Hiệp Sĩ Trong Marvel - Chương 18:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Hiệp Sĩ Trong Marvel


Chương 18:


Hôm sau, vừa sáng sớm, Đinh Minh và Nathaniel đã bắt đầu đi dạo quanh khu phố. Phải nói Immortal City không hổ là thành phố dưới lòng đất. Bên ngoài thời tiết lạnh lẽo, tuyết rơi ùn ùn, trong này nhưng là vô cũng ấm áp, không có một chút tuyết. Chỉ có điều ánh mặt trời không bao giờ tới được nơi này. Ánh sáng chủ yếu ở đây được cung cấp bởi rất nhiều đèn điện hiện đại. Đinh Minh phỏng đoán những hàng cao cấp này quá nửa là do Thomas Edison cung cấp. Mặc dù Nathaniel chưa từng nhắc tới hắn, nhưng dù sao nhân gia vẫn là một nhà khoa học cực kỳ nổi danh a, không có lý do gì Brotherhood of the Shield chưa từng mời chào qua hắn.
Uhm, Đinh Minh đoán như vậy, vì ở nơi đây những tên hàng cao tầng hầu hết đều là các bác học nổi danh lịch sử, ví dụ như Galileo Galilei, Isaac Newton,… thậm chí còn có cả nhà tiên đoán nổi danh Nostradamus. Sau khi biết điều này nhưng là dọa cho Đinh Minh một thân mồ hôi lạnh. May mắn nhân gia chết lâu rồi, không phải vậy, mục đích hắn đến đây chắc đã bị tiên đoán ra.
“Đinh, đây là John, một trong những nhà nghiên cứu gen nổi tiếng của chúng ta.” Nathaniel giới thiệu một người cho Đinh Minh. Hắn không chỉ cung cấp tư liệu của bản thân cho Đinh Minh, còn dẫn hắn đi tìm kiếm mấy người bạn tài năng trong lĩnh vực này.

“Chào tiên sinh, ngài cứ gọi tiểu tử là Đinh là được, nghe nói ngài là một trong những nhà khoa học lĩnh vực gen nổi tiếng nhất nơi đây, không biết có thể chỉ giáo ta một chút?” Đinh Minh cung kính hỏi ông lão râu tóc bạc phơ trước mặt. Hai kiếp làm người, thêm vào hắn được cứu bởi hai lão, làm cho hắn có một sự tôn kính từ đáy lòng với những con người già cả.
“Hai người ngồi đi, xin lỗi trước nhà ta không có cái gì đặc biệt xa hoa, chỉ có ấm nước này thôi, có thể không thích hợp với người trẻ tuổi” John không vội trả lời hắn, từ tốn nói.
“Không sao tiên sinh, ta cũng rất yêu thích sự giản dị nơi đây.” Đinh Minh mỉm cười, không dấu vết đánh cái nịnh hót.
“Được rồi, cậu tìm ta có chuyện gì? Dựa theo Nathaniel nói, cậu cũng nghiên cứu về gen sao?” John cười hỏi, có vẻ được khen cũng khiến hắn vui thích.
“Đúng ạ, ta nghiên cứu cấy ghép gen, muốn thử sự thú vị của dị nhân.” Đinh Minh trả lời, không che giấu chút nào.
“Đó là một lĩnh vực vô cùng thần bí, trước khi ta giúp cậu, ta sẽ kiểm tra cậu trước, nếu cậu không thể đạt tới trình độ như ta mong muốn, xin thứ ta không thể giúp cậu được.” John lắc đầu nói. Hắn cũng không tin người trẻ tuổi như vậy có kiến thức chuyên sâu gì, lại dám đi nghiên cứu vấn đề này.
“Tiên sinh cứ hỏi, ta nhất định sẽ không bêu xấu, sẽ không khiến tiên sinh không thỏa mãn.” Đinh Minh cười, tự tin nói.
“Ok, vậy ta bắt đầu…” John híp mắt nói, bắt đầu ra mấy đề cơ bản. Bất quá, nói là cơ bản, nhưng cũng là trình độ tốt nghiệp Đại học a…
Nhưng càng hỏi, hắn càng khiếp sợ. Phải biết thời này, kiến thức về gen cũng không nhiều, người có thể đạt đến trình độ Đại học ít càng thêm ít, nhưng giống như Đinh Minh trả lời lưu loát, không chút ngập ngừng càng là hiếm thấy.
Hắn lại bắt đầu hỏi nhiều hơn, sâu hơn, thậm chí đã có khuynh hướng vượt qua Thạc sĩ rồi…
Cuối cùng, John dừng lại, rồi đột nhiên nói: “Tiểu tử, kiến thức của cậu đã sâu sắc vượt qua dự kiến của ta. Có điều, ta còn có một câu hỏi cuối cùng, nếu cậu có thể trả lời thỏa mãn ta, ta sẽ giúp cậu.”
“Tiên sinh, mời ngài cứ hỏi.” Đinh Minh tự tin nói.
“Cậu cảm thấy thái độ của một dị nhân nên như thế nào đối vơi người bình thường?” John nghiêm mặt hỏi.
“Đương nhiên không có gì khác biệt như giữa hai người bình thường với nhau rồi. Dị nhân cũng là người a, chẳng lẽ có sức mạnh là có thể coi khinh người bình thường, không thừa nhận mình là người? Vậy hắn cũng không thuộc về phạm trù người nữa, cũng không còn là dị nhân nữa. Hắn chỉ là quái vật, một kẻ mất gốc, nô lệ của lực lượng mà thôi.” Đinh Minh đương nhiên nói, có thể thấy được sự chân thành trong mắt hắn.
“Rất tốt, hay cho câu ‘hắn chỉ là quái vật, kẻ mất gốc, nô lệ của lực lượng.’. Ta hy vọng cậu vĩnh viễn ghi nhớ những gì mình nói hôm nay, và hãy dùng sức mạnh của mình làm điều tốt cho xã hội.” John tán thưởng cực kỳ nói.
“Ta sẽ không phụ lòng mong đợi của ngài.” Đinh Minh gật đầu mỉm cười nói.
“Được rồi theo ta vào đây.” John dẫn Đinh Minh và Nathaniel tiến vào thư phòng của ông ta. Cũng không có cái gì xa hoa, hiện đại, đặc biệt hơn người, chỉ có một cái bàn đối diện cửa sổ, cùng với hai bên giá sách chất đầy tài liệu, sách vở. Nhìn qua quả thực là một căn phòng của một học giả đáng kính.
“Nơi đây lưu giữ sở học cả đời của ta, uhm, cậu chờ một chút, ta đi lấy vật cậu cần.” John nói, sau đó hắn bắt đầu mò mẫm những giá sách của mình.
Một lúc sau, hắn ôm một chồng tư liệu ra, nói với Đinh Minh: “Tất cả ở đây. Tuy rằng không làm được một trăm phần trăm hoàn mỹ cấy ghép, nhưng tỉ lệ cũng rất cao. Nhưng những tài liệu này ta chỉ cho cậu mượn, trước khi rời khỏi, nhất định phải trả lại cho ta.”
“Không làm được một trăm phần trăm hoàn mỹ sao? Không biết ngài có đề nghị gì không?” Đinh Minh hỏi lại, ai cũng muốn hoàn mỹ a, con người nhưng chính là cực kỳ yêu thích sự mỹ mãn. Đó nhưng là một trong những động lực trọng yếu thúc đẩy con người phát triển không ngừng.
“Cái này… thôi, ta cũng nói cho cậu đi, còn xem cậu có cơ duyên không.” John ngập ngừng, chợt quay ra nhìn cửa sổ, quan sát không có ai mới hỏi: “Cậu có biết Isaac Newton đạt được Infinity Formula từ đâu không?”
“Oh, không phải hắn tự nghiên chế ra sao?” Không đợi Đinh Minh trả lời, bên cạnh Nathaniel đã hỏi.
“Đương nhiên không phải, hắn mặc dù lại thiên tài, nhưng cũng chưa thể dựa vào chút tri thức của nhân loại thế kỷ trước mà nghiên cứu ra vật nghịch thiên như thế.” John thầm thì nói.
“Vậy hắn dựa vào cái gì? Chẳng lẽ là nói…” Đinh Minh rất giật mình, cái này hắn quả thực chính là mù tịt a. Bây giờ Đinh Minh rất hối hận tại sao mình không đọc về đoạn thời gian này kỹ một chút.
“Đúng vậy, cậu nghĩ không sai, chính là người ngoài hành tinh. Gia đình ta ở đây mấy đời, cũng biết chút bí mật. Năm đó Isaac Newton chính là đi tới một căn cứ địa của người ngoài hành tinh, bị nhốt ở đó rất lâu. Sau khi đào thoát trở về, hắn thay đổi rất nhiều, thậm chí còn đẩy ra Infinity Formula, kêu là tự mình nghĩ ra. Nhưng chúng ta suy đoán hoặc là vật này do hắn kiếm được từ căn cứ kia, hoặc là hắn dựa vào kiến thức vượt thời đại mà tạo ra được. Nếu không, chỉ bằng hắn, coi như cũng thêm cả tất cả mọi người trong Immortal City cũng không thể sáng tạo ra.” John khẳng định nói.
“Vậy ý của ngài là… Muốn cấy ghép gen hoàn mỹ nhất định phải tham khảo kiến thức ngoài hành tinh kia.” Đinh Minh cười khổ nói.
“Uhm, chính là như vậy, ngắm cậu nghiên cứu ra sự ảo diệu của vấn đề này.” John rất là thông cảm vỗ vai hắn nói.
Đinh Minh thở dài, lại thêm một hạng mục mới, mình quả nhiên là số khổ.

Sau đó Đinh Minh và Nathaniel chào từ biệt John. Hai người đi loanh quanh, tham quan thành phố một lúc, Nathaniel mới giới thiệu cho Đinh Minh một số khách sạn tốt nhất nơi đây.
Đinh Minh liền thuê một phòng ở khách sạn cách tổng bộ Brotherhood of the Shield không xa. Bằng vào thị lực của hắn, có thể dễ dàng quan sát đại môn nơi này.
Vào phòng, từ biệt Nathaniel, Đinh Minh liền tắm rửa một cái, nhiều ngày qua bon bon trên đường, hắn cũng cảm thấy rất khó chịu.
Thay bộ quần áo mới, bỏ chiếc rương sắt vào một góc, hắn lấy ra tài liệu của John bắt đầu nghiên cứu. Quả nhiên không hổ là vương bài tổ chức a, thành quả nghiên cứu của hắn cung cấp cho Đinh Minh rất nhiều ý tưởng, rất nhiều nhận thức mới những thứ chưa biết. Thậm chí, trong này John còn có một phỏng đoán về xuất xứ của gen X. Đó là từ Kree, một chủng tộc hùng mạnh ngoài hành tinh.
Đối với điều này, Đinh Minh giơ hai tay đồng ý. Hắn nhưng là đã từng xem qua series Agents of the SHIELD a, đương nhiên biết nhân vật nữ chính đạt được gen X từ đâu, làm thế nào để kích hoạt được nó.
Nghiên cứu một lúc lâu, Đinh Minh quyết định đi ngủ. Hắn chuẩn bị ngày mai về gặp Howard một chuyến, thuận tiện hỏi về đồ vật mình muốn.

Trong một căn phòng nằm sâu trong tổng bộ Brotherhood of the Shield, một người mặc áo giáp vàng nâu đang ngồi đối diện một tù nhân đang bị treo lên. Có thể thấy rất nhiều vết roi trên người tù nhân này.
“Thế nào, anh sẽ không có gì để nói cho ta sao?” Người mặc áo giáp hỏi.
“Xin lỗi, ta chỉ thấy được tương lai đang nhiễu loạn, cùng với một bóng người mờ mịt, quả thực không nhìn thấy gì nữa cả, dù anh có tra tấn như thế nào nữa, ta vẫn không thể.” Tù nhân thều thào nói.
“Vậy sao? Ta tin anh, ta cũng đã dùng cả Quiet Math, cũng có kết quả như thế. Xem ra lại có sự tình mà chúng ta không biết đã gia nhập vào thế giới này.” Người mặc áo giáp trầm tư nói.
“Đúng vậy a, tương lai không biết… hắc hắc… xem ra lời tiên đoán của anh về tận thế cũng chưa chắc đúng a…” Tù nhân cười lạnh nói.
“Bóng người mà anh thấy xem ra không thuộc về thế giới này, hắn không có nguồn gốc ở đây.” Người mặc áo giáp không để ý sự khinh bỉ của tù nhân, hắn trầm tư rồi nói tiếp “Đây là một nhân tố không ổn định, sự tồn tại của hắn ảnh hưởng tới tương lai, ảnh hưởng tới lời tiên đoán. Ta nhất định phải tìm ra và kết liễu hắn trước khi hắn tạo thành hậu quả không đáng có.”
“Anh điên rồi, anh định kết liễu hy vọng của nhân loại sao? Sự tồn tại của hắn không nhất định mang đến điều tốt, nhưng không phải đã mang đến sự nhiễu loạn đối với ngày tận thế sao? Ta van anh, đó là cơ hội duy nhất cho chúng ta a.” Tù nhân biến sắc, vẻ mặt cầu khẩn.
“Không thể nào, tương lai là không thể thay đổi. Ta không cho phép điều đó xảy ra. Chỉ cần ta đúng, sự sống còn của loài người này, thế giới này có quan hệ gì đến ta?” Người mặc áo giáp hiện lên thần sắc điên cuồng.
Tù nhân vẻ mặt dại ra, hắn còn hy vọng vào sự chuyển biến thái độ của người mặc áo giáp a… Nhưng xem ra hắn là điên rồi, một tên điên, một con quái vật không hơn không kém…

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Hôm sau, vừa sáng sớm, Đinh Minh và Nathaniel đã bắt đầu đi dạo quanh khu phố. Phải nói Immortal City không hổ là thành phố dưới lòng đất. Bên ngoài thời tiết lạnh lẽo, tuyết rơi ùn ùn, trong này nhưng là vô cũng ấm áp, không có một chút tuyết. Chỉ có điều ánh mặt trời không bao giờ tới được nơi này. Ánh sáng chủ yếu ở đây được cung cấp bởi rất nhiều đèn điện hiện đại. Đinh Minh phỏng đoán những hàng cao cấp này quá nửa là do Thomas Edison cung cấp. Mặc dù Nathaniel chưa từng nhắc tới hắn, nhưng dù sao nhân gia vẫn là một nhà khoa học cực kỳ nổi danh a, không có lý do gì Brotherhood of the Shield chưa từng mời chào qua hắn.
Uhm, Đinh Minh đoán như vậy, vì ở nơi đây những tên hàng cao tầng hầu hết đều là các bác học nổi danh lịch sử, ví dụ như Galileo Galilei, Isaac Newton,… thậm chí còn có cả nhà tiên đoán nổi danh Nostradamus. Sau khi biết điều này nhưng là dọa cho Đinh Minh một thân mồ hôi lạnh. May mắn nhân gia chết lâu rồi, không phải vậy, mục đích hắn đến đây chắc đã bị tiên đoán ra.
“Đinh, đây là John, một trong những nhà nghiên cứu gen nổi tiếng của chúng ta.” Nathaniel giới thiệu một người cho Đinh Minh. Hắn không chỉ cung cấp tư liệu của bản thân cho Đinh Minh, còn dẫn hắn đi tìm kiếm mấy người bạn tài năng trong lĩnh vực này.

“Chào tiên sinh, ngài cứ gọi tiểu tử là Đinh là được, nghe nói ngài là một trong những nhà khoa học lĩnh vực gen nổi tiếng nhất nơi đây, không biết có thể chỉ giáo ta một chút?” Đinh Minh cung kính hỏi ông lão râu tóc bạc phơ trước mặt. Hai kiếp làm người, thêm vào hắn được cứu bởi hai lão, làm cho hắn có một sự tôn kính từ đáy lòng với những con người già cả.
“Hai người ngồi đi, xin lỗi trước nhà ta không có cái gì đặc biệt xa hoa, chỉ có ấm nước này thôi, có thể không thích hợp với người trẻ tuổi” John không vội trả lời hắn, từ tốn nói.
“Không sao tiên sinh, ta cũng rất yêu thích sự giản dị nơi đây.” Đinh Minh mỉm cười, không dấu vết đánh cái nịnh hót.
“Được rồi, cậu tìm ta có chuyện gì? Dựa theo Nathaniel nói, cậu cũng nghiên cứu về gen sao?” John cười hỏi, có vẻ được khen cũng khiến hắn vui thích.
“Đúng ạ, ta nghiên cứu cấy ghép gen, muốn thử sự thú vị của dị nhân.” Đinh Minh trả lời, không che giấu chút nào.
“Đó là một lĩnh vực vô cùng thần bí, trước khi ta giúp cậu, ta sẽ kiểm tra cậu trước, nếu cậu không thể đạt tới trình độ như ta mong muốn, xin thứ ta không thể giúp cậu được.” John lắc đầu nói. Hắn cũng không tin người trẻ tuổi như vậy có kiến thức chuyên sâu gì, lại dám đi nghiên cứu vấn đề này.
“Tiên sinh cứ hỏi, ta nhất định sẽ không bêu xấu, sẽ không khiến tiên sinh không thỏa mãn.” Đinh Minh cười, tự tin nói.
“Ok, vậy ta bắt đầu…” John híp mắt nói, bắt đầu ra mấy đề cơ bản. Bất quá, nói là cơ bản, nhưng cũng là trình độ tốt nghiệp Đại học a…
Nhưng càng hỏi, hắn càng khiếp sợ. Phải biết thời này, kiến thức về gen cũng không nhiều, người có thể đạt đến trình độ Đại học ít càng thêm ít, nhưng giống như Đinh Minh trả lời lưu loát, không chút ngập ngừng càng là hiếm thấy.
Hắn lại bắt đầu hỏi nhiều hơn, sâu hơn, thậm chí đã có khuynh hướng vượt qua Thạc sĩ rồi…
Cuối cùng, John dừng lại, rồi đột nhiên nói: “Tiểu tử, kiến thức của cậu đã sâu sắc vượt qua dự kiến của ta. Có điều, ta còn có một câu hỏi cuối cùng, nếu cậu có thể trả lời thỏa mãn ta, ta sẽ giúp cậu.”
“Tiên sinh, mời ngài cứ hỏi.” Đinh Minh tự tin nói.
“Cậu cảm thấy thái độ của một dị nhân nên như thế nào đối vơi người bình thường?” John nghiêm mặt hỏi.
“Đương nhiên không có gì khác biệt như giữa hai người bình thường với nhau rồi. Dị nhân cũng là người a, chẳng lẽ có sức mạnh là có thể coi khinh người bình thường, không thừa nhận mình là người? Vậy hắn cũng không thuộc về phạm trù người nữa, cũng không còn là dị nhân nữa. Hắn chỉ là quái vật, một kẻ mất gốc, nô lệ của lực lượng mà thôi.” Đinh Minh đương nhiên nói, có thể thấy được sự chân thành trong mắt hắn.
“Rất tốt, hay cho câu ‘hắn chỉ là quái vật, kẻ mất gốc, nô lệ của lực lượng.’. Ta hy vọng cậu vĩnh viễn ghi nhớ những gì mình nói hôm nay, và hãy dùng sức mạnh của mình làm điều tốt cho xã hội.” John tán thưởng cực kỳ nói.
“Ta sẽ không phụ lòng mong đợi của ngài.” Đinh Minh gật đầu mỉm cười nói.
“Được rồi theo ta vào đây.” John dẫn Đinh Minh và Nathaniel tiến vào thư phòng của ông ta. Cũng không có cái gì xa hoa, hiện đại, đặc biệt hơn người, chỉ có một cái bàn đối diện cửa sổ, cùng với hai bên giá sách chất đầy tài liệu, sách vở. Nhìn qua quả thực là một căn phòng của một học giả đáng kính.
“Nơi đây lưu giữ sở học cả đời của ta, uhm, cậu chờ một chút, ta đi lấy vật cậu cần.” John nói, sau đó hắn bắt đầu mò mẫm những giá sách của mình.
Một lúc sau, hắn ôm một chồng tư liệu ra, nói với Đinh Minh: “Tất cả ở đây. Tuy rằng không làm được một trăm phần trăm hoàn mỹ cấy ghép, nhưng tỉ lệ cũng rất cao. Nhưng những tài liệu này ta chỉ cho cậu mượn, trước khi rời khỏi, nhất định phải trả lại cho ta.”
“Không làm được một trăm phần trăm hoàn mỹ sao? Không biết ngài có đề nghị gì không?” Đinh Minh hỏi lại, ai cũng muốn hoàn mỹ a, con người nhưng chính là cực kỳ yêu thích sự mỹ mãn. Đó nhưng là một trong những động lực trọng yếu thúc đẩy con người phát triển không ngừng.
“Cái này… thôi, ta cũng nói cho cậu đi, còn xem cậu có cơ duyên không.” John ngập ngừng, chợt quay ra nhìn cửa sổ, quan sát không có ai mới hỏi: “Cậu có biết Isaac Newton đạt được Infinity Formula từ đâu không?”
“Oh, không phải hắn tự nghiên chế ra sao?” Không đợi Đinh Minh trả lời, bên cạnh Nathaniel đã hỏi.
“Đương nhiên không phải, hắn mặc dù lại thiên tài, nhưng cũng chưa thể dựa vào chút tri thức của nhân loại thế kỷ trước mà nghiên cứu ra vật nghịch thiên như thế.” John thầm thì nói.
“Vậy hắn dựa vào cái gì? Chẳng lẽ là nói…” Đinh Minh rất giật mình, cái này hắn quả thực chính là mù tịt a. Bây giờ Đinh Minh rất hối hận tại sao mình không đọc về đoạn thời gian này kỹ một chút.
“Đúng vậy, cậu nghĩ không sai, chính là người ngoài hành tinh. Gia đình ta ở đây mấy đời, cũng biết chút bí mật. Năm đó Isaac Newton chính là đi tới một căn cứ địa của người ngoài hành tinh, bị nhốt ở đó rất lâu. Sau khi đào thoát trở về, hắn thay đổi rất nhiều, thậm chí còn đẩy ra Infinity Formula, kêu là tự mình nghĩ ra. Nhưng chúng ta suy đoán hoặc là vật này do hắn kiếm được từ căn cứ kia, hoặc là hắn dựa vào kiến thức vượt thời đại mà tạo ra được. Nếu không, chỉ bằng hắn, coi như cũng thêm cả tất cả mọi người trong Immortal City cũng không thể sáng tạo ra.” John khẳng định nói.
“Vậy ý của ngài là… Muốn cấy ghép gen hoàn mỹ nhất định phải tham khảo kiến thức ngoài hành tinh kia.” Đinh Minh cười khổ nói.
“Uhm, chính là như vậy, ngắm cậu nghiên cứu ra sự ảo diệu của vấn đề này.” John rất là thông cảm vỗ vai hắn nói.
Đinh Minh thở dài, lại thêm một hạng mục mới, mình quả nhiên là số khổ.

Sau đó Đinh Minh và Nathaniel chào từ biệt John. Hai người đi loanh quanh, tham quan thành phố một lúc, Nathaniel mới giới thiệu cho Đinh Minh một số khách sạn tốt nhất nơi đây.
Đinh Minh liền thuê một phòng ở khách sạn cách tổng bộ Brotherhood of the Shield không xa. Bằng vào thị lực của hắn, có thể dễ dàng quan sát đại môn nơi này.
Vào phòng, từ biệt Nathaniel, Đinh Minh liền tắm rửa một cái, nhiều ngày qua bon bon trên đường, hắn cũng cảm thấy rất khó chịu.
Thay bộ quần áo mới, bỏ chiếc rương sắt vào một góc, hắn lấy ra tài liệu của John bắt đầu nghiên cứu. Quả nhiên không hổ là vương bài tổ chức a, thành quả nghiên cứu của hắn cung cấp cho Đinh Minh rất nhiều ý tưởng, rất nhiều nhận thức mới những thứ chưa biết. Thậm chí, trong này John còn có một phỏng đoán về xuất xứ của gen X. Đó là từ Kree, một chủng tộc hùng mạnh ngoài hành tinh.
Đối với điều này, Đinh Minh giơ hai tay đồng ý. Hắn nhưng là đã từng xem qua series Agents of the SHIELD a, đương nhiên biết nhân vật nữ chính đạt được gen X từ đâu, làm thế nào để kích hoạt được nó.
Nghiên cứu một lúc lâu, Đinh Minh quyết định đi ngủ. Hắn chuẩn bị ngày mai về gặp Howard một chuyến, thuận tiện hỏi về đồ vật mình muốn.

Trong một căn phòng nằm sâu trong tổng bộ Brotherhood of the Shield, một người mặc áo giáp vàng nâu đang ngồi đối diện một tù nhân đang bị treo lên. Có thể thấy rất nhiều vết roi trên người tù nhân này.
“Thế nào, anh sẽ không có gì để nói cho ta sao?” Người mặc áo giáp hỏi.
“Xin lỗi, ta chỉ thấy được tương lai đang nhiễu loạn, cùng với một bóng người mờ mịt, quả thực không nhìn thấy gì nữa cả, dù anh có tra tấn như thế nào nữa, ta vẫn không thể.” Tù nhân thều thào nói.
“Vậy sao? Ta tin anh, ta cũng đã dùng cả Quiet Math, cũng có kết quả như thế. Xem ra lại có sự tình mà chúng ta không biết đã gia nhập vào thế giới này.” Người mặc áo giáp trầm tư nói.
“Đúng vậy a, tương lai không biết… hắc hắc… xem ra lời tiên đoán của anh về tận thế cũng chưa chắc đúng a…” Tù nhân cười lạnh nói.
“Bóng người mà anh thấy xem ra không thuộc về thế giới này, hắn không có nguồn gốc ở đây.” Người mặc áo giáp không để ý sự khinh bỉ của tù nhân, hắn trầm tư rồi nói tiếp “Đây là một nhân tố không ổn định, sự tồn tại của hắn ảnh hưởng tới tương lai, ảnh hưởng tới lời tiên đoán. Ta nhất định phải tìm ra và kết liễu hắn trước khi hắn tạo thành hậu quả không đáng có.”
“Anh điên rồi, anh định kết liễu hy vọng của nhân loại sao? Sự tồn tại của hắn không nhất định mang đến điều tốt, nhưng không phải đã mang đến sự nhiễu loạn đối với ngày tận thế sao? Ta van anh, đó là cơ hội duy nhất cho chúng ta a.” Tù nhân biến sắc, vẻ mặt cầu khẩn.
“Không thể nào, tương lai là không thể thay đổi. Ta không cho phép điều đó xảy ra. Chỉ cần ta đúng, sự sống còn của loài người này, thế giới này có quan hệ gì đến ta?” Người mặc áo giáp hiện lên thần sắc điên cuồng.
Tù nhân vẻ mặt dại ra, hắn còn hy vọng vào sự chuyển biến thái độ của người mặc áo giáp a… Nhưng xem ra hắn là điên rồi, một tên điên, một con quái vật không hơn không kém…

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN