“…Sweetheart of mine, I’ve sent you a valentine.
Sweetheart of mine, it’s more than a valentine.
Be careful, it’s my heart…” (Irving Berlin)
Có thể nói hiện tại Howard trôi qua rất tốt, mỗi ngày ăn nằm rồi ngủ, thỉnh thoảng lại đi nghiên cứu chút dự án mình ưa thích. Nhất là mỗi ngày lại có mấy cô gái tới hầu hạ mình, đây quả thực chính là cuộc sống có thể so với thần tiên a… Đinh Minh đôi khi quả thực vô cùng khâm phục cuộc sống của hắn, có điều nhiều năm rèn luyện nói cho hắn biết, nếu mình cũng giống thế, khẳng định có thiệt thòi lớn. Vậy nên hắn vẫn là kiềm chế vô cùng.
Giống như hiện tại, những giây phút Howard đang hưởng thụ khiên Đinh Minh thèm muốn vô cùng.
“Anh yêu, vì sao không gọi em dậy? Lời anh hát tuy rằng khó nghe nhưng em vẫn sẽ cùng anh khiêu vũ a…” Cô gái nằm trên giường u oán nói.
“Vì em chưa đánh răng…” Howard hơi ngừng chút đáp lại, sau đó hắn tiếp tục màn khiêu vũ một mình trong điệu nhạc rầm rĩ, khiến cô gái thiếu chút nữa không bật dậy cho một cái dép vào mật hắn. Có điều nàng cũng chỉ nghĩ vậy thôi, nàng còn muốn moi thêm chút tiền từ Howard a, không phải vậy gia đình nàng cũng không qua được mùa đông này, thằng em cũng không thể tiếp tục đến trường.
Cô gái lại chùm chăn lại, cố gắng tiếp tục ngủ trong âm thanh ầm ĩ, bây giờ vẫn còn sáng sớm a…
“Howard, Howard,…” Một âm thanh thiêng liêng đối với cô gái vang lên. Nàng biết âm thanh này nhất định sẽ khiến Howard tắt đài, sau đó đi ra ngoài. Như vậy nàng là có thể ngủ tiếp rồi, giữ sức khỏe lát nữa còn đi làm.
Quả nhiên, không được bao lâu, một chàng thanh niên trẻ tuổi, lực lưỡng đi vào, rất không khách sáo ấn nút tắt đài, sau đó lôi kéo Howard đi ra ngoài.
“Steve, có gì mà gấp gáp như vậy? Hydra còn chưa đánh đến a…” Howard rầu rĩ nói: “Ngươi nhưng là đã phá hỏng bầu không khí và giai điệu thần thánh.”
“Thôi đi pa, ta không hiểu tại sao ngươi lại tiếc nuối. Giọng hát của ngươi như con ếch, quả thực so với Carter chính là một trên trời một dưới đất.” Steve bĩu môi nói.
“Nhưng ta cũng không có Carter hát cho ta a… Ta không tự mình hát, làm sao có thể hưởng thụ sự kì diệu của âm nhạc?” Howard bất đắc dĩ nói.
“Ngươi cũng có thể thuê người a, ngươi giàu như vậy mà…” Steve khinh thường nói.
“Nhưng bọn họ cũng không phải người yêu của ta a, ta mới sẽ không dùng biện pháp thấp kém đó.” Howard bĩu môi lắc đầu.
“Đừng cho là ta không biết, ngươi dành phần lớn thời gian làm cái gì? Ngươi cũng chẳng khác gì Bucky.” Steve mặt đầy hắc tuyến.
“Đó là hưởng thụ nhân sinh, không liên quan đến âm nhạc, ngươi cũng không thể gộp vào.” Howard cãi cùng, rất có tư thái muốn ăn đòn.
“Ta cũng không đùa với ngươi nữa, hôm nay có người muốn gặp ngươi.” Steve lắc đầu, đổi đề tài.
“Ai vậy? Còn là ban ngày ban mặt?” Howard tò mò hỏi.
“Một người quen a, ngươi tới sẽ biết.” Steve thần bí nói.
“Oh, chẳng lẽ là…” Howard như nghĩ ra cái gì, lập tức ngậm miệng, cẩn thận ngó chừng xung quanh.
Đến địa điểm, bước vào một căn phòng nhỏ chỉ có ánh đèn le lói, Howard chứng kiến một bóng người đứng bên cạnh cửa sổ, quay lưng về phía mình, ngắm nhìn ngoài trời đầy tuyết. (Tác giả: trang ít thôi, ngươi cũng không phải là Nick Fury. Đinh Minh bĩu môi: cái này là phong cách, không phải trang, ngươi không hiểu.)
“Đinh, ngươi làm sao đã trở lại rồi? Lẽ nào ngươi đã tìm được Infinity Formula?” Howard hướng về bóng người hỏi, sau đó lập tức kích động.
“Nào có dễ dàng như vậy, ta cũng không phải thần thánh. Lần này ta về là hướng về ngươi hỏi thăm hai kiện công nghệ cao lần trước ta đã đề nghị ngươi nghiên cứu chế tạo.” Đinh Minh xoay người lại, nghiêm túc nói.
“Hai kiện nào? Oh, chẳng lẽ là hai năm trước ngươi nói hai kiện kia?” Howard tò mò hỏi.
“Xem ra ngươi không có quên, rất tốt, ngươi nghiên cứu ra sao rồi?” Đinh Minh gật đầu, sau đó mỉm cười hỏi.
“Rất rắc rối, dù sao đây liên quan đến rất nhiều vấn đề, nhiều kiến thức mà thời đại này nhân loại chưa đạt tới. Bất quá không sao, ta đảm bảo với ngươi, trước khi kết thúc năm nay, ta sẽ cho ra đời sản phẩm.” Howard nghiêm mặt cam kết.
“Ok, ta tin tưởng ngươi, phải biết hai thứ này liên quan rất nhiều đến việc chúng ta có đạt được Infinity Formula hay không. Ta cũng không muốn làm kinh động quá lớn tới Brotherhood of the Shield. Nhưng dù vậy, cuối năm ta vẫn sẽ bắt đầu, dù ngươi có chế tạo ra sản phẩm hay không, hai lão và bác Stark cũng không còn bao nhiêu thời gian.” Đinh Minh lạnh nhạt nói. Cuối năm nay là cuối năm 1944 rồi, tháng 3 năm sau, Captain sẽ tấn công trung tâm đầu não của Hydra, gặp mặt Red Skull ở đó, hắn nhất định phải tham gia để đạt được năng lượng của Terracsact.
“Được rồi, khi nào ta hoàn thành, làm sao có thể liên lạc với ngươi?” Howard trầm tư hỏi.
“Cầm lấy cái này, khi nào ngươi làm xong hãy phá hủy nó một cái bất kỳ trong đó, ta sẽ ngay lập tức xuất hiện bên cạnh ngươi.” Đinh Minh đưa cho Howard hai chiếc phi tiêu thường có khắc ấn kí ở trên, sau đó lại nhắc nhở: “Đúng rồi, các ngươi nhớ sưu tập vũ khí có chứa năng lượng đặc biệt kia càng nhiều càng tốt nhé, ta có việc cần dùng đến chúng.”
Hắn sẽ không đưa cho Steve thêm phi tiêu nữa, vì phòng ngừa nhân gia sẽ gọi hắn đi cứu Bucky. Đối với Bucky, tuy rằng cũng là bạn thân của hắn, nhưng nếu không phải chết, hắn sẽ không đi cứu để mà thay đổi lịch sử. Hơn nữa, hắn biết tuy rằng Bucky sẽ phải chịu khổ, nhưng dù sao cũng coi như là một cái giá đánh đổi cho sự trường sinh và sức mạnh đi.
“Này, không phải chứ, đây là thế nào?…” Howard ngơ ngẩn nhìn hai cái phi tiêu trong tay.
“Đừng hỏi, cứ dựa theo ta mà làm thôi.” Đinh Minh nháy mắt cười nói. Hắn là muốn trêu chọc Howard một chút, nên hắn cũng dặn Steve không được nói cho Howard làm sao hắn tới đây được. Nhớ lại lúc đó Steve ngơ ngác quả thực khiến hắn có một loại cảm giác muốn ôm bụng cười to.
“Không nói thì không nói, có cái gì lạ kỳ?” Howard bĩu môi, thầm nghĩ tí nữa nhất định phải lấy phi tiêu ra nghiên cứu một phen.
“Ngươi tốt nhất không nên ôm ý nghĩ không tốt, nếu làm hỏng ta nhưng là không đảm bảo có thể đến được đâu.” Đinh Minh liếc mắt nhận ra vẻ mặt Howard không đúng, lập tức nghiêm mặt nói: “Được rồi, ta cũng phải đi, hẹn cuối năm gặp lại nhé.”
Nói xong, Đinh Minh trực tiếp biến mất, để lại Howard trợn mắt há hốc mồm và Steve vẻ mặt vẫn còn không thể tin.
“Ta nghĩ ta đoán được làm sao Đinh đến đây được rồi.” Khi Howard phản ứng lại, hắn liếc nhìn Steve một cái rồi nói.
Trở lại mảnh đất chưa bao giờ có ánh mặt trời cùng với tuyết, Đinh Minh ra khỏi khách sạn, bắt đầu hướng tới căn nhà của Nathaniel đi. Hôm nay hắn muốn Nathaniel dẫn mình đi thăm dò tổng bộ Brotherhood of the Shield một lát.
“Nathaniel, ngươi quả thực là một con người luôn luôn đúng giờ, ta cũng vừa mới tới mà thôi.” Đinh Minh cười nói. Hắn vừa đến đã thấy Nathaniel đang mở cổng nhà mình.
“Đinh, ngươi không phải cũng vậy sao.” Nathaniel cười hắc hắc: “Hôm nay ta phải dẫn ngươi đi tổng bộ, không dậy sớm sao được. Ta cũng không muốn để lại ấn tượng không tốt cho người bạn mới quen.”
“Ok, chúng ta cũng biết nhau nhiều rồi, ngươi cũng không cần phải cẩn thận và khách sáo như vậy.” Đinh Minh lắc đầu cười: “Đi thôi, ta cũng vội vàng muốn tận mắt chứng kiến sự xa hoa và hiện đại của tòa lầu kia.”
“Tốt, đi theo ta.” Nathaniel gật đầu nói ngắn gọn.
Theo chân Howard đi một đoạn đường, ngẹo qua một con phố, bọn hắn cuối cùng cũng đặt chân tới đại môn của tòa lầu cao nhất Immortal City kia.
Vào cửa, mặc dù là mới sáng sớm, Đinh Minh cũng có thể cảm giác được hàng loạt ánh mắt đang nhìn chằm chằm, đủ thấy thủ vệ nơi đây cực kỳ sâm nghiêm.
Giữa đại sảnh, đập vào mắt là một mô hình Thái Dương hệ lớn gấp ba so với ở nhà Nathaniel, điểm bất đồng nữa là ngoài Thái Dương hệ ra, còn có một số hành tinh lân cận nữa. Có vẻ như Brotherhood of the Shield có quan hệ với sinh vật ngoài hành tinh cũng không cạn, đạt được tình báo cũng khá nhiều.
Đi tiếp, Đinh Minh ngạc nhiên phát hiện nơi đây ngoại trừ cầu thang bộ, thang máy cũng đã có, còn rất hiện đại nữa. Điều này làm hắn giật mình không nhẹ. Bất quá cũng phải thôi, tòa lầu cao trăm tầng, không ai muốn phí sức như vậy leo lên.
Bên cạnh thang máy, thậm chí có một bản đồ hướng dẫn các nơi trong tòa nhà này, phỏng chừng là ngừa người mới đi lạc, rất có phong cách của xã hội hiện đại.
“Hôm nay có một cuộc họp giữa các thành viên Brotherhood of the Shield, Isaac cũng sẽ đến đây tham gia. Chúng ta được phép mời người quen tham dự nên ta mới chọn ngày hôm nay dẫn ngươi đến.” Nathaniel giải thích.
“Oh, đây quả thực là một vinh hạnh, ta quả thực rất tò mò bộ dạng và tính cách thủ lãnh của các ngươi.” Đinh Minh cười hắc hắc nói.
“Ok, còn nửa giờ nữa cuộc họp bắt đầu, chúng ta đi thôi.” Nathaniel gật đầu cười,
Phòng họp của Brotherhood of the Shield vô cùng rộng rãi, có thể chứa đựng mấy vạn người, rất có phong cách của các phòng họp rộng lớn của Liên Hiệp Quốc mà Đinh Minh thường xuyên thấy trong kiếp trước. Từng hang từng hàng ghế quây thành một nửa vòng tròn, chậm rãi hạ xuống tới. Trung tâm là một cái bục, chỉ có duy nhất một chiếc bàn ngắn khá cao, lại không có ghế trên đó.
Đinh Minh và Nathaniel ngồi vào chỗ đã xếp trước, lẳng lặng chờ cuộc họp bắt đầu. Nhìn xung quanh, Đinh Minh phát hiện nơi đây đã bắt đầu dần đông đúc theo thời gian, hắn là các thành viên tổ chức đã bắt đầu đến.
Ước chừng nửa giờ sau, khi mọi người đã đến đầy đủ, một người trung niên tóc trắng, mặc áo giáp nâu bước lên trên bục. Hắn đôi mắt vàng lóe sáng, khuôn mặt cương nghị, cao ngạo thể hiện tính cách ác liệt và tự tin vô cùng.
Người tới lạnh lùng nhìn xung quanh, rất có một bộ dạng thiên là lão đại, ta là lão nhị giới thiệu: “Xin chào mọi người, ta rất vinh hạnh được hoan nghênh sự có mặt của chư vị tại đây. Trước khi bắt đầu, ta xin giới thiệu một chút. Đối với những người đã quen thuộc với ta, ta chính là người anh em của các ngươi, đối với những người chưa biết ta, ta chính là thủ lĩnh của Brotherhood of the Shield, tên của ta là Isaac Newton …”
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
“…Sweetheart of mine, I’ve sent you a valentine.
Sweetheart of mine, it’s more than a valentine.
Be careful, it’s my heart…” (Irving Berlin)
Có thể nói hiện tại Howard trôi qua rất tốt, mỗi ngày ăn nằm rồi ngủ, thỉnh thoảng lại đi nghiên cứu chút dự án mình ưa thích. Nhất là mỗi ngày lại có mấy cô gái tới hầu hạ mình, đây quả thực chính là cuộc sống có thể so với thần tiên a… Đinh Minh đôi khi quả thực vô cùng khâm phục cuộc sống của hắn, có điều nhiều năm rèn luyện nói cho hắn biết, nếu mình cũng giống thế, khẳng định có thiệt thòi lớn. Vậy nên hắn vẫn là kiềm chế vô cùng.
Giống như hiện tại, những giây phút Howard đang hưởng thụ khiên Đinh Minh thèm muốn vô cùng.
“Anh yêu, vì sao không gọi em dậy? Lời anh hát tuy rằng khó nghe nhưng em vẫn sẽ cùng anh khiêu vũ a…” Cô gái nằm trên giường u oán nói.
“Vì em chưa đánh răng…” Howard hơi ngừng chút đáp lại, sau đó hắn tiếp tục màn khiêu vũ một mình trong điệu nhạc rầm rĩ, khiến cô gái thiếu chút nữa không bật dậy cho một cái dép vào mật hắn. Có điều nàng cũng chỉ nghĩ vậy thôi, nàng còn muốn moi thêm chút tiền từ Howard a, không phải vậy gia đình nàng cũng không qua được mùa đông này, thằng em cũng không thể tiếp tục đến trường.
Cô gái lại chùm chăn lại, cố gắng tiếp tục ngủ trong âm thanh ầm ĩ, bây giờ vẫn còn sáng sớm a…
“Howard, Howard,…” Một âm thanh thiêng liêng đối với cô gái vang lên. Nàng biết âm thanh này nhất định sẽ khiến Howard tắt đài, sau đó đi ra ngoài. Như vậy nàng là có thể ngủ tiếp rồi, giữ sức khỏe lát nữa còn đi làm.
Quả nhiên, không được bao lâu, một chàng thanh niên trẻ tuổi, lực lưỡng đi vào, rất không khách sáo ấn nút tắt đài, sau đó lôi kéo Howard đi ra ngoài.
“Steve, có gì mà gấp gáp như vậy? Hydra còn chưa đánh đến a…” Howard rầu rĩ nói: “Ngươi nhưng là đã phá hỏng bầu không khí và giai điệu thần thánh.”
“Thôi đi pa, ta không hiểu tại sao ngươi lại tiếc nuối. Giọng hát của ngươi như con ếch, quả thực so với Carter chính là một trên trời một dưới đất.” Steve bĩu môi nói.
“Nhưng ta cũng không có Carter hát cho ta a… Ta không tự mình hát, làm sao có thể hưởng thụ sự kì diệu của âm nhạc?” Howard bất đắc dĩ nói.
“Ngươi cũng có thể thuê người a, ngươi giàu như vậy mà…” Steve khinh thường nói.
“Nhưng bọn họ cũng không phải người yêu của ta a, ta mới sẽ không dùng biện pháp thấp kém đó.” Howard bĩu môi lắc đầu.
“Đừng cho là ta không biết, ngươi dành phần lớn thời gian làm cái gì? Ngươi cũng chẳng khác gì Bucky.” Steve mặt đầy hắc tuyến.
“Đó là hưởng thụ nhân sinh, không liên quan đến âm nhạc, ngươi cũng không thể gộp vào.” Howard cãi cùng, rất có tư thái muốn ăn đòn.
“Ta cũng không đùa với ngươi nữa, hôm nay có người muốn gặp ngươi.” Steve lắc đầu, đổi đề tài.
“Ai vậy? Còn là ban ngày ban mặt?” Howard tò mò hỏi.
“Một người quen a, ngươi tới sẽ biết.” Steve thần bí nói.
“Oh, chẳng lẽ là…” Howard như nghĩ ra cái gì, lập tức ngậm miệng, cẩn thận ngó chừng xung quanh.
Đến địa điểm, bước vào một căn phòng nhỏ chỉ có ánh đèn le lói, Howard chứng kiến một bóng người đứng bên cạnh cửa sổ, quay lưng về phía mình, ngắm nhìn ngoài trời đầy tuyết. (Tác giả: trang ít thôi, ngươi cũng không phải là Nick Fury. Đinh Minh bĩu môi: cái này là phong cách, không phải trang, ngươi không hiểu.)
“Đinh, ngươi làm sao đã trở lại rồi? Lẽ nào ngươi đã tìm được Infinity Formula?” Howard hướng về bóng người hỏi, sau đó lập tức kích động.
“Nào có dễ dàng như vậy, ta cũng không phải thần thánh. Lần này ta về là hướng về ngươi hỏi thăm hai kiện công nghệ cao lần trước ta đã đề nghị ngươi nghiên cứu chế tạo.” Đinh Minh xoay người lại, nghiêm túc nói.
“Hai kiện nào? Oh, chẳng lẽ là hai năm trước ngươi nói hai kiện kia?” Howard tò mò hỏi.
“Xem ra ngươi không có quên, rất tốt, ngươi nghiên cứu ra sao rồi?” Đinh Minh gật đầu, sau đó mỉm cười hỏi.
“Rất rắc rối, dù sao đây liên quan đến rất nhiều vấn đề, nhiều kiến thức mà thời đại này nhân loại chưa đạt tới. Bất quá không sao, ta đảm bảo với ngươi, trước khi kết thúc năm nay, ta sẽ cho ra đời sản phẩm.” Howard nghiêm mặt cam kết.
“Ok, ta tin tưởng ngươi, phải biết hai thứ này liên quan rất nhiều đến việc chúng ta có đạt được Infinity Formula hay không. Ta cũng không muốn làm kinh động quá lớn tới Brotherhood of the Shield. Nhưng dù vậy, cuối năm ta vẫn sẽ bắt đầu, dù ngươi có chế tạo ra sản phẩm hay không, hai lão và bác Stark cũng không còn bao nhiêu thời gian.” Đinh Minh lạnh nhạt nói. Cuối năm nay là cuối năm 1944 rồi, tháng 3 năm sau, Captain sẽ tấn công trung tâm đầu não của Hydra, gặp mặt Red Skull ở đó, hắn nhất định phải tham gia để đạt được năng lượng của Terracsact.
“Được rồi, khi nào ta hoàn thành, làm sao có thể liên lạc với ngươi?” Howard trầm tư hỏi.
“Cầm lấy cái này, khi nào ngươi làm xong hãy phá hủy nó một cái bất kỳ trong đó, ta sẽ ngay lập tức xuất hiện bên cạnh ngươi.” Đinh Minh đưa cho Howard hai chiếc phi tiêu thường có khắc ấn kí ở trên, sau đó lại nhắc nhở: “Đúng rồi, các ngươi nhớ sưu tập vũ khí có chứa năng lượng đặc biệt kia càng nhiều càng tốt nhé, ta có việc cần dùng đến chúng.”
Hắn sẽ không đưa cho Steve thêm phi tiêu nữa, vì phòng ngừa nhân gia sẽ gọi hắn đi cứu Bucky. Đối với Bucky, tuy rằng cũng là bạn thân của hắn, nhưng nếu không phải chết, hắn sẽ không đi cứu để mà thay đổi lịch sử. Hơn nữa, hắn biết tuy rằng Bucky sẽ phải chịu khổ, nhưng dù sao cũng coi như là một cái giá đánh đổi cho sự trường sinh và sức mạnh đi.
“Này, không phải chứ, đây là thế nào?…” Howard ngơ ngẩn nhìn hai cái phi tiêu trong tay.
“Đừng hỏi, cứ dựa theo ta mà làm thôi.” Đinh Minh nháy mắt cười nói. Hắn là muốn trêu chọc Howard một chút, nên hắn cũng dặn Steve không được nói cho Howard làm sao hắn tới đây được. Nhớ lại lúc đó Steve ngơ ngác quả thực khiến hắn có một loại cảm giác muốn ôm bụng cười to.
“Không nói thì không nói, có cái gì lạ kỳ?” Howard bĩu môi, thầm nghĩ tí nữa nhất định phải lấy phi tiêu ra nghiên cứu một phen.
“Ngươi tốt nhất không nên ôm ý nghĩ không tốt, nếu làm hỏng ta nhưng là không đảm bảo có thể đến được đâu.” Đinh Minh liếc mắt nhận ra vẻ mặt Howard không đúng, lập tức nghiêm mặt nói: “Được rồi, ta cũng phải đi, hẹn cuối năm gặp lại nhé.”
Nói xong, Đinh Minh trực tiếp biến mất, để lại Howard trợn mắt há hốc mồm và Steve vẻ mặt vẫn còn không thể tin.
“Ta nghĩ ta đoán được làm sao Đinh đến đây được rồi.” Khi Howard phản ứng lại, hắn liếc nhìn Steve một cái rồi nói.
Trở lại mảnh đất chưa bao giờ có ánh mặt trời cùng với tuyết, Đinh Minh ra khỏi khách sạn, bắt đầu hướng tới căn nhà của Nathaniel đi. Hôm nay hắn muốn Nathaniel dẫn mình đi thăm dò tổng bộ Brotherhood of the Shield một lát.
“Nathaniel, ngươi quả thực là một con người luôn luôn đúng giờ, ta cũng vừa mới tới mà thôi.” Đinh Minh cười nói. Hắn vừa đến đã thấy Nathaniel đang mở cổng nhà mình.
“Đinh, ngươi không phải cũng vậy sao.” Nathaniel cười hắc hắc: “Hôm nay ta phải dẫn ngươi đi tổng bộ, không dậy sớm sao được. Ta cũng không muốn để lại ấn tượng không tốt cho người bạn mới quen.”
“Ok, chúng ta cũng biết nhau nhiều rồi, ngươi cũng không cần phải cẩn thận và khách sáo như vậy.” Đinh Minh lắc đầu cười: “Đi thôi, ta cũng vội vàng muốn tận mắt chứng kiến sự xa hoa và hiện đại của tòa lầu kia.”
“Tốt, đi theo ta.” Nathaniel gật đầu nói ngắn gọn.
Theo chân Howard đi một đoạn đường, ngẹo qua một con phố, bọn hắn cuối cùng cũng đặt chân tới đại môn của tòa lầu cao nhất Immortal City kia.
Vào cửa, mặc dù là mới sáng sớm, Đinh Minh cũng có thể cảm giác được hàng loạt ánh mắt đang nhìn chằm chằm, đủ thấy thủ vệ nơi đây cực kỳ sâm nghiêm.
Giữa đại sảnh, đập vào mắt là một mô hình Thái Dương hệ lớn gấp ba so với ở nhà Nathaniel, điểm bất đồng nữa là ngoài Thái Dương hệ ra, còn có một số hành tinh lân cận nữa. Có vẻ như Brotherhood of the Shield có quan hệ với sinh vật ngoài hành tinh cũng không cạn, đạt được tình báo cũng khá nhiều.
Đi tiếp, Đinh Minh ngạc nhiên phát hiện nơi đây ngoại trừ cầu thang bộ, thang máy cũng đã có, còn rất hiện đại nữa. Điều này làm hắn giật mình không nhẹ. Bất quá cũng phải thôi, tòa lầu cao trăm tầng, không ai muốn phí sức như vậy leo lên.
Bên cạnh thang máy, thậm chí có một bản đồ hướng dẫn các nơi trong tòa nhà này, phỏng chừng là ngừa người mới đi lạc, rất có phong cách của xã hội hiện đại.
“Hôm nay có một cuộc họp giữa các thành viên Brotherhood of the Shield, Isaac cũng sẽ đến đây tham gia. Chúng ta được phép mời người quen tham dự nên ta mới chọn ngày hôm nay dẫn ngươi đến.” Nathaniel giải thích.
“Oh, đây quả thực là một vinh hạnh, ta quả thực rất tò mò bộ dạng và tính cách thủ lãnh của các ngươi.” Đinh Minh cười hắc hắc nói.
“Ok, còn nửa giờ nữa cuộc họp bắt đầu, chúng ta đi thôi.” Nathaniel gật đầu cười,
Phòng họp của Brotherhood of the Shield vô cùng rộng rãi, có thể chứa đựng mấy vạn người, rất có phong cách của các phòng họp rộng lớn của Liên Hiệp Quốc mà Đinh Minh thường xuyên thấy trong kiếp trước. Từng hang từng hàng ghế quây thành một nửa vòng tròn, chậm rãi hạ xuống tới. Trung tâm là một cái bục, chỉ có duy nhất một chiếc bàn ngắn khá cao, lại không có ghế trên đó.
Đinh Minh và Nathaniel ngồi vào chỗ đã xếp trước, lẳng lặng chờ cuộc họp bắt đầu. Nhìn xung quanh, Đinh Minh phát hiện nơi đây đã bắt đầu dần đông đúc theo thời gian, hắn là các thành viên tổ chức đã bắt đầu đến.
Ước chừng nửa giờ sau, khi mọi người đã đến đầy đủ, một người trung niên tóc trắng, mặc áo giáp nâu bước lên trên bục. Hắn đôi mắt vàng lóe sáng, khuôn mặt cương nghị, cao ngạo thể hiện tính cách ác liệt và tự tin vô cùng.
Người tới lạnh lùng nhìn xung quanh, rất có một bộ dạng thiên là lão đại, ta là lão nhị giới thiệu: “Xin chào mọi người, ta rất vinh hạnh được hoan nghênh sự có mặt của chư vị tại đây. Trước khi bắt đầu, ta xin giới thiệu một chút. Đối với những người đã quen thuộc với ta, ta chính là người anh em của các ngươi, đối với những người chưa biết ta, ta chính là thủ lĩnh của Brotherhood of the Shield, tên của ta là Isaac Newton …”
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!