Hiệp Sĩ Trong Marvel - Chương 21:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Hiệp Sĩ Trong Marvel


Chương 21:


Cuối năm 1944 đánh dấu một cơn bão tuyết khủng khiếp quét qua toàn bộ các chiến trường của quân Đồng Minh và quân Phát-Xít. Ảnh hưởng của nó cực kỳ rộng lớn. Nó không chỉ khiến bước tiến của quân Đồng Minh bị chậm lại vì lý do hậu cần, còn khiến cho Phát-Xít có thời gian thở dốc. Người Đức những ngày này quả thực là sống một ngày dài bằng một năm. Khắp các mặt trận đều bị đánh cho tơi tả. Hydra căn cứ bị tán phá, mặc dù dùng đủ mọi loại thủ đoạn mà cũng không cách nào giết được Captain America. Duy nhất một lần ngoài ý muốn thì lại hãm hại phải Bucky. Điều này làm cho Steve như là đánh máu gà vậy, chuyên môn tìm căn cứ Hydra đi hành hung, tiết hận. Red Skull đối với điều này chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay, trơ mắt nhìn rất nhiều căn cứ tiên tiến bị cướp sạch mà chảy máu không thôi. Ngoại trừ một số lần chơi tự hủy còn có thể cho SSR và Howling Commandos một vài tổn thất ra, sau đó quân Đồng Minh cũng rút kinh nghiệm, chuyên môn cử các chuyên gia đi phá giải các quá trình này, thậm chí có khi còn đánh cho Hydra chưa kịp bật cả chương trình tự hủy.
Đầu tháng 11, ban đêm, trước khi cơn bão tuyết đạt đến đỉnh điểm nhất, trong căn phòng ấm áp của Howard, có thể thấy một đôi nam nữ trên giường đang “Ba… Ba… Ba…”. Uhm, chính là chuyện nhân sinh đại kế đó thôi.
Khi nam nhân đã cạn kiệt sức lực, ủ rũ nằm lên người cô gái, hắn bỗng có cảm giác không lành. Hơi ngoái đầu lại, dưới ánh trăng mông lung chiếu vào từ ngoài cửa sổ, hắn chứng kiến một bóng người tựa như ma quỷ đã ngồi trên cái ghế đối diện với cái giường từ lúc nào. Trên tay bóng người đó còn nghịch lấy một cái phi tiêu màu bạc, bên trên có ấn ký đặc biệt, lóe ra ánh sáng lạnh như băng.

“Ối mẹ ơi !!!!!!!!!!!!!” Một tiếng gáo vô cùng thê thảm từ căn phòng truyền ra. May là Howard đã làm xong việc cần làm, bằng không chỉ riêng việc bị hù như thế này đã khiến hắn đời này nhất định vô sinh.
Cô gái cái nghe được tiếng kêu, hơi cố rướn mình, ngẩng đầu thấy bóng người đó, sợ quá ngất luôn.
“Hắc hắc…” Bóng người cười quái dị, chợt chuyển giọng: “Ta ra ngoài phòng khách chờ ngươi, nhanh lên một chút nha…”
Hắn đứng lên, bước nhanh đi mở cửa, vọt ra ngoài, để lại một bóng lưng tiêu sái.
“Đinh Minh, Fuck uuuuuuuuuuu !!!!!!!!!!!!!!!” Tiếng kêu thê thảm của Howard lại vang lên, có thể thấy được vô cùng vô tận oán hận từ đó đi ra.

Mười phút sau, Đinh Minh đang ngồi an vị thoải mái trên chiếc ghế sa lông, chân gác lên bàn đắc ý mười phần, chợt cửa phòng mở ra, một người vọt vào, thần sắc cuồng loạn hiện lên trên mặt hắn.
“Đinh, một lần nữa ta thề… ta thề…” Howard giận điên người, ấp a ấp úng nói.
“Oh, ngươi có thể làm gì ta?” Đinh Minh cười híp mắt nói.
“Ta… ta…” Howard lại chợt ủ rũ, hắn cũng không có cách nào, ai kêu nhân gia mạnh hơn hắn nhiều như vậy, muốn giết hắn còn không dễ như trở bàn tay?
“Hắc hắc, ta mới đến mười phút thôi, ai ngờ ngươi yếu như vậy.” Đinh Minh cười quái dị nói.
“Ngươi biết cái gì, chẳng qua trước khi ngươi đến ta đã làm mấy lần rồi thôi.” Howard chống chế.
“Vô nghĩa, càng về sau rõ ràng phải càng lâu hơn chứ, ngươi căn bản là đang nói ngược.” Đinh Minh bĩu môi.
“Ngươi biết cái gì? Ta cơ địa khác người thường.” Howard cãi cùn, chợt đổi đề tài, hắn cũng không mong muốn bị nói toạc việc mình yếu sinh lý: “Không nói cái này, lần này ngươi đến phải chăng là vì hai thiết bị kia.”
“Không sai…” Đinh Minh cười hắc hắc.
“Vậy là… Infinity Formula, ngươi chuẩn bị bắt đầu rồi?” Howard hưng phấn nói.
“Chưa được, ta còn chờ một cơ hôi, chắc khoảng hai tuần nữa, lúc đó bão tuyết đạt tới đỉnh điểm nhất, thủ vệ của tổng bộ một bên chưa kịp trở về, một bên lại đang rời đi, lúc đó là lúc dễ dàng hạ thủ nhất.” Đinh Minh híp mắt lại nói.
“Ok, vậy bây giờ ngươi đi theo ta, chúng ta đi lấy thiết bị và lượng vũ khí năng lượng lần trước ngươi yêu cầu.” Howard gật đầu nói.
Đinh Minh lập tức đứng lên, đi theo Howard đến một nhà kho. Trên đường đi, chỉ có lẻ tẻ vài tên trực gác đêm trong doanh trại, chắc là do bão tuyết nhiều quá nên không ai tin tưởng người Đức sẽ tấn công lúc này.
Nhà kho khá rộng, được bao phủ bởi tầng tầng dây kẽm gai. Ở đây thủ vệ nghiêm ngặt nhất, ngày lẫn đêm luôn luôn có một vài tên lính vũ trang tận răng canh gác.
“Ở đây là tất cả vũ khí rồi, người định làm như thế nào với chúng nó?” Howard tò mò hỏi. Nói thật, hắn không tin Đinh Minh có thể sử dụng được nhiều như vậy vũ khí. Đinh Minh là người chứ không phải Quan âm bồ tát nghìn tay a… Howard đoán tên kia hẳn là mang vũ khí dịch chuyển tới nơi hắn ở, sau đó lại giao cho người của hắn sử dụng, như vậy là có thể làm một hồi cướp đoạt trắng trợn Brotherhood of the Shield rồi.
Nói thật, Đinh Minh cũng quả thật từng có ý tưởng như vậy. Nhưng thứ nhất nơi đó không có ai sẽ theo hắn đi chơi liều như vậy. Một khi hắn tiết lộ phong thanh, Isaac ngay lập tức sẽ biết được. Hắn có quyền uy tuyệt đối ở nơi đó. Thứ hai là Nathaniel nhất định cũng không đồng ý. Ăn trộm, đánh cắp kiến thức cũng còn thôi, không có nguy hiểm nhân mạng và thiệt thòi nặng nề. Nhưng một khi hắn đi cướp, đó chính là chiến tranh a… Một hồi chiến tranh dù nhỏ mấy đi nữa, cuối cùng cũng sẽ có người chết, nguy hại cũng sẽ rất lớn. Thứ ba là tổng bộ cũng không phải dễ dàng như vậy cướp. Dù không có ai làm thủ vệ, nhưng Đinh Minh luôn cảm giác nếu mình ngạnh bính, nhất định sẽ không có kết quả tốt, rất có thể chết không toàn thây.
“Hút năng lượng chứ sao…” Đinh Minh bĩu môi.
“Cái… Cái gì?” Howard đang cảm giác mình bị lãng tai, chợt há hốc mồm, chứng kiến Đinh Minh đi qua, chạm tay vào từng cây súng. Chỉ thấy nơi hắn đi qua, từng lớp, từng lớp năng lượng theo thân súng dũng mãnh thông qua cánh tay, tiến vào người hắn, như thể hắn là một cái nam châm vậy.
“Ngươi… ngươi làm thế ngày mai Chester nhất định sẽ giết ta…” Howard lắp bắp nói.
“Tùy tiện tìm một lý do là được, cứ báo hỏng do để lâu và thời tiết rét lạnh đi.” Đinh Minh khinh thường nói.
Nửa tiếng sau, nhìn từng mảng, từng mảng vũ khí biến thành phế vật, Howard khóc không ra nước mắt: “Xong, xong, bao nhiêu tài liệu nghiên cứu a, cứ như vậy bị ngươi làm hỏng mất…” Cảm tình hắn mới không lo lắng Chester sẽ làm hắn như thế nào, mà là quá xót ruột tài liệu nghiên cứu của hắn.
“Ngươi tiếc nuối cái gì? Lần này ta mà đột nhập thành công, nhất định có thểm kiếm một đống tài liệu về. Đến lúc đó, ngươi không sướng rơn mới là lạ.” Đinh Minh cười nói.
“Ngươi nói đấy nhé, lần này không kiếm được cái gì bổ ích, ta sẽ không buông tha ngươi. Được rồi, theo ta đi, lấy hai vật ngươi cần.” Howard hưng phấn đáp lại.
Rẽ vào một góc nhỏ, có thể trông thấy một cái két sắt dày đặc được bảo mật chu đáo, Howard giơ tay cầm nên xoay nắm, một tay nhét cái chìa khóa vào. Một phút sau, hắn rốt cuộc xoa xoa mồ hôi trên trán, thành công mở ra két sắt. Phỏng chừng là nhân gia khi thiết kế két sắt, cho cái mật mã quá khó nhớ a.
Howard từ bên trong mang ra hai vật hình thù kì dị. Một vật rất giống chiếc Iphone thời hiện đại, một vật nho nhỏ, ai thế kỉ 21 nhìn vào, nhất định biết nó là một cái USB. Bất quá chiếc USB này cực kỳ kỳ quái, không hề có giác cắm như thông thường mà chỉ có một cái nút bầm On-Off.
Đây cũng là Đinh Minh cân nhắc thời đại này còn chưa có thống nhất chung về giác cắm, nếu chẳng may mang loại bình thường USB đi, cắm vô không được, không phải khóc không ra nước mắt? Vì vậy hắn mới nói ra ý tưởng này, hy vọng Howard có thể hoàn thành được. Cũng may Howard là thiên tài, tuy rằng cần mấy năm, nhưng chung quy vẫn có thể làm ra.
Còn vật giống như Iphone kia, đương nhiên chính là một cái máy ảnh loại nhỏ, tuy rằng không có đời sau cảm ứng trên màn hình như vậy. Nhưng ít ra có thể chụp hình, lưu trữ dữ liệu trong phần cứng trong máy là tốt rồi.
“Tốt lắm, có hai cái này, ta có thể tự tin làm được thần không biết quỷ không hay. Sau đó, Isaac nhất định sẽ không biết chuyện gì xảy ra, sẽ không tìm chúng ta làm phiền.” Đinh Minh mỉm cười nói. Hắn đã nghĩ thông rồi, mới không lo lắng khả năng tiên đoán của Isaac. Hắn Đinh Minh là không thuộc về thế giới này, không có nguồn gốc ở đây. Nếu Isaac có thể tiên đoán ra Đinh Minh, Isaac nhất định sẽ trước tiên tìm và diệt hắn mà không phải chơi cái gì chiến tranh tìm người. Đó là bởi vì sự tồn tại của hắn nhất định sẽ ảnh hưởng tới lời tiên đoán The Silent Truth, mà theo như sự hiểu biết của Đinh Minh về Isaac, một kẻ ích kỷ và cuồng sự chính xác của Toán học như hắn sẽ luôn không cho phép mình là sai.
“Được rồi ta đi đây, hẹn gặp lại.” Đinh Minh mỉm cười hướng Howard chào từ biệt, sau khi đã hỏi hắn cách sử dụng hai thứ đồ này: “À, cho ta hỏi thăm cả cô gái kia nha, có vẻ bị ngất không nhẹ.”
Đinh Minh biến mất mà không kịp quan sát từng đợt khói đen đang bốc khỏi đầu người nào đó.

“Nathaniel, ngươi chuẩn bị sẵn sàng xuất phát chưa?” Sau khi trở lại căn nhà của Nathaniel, Đinh Minh hướng về hắn hỏi.
“Ok, đi thôi.” Nathaniel mỉm cười. Hắn một tháng trước đã trở về đây là vì để chuyên môn phối hợp với Đinh Minh.
“Tốt lắm, đây cũng là lần đầu tiên ta đạp trong bão tuyết lớn như vậy a.” Đinh Minh cười hắc hắc, sau đó khiêng lên một chiếc rương sắt, theo sau Nathaniel đi ra ngoài.
Có thể thấy được phương hướng bọn họ đi hoàn toàn không có liên quan gì với tổng bộ Brotherhood of the Shield. Nó dường như là hướng ra ngoài Immortal City, hướng về chiến trường nơi doanh trại của Howard và Chester.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Cuối năm 1944 đánh dấu một cơn bão tuyết khủng khiếp quét qua toàn bộ các chiến trường của quân Đồng Minh và quân Phát-Xít. Ảnh hưởng của nó cực kỳ rộng lớn. Nó không chỉ khiến bước tiến của quân Đồng Minh bị chậm lại vì lý do hậu cần, còn khiến cho Phát-Xít có thời gian thở dốc. Người Đức những ngày này quả thực là sống một ngày dài bằng một năm. Khắp các mặt trận đều bị đánh cho tơi tả. Hydra căn cứ bị tán phá, mặc dù dùng đủ mọi loại thủ đoạn mà cũng không cách nào giết được Captain America. Duy nhất một lần ngoài ý muốn thì lại hãm hại phải Bucky. Điều này làm cho Steve như là đánh máu gà vậy, chuyên môn tìm căn cứ Hydra đi hành hung, tiết hận. Red Skull đối với điều này chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay, trơ mắt nhìn rất nhiều căn cứ tiên tiến bị cướp sạch mà chảy máu không thôi. Ngoại trừ một số lần chơi tự hủy còn có thể cho SSR và Howling Commandos một vài tổn thất ra, sau đó quân Đồng Minh cũng rút kinh nghiệm, chuyên môn cử các chuyên gia đi phá giải các quá trình này, thậm chí có khi còn đánh cho Hydra chưa kịp bật cả chương trình tự hủy.
Đầu tháng 11, ban đêm, trước khi cơn bão tuyết đạt đến đỉnh điểm nhất, trong căn phòng ấm áp của Howard, có thể thấy một đôi nam nữ trên giường đang “Ba… Ba… Ba…”. Uhm, chính là chuyện nhân sinh đại kế đó thôi.
Khi nam nhân đã cạn kiệt sức lực, ủ rũ nằm lên người cô gái, hắn bỗng có cảm giác không lành. Hơi ngoái đầu lại, dưới ánh trăng mông lung chiếu vào từ ngoài cửa sổ, hắn chứng kiến một bóng người tựa như ma quỷ đã ngồi trên cái ghế đối diện với cái giường từ lúc nào. Trên tay bóng người đó còn nghịch lấy một cái phi tiêu màu bạc, bên trên có ấn ký đặc biệt, lóe ra ánh sáng lạnh như băng.

“Ối mẹ ơi !!!!!!!!!!!!!” Một tiếng gáo vô cùng thê thảm từ căn phòng truyền ra. May là Howard đã làm xong việc cần làm, bằng không chỉ riêng việc bị hù như thế này đã khiến hắn đời này nhất định vô sinh.
Cô gái cái nghe được tiếng kêu, hơi cố rướn mình, ngẩng đầu thấy bóng người đó, sợ quá ngất luôn.
“Hắc hắc…” Bóng người cười quái dị, chợt chuyển giọng: “Ta ra ngoài phòng khách chờ ngươi, nhanh lên một chút nha…”
Hắn đứng lên, bước nhanh đi mở cửa, vọt ra ngoài, để lại một bóng lưng tiêu sái.
“Đinh Minh, Fuck uuuuuuuuuuu !!!!!!!!!!!!!!!” Tiếng kêu thê thảm của Howard lại vang lên, có thể thấy được vô cùng vô tận oán hận từ đó đi ra.

Mười phút sau, Đinh Minh đang ngồi an vị thoải mái trên chiếc ghế sa lông, chân gác lên bàn đắc ý mười phần, chợt cửa phòng mở ra, một người vọt vào, thần sắc cuồng loạn hiện lên trên mặt hắn.
“Đinh, một lần nữa ta thề… ta thề…” Howard giận điên người, ấp a ấp úng nói.
“Oh, ngươi có thể làm gì ta?” Đinh Minh cười híp mắt nói.
“Ta… ta…” Howard lại chợt ủ rũ, hắn cũng không có cách nào, ai kêu nhân gia mạnh hơn hắn nhiều như vậy, muốn giết hắn còn không dễ như trở bàn tay?
“Hắc hắc, ta mới đến mười phút thôi, ai ngờ ngươi yếu như vậy.” Đinh Minh cười quái dị nói.
“Ngươi biết cái gì, chẳng qua trước khi ngươi đến ta đã làm mấy lần rồi thôi.” Howard chống chế.
“Vô nghĩa, càng về sau rõ ràng phải càng lâu hơn chứ, ngươi căn bản là đang nói ngược.” Đinh Minh bĩu môi.
“Ngươi biết cái gì? Ta cơ địa khác người thường.” Howard cãi cùn, chợt đổi đề tài, hắn cũng không mong muốn bị nói toạc việc mình yếu sinh lý: “Không nói cái này, lần này ngươi đến phải chăng là vì hai thiết bị kia.”
“Không sai…” Đinh Minh cười hắc hắc.
“Vậy là… Infinity Formula, ngươi chuẩn bị bắt đầu rồi?” Howard hưng phấn nói.
“Chưa được, ta còn chờ một cơ hôi, chắc khoảng hai tuần nữa, lúc đó bão tuyết đạt tới đỉnh điểm nhất, thủ vệ của tổng bộ một bên chưa kịp trở về, một bên lại đang rời đi, lúc đó là lúc dễ dàng hạ thủ nhất.” Đinh Minh híp mắt lại nói.
“Ok, vậy bây giờ ngươi đi theo ta, chúng ta đi lấy thiết bị và lượng vũ khí năng lượng lần trước ngươi yêu cầu.” Howard gật đầu nói.
Đinh Minh lập tức đứng lên, đi theo Howard đến một nhà kho. Trên đường đi, chỉ có lẻ tẻ vài tên trực gác đêm trong doanh trại, chắc là do bão tuyết nhiều quá nên không ai tin tưởng người Đức sẽ tấn công lúc này.
Nhà kho khá rộng, được bao phủ bởi tầng tầng dây kẽm gai. Ở đây thủ vệ nghiêm ngặt nhất, ngày lẫn đêm luôn luôn có một vài tên lính vũ trang tận răng canh gác.
“Ở đây là tất cả vũ khí rồi, người định làm như thế nào với chúng nó?” Howard tò mò hỏi. Nói thật, hắn không tin Đinh Minh có thể sử dụng được nhiều như vậy vũ khí. Đinh Minh là người chứ không phải Quan âm bồ tát nghìn tay a… Howard đoán tên kia hẳn là mang vũ khí dịch chuyển tới nơi hắn ở, sau đó lại giao cho người của hắn sử dụng, như vậy là có thể làm một hồi cướp đoạt trắng trợn Brotherhood of the Shield rồi.
Nói thật, Đinh Minh cũng quả thật từng có ý tưởng như vậy. Nhưng thứ nhất nơi đó không có ai sẽ theo hắn đi chơi liều như vậy. Một khi hắn tiết lộ phong thanh, Isaac ngay lập tức sẽ biết được. Hắn có quyền uy tuyệt đối ở nơi đó. Thứ hai là Nathaniel nhất định cũng không đồng ý. Ăn trộm, đánh cắp kiến thức cũng còn thôi, không có nguy hiểm nhân mạng và thiệt thòi nặng nề. Nhưng một khi hắn đi cướp, đó chính là chiến tranh a… Một hồi chiến tranh dù nhỏ mấy đi nữa, cuối cùng cũng sẽ có người chết, nguy hại cũng sẽ rất lớn. Thứ ba là tổng bộ cũng không phải dễ dàng như vậy cướp. Dù không có ai làm thủ vệ, nhưng Đinh Minh luôn cảm giác nếu mình ngạnh bính, nhất định sẽ không có kết quả tốt, rất có thể chết không toàn thây.
“Hút năng lượng chứ sao…” Đinh Minh bĩu môi.
“Cái… Cái gì?” Howard đang cảm giác mình bị lãng tai, chợt há hốc mồm, chứng kiến Đinh Minh đi qua, chạm tay vào từng cây súng. Chỉ thấy nơi hắn đi qua, từng lớp, từng lớp năng lượng theo thân súng dũng mãnh thông qua cánh tay, tiến vào người hắn, như thể hắn là một cái nam châm vậy.
“Ngươi… ngươi làm thế ngày mai Chester nhất định sẽ giết ta…” Howard lắp bắp nói.
“Tùy tiện tìm một lý do là được, cứ báo hỏng do để lâu và thời tiết rét lạnh đi.” Đinh Minh khinh thường nói.
Nửa tiếng sau, nhìn từng mảng, từng mảng vũ khí biến thành phế vật, Howard khóc không ra nước mắt: “Xong, xong, bao nhiêu tài liệu nghiên cứu a, cứ như vậy bị ngươi làm hỏng mất…” Cảm tình hắn mới không lo lắng Chester sẽ làm hắn như thế nào, mà là quá xót ruột tài liệu nghiên cứu của hắn.
“Ngươi tiếc nuối cái gì? Lần này ta mà đột nhập thành công, nhất định có thểm kiếm một đống tài liệu về. Đến lúc đó, ngươi không sướng rơn mới là lạ.” Đinh Minh cười nói.
“Ngươi nói đấy nhé, lần này không kiếm được cái gì bổ ích, ta sẽ không buông tha ngươi. Được rồi, theo ta đi, lấy hai vật ngươi cần.” Howard hưng phấn đáp lại.
Rẽ vào một góc nhỏ, có thể trông thấy một cái két sắt dày đặc được bảo mật chu đáo, Howard giơ tay cầm nên xoay nắm, một tay nhét cái chìa khóa vào. Một phút sau, hắn rốt cuộc xoa xoa mồ hôi trên trán, thành công mở ra két sắt. Phỏng chừng là nhân gia khi thiết kế két sắt, cho cái mật mã quá khó nhớ a.
Howard từ bên trong mang ra hai vật hình thù kì dị. Một vật rất giống chiếc Iphone thời hiện đại, một vật nho nhỏ, ai thế kỉ 21 nhìn vào, nhất định biết nó là một cái USB. Bất quá chiếc USB này cực kỳ kỳ quái, không hề có giác cắm như thông thường mà chỉ có một cái nút bầm On-Off.
Đây cũng là Đinh Minh cân nhắc thời đại này còn chưa có thống nhất chung về giác cắm, nếu chẳng may mang loại bình thường USB đi, cắm vô không được, không phải khóc không ra nước mắt? Vì vậy hắn mới nói ra ý tưởng này, hy vọng Howard có thể hoàn thành được. Cũng may Howard là thiên tài, tuy rằng cần mấy năm, nhưng chung quy vẫn có thể làm ra.
Còn vật giống như Iphone kia, đương nhiên chính là một cái máy ảnh loại nhỏ, tuy rằng không có đời sau cảm ứng trên màn hình như vậy. Nhưng ít ra có thể chụp hình, lưu trữ dữ liệu trong phần cứng trong máy là tốt rồi.
“Tốt lắm, có hai cái này, ta có thể tự tin làm được thần không biết quỷ không hay. Sau đó, Isaac nhất định sẽ không biết chuyện gì xảy ra, sẽ không tìm chúng ta làm phiền.” Đinh Minh mỉm cười nói. Hắn đã nghĩ thông rồi, mới không lo lắng khả năng tiên đoán của Isaac. Hắn Đinh Minh là không thuộc về thế giới này, không có nguồn gốc ở đây. Nếu Isaac có thể tiên đoán ra Đinh Minh, Isaac nhất định sẽ trước tiên tìm và diệt hắn mà không phải chơi cái gì chiến tranh tìm người. Đó là bởi vì sự tồn tại của hắn nhất định sẽ ảnh hưởng tới lời tiên đoán The Silent Truth, mà theo như sự hiểu biết của Đinh Minh về Isaac, một kẻ ích kỷ và cuồng sự chính xác của Toán học như hắn sẽ luôn không cho phép mình là sai.
“Được rồi ta đi đây, hẹn gặp lại.” Đinh Minh mỉm cười hướng Howard chào từ biệt, sau khi đã hỏi hắn cách sử dụng hai thứ đồ này: “À, cho ta hỏi thăm cả cô gái kia nha, có vẻ bị ngất không nhẹ.”
Đinh Minh biến mất mà không kịp quan sát từng đợt khói đen đang bốc khỏi đầu người nào đó.

“Nathaniel, ngươi chuẩn bị sẵn sàng xuất phát chưa?” Sau khi trở lại căn nhà của Nathaniel, Đinh Minh hướng về hắn hỏi.
“Ok, đi thôi.” Nathaniel mỉm cười. Hắn một tháng trước đã trở về đây là vì để chuyên môn phối hợp với Đinh Minh.
“Tốt lắm, đây cũng là lần đầu tiên ta đạp trong bão tuyết lớn như vậy a.” Đinh Minh cười hắc hắc, sau đó khiêng lên một chiếc rương sắt, theo sau Nathaniel đi ra ngoài.
Có thể thấy được phương hướng bọn họ đi hoàn toàn không có liên quan gì với tổng bộ Brotherhood of the Shield. Nó dường như là hướng ra ngoài Immortal City, hướng về chiến trường nơi doanh trại của Howard và Chester.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN