Hiệp Sĩ Trong Marvel - Chương 13:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Hiệp Sĩ Trong Marvel


Chương 13:


Cuối tháng 10 năm 1942, tuyết lại đến, dù ban ngày nhưng thiên không vẫn âm u, ú ám, tối tăm như vẻ mặt của Đinh Minh bây giờ. Hắn cảm giác được lần này e rằng phí công vô ích rồi. Tuy rằng hắn trợ giúp Steve sớm đạt được Siêu Chiến Sĩ, nhưng vấn đề là Bucky còn chưa bị túm a, hắn cũng không thể nhân cơ hội đó tiến vào căn cứ của Hydra được. Còn hiện tại để mình tự xông xáo một mình á? Hay vẫn là thôi đi, không có tình báo chi tiết về căn cứ của Hydra, không có bản đồ,… Hắn mới không ngu đi một mình chơi trội. Steve trong phim chó ngáp phải ruồi, lại có sự trợ giúp của quân đội, nhưng cũng là suýt chết, cửu tử nhất sinh a. Hắn cũng không tin mình cũng có vầng sáng nhân vật chính như thế. Hơn nữa, không phải căn cứ nào cũng có năng lượng của Terracsact, đó cũng không phải vật có thể sản xuất quy mô đại trà một cách nhanh chóng. Không thì mặc dù là có Steve cái này Bug, Hydra cũng chưa chắc thua thảm như vậy.
Nhìn dưới quảng trường Captain America đang diễu hành quảng cáo, Đinh Minh cũng cảm thấy được tâm trạng của Steve chắc cũng đang phiền muộn không kém gì mình. Nhân gia mộng tưởng nhưng là trở thành người lính xuất sắc nhất a, chứ không phải trở thành trò chơi cho các chính trị gia như thế này…
“Xem ra tâm trạng của tiên sinh rất không được, ta có thể hỏi tại sao không?” Đằng sau vang lên tiếng đặc vụ Carter, có thể nghe ra được sự tò mò trong đó.

“Còn không phải huynh đệ của ta sao? Tiểu thư xem, hắn nhưng là ta nhìn từ nhỏ đến lớn, cũng biết mộng tưởng của hắn. Tiểu tử này muốn ra chiến trường chiến đấu, chứ không phải đi diễu hành cho mọi người xem như xem xiếc thú vậy.” Đinh Minh than thở.
“Vậy sao? Vậy chắc tiên sinh sẽ không phải buồn bực lâu nữa đâu. Có tin tức Bucky lọt vào tay người Đức rồi. Steve một khi biết tin tức này, nhất định sẽ chạy ngay ra chiến trường, đi giải cứu người bạn của hắn.” Carter mỉm cười nói.
“Oh, xem ra tiểu thư rất hiểu Steve?” Đinh Minh hơi ngừng một chút, mắt hơi lóe sáng, nhưng che giấu rất nhanh, giả vờ ngạc nhiên hỏi. Nói đùa, nếu để Carter biết mình dị dạng, nói không chắc lại tưởng mình là tên biến thái cuồng chiến tranh.
“Ah, cũng hiểu một chút, làm sao so sánh được với tiên sinh?” Carter mặt hơi phiếm hồng cười nói.
Mặc dù trong phòng lờ mờ tối, bên ngoài cũng không sáng, nhưng nhiều năm luyện tập các thuật trong Phong Ấn Chi Thư cũng khiến cho con mắt ninja của Đinh Minh sớm có thể nhìn rõ ban đêm như ban ngày.
“Uhm, ta nghĩ sau này tiểu thư không nên gọi ta là tiên sinh nữa, cứ gọi thẳng tên ta đi thôi.” Chú ý tới dị trạng của Carter, Đinh Minh cười hắc hắc, đột nhiên nói như vậy.
“Cũng được, vậy Đinh, ngươi sau này cũng gọi ta là Carter đi.” Carter mặt càng đỏ hơn, có lẽ vì nghĩ đây là đêm tối nên nàng cũng không thèm che giấu.
“Ok, ok, Carter, chúng ta tạm biệt tại đây, khi khác gặp lại nhé.” Đinh Minh mỉm cười xoay người rời đi.
“Oh, Đinh, ngươi vội vàng đi đâu vậy?” Carter tò mò hỏi.
“Đương nhiên là về chuẩn bị rồi. Huynh đệ của ta muốn lên chiến trường, chẳng lẽ ta sẽ không đi theo?” Đinh Minh không quay đầu lại cao giọng nói, để lại cho Carter một bóng lưng tiêu sái…

Cuối năm 1943, Đinh Minh ngoại trừ rèn luyện và chuẩn bị, cũng không có sự tình gì nhiều. Hệ thống nhiệm vụ mà quyển thư công bố đã kết thúc từ năm ngoái, hắn bây giờ đang trên đường tìm kiếm nguồn năng lượng mới. Năm ngoái, cuối cùng hắn cũng nghĩ đến hút năng lượng của Terracsact, ý tưởng này cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn thôi động việc Steve trở thành Captain America sớm nửa năm. Đáng tiếc, hắn vẫn là quên mất một việc, đó chính là đây là chiến tranh a, đại thế cũng không phải muốn thay đổi là thay đổi. Bucky và các binh lính cũng không phải muốn bị bắt, liền sẽ bị bắt.
Hôm nay hắn cuối cùng cũng đợi tới được, hắn quay trở lại căn phòng của mình, bắt đầu lôi các thứ đã chuẩn bị ra sắp xếp lại.
Trước tiên chính là bộ đồ (bao gồm cả áo choàng) của hắn, vẫn là kiểu dáng cũ, nhưng chất liệu lại do chính công ty Stark hợp tác với phòng nghiên cứu của hắn nghiên chế ra. Tính co giãn mười phần, giá trị mười phần, cũng đắt đỏ mười phần. Tuy rằng không làm được chống lại đạn pháo xe tăng, hoặc là vũ khí sử dụng năng lượng từ Terracsact, nhưng đối với những viên đạn bình thường, mặc dù lại dày đặc, cũng khó có thể tổn thương đến hắn.
Kiếm ninja được đeo chếch sau hông, giấu dưới áo choàng. Vỏ kiếm được thiết kế có một nút bấm. Chỉ cần bấm là lập tức vỏ sẽ tách ra, như vậy lấy kiếm sẽ dễ dàng và tiện tay hơn nhiều. Nhất là đối với thanh kiếm này, được hắn thiết kế hơi dài. Đeo trên lưng hắn là một hộp thép dài, bên trong cất dấu những thành phần cấu tạo nên cây súng bắn tỉa đời mới nhất. Cây súng này đương nhiên là Howard cung cấp rồi, phòng nghiên cứu của hắn không có tham gia lĩnh vực này, cũng không có đạt được trình độ như thế. Ngoài ra, là các phi tiêu, shruiken, đạn súng bắn tỉa, đạn đặc thù, độc dược, mê dược, bom,… rậm rạp giấu dưới băng vải quấn quanh bụng, thắt lưng và hai cái đùi của hắn. Lần này hắn là xác định trở thành tên lửa đạn đạo hình người rồi…
Trước khi kết thúc hệ thống nhiệm vụ, hắn cuối cùng cũng đổi được thêm một cái nhẫn thuật nữa, đó chính là Thổ độn, Thổ Lưu Bích. Hắn đổi chiêu này vì cân nhắc tới sắp đển chiến tranh, chiêu này có thể hình hành một tường đất trước người, rất thuận lợi cho việc xây dựng chỗ núp tạm thời, cùng với bảo vệ tính mạng từ những vũ khí hạng nặng.
Còn đối với Phi lôi thần thuật, hắn vẫn là cách một trang mỏng đấy, nhiều năm kiên trì khắc phi tiêu vẫn không làm hắn có linh cảm đột phá cuối cùng.
Còn các mặt căn cơ (Chakra, linh hồn, thân thể), cũng đã đạt đến đỉnh phong thượng nhẫn. Nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn là đỉnh phong thượng nhẫn, vì hắn chưa từng tham gia quá các bài kiểm tra trình độ ninja nào.
Hài lòng với sự chuẩn bị của mình, hắn lại bắt đầu kiểm tra và tổng hợp lại các báo cáo và tin tình báo liên quan đến lần chiến tranh này.
Từ lúc bắt đầu sưu tập đến nay, hắn càng ngày khiếp sợ, Hydra năng lực lớn kinh người, dị nhân không nói, vũ khí xịn cũng không nói, ngay cả mấy tên trong thần thoại truyền thuyết như ma cà rồng, người sói,… cũng mời ra được a. Quả nhiên không hổ mỹ danh Cửu đầu xà…
Đối phó với mấy tên dị sinh vật kia, hắn là chuyên môn kiếm qua nước Thánh, đạn bạc, thậm chí khắc cả hình thậm tự lên mỗi viên đạn. Không biết có tác dụng không, bất quá hắn vẫn sẽ mang đi thử xem, chuẩn bị cho mọi trường hợp xảy ra luôn là một điều kiện thiết yếu để trở thành một ninja vĩ đại.
Tổng kết xong xuôi, hắn cất mọi thứ ngăn nắp vào một cái rương sắt, có thiết kế mật mã. Sau đó, hắn đi sang phòng hai lão, ngồi cạnh giường chăm chú nhìn hai khuôn mặt già nua đối với hắn vô cùng quan thuộc kia.
“Con trai, là con sao?” Bà lão bỗng nhiên mở mắt, mỉm cười hỏi.
“Vâng mẹ ạ.” Hắn cười trả lời.
“Phải chăng con sắp đi?” Bà lão chợt hỏi.
“Làm sao mẹ biết?” Đinh Minh hơi giật mình.
“Ta là mẹ con a, làm sao ta lại không biết?” Bà lão cười hỏi lại, sự quan tâm trong mắt không giấu giếm chút nào.
“Vâng ạ, lần này con đi nhất định sẽ tìm thuốc trường sinh cho mẹ, mẹ sẽ không phải nằm trên giường lâu đâu.” Đinh Minh cười nói.
“Đứa ngốc, chúng ta không cần trường sinh, chỉ cần con sống tốt là tốt rồi. Trường sinh chưa hẳn là điều tốt. Đối với chúng ta, đó chính là nguyền rủa con trai ạ.” Bà lão lắc đầu nói.
“Mẹ…” Đinh Minh trầm mặc.
“Không cần lo lắng cho chúng ta, cứ đi ra ngoài bay lượn đi, bên ngoài mới là bầu trời của đại bàng, trong nhà chỉ có chim nhỏ mới sống thôi. Chúng ta sẽ luôn luôn theo sát bên con, bất cứ khi nào, nơi đâu.” Nói xong bà lão nhắm mắt lại, mệt mỏi ngủ rồi.
Lại nhìn sang thấy ông lão vẫn đang chìm trong giấc mộng, Đinh Minh đừng lên, thở dài, lặng yên đi ra khỏi phòng.
Lần đầu tiên từ khi sang kiếp này, hắn lại tự hỏi bản thân: Trường sinh? Có đáng không?

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Cuối tháng 10 năm 1942, tuyết lại đến, dù ban ngày nhưng thiên không vẫn âm u, ú ám, tối tăm như vẻ mặt của Đinh Minh bây giờ. Hắn cảm giác được lần này e rằng phí công vô ích rồi. Tuy rằng hắn trợ giúp Steve sớm đạt được Siêu Chiến Sĩ, nhưng vấn đề là Bucky còn chưa bị túm a, hắn cũng không thể nhân cơ hội đó tiến vào căn cứ của Hydra được. Còn hiện tại để mình tự xông xáo một mình á? Hay vẫn là thôi đi, không có tình báo chi tiết về căn cứ của Hydra, không có bản đồ,… Hắn mới không ngu đi một mình chơi trội. Steve trong phim chó ngáp phải ruồi, lại có sự trợ giúp của quân đội, nhưng cũng là suýt chết, cửu tử nhất sinh a. Hắn cũng không tin mình cũng có vầng sáng nhân vật chính như thế. Hơn nữa, không phải căn cứ nào cũng có năng lượng của Terracsact, đó cũng không phải vật có thể sản xuất quy mô đại trà một cách nhanh chóng. Không thì mặc dù là có Steve cái này Bug, Hydra cũng chưa chắc thua thảm như vậy.
Nhìn dưới quảng trường Captain America đang diễu hành quảng cáo, Đinh Minh cũng cảm thấy được tâm trạng của Steve chắc cũng đang phiền muộn không kém gì mình. Nhân gia mộng tưởng nhưng là trở thành người lính xuất sắc nhất a, chứ không phải trở thành trò chơi cho các chính trị gia như thế này…
“Xem ra tâm trạng của tiên sinh rất không được, ta có thể hỏi tại sao không?” Đằng sau vang lên tiếng đặc vụ Carter, có thể nghe ra được sự tò mò trong đó.

“Còn không phải huynh đệ của ta sao? Tiểu thư xem, hắn nhưng là ta nhìn từ nhỏ đến lớn, cũng biết mộng tưởng của hắn. Tiểu tử này muốn ra chiến trường chiến đấu, chứ không phải đi diễu hành cho mọi người xem như xem xiếc thú vậy.” Đinh Minh than thở.
“Vậy sao? Vậy chắc tiên sinh sẽ không phải buồn bực lâu nữa đâu. Có tin tức Bucky lọt vào tay người Đức rồi. Steve một khi biết tin tức này, nhất định sẽ chạy ngay ra chiến trường, đi giải cứu người bạn của hắn.” Carter mỉm cười nói.
“Oh, xem ra tiểu thư rất hiểu Steve?” Đinh Minh hơi ngừng một chút, mắt hơi lóe sáng, nhưng che giấu rất nhanh, giả vờ ngạc nhiên hỏi. Nói đùa, nếu để Carter biết mình dị dạng, nói không chắc lại tưởng mình là tên biến thái cuồng chiến tranh.
“Ah, cũng hiểu một chút, làm sao so sánh được với tiên sinh?” Carter mặt hơi phiếm hồng cười nói.
Mặc dù trong phòng lờ mờ tối, bên ngoài cũng không sáng, nhưng nhiều năm luyện tập các thuật trong Phong Ấn Chi Thư cũng khiến cho con mắt ninja của Đinh Minh sớm có thể nhìn rõ ban đêm như ban ngày.
“Uhm, ta nghĩ sau này tiểu thư không nên gọi ta là tiên sinh nữa, cứ gọi thẳng tên ta đi thôi.” Chú ý tới dị trạng của Carter, Đinh Minh cười hắc hắc, đột nhiên nói như vậy.
“Cũng được, vậy Đinh, ngươi sau này cũng gọi ta là Carter đi.” Carter mặt càng đỏ hơn, có lẽ vì nghĩ đây là đêm tối nên nàng cũng không thèm che giấu.
“Ok, ok, Carter, chúng ta tạm biệt tại đây, khi khác gặp lại nhé.” Đinh Minh mỉm cười xoay người rời đi.
“Oh, Đinh, ngươi vội vàng đi đâu vậy?” Carter tò mò hỏi.
“Đương nhiên là về chuẩn bị rồi. Huynh đệ của ta muốn lên chiến trường, chẳng lẽ ta sẽ không đi theo?” Đinh Minh không quay đầu lại cao giọng nói, để lại cho Carter một bóng lưng tiêu sái…

Cuối năm 1943, Đinh Minh ngoại trừ rèn luyện và chuẩn bị, cũng không có sự tình gì nhiều. Hệ thống nhiệm vụ mà quyển thư công bố đã kết thúc từ năm ngoái, hắn bây giờ đang trên đường tìm kiếm nguồn năng lượng mới. Năm ngoái, cuối cùng hắn cũng nghĩ đến hút năng lượng của Terracsact, ý tưởng này cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn thôi động việc Steve trở thành Captain America sớm nửa năm. Đáng tiếc, hắn vẫn là quên mất một việc, đó chính là đây là chiến tranh a, đại thế cũng không phải muốn thay đổi là thay đổi. Bucky và các binh lính cũng không phải muốn bị bắt, liền sẽ bị bắt.
Hôm nay hắn cuối cùng cũng đợi tới được, hắn quay trở lại căn phòng của mình, bắt đầu lôi các thứ đã chuẩn bị ra sắp xếp lại.
Trước tiên chính là bộ đồ (bao gồm cả áo choàng) của hắn, vẫn là kiểu dáng cũ, nhưng chất liệu lại do chính công ty Stark hợp tác với phòng nghiên cứu của hắn nghiên chế ra. Tính co giãn mười phần, giá trị mười phần, cũng đắt đỏ mười phần. Tuy rằng không làm được chống lại đạn pháo xe tăng, hoặc là vũ khí sử dụng năng lượng từ Terracsact, nhưng đối với những viên đạn bình thường, mặc dù lại dày đặc, cũng khó có thể tổn thương đến hắn.
Kiếm ninja được đeo chếch sau hông, giấu dưới áo choàng. Vỏ kiếm được thiết kế có một nút bấm. Chỉ cần bấm là lập tức vỏ sẽ tách ra, như vậy lấy kiếm sẽ dễ dàng và tiện tay hơn nhiều. Nhất là đối với thanh kiếm này, được hắn thiết kế hơi dài. Đeo trên lưng hắn là một hộp thép dài, bên trong cất dấu những thành phần cấu tạo nên cây súng bắn tỉa đời mới nhất. Cây súng này đương nhiên là Howard cung cấp rồi, phòng nghiên cứu của hắn không có tham gia lĩnh vực này, cũng không có đạt được trình độ như thế. Ngoài ra, là các phi tiêu, shruiken, đạn súng bắn tỉa, đạn đặc thù, độc dược, mê dược, bom,… rậm rạp giấu dưới băng vải quấn quanh bụng, thắt lưng và hai cái đùi của hắn. Lần này hắn là xác định trở thành tên lửa đạn đạo hình người rồi…
Trước khi kết thúc hệ thống nhiệm vụ, hắn cuối cùng cũng đổi được thêm một cái nhẫn thuật nữa, đó chính là Thổ độn, Thổ Lưu Bích. Hắn đổi chiêu này vì cân nhắc tới sắp đển chiến tranh, chiêu này có thể hình hành một tường đất trước người, rất thuận lợi cho việc xây dựng chỗ núp tạm thời, cùng với bảo vệ tính mạng từ những vũ khí hạng nặng.
Còn đối với Phi lôi thần thuật, hắn vẫn là cách một trang mỏng đấy, nhiều năm kiên trì khắc phi tiêu vẫn không làm hắn có linh cảm đột phá cuối cùng.
Còn các mặt căn cơ (Chakra, linh hồn, thân thể), cũng đã đạt đến đỉnh phong thượng nhẫn. Nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn là đỉnh phong thượng nhẫn, vì hắn chưa từng tham gia quá các bài kiểm tra trình độ ninja nào.
Hài lòng với sự chuẩn bị của mình, hắn lại bắt đầu kiểm tra và tổng hợp lại các báo cáo và tin tình báo liên quan đến lần chiến tranh này.
Từ lúc bắt đầu sưu tập đến nay, hắn càng ngày khiếp sợ, Hydra năng lực lớn kinh người, dị nhân không nói, vũ khí xịn cũng không nói, ngay cả mấy tên trong thần thoại truyền thuyết như ma cà rồng, người sói,… cũng mời ra được a. Quả nhiên không hổ mỹ danh Cửu đầu xà…
Đối phó với mấy tên dị sinh vật kia, hắn là chuyên môn kiếm qua nước Thánh, đạn bạc, thậm chí khắc cả hình thậm tự lên mỗi viên đạn. Không biết có tác dụng không, bất quá hắn vẫn sẽ mang đi thử xem, chuẩn bị cho mọi trường hợp xảy ra luôn là một điều kiện thiết yếu để trở thành một ninja vĩ đại.
Tổng kết xong xuôi, hắn cất mọi thứ ngăn nắp vào một cái rương sắt, có thiết kế mật mã. Sau đó, hắn đi sang phòng hai lão, ngồi cạnh giường chăm chú nhìn hai khuôn mặt già nua đối với hắn vô cùng quan thuộc kia.
“Con trai, là con sao?” Bà lão bỗng nhiên mở mắt, mỉm cười hỏi.
“Vâng mẹ ạ.” Hắn cười trả lời.
“Phải chăng con sắp đi?” Bà lão chợt hỏi.
“Làm sao mẹ biết?” Đinh Minh hơi giật mình.
“Ta là mẹ con a, làm sao ta lại không biết?” Bà lão cười hỏi lại, sự quan tâm trong mắt không giấu giếm chút nào.
“Vâng ạ, lần này con đi nhất định sẽ tìm thuốc trường sinh cho mẹ, mẹ sẽ không phải nằm trên giường lâu đâu.” Đinh Minh cười nói.
“Đứa ngốc, chúng ta không cần trường sinh, chỉ cần con sống tốt là tốt rồi. Trường sinh chưa hẳn là điều tốt. Đối với chúng ta, đó chính là nguyền rủa con trai ạ.” Bà lão lắc đầu nói.
“Mẹ…” Đinh Minh trầm mặc.
“Không cần lo lắng cho chúng ta, cứ đi ra ngoài bay lượn đi, bên ngoài mới là bầu trời của đại bàng, trong nhà chỉ có chim nhỏ mới sống thôi. Chúng ta sẽ luôn luôn theo sát bên con, bất cứ khi nào, nơi đâu.” Nói xong bà lão nhắm mắt lại, mệt mỏi ngủ rồi.
Lại nhìn sang thấy ông lão vẫn đang chìm trong giấc mộng, Đinh Minh đừng lên, thở dài, lặng yên đi ra khỏi phòng.
Lần đầu tiên từ khi sang kiếp này, hắn lại tự hỏi bản thân: Trường sinh? Có đáng không?

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN