Hiệp Nữ Linh Cơ - chương 10 : VÔ ĐỀ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


Hiệp Nữ Linh Cơ


chương 10 : VÔ ĐỀ.



Điểu Huyền Tinh nói “Muội nghĩ đám yêu quái ăn thịt người ở Thành Đô và Phượng Hoàng Môn là đồng bọn của nhau.” Linh Cơ hỏi “Thực lực của chúng thế nào?” Điểu Huyền Tinh nói “Trình độ của hai kẻ mà muội thấy chỉ là nhỏ nhặt thôi, nhưng chắc phải có kẻ cầm đầu.” Linh Cơ cười nói “Ngán gì chứ. Chỉ cần có hai chúng ta thì tất cả đám yêu quái đó đều là cỏ rác mà thôi.” rồi định hôn vào môi Điểu Huyền Tinh nhưng bị cô ấy giơ một tay lên ngăn môi cô lại, hỏi “Vậy tỷ có dám khẳng định với sức của hai ta có thể bắt dược Điệp Tinh?” Ánh mắt Linh Cơ chợt do dự, quả thật điều Điểu Huyền Tinh nói đến chính là nghi vấn lớn nhất mà cô không thể phủ nhận.

Điểu Huyền Tinh cảnh báo Linh Cơ “Điệp Tinh là yêu quái mạnh nhất trong vũ trụ này. Tỷ phải nhớ kỹ điều đó!” Linh Cơ nhẹ nhàng nói “Ta biết mà. Những gì muội nói ta đều ghi nhớ và nghe theo.” rồi hôn luôn vào tay Điểu Huyền Tinh đang đặt gần môi mình khiến cô ấy dút tay về với vẻ e thẹn ngượng ngùng, trong lòng vui sướng biết chừng nào.

Điểu Huyền Tinh khẽ đẩy nhẹ Linh Cơ ra, nói “Muôi đi bắt cá đây.” Quay đi về phía bờ sông được vài bước thì dừng, cô ngoảnh lại nói “Tỷ giờ đã có Tiểu Thanh, Di Yên và muội. Muội không muốn tỷ giống như Hàn Linh Phượng đâu!” Linh Cơ ngọt ngào nói “Muội yên tâm. Ta chỉ toàn tâm toàn ý với ba muội thôi, ngoài ra không còn ai nữa!” Hai cô mỉm cười ngắm nhìn nhau.

Có thể khẳng định trước một điều chắc chắn rằng dù chưa biết giữa Hàn Linh Phượng cùng Linh Cơ ai mạnh hơn nhưng xét về sự dâm đãng – ngang ngược – lăng nhăng thì Hàn Linh Phượng tất nhiên là hơn hẳn. Còn xét về thật tâm chung thủy thì Linh Cơ đứng trên đỉnh, Hàn Linh Phượng ở dưới đáy. Đây là sự thật không cần tranh cãi bình luận.

Trần Di Yên mang theo một số cành cây khô, còn Trần Tiểu Thanh ôm một bó to đùng trở về.

Linh Cơ và Điểu Huyền Tinh đang ngồi đợi ngay gần hồ, cạnh đó là bốn con cá vừa bắt. Thấy hai chị em, Điểu Huyền Tinh cười nói với Trần Tiểu Thanh “Chúng ta không cần nhiều củi đến vậy đâu. Muội muốn ở đây đến chiều tối luôn à?” Trần Tiểu Thanh vui vẻ nói “Muội chỉ đề phòng thôi mà. Có Linh Cơ tỷ bên cạnh thì muội ở đây suốt đêm cũng chẳng sao!”

Linh Cơ mỉm cười quan xát Trần Tiểu Thanh, thương quá là thương í, cô nghĩ thầm “Ta thương muội đến phát điên mất thôi!” Rồi đứng dậy ôm bó củi trong tay Trần Tiểu Thanh vì không muốn cô ấy mỏi. Biết ý quan tâm, Trần Tiểu Thanh tươi cười hôn gió Linh Cơ một cái. Như vậy ăn thua gì đối với Linh Cơ, cô ngay lập tức buông đống củi xuống mà ôm lấy cô gái đáng yêu và trực tiếp hôn môi luôn. Trần Tiểu Thanh cũng ôn hôn lại rất nồng nàn.

Trần Di Yên chêu chọc “Muội không muốn phá đám. Nhưng chúng ta đang ở ngoài đường nha.” Nụ hôn dừng lại, Linh Cơ với Trần Tiểu Thanh nhìn nhau đầy luyến tiếc. Dựa đầu vào vai Linh Cơ, Trần Tiểu Thanh nói “Nhưng Di Yên tỷ, xung quanh đây không có ai đâu mà…”

Điểu Huyền Tinh xếp củi nướng cá, trông theo mà trong lòng dâng chàn niềm vui sướng vô bờ. Những ngày tháng hạnh phúc là vậy đấy!

Bốn cô ngồi quây quần quanh đám lửa nhỏ chờ cá chín. Khi chín hẳn Linh Cơ lấy một xiên cá đưa lại gần miệng, cô thổi vài hơi cho nguội bớt rồi mới đưa Trần Tiểu Thanh. Lúc Trần Tiểu Thanh ăn được vài miếng thì Linh Cơ liền nhẹ nhàng gỡ xương cá để cô ấy dễ ăn hơn. Đúng như lời hứa lúc Linh Cơ cõng Trần Tiểu Thanh nhé, sẽ cưng chiều cô gái này nhất. Bữa ăn đơn giản, tâm hồn thanh thản!

Sau khi xong bữa, nghỉ ngơi thảnh thơi thêm một lúc thì bốn cô quyết định trở về.

Trên đường đi, Trần Tiểu Thanh nói với Linh Cơ “Tối nay tỷ giúp muội gói ghém đồ đạc quần áo để chuẩn bị sáng ngày kia đi sớm nha.” Linh Cơ nói “Ừ. Nhưng muội cũng đừng quên việc đấm lưng cho ta đấy.” Trần Tiểu Thanh mỉm cười nói “Muội đâu có quên chứ. Muội sẽ đấm lưng xoa bóp cho tỷ cả đêm luôn!” Linh Cơ cười gian nói “Một mình muội thì e là không đủ để cả đêm với ta đâu!”

Nhận ra ẩn ý sâu xa trong câu nói ấy, Trần Tiểu Thanh khoác tay Linh Cơ nói “Tỷ không thử thì làm sao biết! Muội nghĩ muội đủ khả năng phục vụ tỷ cả đêm đấy! Huống chi còn có Huyền Tinh tỷ và Di Yên tỷ nữa. E rằng tỷ mới là người không đủ sức cả đêm í!” Nghe hai cô nói chuyện mà Trần Di Yên cùng Điểu Huyền Tinh cứ tăng nhịp đập trái tim lên nhanh thôi, đều nghĩ sao họ lại bạo thế nhỉ?!

Bốn cô gái tuyệt vời này đi bên nhau mà không hề hay biết trên một đỉnh núi cao cách họ khá xa đang có ba nhân vật theo dõi họ.

Yên Nhiên Tinh nói “E là cả hai muội hợp lại cũng không tiếp nổi một chiêu của Linh Cơ ấy đâu.” Miêu Kinh Tinh và Xà Phi Tinh đứng phía sau với vẻ mặt kinh sợ im lặng thừa nhận khi đã chứng kiến mọi việc.

Miêu Kinh Tinh nói “Muội đã phái nhiều thuộc hạ tra xét nhưng vẫn không thể tìm ra cô ta có lai lịch thế nào.” Xà Phi Tinh hỏi “Đại tỷ nếu đánh với cô ta thì sao?” Yên Nhiên Tinh trả lời “Có thể giao đấu nhưng phần thắng không lớn. Cho dù ta nói Linh Cơ đủ thực lực tranh cao thấp cùng Phượng tỷ thì cũng chẳng quá chút nào!”

Miêu Kinh Tinh hỏi “Mà tại sao Hàn Linh Phượng lại thường xuyên đeo mặt nạ vậy chứ?” Yên Nhiên Tinh mỉm cười trả lời “Nếu Phượng tỷ bỏ mặt nạ ra thì chắc tất cả các cô gái thuần khiết trên thế gian đều sẽ muốn được quỳ xuống ôm chân tỷ ấy thôi. Hai muội không nên tò mò về việc đấy.” Tuy khác nhau giữa người và yêu quái nhưng Yên Nhiên Tinh vẫn luôn tôn sùng yêu kính Hàn Linh Phượng, Hàn Linh Phượng cũng rất sủng ái Yên Nhiên Tinh mỗi đêm.

Xà Phi Tinh nói “Đại tỷ. Điều bọn muội quan tâm là Vô Hạn Ma Cung mau chóng khôi phục lại quyền lực như xa xưa thôi. Và chỉ có tỷ mới thực hiện được việc này.” Yên Nhiên Tinh ngẩng mặt lên trời suy tính, cô nói “Muốn hùng mạnh như thời Ma Nữ Chúa thì không thể đâu!” Cả ba đều tiếc nuối về quá khứ đỉnh cao ấy mặc dù thời điểm đó Yên Nhiên Tinh còn rất nhỏ, còn Miêu – Xà thì chưa được sinh ra.

((( Giải thích rõ hơn chút thì Vô Hạn Ma Cung là một thành trì đáng sợ, đáng kinh hãi hùng. Vốn dĩ tồn tại trên Ngục Quỷ Tinh Cầu, sống ở đó là cả triệu triệu tỉ tỉ tỉ loài quái vật yêu ma khủng khiếp, về diện tích Ngục Quỷ Tinh Cầu thì dài rộng tương đương với một ngàn Dải Ngân Hà gộp lại. Có thể nói rằng từ khi Vũ Trụ chưa hình thành còn hỗn độn loạn xị thì Ngục Quỷ Tinh Cầu mầu xanh nhàn nhạt đã xuất hiện từ lâu, chiếm cứ không gian cùng thời gian đến mức hư vô cũng ko thể phát triển, chẳng có khái niệm ánh sáng – bóng tối – hành tinh hay gì hết mà là mãi mãi tuyệt tử tuyệt diệt. Quái vật yêu ma cũng rất nhiều chủng loại hình dáng, nói đơn giản riêng về kích thước thì có loại nhỏ hơn một hột bụi, có loại to đến mức phải một trăm mặt trời ngày nay gộp lại mới bằng được, còn có loại yêu quái tay dài tới độ có thể cuốn lại hết Trái Đất một triệu vòng mà vẫn chưa hết giới hạn dài, có loài thì bộ não to như mặt trăng, không kể xiết….

Đứng đầu nơi đây là Ma Nữ Chúa Ngục Long Tinh, hình dáng cổ đại của cô ta thì tạm thời chưa bàn đến, cũng không nhớ rõ cô ta chính xác bao nhiêu tuổi vì từ khi chưa có Vũ Trụ thì cô ta đã không dưới chín nghìn tỉ triệu triệu tuổi, vấn đề chính yếu nhất là sức mạnh, xét về thực lực thì có một ví dụ đơn giản thế này : loài người sơ khai trong quá khứ – hiện tại – tương lai đều biết đỉnh cao pháp lực là Nữ Oa và Phật Tổ Như Lai hoặc dưới chút nữa thì có Quan Âm Bồ Tát, nhưng cho dù cả ba nhân vật cực kỳ mạnh mẽ này cùng hợp sức lại thì cũng không bao giờ chịu nổi một đòn của Ma Nữ Chúa – NGỤC LONG TINH.

Mọi thứ đối với Ngục Long Tinh chỉ như trò chơi, cô dẫm tan thời gian không cho trôi, cô bóp nát không gian không cho lớn, đánh phá giết rồi lại giết đánh phá đến mức quá nhàm chán nên cô mới buông thả chẳng quan tâm điều gì nữa, và khi đó Vũ Trụ sơ sinh mới chính thức ra đời trong êm đềm nhờ sự bàng quan mặc kệ của Ngục Long Tinh.

Trải qua thêm tám trăm nghìn tỉ năm nữa thì Vũ Trụ cơ bản đã phát triển được rất nhiều hành tinh, ngôi sao, Hố Đen… Các Dải Ngân Hà khác nhau cũng được sinh ra hàng loạt, các vách ngăn không gian thời gian cũng hình thành dần dần khiến Vũ Trụ đi vào quỹ đạo tuần hoàn…

Trên Ngục Quỷ Tinh Cầu thì các quái vật yêu tinh đều là tự sinh ra, qua giới hạn cho phép thì tự diệt vong rồi lại tái tạo trở thành giống loài khác, và quy luật tự giết nhau cũng không tránh khỏi, mạnh được sống, yếu thua chết, kém bỏ chạy. Nhiều loài đã dời bỏ nơi đây để tìm đến cõi nào đó mà có thể yên ổn tồn tại hơn, chỉ còn những loại siêu mạnh mới trụ vững bao lâu nay. Ở Ngục Quỷ Tinh Cầu tuy không có định nghĩa lễ nghi phép tắc gì cả nhưng vẫn có một điều vẫn luôn luôn trường tồn dù là loại quái vật hung ác ngang ngược hay ngu ngốc cũng đều bắt buộc phải hiểu : mệnh lệnh của Ngục Long Tinh – tuyệt đối phải tuân theo, tuyệt đối không phản kháng.

Thời kỳ tiếp theo thì Yên Nhiên Tinh và Long Quyển Tinh mới trào đời với hình dạng nguyên thủy chứ chưa phải hình người sau này. Tuy mới xuất hiện nhưng sức mạnh đã vượt trội hơn so với những loại quái vật khác nên hai cô được Ngục Long Tinh quan tâm dậy bảo. Về tư chất Long Quyển Tinh nhỉnh hơn Yên Nhiên Tinh chút ít nhưng sâu thẳm trong lòng cô ta tồn tại một thứ mà Yên Nhiên Tinh ghét cay ghét đắng : nhân từ. Bao lần Yên Nhiên Tinh giết chóc tiêu khiển cho vui thì bấy nhiêu lần bị Long Quyển Tinh ngăn cản. Có lúc cả hai từng giao đấu với nhau đến cùng cực nhưng thắng bại xát nút vẫn nghiêng về Long Quyển Tinh, điều này càng khiến Yên Nhiên Tinh căm hận. Nỗi uất ức trở nên tột đỉnh khi Long Quyển Tinh được Ngục Long Tinh chỉ định sẽ là Ma Nữ Vương trong tương lai. Nói về danh hiệu Ma Nữ Vương thì ta hiểu đó là quyền lực tối cao ở Ngục Quỷ Tinh Cầu nhưng chắc chắn vẫn dưới tầm Ma Nữ Chúa bởi lẽ muốn đạt tới danh hiệu ấy thì phải đánh thắng Ngục Long Tinh, rất rất ko tưởng!

Long Quyển Tinh từng hỏi “Nữ Chúa có đối thủ không?” Ngục Long Tinh trả lời “Tất nhiên là có.” Long Quyển Tinh hỏi tiếp “Là ai?” Ngục Long Tinh nói “Là Điệp Tinh.” Long – Yên đều kinh hoàng khi biết có kẻ so sánh nổi với Ma Nữ Chúa của họ.

Thực tế Điệp Tinh vốn là một thành viên của Ngục Quỷ Tinh Cầu này, cùng Ngục Long Tinh trở thành hai loài yêu quái siêu khủng siêu siêu khủng nhất tự tồn tại xuyên qua hư vô thời không. Hai cô giao chiến nhau bất phân cao thấp rất nhiều lần và dần dần cảm phục nhau rồi tình yêu đã xuất hiện (tình yêu đồng giới đã có từ thời cực xa xưa). Mặc dù thật sự muốn biết ai mạnh hơn nhưng đánh mãi cũng không cách chi định rõ thắng thua được, đôi bên đều tổn thương nặng nên đành dừng lại nhường chỗ cho thân thiết ái ân.

Thân thương bên nhau kéo dài bẩy trăm bốn mươi triệu nghìn tỉ năm thì Điệp Tinh nổi hứng muốn đi chu du đến tận cùng của tất cả những vùng không gian để được sảng khoái đuổi tận giết tuyệt muôn loài. Ngục Long Tinh thì đã ngấy việc ấy từ lâu nên muốn ở lại, chờ đợi Điệp Tinh thỏa mãn mọi ham muốn cuồng sát rồi sẽ trở về với cô.

Cực rất lâu sau đó Long Quyển Tinh – Yên Nhiên Tinh mới trào đời. Ngục Long Tinh luôn giữ đúng lời hứa không đi đâu hết, mãi đợi Điệp Tinh. Có Long – Yên bên cạnh trò chuyện cũng vơi bớt nỗi buồn.

Và rồi một ngày nào đó xẩy ra vấn đề khiếp vía toàn bộ Ngục Quỷ Tinh Cầu : Điệp Tinh – kẻ có sức mạnh ngang hàng với Ngục Long Tinh không biết đã gây sự nhầm phải nhân vật nào mà thương tích thân thể tàn tạ trở về nơi đây, phía sau là sự truy đuổi của đối thủ thần bí. Mặc dù không nhìn thấy đối thủ ở đâu nhưng dựa vào khí đang lan tràn tới đây thì Ngục Long Tinh mới cảm nhận được sâu sắc hai từ NGUY HIỂM là gì! Cũng chẳng có thời gian giúp Điệp Tinh chữa thương, Ngục Long Tinh dẫn theo hết sạch những giống loài bầy đàn quái vật trong Ngục Quỷ Tinh Cầu ra để nghênh chiến (Long – Yên tất nhiên cũng phải tham gia). Dù đang rất đau đớn nhưng Điệp Tinh đã nhanh chóng quay lại tiếp tục trận chiến mà cô biết hy vọng thắng không hề có nhưng cũng không thể mặc Ngục Long Tinh đối phó tình hình đại họa này một mình được.

Ngục – Điệp với tốc độ nhanh nhất cùng xông lên trước ra ngoài không gian, tất cả thuộc hạ bên dưới khi vừa định bay theo thì dường như trận đấu đã kết thúc rồi. Ánh sáng chói lòa khiến không ai nhìn được sự việc gì đang xẩy ra, Ngục Quỷ Tinh Cầu rung động nổ tung, Vô Hạn Ma Cung nát vụn, thuộc hạ thì số chết số bị thương nặng không tự chủ mà văng đi nhiều hướng khác nhau trong Vũ Trụ, chẳng thể biết tình hình sống còn của Ngục Long Tinh và Điệp Tinh thế nào nữa, rốt cuộc đối thủ là ai????

Long Quyển Tinh với Yên Nhiên Tinh đều thuộc nhóm bị thương nặng văng tán loạn. Hai cô và một số đám quái vật may mắn văng cùng chiều cùng địa điểm, nơi họ rơi xuống chính là Trái Đất.

Trái đất lúc ấy mới được hình thành chưa lâu, động vật thì chỉ là khủng long và những giống loài cổ đại khác, còn thực vật thì không quá phong phú nhưng rất đặc sắc hùng vỹ. Có lẽ muôn loài sẽ được sống yên ổn tốt đẹp thêm vài nghìn hay vài chục nghìn năm nữa, tiếp nối đời này qua đời khác nhưng đáng tiếc ngày hôm nay chính là dấu chấm hết cho thời kỳ hoang sơ có sự sống đầu tiên của hành tinh này.

Đám Long Quyển Tinh bị văng đi với tốc độ rất nhanh, từ ngoài không gian ma xát với bầu khí quyển tạo thành trạng thái mỗi một yêu quái được bao phủ trong một khối cầu lửa lớn, chính xác là một trăm ba mươi hai khối cầu lửa giáng xuống làm toàn bộ Trái Đất bị nung nóng lên hừng hực, biển cũng sôi sùng sục dâng tràn lên nhấn chìm gần ba phần tư mặt đất Địa Cầu. Long Quyển Tinh, Yên Nhiên Tinh cùng đám thuộc hạ đều bị lún sâu xuống bề mặt đất đá địa tầng khoảng trên mức bốn mươi triệu km, bất tỉnh hết và hơn nửa số đó đã tan xác.

Trải qua nhiều sự biến động, khí hậu đổi thay, mưa rào liên tục mười tám nghìn năm, núi lửa cùng lúc bùng phát, siêu bão nhiệt tàn phá hủy hoại mọi sinh khí cũ, kỷ băng hà xuất hiện mang đến sinh khí mới. Sức sống nhỏ nhoi bắt đầu phát triển, ban đầu chỉ là các loại vi vật nhỏ nhít rồi dần dần tiến hóa ra những dạng to lớn hơn : voi ma mút, báo răng dài, cá mú cổ đại, chim chóc nguyên thủy…

Rất rất nhiều thế kỷ sau thì đám Long Quyển Tinh mới thức giấc mà bới đất chui lên. Khi ấy loài người đã tồn tại qua các thế hệ được mấy ngàn năm theo hình thức chế độ vua – quan – dân. Thấy đám yêu quái khủng khiếp từ dưới đất mò lên khiến ai cũng kinh hãi la hét, điên loạn bỏ chạy. Bản tính cuồng sát tái hiện, Yên Nhiên Tinh dẫn đầu đoàn quái vật xông pha đánh giết ăn thịt, chưa thỏa mãn chút nào thì Long Quyển Tinh đã đứng ra ngăn cản. Vì Long Quyển Tinh trước kia được Ma Nữ Chúa chỉ định làm Ma Nữ Vương của Ngục Quỷ Tinh Cầu nên cũng không kẻ nào dám trực tiếp chống đối, cả Yên Nhiên Tinh đành nhẫn nhịn trong im lặng vì biết sức mạnh của Long Quyển Tinh hiện giờ ở đây là nhất.

Long Quyển Tinh dẫn dắt tất cả dút về một vùng đất hẻo lánh, thiết lập lại Vô Hạn Ma Cung dù không thể bằng với thời xưa, nghiêm cấm phá hoại giết thịt con người, không cho phép quái vật nào được dời khỏi phạm vi này… Nhưng dù quản chế chặt chẽ đến mấy thì vẫn luôn có ngoại lệ, Yên Nhiên Tinh đã chốn ra ngoài nhân gian rất nhiều lần gây sóng gió chết chóc. Đến khi bị phát hiện thì Long – Yên có một trận chiến kinh hồn nhưng cuối cùng phần thắng vẫn thuộc Long Quyển Tinh tuy không dễ dàng chút nào.

Yên Nhiên Tinh bị giam giữ trong Vô Hạn Ma Cung với thương thế nặng nề, còn Long Quyển Tinh cũng bị thương chẳng nhẹ. Thời kỳ ấy thánh thần thiên đình có rất nhiều, khi biết Vô Hạn Ma Cung chứa chấp yêu tinh quái vật là mầm họa thì lũ lượt hết đợt này đến đợt khác kéo tới định diệt trừ nơi đây nhưng lần nào cũng bị Long Quyển Tinh đánh cho một trận nhừ tử nhớ đời mà dút hết về trời, không ai còn dám quay lại nữa. Bị thương thế nhưng vẫn thừa sức đánh te tua thần thánh, Long Quyển Tinh quả thật quá siêu cường đẳng cấp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN