Hiệp Nữ Linh Cơ - chương 18 : VÔ ĐỀ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Hiệp Nữ Linh Cơ


chương 18 : VÔ ĐỀ.



Thiên Đế nghiêm trọng thần sắc, nói “Mọi việc thật ra là thế nào? Ngươi hãy kể cho tất cả chúng ta rõ đi!” Biết họ cần lời giải thích, cô gái hạc tiên liền tóm tắt sự việc…

(Rung chấn khủng khiếp diễn ra do Tuệ Tuyệt Luân đấu với Linh Cơ khiến cột chống trời bị tổn hại rất nặng nề nghiêng ngửa sắp đổ xập, Nữ Oa với hơn ngàn đệ tử nhất tề bay lên từ nhiều phương vị truyền tiên khí bảo vệ cho cây cột cao vút ngang bằng bầu khí quyển. Rất lâu sau cây cột mới an toàn trở về trạng thái ban đầu, may mắn giúp thế gian tránh được kiếp nạn mất trường lực cân bằng chứ không thì đất trời va đập, diệt vong tang thương. Mọi người ngừng tay không truyền tiên khí nữa, chưa kịp vui mừng thoát tai họa thì phát hiện dưới mặt đất đang có một cô gái đeo chiếc mặt nạ bằng ngọc mầu hồng đứng khoanh tay ngước nhìn lên, ánh mắt coi khinh tất cả.

Nữ Oa cùng phe mình hạ xuống đất, ai cũng ngạc nhiên lắm bởi họ không thể ngờ lại có người lạ xâm nhập được vào đây. Cột chống trời được quản lý rất nghiêm ngặt, bán kính 40.000 trượng xung quanh tuyệt đối không tồn tại người hay bất cứ động vật yêu tinh nào hết. Vì đảm bảo an toàn, để chắc chắn hơn bao quát toàn bộ phạm vi nơi đây là những cơn lốc xoáy giữ dội sẵn sàng cuốn phăng sự tiếp cận ngoại lai. Nếu kẻ không mời có bản lĩnh vượt qua cửa lốc xoáy thì sẽ tiếp tục bị ngăn chặn bởi mưa sấm sét cùng biển dung nham. Cửa tiếp theo là do 800 vị thần khổng lồ phụ trách, họ vốn được hình thành từ vô số những linh hồn chính nghĩa thiêng liêng trên khắp thế gian tích tụ lại, chỉ một đấm của họ thôi là phá hủy được cả một quốc gia rộng lớn. Phòng tuyến cuối cùng là Tứ Thánh Thú : Chu Tước – Thanh Long – Huyền Vũ – Bạch Hổ. Tưởng chừng như bốn loài linh thú cường đại này sẽ phải ở bốn vị trí khác nhau trong bốn phương trời nhằm ổn định ngũ hành sinh sinh bất tận và khai phá hư vô để có sự sống mới vùng đất mới cho thế gian, nhưng đó là việc trước kia thôi. Nữ Oa biết bản thân bà đã không còn hùng mạnh như thời kỳ đỉnh cao trăm vạn năm trước nên mới ra lệnh Tứ Thánh Thú quy tụ về đây để củng cố lực lượng, nhiệm vụ cũ của chúng sẽ do kẻ khác đảm nhận vì ưu tiên hàng đầu phải là Trụ Càn Khôn, sức mạnh của Tứ Thánh Thú là lá chắn cần thiết. Bói cũng không kiếm đâu ra nhân vật nào đủ sức vượt qua hết các cửa ải ấy nhưng giờ thì có rồi!

Dù chưa biết là bạn hay thù nhưng Nữ Oa cùng các đệ tử vẫn trong trạng thái đề phòng. Một thần tiên là nam nhân liền hỏi “Cô nương là ai? Tại sao lại đột nhập vào thánh địa này?” Nữ nhân đeo mặt nạ cười “Hứ.” một tiếng tỏ vẻ coi thường trả lời “Thánh địa ư? Với ta nơi này chẳng khác gì là chuồng trại của đám súc vật!”

Câu nói quá ngạo mạn và xúc phạm đến mọi người nơi thiêng liêng này, tất cả dù đã thành tiên thì cũng khó tránh khỏi cảm giác tức giận ra mặt. Nữ Oa cau mày, muốn lột mặt nạ của cô gái này xem cô ta như thế nào mà ngang ngược đến thế.

Nam nhân vừa hỏi lại hỏi tiếp “Vậy là cô đến đây để gây chuyện rồi phải không?” Cô gái đeo mặt nạ khinh bỉ trả lời “Lũ cẩu hợi các ngươi không có tư cách nói chuyện ngang hàng với ta!” Nam nhân kia nghiến răng hét lớn “Thật ngông cuồng! Tiếp chiêu đây!” Dứt lời hắn vọt bay lên khá cao, chắp hai tay vào nhau thật chặt, ánh sáng trắng đen tỏa ra mạnh mẽ rồi vòng tròn thái cực âm dương cực lớn mờ ảo hiện hình bao quanh hắn, hai tay cùng đánh xuống và hét “Thái Cực Hồn Thiên Chưởng” Từ trong vòng tròn thái cực có vô số con rồng khổng lồ đen và trắng hung dữ vồ xuống với khí thế oai phong lắm.

Cô gái đeo mặt nạ không thèm nhìn lên, cái thứ chưởng hạ cấp đó mà muốn giao đấu với cô thì quá ngu xuẩn. Tay phải của cô nắm thành quyền, hờ hững đấm lên một chiêu nhưng uy lực thì cực cao siêu, luồng khí đỏ thần thánh to lớn phóng lên phá tan nát đám rồng âm dương và khiến tên kia nổ đầu nổ bụng nổ tay nổ chân nổ toàn thân, cái giá phải trả của kẻ không biết lượng sức mình. Đâu chỉ có thế, luồng khí đỏ còn phóng tới trời, cao hơn trời, đâm xuyên qua bầu khí quyển ra ngoài không gian vượt xa Địa Cầu, bân đi tiếp hủy diệt đến bẩy hành tinh to hơn cả Trái Đất thì mới chịu ngừng mà tan biến, đương nhiên chẳng ai biết việc này, đám người phe Nữ Oa chỉ thấy được luồng khí đỏ bay lên xuyên qua trời mà thôi. Cũng nên biết thêm rằng cô gái đeo mặt nạ đã hạn chế công lực rất nhiều bởi cô không muốn kinh động đến nhân vật nào đó.

Quay trở lại với hiện trường, Nữ Oa với các đệ tử đều choáng váng kinh hoàng vì uy lực của cô gái bí ẩn. Người vừa bị giết có tên Song Cực Hồn Chân Quân là kẻ khá giỏi trong đám đệ tử thần tiên nhưng cũng chẳng chịu nổi một đòn.

Biết gặp phải đại địch, Nữ Oa liền chuẩn bị vận toàn bộ pháp lực bản thân định xuất ra tuyệt chiêu hùng hậu nhất của bà là Tạo Hóa Sinh Tử Kinh thì từ đằng sau có ba nữ đệ tử bước tới gần, một nàng nói “Nương Nương sư phụ. Xin hãy để chúng con.” Nữ Oa quay đầu lại, bà biết bộ ba này lợi hại nhất trong đám đệ tử của mình, đó là Hạc Tâm Thánh Diễn – Uyên Cảnh Linh Trân – Tuyệt Huyền Ly Tố, nếu họ hợp sức lại thì cũng chỉ thua kém bà chút ít mà thôi. Ý nghĩ cân nhắc thoáng qua rồi Nữ Oa khẽ gật đầu nói “Được. Nhưng các con phải thật cẩn thận!” Cả ba đồng thanh “Dạ.” một tiếng rồi bước lên mấy bước đứng chắn trước mặt Nữ Oa, sẵn sàng đối kháng.

Cô gái đeo mặt nạ vẫn dửng dưng tỏ vẻ coi thường, cho dù bốn người hay ngàn người ở đây cùng xông lên thì cô cũng chẳng ngại đâu mà.

Ba cô gái tập chung sức mạnh cực hạn của bản thân ra khắp người rồi cùng xông lên. Nhưng đột ngột, nói chính xác thì chỉ có mình Hạc Tâm Thánh Diễn xông lên, còn hai nàng kia thì bất ngờ quay lại đánh hai chưởng kinh khủng trúng ngay vào người sư phụ của họ.

Hoàn toàn không thể tránh kịp với sự tập kích của những đệ tử thân cận nhất, Nữ Oa thương tổn trầm trọng kinh mạch, sắc mặt chuyển biến thành mầu hồng. Nhưng thân là thần linh tối cao đâu dễ gục như vậy, pháp lực của bà tự phản ứng đẩy hai người kia văng đi.

Hạc Tâm Thánh Diễn giật mình kinh ngạc quay phắt lại, nàng vội lao nhanh về Nữ Oa lo lắng gọi “Nương nương sư phụ!…” Nữ Oa vẫn đứng thẳng không ngã nhưng khóe môi rỉ máu, pháp lực của bà giờ chỉ còn bốn phần, tình hình thật nguy cấp.

Uyên Cảnh Linh Trân và Tuyệt Huyền Ly Tố bị đẩy bay về phía cô gái đeo mặt nạ thì mới miễn cưỡng dừng lại được. Cô gái đeo mặt nạ bước tới gần khoác vai hai người và nói “Làm tốt lắm. Ta sẽ có thưởng!” Cả hai nàng quay lại e thẹn nhìn cô, những gì mà họ làm vì nữ nhân ngọc ngà này đều xứng đáng.

Hạc Tâm Thánh Diễn đứng chắn trước mặt Nữ Oa nhằm mục đích bảo vệ, cô trừng mắt nhìn hai đồng môn căm hận nói “Hai kẻ phản bội các ngươi thật đáng chết!” Uyên Cảnh Linh Trân nói “Cô nên biết chân lý chỉ thuộc về kẻ mạnh. Những kẻ yếu kém dù có nói ra đạo nghĩa cao cả đến mấy mà không đủ thực lực để khẳng định ngôn từ của mình thì mãi mãi cũng chỉ như cỏ rác mà thôi.” Tuyệt Huyền Ly Tố nói “Đúng vậy. Chúng tôi cũng là thuận theo tự nhiên. Nếu cô thức thời thì hãy cùng chúng tôi hầu hạ cho tỷ ấy. Nói luôn cho các người biết, đây không phải lần đầu tiên mà tỷ ấy đến đây đâu. Hơn hai năm liền tỷ ấy ra vào qua các cửa ải dễ dàng như chốn không người vậy. Cái gì mà thần khổng lồ, cái gì mà Tứ Thánh Thú chứ, thật nực cười!”

Sắc mặt và tâm tư Nữ Oa càng lúc càng xấu, vốn dĩ sự thay đổi hay phát triển của vạn vật trong phạm vy bao quát 40.000 trượng của cột chống trời đều nằm trong sự kiểm xoát của Nữ Oa, ngay đến một giọt sương tí hon rơi trên lá cây ở bất cứ vị trí nào thì bà cũng biết rõ, ấy vậy mà hoàn toàn không phát hiện ra được kẻ đột nhập liên tục nơi đây hơn hai năm qua. Nữ Oa hỏi “Cô là ai?”

Cô gái đeo mặt nạ vẫn còn khoác vai hai nàng xinh đẹp, mỉm cười chậm rãi trả lời “Ta là Hàn – Linh – Phượng.” Nữ Oa nói “Ta chưa bao giờ nghe trong trời đất lại có được một nhân vật như cô.” Hàn Linh Phượng nói “Hứ. Thiên địa thấp kém này toàn CẨU thì sao có thể biết đến ta!” Không tức giận vì câu nói khinh miệt ấy, Nữ Oa hỏi “Cô tới đây có mục đích gì?” Hàn Linh Phượng nói như kiểu đó là việc nhỏ nhặt “Đương nhiên là đến để bắt thần linh tối cao Nữ Oa nương nương rồi.”

Hạc Tâm Thánh Diễn biết chắc nữ nhân này đủ khả năng để hiện thực lời nói, nhưng cũng không thể bó tay chịu thua cho cô ta dễ dàng đắc ý được, cô quay ra phía sau quát lớn “Tất cả xông lên.”

Hiệu lệnh vừa ban, hơn ngàn người cùng lúc bay vút lên cao. Mọi người đều nhắm mắt tập chung nguyên khí hợp lại với nhau, một khối ánh sáng mầu vàng lấp lánh khổng lồ bao phủ mọi người trên không, kích thước còn to hơn cả mặt trăng nữa. Đây là đòn thế phối kết bí mật mà đám đệ tử đã khổ công tự tu luyện từ lâu, được gọi là Viên Mãn Kim Quang Cầu, rất chói mắt nếu người bình thường nhìn vào là mù ngay. Uy lực của nó thì sánh ngang với tám phần thần lực của Nữ Oa thời đỉnh cao.

Hàn Linh Phượng chẳng để khối kim quang cầu trong tâm trí, cô nói với hai nàng bên cạnh “Nếu ta giết hết bọn chúng thì hai muội có buồn không?” Uyên Cảnh Linh Trân trả lời “Hoàn toàn không! Mọi tâm tư tình cảm của bọn muội đều đã dành hết cho tỷ rồi! Ai sống ai chết chẳng liên quan gì tới bọn muội!” Tuyệt Huyền Ly Tố nói “Quyết định thế nào là do tỷ. Bọn muội không bao giờ phản đối!” Hàn Linh Phượng mỉm cười tặng mỗi nàng một nụ hôn vào má khiến họ cực kỳ vui sướng và say đắm ngắm nhìn cô. Đúng vậy! Được ở bên Hàn Linh Phượng thì đạo lý đúng sai hay đạo đức tốt xấu gì cũng bị đạp đổ dẹp bỏ hết, dù Hàn Linh Phượng gây ra tội ác kinh khủng sát tuyệt trời đất thì hai nàng vẫn sẽ luôn cho rằng cô ấy đã làm đúng!

Hàn Linh Phượng buông hai nàng rồi cũng bay lên cao, đối mặt với nhiều kẻ địch mạnh mà bình thản như chơi.

Cả ngàn người đồng thanh hét “Viên Mãn Kim Quang Cầu” và cùng lúc đẩy tay ra, khối ánh sáng vàng hùng mạnh phóng vun vút mãnh liệt về phía đối thủ. Hàn Linh Phượng không cảm xúc, nhẹ nhàng giơ hai tay lên, dường như ánh sáng mặt trời chiếu xuống Địa Cầu đang bị cô thao túng điều khiển, sức mạnh của cô truyền vào làm vô số ánh sáng mặt trời vây xung quanh mình trở nên đỏ rực, và rồi xuất chiêu : hàng tỉ tia thái dương đỏ cao siêu đâm nổ tung khối kim quang cầu dễ dàng gây rung chấn tất cả phạm vi 40.000 trượng nơi đây, tiếp tục đà tiến những tia thái dương đỏ đâm chết hết luôn hơn ngàn đệ tử của Nữ Oa, đẩy bay và cắm ghim toàn bộ dính chặt vào cột chống trời. Hơn ngàn người bị xiên thành tổ ong, máu chẩy xối xả lan vào cột chống trời và từ từ rơi xuống mặt đất xa xăm bên dưới. Không ai chết nhắm mắt cả, sự bàng hoàng vẫn vương lại trên khuôn mặt mất đi sự sống của mỗi người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN