói đến sư muội mà hắn yêu thương nhất, hắn dịu dàng nói “Hảo sư muội hiểu chuyện như vậy đại sư huynh cũng rất vui mừng”
Nàng vẫn đứng một bên cạnh hắn nhưng âm thầm quan sát Nam Cung Chính. Với bản lĩnh của nàng hạ thủ với ông ta là điều nghiễm nhiên, hôm qua ông ta bị nàng hạ thủ cũng không hề hay biết
“Các vị hảo hữu trên giang hồ tại hạ là Chu Đạo Toàn của Giáng Long môn hôm nay đại hội tỉ thí tuyển chọn minh chủ võ lâm của tứ đại môn phái sẽ do Chu mỗ chủ trì. Người đoạt được chức vị hôm nay không chỉ đứng đầu tứ đại môn phái ngoài ra còn trở thành minh chủ võ lâm, hiệu lệnh tất cả môn phái lớn nhỏ… Hảo vậy trước tiên xin mời những môn phái nào muốn tranh chức vị mời bước ra” Chu Đạo Toàn là sư đệ của Quách Minh Nghĩa, bởi vì lần này Giáng Long môn đứng ra tổ chức cho nên với cương vị chủ nhà bọn họ đương nhiên ngồi ở thế chủ tọa, còn các môn phái khác chỉ được ngồi phía dưới hai bên tả hữu. Chu Đạo Toàn bước lên lôi đài, phong thái rất dõng dạc và hiên ngang
“Theo như luật lệ vậy thì ai muốn tranh chức minh chủ võ lâm đều phải đấu với người của Thánh Kiếm môn một trận. Dù không được liệt vào danh sách tứ đại môn phái nhưng hôm nay phái Nga Mi bọn ta cũng muốn thử sức một chút” Nghi Đức sư thái là chưởng môn của Nga Mi, bà ta vừa dứt câu đã đứng dậy phi thân một mạch lên lôi đài
“Phu nhân dù sao Nghi Đức sư thái cũng là nữ nhi nàng ra đấu sẽ tiện hơn” Nam Cung Chính xưa nay ghét nhất là tỉ thí với nữ nhân, ông ta ghé tai nói nhỏ với thê tử của mình. Lưu Mộng Nghi đương nhiên hiểu ý ông ta ngay từ đầu “Được tướng công để thiếp ra đấu”
“Mẹ người phải cẩn thận”
“Sư mẫu người nhất định coi chừng nguy hiểm”
Lưu Mộng Nghi gật đầu, cong môi cười một cái xem như trấn an Lãnh Thiên Nhai và Nam Cung Nguyệt rồi cầm kiếm trong tay ung dung bước lên lôi đài
“Nghi Đức sư thái ta ngưỡng mộ võ công của Nga Mi đã lâu hôm nay mới có dịp so tài vẫn mong sư thái bỏ qua cho” Lưu Mộng Nghi tất nhiên không quên lễ nghĩa giang hồ trước khi tỉ thí nói vài câu khách sáo. Dù sao tuổi tác của bà ta so với Nghi Đức sư thái vẫn nhỏ hơn
“Lưu nữ hiệp quả nhiên là Lưu nữ hiệp nói chuyện cũng khiêm tốn như vậy. Nam Cung chưởng môn mấy nhiệm kì gần đây đều làm võ lâm minh chủ. Ta sao có thể nhận mấy lời đó của Lưu nữ hiệp được chứ, xuất chiêu đi” Nghi Đức sư thái lập tức rút kiếm ra khỏi thanh kiếm chỉ thẳng tấn công Lưu Mộng Nghi
Hai bên giao đấu đều ở thế ngang bằng ngang sức, tuy nhiên Lưu Mộng Nghi vẫn luôn ở thế phòng thủ đến kiếm còn chưa rút ra. Nghi Đức sư thái tự cho rằng Lưu Mộng Nghi là đang khinh thường mình cho nên dốc toàn sức lực mà tấn công “Lưu nữ hiệp cho rằng không dùng kiếm vẫn có thể phòng thủ được trước bổn sư thái sao”
“Sư thái quá lời rồi, hây hây chátttt” Lưu Mộng Nghi lúc này mới rút kiếm tấn công. Nhưng mà nhìn lại thế trận rõ ràng Nghi Đức sư thái đường kiếm đã không còn tinh xảo điêu luyện như Lưu Mộng Nghi
Vốn dĩ hai bên đều dùng kiếm tấn công nhưng lúc thu kiếm lại Nghi Đức sư thái bất ngờ xuất đòn chưởng ra khiến Lưu Mộng Nghi xém nữa trở tay không kịp. Tiếp theo đó hai người liền đấu nội lực
“Lưu nữ hiệp tuy kiếm pháp nhanh nhẹn điêu luyện nhưng muốn đấu nội lực với ta e là không ổn rồi haha” Nghi Đức sư thái trong lòng vui sướng, nếu hôm nay bà ta đánh bại được Lưu Mộng Nghi tức là Thánh Kiếm môn không thể thách đấu được nữa. Dù tiếp theo không đánh được các môn phái khác nhưng chiến thắng Thánh Kiếm môn cũng nở này nở mặt Nga Mi
Lưu Mộng Nghi trong lòng suy nghĩ không thể ngay trận đầu tiên đã thất bại, như vậy mặt mũi Thánh Kiếm môn sau này còn biết để đâu chứ. Hai tay bà và Nghi Đức sư thái áp vào nhau đấu nội công nãy giờ cũng được một lúc nhưng nếu tiếp tục nữa e rằng không ổn. Lưu Mộng Nghi càng lúc càng khó kiếm soát, bà ta cũng chỉ biết vận hết toàn sức mà chống đỡ
“Đắc tội rồi sư thái” Lưu Mộng Nghi nhanh nhẹn thu hai tay về xuất kiếm ra từ phía sau tấn công ngược lại Nghi Đức sư thái làm bà ta trở tay không kịp sau đó điểm huyệt đạo trên người
“Lưu nữ hiệp không hổ danh hiệp nữ Thánh Kiếm môn Nghi Đức thua tâm phục khẩu phục” Nghi Đức sư thái biết mình đã thua nên chẳng còn mặt mũi nào đành phải hàng
“Thánh Kiếm môn chiến thắng, Thánh Kiếm môn chiến thắng” Ở bên dưới đệ tử của Thánh Kiếm môn cùng nhau đồng thanh hô lớn lên
Những môn phái khác thấy Lưu Mộng Nghi chiến thắng cũng mấy vui mừng. Bà ta giải huyệt cho Nghi Đức sư thái rồi trở về chỗ ngồi của mình
“Mộng Nghi nàng không sao chứ?” Nam Cung Chính so sợ thê tử bị thương liền đứng dậy dìu bà ngồi xuống sau đó bản thân bước lên lôi đài
“Các vị hảo hữu không cần mất thêm thời gian nếu ai muốn làn võ lâm minh chủ xin mời bước ra đây tỉ thí cùng Nam Cung Chính ta một trận”
“Haiza thi thố tỉ thí gì chứ năm nào cũng là Nam Cung Chính đoạt chức vị. Trong số những ngươi ở đây cũng chả ai lại ông ta” Ở dưới tất cả những môn phái to nhỏ xì xào nhưng cũng không ai đứng lên tỉ thí. Bao gồm cả Giáng Long môn cũng không có động tĩnh đứng ra tranh giành
“Ngô Trung Kiên của Độc Tiên môn ngưỡng mộ Nam Cung minh chủ đã lâu hôm nay có dịp được thử sức rồi. Vẫn mong mịn chủ trưởng bối nhường vãn bối đừng để vãn bối thua quá mất mặt là được rồi” Ngô Trung Kiên là tân chưởng môn của Độc Tiên môn, bởi vì hắn tuổi còn trẻ so với các chưởng môn khác trong võ lâm cho nên không ít người nói hắn còn chưa đủ năng lực. Hôm nay đúng là trời ban cho hắn cơ hội mà, từ mới sáng sớm đã có một cô nương lạ mặt đến báo tin cho hắn Nam Cung Chính đã bị bọn họ hạ thủ. Lúc hắn giao đấu chỉ cần để ông ta vận công bị kinh mạch sẽ bị đảo lộn. Hắn mặc kệ là thật hau giả hôm nay hắn cũng phải đứng ra tranh giành chức minh chủ
“Cậu chính là chưởng môn vừa mới kế nhiệm tuổi trẻ đúng là tài cao. Ta nhìn cậu bất quá cũng là hai mươi mấy đã có can đảm này đúng là điều tốt. Tuy nhiên đao kiếm vô tình nếu không may bị thương cậu cũng đừng trách ta không nói trước!” Nam Cung Chính đã nghe một số thông tin về tên tiểu tử này, xem ra tuổi trẻ mà lá gan cũng thật lớn
“Có câu đao kiếm vô tình nếu mà người nói nếu như vãn bối bị thương vãn bối cũng cam chịu. Trưởng bối xin mời” Ngô Trung Kiên biết điểm yếu của Nam Cung Chính bây giờ chính là để ông ta vận nội công cho nên hắn cũng không dùng kiếm mà dùng Phong Lôi thần công của Độc Tiên môn khiến ông ta phải dùng nội công
“Hây hây ” Ngô Trung Kiên và Nam Cung Chính giao đấu mấy chiêu trên không trung sau đó hai người áp tay vào nhau dùng nội lực tấn công. Ban đầu nội lực của Nam Cung Chính vô cùng thâm hậu hoàn toàn có thể lấn át được Ngô Trung Kiên thậm chí còn khiến hắn hoài nghi điều vị cô nương kia nói lúc sáng nay có là thật?
Ngô Trung Kiên bất an trong lòng, nội lực của hắn ngày càng không ổn. Nhưng lúc này bỗng nhiên sắc mặt của Nam Cung Chính biến sắt, mặt mày xanh mét không thể tiếp tục vận công. Ngô Trung Kiên nhân lúc này còn hết sức lực khiến ta ngả xuống đất, hộc máu ra
“Hộc hộc… cậu rốt cuộc cậu đã dù thủ đoạn gì…?” Nam Cung Chính ở dưới đất run rẩy nói, ông ta lúc này bị một chưởng kia của Ngô Trung Kiên đến thở cũng khó khăn
“Sư phụ ”
“Tướng công”
” Cha” Lưu Mộng Nghi cùng với Lãnh Thiên Nhai và Nam Cung Nguyệt lên lôi đài đỡ Nam Cung Chính đứng dậy
“Tướng công chàng không sao chứ” Lưu Mộng Nghi đỡ lấy Nam Cung Chính đang thở hổn hển rồi dìu ông ta xuống. Nam Cung Nguyệt thấy cha mình bị thương liền không kìm lòng muốn rút kiếm tấn công Ngô Trung Kiên nhưng bị Lãnh Thiên Nhai ngăn lại
“Tại hạ đã đánh bại được Nam Cung minh chủ… à không là Nam Cung chưởng môn vậy hiện tại người có tư cách làm minh chủ nhất chỉ có ta. Còn ai khâm phục mời bước lên lôi đài” Ngô Trung Kiên chiến thắng Nam Cung Chính dâng lên một tia đắc ý ngạo mạn
“Chuyện này… nếu hắn đã đánh bại được Nam Cung Chính thì chúng ta sao có thể đánh bại được hắn chứ”
“Haizza tình hình này cũng chỉ còn cách để tên tiểu tử đó làm minh chủ mà thôi”
“Độc Tiên môn, Độc Tiên môn, minh chủ Ngok Trung Kiên..!!!” Toàn thể đệ tử Độc Tiên môn vui sướng như được mùa, bọn họ hô to khích lệ chưởng môn của mình giúp chưởng môn ngồi lên ngôi vị kia
Ở bên này Lãnh Thiên Nhai lại càng khâm phục Ngô Trung Kiên lên làm minh chủ, như vậy Thánh Kiếm môn sau này làm gì còn chỗ đứng trên giang hồ chứ. Lúc hắn vừa mới đi lên thì Huyết Đồ Mi nắm tay hắn lại “Tay huynh bị thương còn chưa khỏi đã muốn đấu với Ngô Trung Kiên huynh không muốn sống nữa sao?”
“Chỉ vết thương nhỏ này còn có thể làm gì ta không thử sao biết không thể thắng? Dù ta có chết cũng phải đấu với hắn một trận hôm nay, không chỉ vì sư phụ mà còn vì Thánh Kiếm môn. Ta là đại đệ tử lúc này người nên thay sư phụ ra mặt tỉ thí đương nhiên là ta, Mi Nhi cô nương cản ta cũng vô ích thôi” Hắn vừa tháo băng gạt trên bàn tay xuống sau đó liền đẩy tay nàng ra, một mình cầm kiếm bước lên lôi đài
“Lãnh Thiên Nhai xin đấu với Ngô chưởng môn”
“Đại đệ tử của Thánh Kiếm môn quả nhiên khí phách hơn người, ngươi đã muốn chết ta cũng không cản”
“Hây cha hây cha… Hây …. Chát… Chi chát…. Hây…!!!” Hai người bọn họ nói đánh đã đánh liền, qua mấy chục chiêu cũng chưa có kết quả. Tuy nhiên nếu không phải vết thương trên tay Lãnh Thiên Nhai cũng không chùng bước như thế. Dù vậy hắn vẫn phong độ đánh với Ngô Trung Kiên đến cùng
Huyết Đồ Mi quan sát hắn không rời, tên tiểu tử này võ công cũng khá thật. Nhưng nhìn chung ai cũng thấy được Ngô Trung Kiên vẫn còn đang ẩn dấu võ công của mình. Hiện tại giống như đang trêu chọc Lãnh Thiên Nhai, nhưng hắn vẫn tiếp rất tốt dễ dàng hóa giải những chiêu thức của Ngô Trung Kiên
Huyết Đồ Mi nãy giờ vẫn lẵng lặng quan sát tình hình. Vừa nãy nàng thầm khen hắn tư chất không tệ, vừa xem qua đã thấy hắn chiêu thức linh hoạt vậy. Vẫn chưa kịp khen tên ngốc tử Lãnh Thiên này thì hắn đã ngơ ngấn mà đối chưởng cùng với Ngô Trung Kiên. Tên họ Ngô này nói kiến pháp đã ảo diệu điêu luyện thì nội lực của hắn càng cao hơn. Người của độc tiên môn chuyên gia về dụng độc và chế tạo đan dược, bọn họ luyện công cộng thêm đan dược của bổn môn nên nội lực tất nhiên thâm hậu. Đấu nội lực, Lãnh Thiên Nhai làm sao có cửa sinh mà mong trở mình. Lãnh Thiên Nhai lúc này quả thật không còn mấy phần sức lực, đã rơi vào thế hạ phọng. Những nghĩ lần này khó thoát hiểm thì bỗng một luồng chân khí cuồng cuộng đột nhiên xông tới xâm chiếm cơ thể hắn. Hắn liếc nhìn tay con lại của mình đã chấp vào tay Huyết Đồ Mi, à không Mi Nhi cô nương của hắnmà tiếp nội lực. Điều này khiến hắn ngạc nhiên mở to mắt mà nhìn. Đến những nhân sĩ giang hồ cũng một phen mở rộng tầm mặt. Nữ nhân này lúc di chuyện lên lôi đài nhanh như cuồng phong dường như chỉ thấy được tàn ảnh. Ngô Trung Kiên nhận ra nội lực khinh hải đó bất mãn quát:
“Ngươi! ngươi khiến ta thật không ngờ lại có nội công thâm hậu như vậy. Ngươi nhất định là yêu nữ tà giáo!”
Huyết Đồ Mi thản nhiên nói “Hạng tiểu tử như ngươi sao dám gọi bổn cô nương là ma nữ. Chỉ dựa vào đó cũng đủ để ngươi mất mạng”
–”HAHAHA! Hừ, ta khinh? HỘN XƯỢC!” Ngô Trung Kiên lắc đầu cười khinh miệt
Ngô Trung Kiên hùng hổ vận khí toàn thân dốc lực vào chưởng pháp. Huyết Đồ Mi kịp nhận định uy lực lợi hại từ chưởng này của hắn không thể không dốc thêm nội lực ra ứng phó. Về phần Lãnh Thiên Nhai hắn dường như nghe thấy tiêng kêu răng rắc. Thân hắn phải nhận cùng một lúc hai luồng công lực không hề tầm thương này mà phải chịu một sức ép lớn. Huyết Đồ Mi thầm nghĩ: “Nếu tiếp tục đấu nội lức, xương tay, bả vai và xương tỳ bà của Lãnh Thiên không khéo sẽ vỡ tan tành. Dù cho không chết hắn cũng sẽ trở thành người tàn phế.” Trong lúc cấp bách liền vận thần công Hàn Băng tâm pháo hóa giải nội lực của Ngô Trung Kiên, tiếp đó dốc toàn lực hất tùng chưởng pháp của hắn. Ngô Trung Kiên bị nội lực của nàng phát ra từ tay Lãnh Thiên Nhai bị trọng thương nặng xém chút không đứng vững. Hừ, nếu không phải để hắn chết bây giờ Lãnh Thiên Nhai nhất định sẽ bị đàm tiếu thì nàng đã cho hắn chết tại chỗ. Những người còn lại thì lần này phải một phen thất kinh hồn vía, xém chút nữa ba chân bốn cẳng chạy lao đi mất.
Lãnh Thiên Nhai cũng khinh ngạc không kém, nhìn vào lòng bàn tay mình, rồi lại nhìn vào Ngô Trung Kiên đang thổ huyết. Hắn quay sang nhìn Mi Nhi cô nương mà hắn cho là dịu dàng ôn nhu
“Mi Nhi cô nương! Thật ra cô nương là ai? Tại sao nội công lại cao thâm như vậy?”
Nàng vẫn bỏ mặc các câu hỏi của hắn không thèm trả lời. Lúc này những người ở đây đều sợ hãi nhìn nàng, Huyết Đồ Mi biết bây giờ không thể giải thích cho hắn nên lập tức phi thân rời khởi. Trước khi biến mất thanh âm của nàng còn vọng lại trong không trung “Ta không phải người của Thánh Kiếm môn nên ta đã thương Ngô Trung Kiên không thể tính. Minh chủ võ lâm tự các ngươi định đoạt. Ha ha Lãnh Thiên Nhai ta sẽ còn tìm huynh…!!!”
“Chư vị dù sao Ngô mỗ cũng đã đánh thắng Nam Cung chưởng môn hơn nữa đại đệ tử Thánh Kiếm môn kết giao với tà phái hại người chính phái chúng ta. Các vị để Ngô Trung Kiên lên làm minh chủ chúng ta hợp lực lại một lần nữa tấn công lên Lạc Thành sơn bắt sống Huyết Đồ Mi!!!” Ngô Trung Kiên đang bị trọng thương vẫn cố gắng đoạt về chức minh chủ, hắn một tay ôm lấy ngực gáng gượng nói
“Ngô minh chủ Ngô minh chủ Ngô minh chủ!!”
……
Như thế lần này tỉ thí Ngô Trung Kiên đoạt về chức chưởng môn vốn dĩ tất cả mọi người sẽ đến Độc Tiên môn dự lễ đăng quang minh chủ. Tuy nhiên lần này quần hùng đều đã tề tụ ở Danh Kiếm sơn trang cho nên ba ngày sau Danh Kiếm sơn trang lại tiếp tục là nơi tổ chức đại lễ đăng quang cho minh chủ…
(Mb ơi rủ theo bạn bè và gia đình đọc truyện của Thư nha❤. Đọc rồi cho Thư xin một góp ý nhá!!!)tym)))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!