Hiệp Sĩ Trong Marvel - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Hiệp Sĩ Trong Marvel


Chương 7


Năm 1934,
Ngày mai Đinh Minh sẽ tròn 14 tuổi. Hắn sinh nhật vào tháng 11, cho nên tất nhiên là còn hơn nửa năm nữa hắn mới bước vào cấp ba. Nhưng dù vậy, gia đình hắn đã bắt đầu chuẩn bị rối rít. Nhất là ông lão rất vô sỉ gọi hắn lại, giảng cho hắn một bài về vấn đề giới tính và tình dục, khiến hắn có một loại xúc động muốn tiến lên giật lấy bộ râu đã bạc phơ của ông. Giảng xong ông lão còn mặt dày cam đoan là khi Đinh Minh tròn mười sáu tuổi, ông còn sẽ tặng cho hắn món quà nho nhỏ… Uhm, không nói hắn cũng có thể đoán được là cái gì…
Nhưng là bà lão cũng kéo hắn lại giảng cho hắn một bài. Đó chính là kiếm nhiều chút bạn bè a. Từ nhỏ đến giờ, Đinh Minh cũng có vẻ lập dị. Hắn ngoài dành thời gian thỉnh thoảng đi chơi với Steve Rogers ra, thời gian biểu của hắn chỉ có rèn luyện và học tập. Riêng nói về học tập nha, hắn có cảm giác trời đất quay cuồng rất lâu… Bởi vì hắn không phải học bài tập ở trường a, hắn là học nghiên cứu gen ấy… Cả một đống chữ làm hắn có cảm giác trở lại kiếp trước ôn thi đại học. Huống chi cái này còn khủng khiếp hơn kìa… May là có bà lão giúp đỡ và chỉ điểm, lại còn được đến phòng nghiên cứu để thực hành, bằng không hắn xác định sẽ bỏ nghề nửa chừng.

Điều này cũng tạo thành hậu quả là hắn rất ít bạn. Hơn nữa hắn cũng không coi là gì, dù sao một linh hồn hai kiếp hơn ba mươi tuổi là sẽ rất khó hòa đồng a. Nhưng nói đi nói lại, dù sao lên cấp ba sẽ khá khẩm hơn. Người Mĩ trưởng thành sớm mà. Không nói cái khác, chỉ riêng mười sáu tuổi a, hắn là rất mong chờ ngày đó. Hắn quyết định mười sáu tuổi liền kết liễu hai đời xử nam của mình.
Đinh Minh nghĩ lại 14 năm trôi qua, rất có một loại cảm giác đã qua một đời, thở dài, cảm khái.
Hôm nay, hắn đã là trung nhẫn đỉnh phong rồi. Mặc dù tốc độ tu luyện của hắn không nhanh là bao nhiêu, nhưng cơ sở lại vững chắc cực kỳ. Chỉ riêng nói về thân thể, hắn là sẽ không thua cho trung nhẫn Rock Lee a. Lượng Chakra, mặc dù không bằng được Jinchukirii, nhưng dù gì cũng có khoảng chừng một phần tư a. Còn về tinh thần lực? Hắn dám đảm bảo giáo sư X mặc dù có thể đọc ý nghĩ của hắn, nhưng muốn khống chế hắn thì khó khăn vô cùng. Muốn để giáo sư X không thể đọc ý nghĩ của hắn, hắn phỏng chừng tinh thần lực phải ngang với ảnh cấp a. Dù sao giáo sư cũng là cấp bốn dị nhân tồn tại a.
Nói đến nhẫn thuật của Đinh Minh, hắn có một loại tìm không ra cái lỗ để chui vào. Dù sao bằng tuổi này, nhân gia Naruto là chơi Rasengan a, Sasuke là Chidolri a, thậm chí là Sakura cũng đã học tập nhẫn thuật chữa bệnh đỉnh cấp. Còn hắn? vẫn là tam thân thuật thôi… Mặc dù dùng đến đăng phong tạo cực, nhưng này cũng không thể phủ nhận sự vô năng a…
Ảo thuật… uh, cái này không nói được rồi, không có cái nào a…
Kiếm thuật… uh, vẫn là kiếm thuật cơ bản thôi… không phải hắn không muốn hối đoái kiếm thuật đỉnh cấp, nhưng là nhân gia là cần kiếm xịn a… tức là kiếm được chế bằng kim loại xịn ấy, bởi vì hầu hết kiếm thuật là được xây dựng trên việc truyền Chakra vào vũ khí mà. Không có kim loại xịn, làm sao có thể truyền Chakra vào? Đinh Minh đoán đây cũng là lý do vì sao mà trong Hokage thế giới samurai ít và yếu như vậy đi. Đừng nhìn một số samurai là dùng kiếm kết hợp với Chakra, nhưng đó cũng chẳng qua là dùng Chakra bao bọc bề ngoài của kiếm, mà không làm được truyền Chakra vào trong kiếm, mà không ảnh hưởng đến kết cấu của kiếm. Trong Naruto, Mifune làm được điểm này liền có chiến lực ngang với năm Kage, điểm này cũng phần nào giúp cho Hanzo có danh xưng “Bán Thần” a… Dù sao cái đồ chơi này chỉ có nhà giàu, đại tộc mới chơi được, hơn nữa dùng tinh thần samurai đối chiến với ninja đã là có tiên thiên thế yếu. Thử nghĩ xem, một người cao thượng, một người không từ thủ đoạn nào đánh nhau, ai thắng a? Nhìn lại Super Heros kìa, cao thượng thì cao thượng đấy, mặc dù cuối cùng rất không giải thích được chiến thắng (Chắc là do nhân vật chính quầng sáng đi), nhưng quá trình là gian khổ nhiều lắm a. Thậm chí SHIELD còn từng bị HYDRA chiếm lĩnh, Green Goblin còn từng trở thành giám đốc SHIELD kìa…
Thế mới nói, trở thành samurai thì gian khổ, mà kết quả lại chả ra gì, vẫn là làm ninja mới tốt.
Còn về Đinh Minh, hắn tại sao lại chọn kiếm? Vì hắn yêu thích, hắn muốn sáng tạo ra con đường ninja thuộc về mình. Từ đó, hắn mới có thể trở thành ninja vĩ đại nhất, thực hiện ước mơ cua muội tử của mình.
Bất quá dù sao nhưng năm này cũng không uổng phí, hắn cuối cùng luyện được chiêu rút kiếm đến đăng phong tạo cực a… Bảo đảm là sắp sánh ngang Phó Hồng Tuyết rồi, rút đao là có người chết.
Thậm chí, để rèn luyện khả năng phản ứng của mình, từ mười tuổi bắt đầu, hắn học cách Teppi luyện kiếm, treo một đống kiếm gỗ lên, gõ một cái là lập tức kiếm trận chuyển động. Mới đầu hắn ăn không ít đau khổ, may là dần dần cũng quen. Từ mười cây kiếm ban đầu, giờ đã tăng lên tới gần trăm cây rồi.
Thể thuật… có lẽ đây là thứ Đinh Minh tự hào nhất rồi. Dù sao mười mấy năm qua bao nhiêu năng lượng điểm hắn đều dùng để đầu tư vào Bát Môn Độn Giáp a… Môn thể thuật này không nói cái khác, chính là cực kỳ thích hợp với hắn. Mở Bát Môn Độn Giáp, phối hợp với thế kiếm một đi không trở lại, bảo đảm ngày này sang năm là ngày giỗ của kẻ địch. Tất nhiên môn thể thuật này có thiếu sót cực lớn của nó, dùng xong không cẩn thận liền mất đi sức chiến đấu, đặc biệt là mở ra Tử môn, khả năng giống như Might Guy bại liệt cả đời là rất lớn. Bất quá hắn vẫn là đổi lấy, vì một ngày hy vọng kiếm được Huyết kế giới hạn Mộc độn. Có cái này chắc là sẽ giảm bớt khả năng dính bại liệt a.
Hôm nay có thể nói là ngày hắn hoàn thành công tác của mình, vì hắn cuối cùng hắn cũng đổi được Tử Môn – Môn cuối cùng của bộ thể thuật này, không uổng phí mấy năm nay làm Super Hero của hắn.
Từ lúc năm tuổi, sau khi dạy dỗ một trận ba tên to con và đồng bọn (uhm, tất nhiên là tụi kia lại kéo bè kéo lũ đến nữa, vì vậy nhân vật chính của chúng ta lại phải ra tay… kiếm điểm). Đinh Minh quyết định sớm chút trở thành Super Hero, đơn giản vì tội ác chính là điểm a, không nhanh chóng kiếm chút điểm, sau 22 tuổi làm sao bây giờ? Đi đâu tìm năng lượng đây?
Và thế là thành phố New York bỗng xuất hiện truyền thuyết về Super Hero. Một người bịt mặt chùm đầu, mặc áo choàng đen. Toàn thân từ trên xuống dưới là màu đen, tựa như hòa vào màn đêm của thành phố vậy. Tuy rằng có vẻ rất tà ác, nhưng nhân gia là đi dương thiện phạt ác a… Suy đi tính lại, nhà báo cảm thấy cho cái tên xấu quá cũng không tốt, đẹp quá cũng không được. Thế là Mr. Ông chủ nhà bào quyết định cho cái tên Shadow Paladin,… uhm… Shadow nha, nghe là biết không thế nào tốt, những kẻ luôn hoạt động trong bóng đêm, chuyên đeo mặt nạ có kẻ nào tốt à? Còn Paladin nha, không phải các hiệp sĩ là thường xuyên phải bảo hộ bình dân sao, dương thiện phạt ác sao? Lấy tên Knight lại thấy đơn giản quá, Paladin vừa mang phong cách người Mĩ hào phóng, người Pháp lãng mạn… Uhm, Shadow Paladin tốt, vừa oai phong, lại không mất cá tính…
Thế là ngày hôm sau, trên báo lập tức xuất hiện tiêu đề về Shadow Paladin Super hero…
Đọc bài báo này, Đinh Minh khóc không ra nước mắt, Shadow Paladin a, liên quan gì đến ninja đây? Nhưng cái tên này làm sao nghe vào tai cũng thấy dễ chịu a… Chậc chậc… Tên nhà báo nào tài hoa vậy? Lấy cái tên cũng dễ nghe như vậy, các muội tử không mê chết mới là lạ.
Chẳng lẽ là do bộ đồ của mình? Không phải chứ, ngoại trừ áo choàng chính là tham khảo Assassin Creeds thôi a, liên quan gì đâu? (Tác giả: Này còn nói không liên quan? Vô nghĩa…)
Nhắc đến áo choàng, Đinh Minh là rất đắc ý. Kiếp trước hắn chính là ngày ước đêm ước mình có một ngày sở hữu cái áo choàng a. Không nói dùng áo choàng đều là cực kỳ nổi danh, mạnh mẽ cực kỳ Super Heros a, liền nói áo choàng chính là vật dụng thiên nhiên để che giấu vũ khí a… dưới áo choàng của Đinh Minh, đó là phi tiêu, là Shruiken, là dao găm, là thuốc mê, độc dược, xuân dược,… còn có thanh kiếm ninja tham khảo từ thanh của Sasuke nữa (Đinh Minh quyết định làm dài hơn tí). Túm lại là rất có một bộ một lời không hợp tựu rút ra ném người. Trên thực tế, rất nhiều lần đối mặt các tổ chức mafia, hắn chính là dựa vào đồ chơi này, xuất kỳ bất ký ám sát thủ lãnh, bảo đảm một trăm phần trăm chưa từng trật. Nói thật, nếu thời đại này súng ống không quá yếu kém, tác dụng không lớn đối với hắn như sau này, hắn nhất định trang bị một khẩu bắn tỉa đời mới nhất a… nhất định sẽ không tốn sức như bây giờ. Cuối cùng nha, mặc vào áo choàng chính là trông rất soái, dễ dàng trang đẹp trai tán muội tử… này không phải giấc mơ của Đinh Minh sao? Nói nhảm, đương nhiên phải rồi.
Một thành tựu khác mà Đinh Minh rất là tự hào, đó chính là khả năng kết ấn của hắn. Bây giờ hắn kết chính là một giây sáu cái ấn a, hơn nữa còn là một tay kết ấn, hai tay hai loại ấn, rất có phong phạm Chu Bá Thông Tả hữu hỗ bác thuật. Mặc dù giờ hắn chưa có nhẫn thuật mấy, nhưng không sao a, cái gì đến sẽ đến thôi, giờ mình đã hoàn thành Bát Môn Độn Giáp, cái ngày mà một tay phun nước, một tay phun điện chắc là sẽ không xa a…
Đang suy nghĩ miên man, bỗng nhiên nghe được ông lão hỏi: “Con trai, đang ăn cơm mà thẫn thờ cái gì đấy?”
“Không sao ạ, chỉ là có chút hứng khởi vì sắp được lên cấp ba thôi ạ” Đinh Minh giả vờ hồ đồ.
“Vậy à, uhm, ngày mai ta sẽ xin thầy cho nghỉ một buổi, con chuẩn bị đi, ta mang con đi công ty Stark.” Ông lão nói xong, rất tự nhiên lảng tránh ánh mắt giết người của bà lão.
“Thật ạ? Con nhớ được công ty đó không chỉ có những vũ khí nổi tiếng, còn có các loại công nghệ tiên tiến nhất thế giới à.” Đinh Minh hưng phấn nói, hắn nhất định phải tìm được cơ hội gặp mặt Stark, thỉnh giáo sự phong lưu của nhân gia.
Về phần xin nghỉ thầy cô a, hắn đã làm rất rất rất nhiều lần, không rèn luyện thì chính là đến phòng nghiên cứu của bà lão học tập. Hắn mới không quan tâm sắc mặt thầy cô đây.
“Ông cho nó đi xem mấy thứ đồ đó có gì tốt? Con trai, vẫn là gen tốt hơn. Đó là tương lai của nhân loại a.” Bà lão thẳng thắn nói, không quan tâm sắc mặt tối sầm của ông lão.
Đinh Minh biết nếu mình không đứng ra, chắc chắn một trận chiến tranh sẽ xảy ra, kết quả luôn luôn là mình ở một bên chịu tội…
“Mẹ, con vẫn sẽ chăm chỉ học gen mà, ngày mai con chỉ đến công ty ba vui chơi một tí thôi.” Đinh Minh vội vàng dỗ dành bà lão.
“Uhm, thế mới đúng chứ, thế mới là con ngoan của ta. Con nhất định sẽ không hối hận vì sự lựa chọn của mình.” Bà lão rất là đắc ý nói.
“Hừ, hừ,… gen có cái gì tốt chứ, ngày mai ta liền dẫn con đi xem sự hào nhoáng, xa hoa của công nghệ cao, không tin nó liền không thích, nó thích liền chắc chắn sẽ đổi nghề a, uhm, chính là thế, ta quả nhiên là thiên tài a…” Ông lão yy thầm nghĩ.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Năm 1934,
Ngày mai Đinh Minh sẽ tròn 14 tuổi. Hắn sinh nhật vào tháng 11, cho nên tất nhiên là còn hơn nửa năm nữa hắn mới bước vào cấp ba. Nhưng dù vậy, gia đình hắn đã bắt đầu chuẩn bị rối rít. Nhất là ông lão rất vô sỉ gọi hắn lại, giảng cho hắn một bài về vấn đề giới tính và tình dục, khiến hắn có một loại xúc động muốn tiến lên giật lấy bộ râu đã bạc phơ của ông. Giảng xong ông lão còn mặt dày cam đoan là khi Đinh Minh tròn mười sáu tuổi, ông còn sẽ tặng cho hắn món quà nho nhỏ… Uhm, không nói hắn cũng có thể đoán được là cái gì…
Nhưng là bà lão cũng kéo hắn lại giảng cho hắn một bài. Đó chính là kiếm nhiều chút bạn bè a. Từ nhỏ đến giờ, Đinh Minh cũng có vẻ lập dị. Hắn ngoài dành thời gian thỉnh thoảng đi chơi với Steve Rogers ra, thời gian biểu của hắn chỉ có rèn luyện và học tập. Riêng nói về học tập nha, hắn có cảm giác trời đất quay cuồng rất lâu… Bởi vì hắn không phải học bài tập ở trường a, hắn là học nghiên cứu gen ấy… Cả một đống chữ làm hắn có cảm giác trở lại kiếp trước ôn thi đại học. Huống chi cái này còn khủng khiếp hơn kìa… May là có bà lão giúp đỡ và chỉ điểm, lại còn được đến phòng nghiên cứu để thực hành, bằng không hắn xác định sẽ bỏ nghề nửa chừng.

Điều này cũng tạo thành hậu quả là hắn rất ít bạn. Hơn nữa hắn cũng không coi là gì, dù sao một linh hồn hai kiếp hơn ba mươi tuổi là sẽ rất khó hòa đồng a. Nhưng nói đi nói lại, dù sao lên cấp ba sẽ khá khẩm hơn. Người Mĩ trưởng thành sớm mà. Không nói cái khác, chỉ riêng mười sáu tuổi a, hắn là rất mong chờ ngày đó. Hắn quyết định mười sáu tuổi liền kết liễu hai đời xử nam của mình.
Đinh Minh nghĩ lại 14 năm trôi qua, rất có một loại cảm giác đã qua một đời, thở dài, cảm khái.
Hôm nay, hắn đã là trung nhẫn đỉnh phong rồi. Mặc dù tốc độ tu luyện của hắn không nhanh là bao nhiêu, nhưng cơ sở lại vững chắc cực kỳ. Chỉ riêng nói về thân thể, hắn là sẽ không thua cho trung nhẫn Rock Lee a. Lượng Chakra, mặc dù không bằng được Jinchukirii, nhưng dù gì cũng có khoảng chừng một phần tư a. Còn về tinh thần lực? Hắn dám đảm bảo giáo sư X mặc dù có thể đọc ý nghĩ của hắn, nhưng muốn khống chế hắn thì khó khăn vô cùng. Muốn để giáo sư X không thể đọc ý nghĩ của hắn, hắn phỏng chừng tinh thần lực phải ngang với ảnh cấp a. Dù sao giáo sư cũng là cấp bốn dị nhân tồn tại a.
Nói đến nhẫn thuật của Đinh Minh, hắn có một loại tìm không ra cái lỗ để chui vào. Dù sao bằng tuổi này, nhân gia Naruto là chơi Rasengan a, Sasuke là Chidolri a, thậm chí là Sakura cũng đã học tập nhẫn thuật chữa bệnh đỉnh cấp. Còn hắn? vẫn là tam thân thuật thôi… Mặc dù dùng đến đăng phong tạo cực, nhưng này cũng không thể phủ nhận sự vô năng a…
Ảo thuật… uh, cái này không nói được rồi, không có cái nào a…
Kiếm thuật… uh, vẫn là kiếm thuật cơ bản thôi… không phải hắn không muốn hối đoái kiếm thuật đỉnh cấp, nhưng là nhân gia là cần kiếm xịn a… tức là kiếm được chế bằng kim loại xịn ấy, bởi vì hầu hết kiếm thuật là được xây dựng trên việc truyền Chakra vào vũ khí mà. Không có kim loại xịn, làm sao có thể truyền Chakra vào? Đinh Minh đoán đây cũng là lý do vì sao mà trong Hokage thế giới samurai ít và yếu như vậy đi. Đừng nhìn một số samurai là dùng kiếm kết hợp với Chakra, nhưng đó cũng chẳng qua là dùng Chakra bao bọc bề ngoài của kiếm, mà không làm được truyền Chakra vào trong kiếm, mà không ảnh hưởng đến kết cấu của kiếm. Trong Naruto, Mifune làm được điểm này liền có chiến lực ngang với năm Kage, điểm này cũng phần nào giúp cho Hanzo có danh xưng “Bán Thần” a… Dù sao cái đồ chơi này chỉ có nhà giàu, đại tộc mới chơi được, hơn nữa dùng tinh thần samurai đối chiến với ninja đã là có tiên thiên thế yếu. Thử nghĩ xem, một người cao thượng, một người không từ thủ đoạn nào đánh nhau, ai thắng a? Nhìn lại Super Heros kìa, cao thượng thì cao thượng đấy, mặc dù cuối cùng rất không giải thích được chiến thắng (Chắc là do nhân vật chính quầng sáng đi), nhưng quá trình là gian khổ nhiều lắm a. Thậm chí SHIELD còn từng bị HYDRA chiếm lĩnh, Green Goblin còn từng trở thành giám đốc SHIELD kìa…
Thế mới nói, trở thành samurai thì gian khổ, mà kết quả lại chả ra gì, vẫn là làm ninja mới tốt.
Còn về Đinh Minh, hắn tại sao lại chọn kiếm? Vì hắn yêu thích, hắn muốn sáng tạo ra con đường ninja thuộc về mình. Từ đó, hắn mới có thể trở thành ninja vĩ đại nhất, thực hiện ước mơ cua muội tử của mình.
Bất quá dù sao nhưng năm này cũng không uổng phí, hắn cuối cùng luyện được chiêu rút kiếm đến đăng phong tạo cực a… Bảo đảm là sắp sánh ngang Phó Hồng Tuyết rồi, rút đao là có người chết.
Thậm chí, để rèn luyện khả năng phản ứng của mình, từ mười tuổi bắt đầu, hắn học cách Teppi luyện kiếm, treo một đống kiếm gỗ lên, gõ một cái là lập tức kiếm trận chuyển động. Mới đầu hắn ăn không ít đau khổ, may là dần dần cũng quen. Từ mười cây kiếm ban đầu, giờ đã tăng lên tới gần trăm cây rồi.
Thể thuật… có lẽ đây là thứ Đinh Minh tự hào nhất rồi. Dù sao mười mấy năm qua bao nhiêu năng lượng điểm hắn đều dùng để đầu tư vào Bát Môn Độn Giáp a… Môn thể thuật này không nói cái khác, chính là cực kỳ thích hợp với hắn. Mở Bát Môn Độn Giáp, phối hợp với thế kiếm một đi không trở lại, bảo đảm ngày này sang năm là ngày giỗ của kẻ địch. Tất nhiên môn thể thuật này có thiếu sót cực lớn của nó, dùng xong không cẩn thận liền mất đi sức chiến đấu, đặc biệt là mở ra Tử môn, khả năng giống như Might Guy bại liệt cả đời là rất lớn. Bất quá hắn vẫn là đổi lấy, vì một ngày hy vọng kiếm được Huyết kế giới hạn Mộc độn. Có cái này chắc là sẽ giảm bớt khả năng dính bại liệt a.
Hôm nay có thể nói là ngày hắn hoàn thành công tác của mình, vì hắn cuối cùng hắn cũng đổi được Tử Môn – Môn cuối cùng của bộ thể thuật này, không uổng phí mấy năm nay làm Super Hero của hắn.
Từ lúc năm tuổi, sau khi dạy dỗ một trận ba tên to con và đồng bọn (uhm, tất nhiên là tụi kia lại kéo bè kéo lũ đến nữa, vì vậy nhân vật chính của chúng ta lại phải ra tay… kiếm điểm). Đinh Minh quyết định sớm chút trở thành Super Hero, đơn giản vì tội ác chính là điểm a, không nhanh chóng kiếm chút điểm, sau 22 tuổi làm sao bây giờ? Đi đâu tìm năng lượng đây?
Và thế là thành phố New York bỗng xuất hiện truyền thuyết về Super Hero. Một người bịt mặt chùm đầu, mặc áo choàng đen. Toàn thân từ trên xuống dưới là màu đen, tựa như hòa vào màn đêm của thành phố vậy. Tuy rằng có vẻ rất tà ác, nhưng nhân gia là đi dương thiện phạt ác a… Suy đi tính lại, nhà báo cảm thấy cho cái tên xấu quá cũng không tốt, đẹp quá cũng không được. Thế là Mr. Ông chủ nhà bào quyết định cho cái tên Shadow Paladin,… uhm… Shadow nha, nghe là biết không thế nào tốt, những kẻ luôn hoạt động trong bóng đêm, chuyên đeo mặt nạ có kẻ nào tốt à? Còn Paladin nha, không phải các hiệp sĩ là thường xuyên phải bảo hộ bình dân sao, dương thiện phạt ác sao? Lấy tên Knight lại thấy đơn giản quá, Paladin vừa mang phong cách người Mĩ hào phóng, người Pháp lãng mạn… Uhm, Shadow Paladin tốt, vừa oai phong, lại không mất cá tính…
Thế là ngày hôm sau, trên báo lập tức xuất hiện tiêu đề về Shadow Paladin Super hero…
Đọc bài báo này, Đinh Minh khóc không ra nước mắt, Shadow Paladin a, liên quan gì đến ninja đây? Nhưng cái tên này làm sao nghe vào tai cũng thấy dễ chịu a… Chậc chậc… Tên nhà báo nào tài hoa vậy? Lấy cái tên cũng dễ nghe như vậy, các muội tử không mê chết mới là lạ.
Chẳng lẽ là do bộ đồ của mình? Không phải chứ, ngoại trừ áo choàng chính là tham khảo Assassin Creeds thôi a, liên quan gì đâu? (Tác giả: Này còn nói không liên quan? Vô nghĩa…)
Nhắc đến áo choàng, Đinh Minh là rất đắc ý. Kiếp trước hắn chính là ngày ước đêm ước mình có một ngày sở hữu cái áo choàng a. Không nói dùng áo choàng đều là cực kỳ nổi danh, mạnh mẽ cực kỳ Super Heros a, liền nói áo choàng chính là vật dụng thiên nhiên để che giấu vũ khí a… dưới áo choàng của Đinh Minh, đó là phi tiêu, là Shruiken, là dao găm, là thuốc mê, độc dược, xuân dược,… còn có thanh kiếm ninja tham khảo từ thanh của Sasuke nữa (Đinh Minh quyết định làm dài hơn tí). Túm lại là rất có một bộ một lời không hợp tựu rút ra ném người. Trên thực tế, rất nhiều lần đối mặt các tổ chức mafia, hắn chính là dựa vào đồ chơi này, xuất kỳ bất ký ám sát thủ lãnh, bảo đảm một trăm phần trăm chưa từng trật. Nói thật, nếu thời đại này súng ống không quá yếu kém, tác dụng không lớn đối với hắn như sau này, hắn nhất định trang bị một khẩu bắn tỉa đời mới nhất a… nhất định sẽ không tốn sức như bây giờ. Cuối cùng nha, mặc vào áo choàng chính là trông rất soái, dễ dàng trang đẹp trai tán muội tử… này không phải giấc mơ của Đinh Minh sao? Nói nhảm, đương nhiên phải rồi.
Một thành tựu khác mà Đinh Minh rất là tự hào, đó chính là khả năng kết ấn của hắn. Bây giờ hắn kết chính là một giây sáu cái ấn a, hơn nữa còn là một tay kết ấn, hai tay hai loại ấn, rất có phong phạm Chu Bá Thông Tả hữu hỗ bác thuật. Mặc dù giờ hắn chưa có nhẫn thuật mấy, nhưng không sao a, cái gì đến sẽ đến thôi, giờ mình đã hoàn thành Bát Môn Độn Giáp, cái ngày mà một tay phun nước, một tay phun điện chắc là sẽ không xa a…
Đang suy nghĩ miên man, bỗng nhiên nghe được ông lão hỏi: “Con trai, đang ăn cơm mà thẫn thờ cái gì đấy?”
“Không sao ạ, chỉ là có chút hứng khởi vì sắp được lên cấp ba thôi ạ” Đinh Minh giả vờ hồ đồ.
“Vậy à, uhm, ngày mai ta sẽ xin thầy cho nghỉ một buổi, con chuẩn bị đi, ta mang con đi công ty Stark.” Ông lão nói xong, rất tự nhiên lảng tránh ánh mắt giết người của bà lão.
“Thật ạ? Con nhớ được công ty đó không chỉ có những vũ khí nổi tiếng, còn có các loại công nghệ tiên tiến nhất thế giới à.” Đinh Minh hưng phấn nói, hắn nhất định phải tìm được cơ hội gặp mặt Stark, thỉnh giáo sự phong lưu của nhân gia.
Về phần xin nghỉ thầy cô a, hắn đã làm rất rất rất nhiều lần, không rèn luyện thì chính là đến phòng nghiên cứu của bà lão học tập. Hắn mới không quan tâm sắc mặt thầy cô đây.
“Ông cho nó đi xem mấy thứ đồ đó có gì tốt? Con trai, vẫn là gen tốt hơn. Đó là tương lai của nhân loại a.” Bà lão thẳng thắn nói, không quan tâm sắc mặt tối sầm của ông lão.
Đinh Minh biết nếu mình không đứng ra, chắc chắn một trận chiến tranh sẽ xảy ra, kết quả luôn luôn là mình ở một bên chịu tội…
“Mẹ, con vẫn sẽ chăm chỉ học gen mà, ngày mai con chỉ đến công ty ba vui chơi một tí thôi.” Đinh Minh vội vàng dỗ dành bà lão.
“Uhm, thế mới đúng chứ, thế mới là con ngoan của ta. Con nhất định sẽ không hối hận vì sự lựa chọn của mình.” Bà lão rất là đắc ý nói.
“Hừ, hừ,… gen có cái gì tốt chứ, ngày mai ta liền dẫn con đi xem sự hào nhoáng, xa hoa của công nghệ cao, không tin nó liền không thích, nó thích liền chắc chắn sẽ đổi nghề a, uhm, chính là thế, ta quả nhiên là thiên tài a…” Ông lão yy thầm nghĩ.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN